Kì quân sự như địa ngục cứ thế mà tiếp diễn mỗi người đều bị dọa đến lột mấy tầng da , gầy gầy đen đen .
Huấn luyện viên BT , thời tiết càng BT cơn mưa mà sinh viên mong mỏi không bao giờ đến , không ít nữ sinh vì thế mà làm bao nhiêu búp bê cầu mưa , thật đáng tiếc trời vẫn thế cao tám vạn dặm, mây không bay .
Thử thách này so với việc 8 người ở chung một phòng càng khó hơn , giờ phút này nhiều người mới hiểu kí túc xá đang còn tốt lắm
“ May mắn chỉ còn một ngày , bằng không ..,Ai ”
“Ta suýt chút nữa muốn trốn ra rồi ” cô gái cầm gương mà nói “ Đen muốn chết ”
“ Đen liền đen còn có kem dưỡng trắng ” một người nói “bây giờ tóc ta là đỏ vang,kì quân sự xong thì ….”
Muộn vài ngày hoa tai cũng không đeo nổi.
Ngụy Tấn cựa mình “ Đổi chỗ đi , nữ nhân thật đáng sợ ”
Mấy cô gái này suốt ngày cái gì tra tra hủ hủ thật đáng sợ mà kiên cường đến cùng ,so với nam sinh còn nhiều hơn , Khúc Y Nhiên luôn nhắm mắt nghe Lí Mật báo cáo tình hình xem thầy báo động khi nào nên chẳng thèm để y mấy đề tài nhạy cảm này .
Ngụy Tấn nhì y mà hỏi “ Ngươi sao không đen đi vậy ” Khúc Y Nhiên chỉ cười “Ta nhận dinh dưỡng tốt ,không ngủ đi, còi thôi lúc nào không rõ đâu ”mỗi lần thổi còi mà thiếu người trong 1 phút sẽ bị phạt đó .
Đúng vậy , 1 phút làm được gì , huấn luyện viên quỷ , còi cũng quỷ . Lí Mật ngày nào cũng bám mấy ông đó để thông báo cho y , y mà ngủ thì không ai đánh thức nổi , còi hay pháo hoa cũng thế thôi , điện thoại lại không được mở .
Ngươi thử đi tìm thầy mượn nạp đi , di động đâu thu luôn , di động quả táo chịu không nổi mà cụp làm cho thông tin với ca ca bị cắt rồi .
Di động bị nhét vào ba lô con sóc , Khúc Y Nhiên dùng đèn dầu cũng đã quen rồi .
“ Boss , tài liệu ” Tiểu M đau khổ không biết mấy ngày nay ai chọc giận ngài mà cấu tạo núi băng lại tái thiết lập rồi .
Tầng cao nhất quả nhiên lạnh , xuống dưới tốt hơn nhiều , Khúc Lăng Phong cầm tập tài liệu “ Tình hình thổi còi tập kích đêm của A đại ” mà hỏi “Đêm cũng thổi ”
“ Đúng vậy ” M khóc thét , quân huấn ở đâu cũng vậy thôi , mà từ nhỏ bị em trai hỗn huyết cùng người mẹ không bình thường bắt nạt đã khổ rồi nay lại gặp phải ông sếp như vậy , hu hu áp lực quá .
“ Boss , ta xin phép ” M chạy mất làm cho Lâm Phong đi qua lại nói “ Tiểu M sao chạy như thỏ vậy, ngươi khi dễ người ta sao ”
Khúc Lăng Phong liếc hắm một cái ngón tay lật đi lật lại nội dung tờ giấy , ngủ một nửa sẽ bị gọi dậy sao ?
Khúc Lăng Phong nhớ lại hình ảnh đêm đó , con sóc nhỏ cọ gối lại cọ bàn tay mình , con sóc nhỏ nhuyễn giọng đòi uống nước ..
Chỉ cần nghĩ đến cảnh này bị người khác nhìn thấy , Khúc Lăng Phong cả người như lửa thiêu , tay chân bủn rủn ,lòng dạ cũng cháy sạch .
Sự bực mình , phiền chán bao năm chưa từng có lại xuất hiện ?
Thương trường như chiến trường bình tĩnh đã thành thói quen ,hắn không nghĩ mình sẽ xao động nhưng cảm giác này phải giải thích thế nào ?
Lâm Phong nhìn sắc mặt bạn tốt cho tới giờ chưa thấy hắn tức giận đến thế , biểu tình như mất cả trăn triệu mà đoán “ Hợp đồng đêm qua ai bảo người không dùng tư cách công tử Khúc gia họ không nể mặt là phải chúng ta trước nay đều ở Mĩ mà về đây đừng để ý ”
Khúc Lăng Phong nhìn hắn sau đó theo ghế da đứng lên “ Vậy tối nay giao cho ngươi ”
“ A , được thôi ” Lâm Phong nhận lời .
Vì thế Khúc Đại ca như vậy nghỉ việc , nghỉ việc làm gì ?
Đương nhiên là đi xem đệ đệ rồi .
Đến đêm nay kì quân huấn mới chính thúc kết thúc , buổi sáng tập chiều được nghỉ , đương nhiên không tự rời đi là được rồi , tuy rằng địa điểm và kí túc cách nhau không quá 10 phút ô tô nhưng buổi tối không phải còn luyện tập cho khai giảng sao mọi người mệt chết , đưa tân sinh viên về kí túc xong ai cũng nằm lăn ra luôn .
Vậy mà học sinh còn phải đi dựng hội trường bế mạc “Thực đáng chết , tự do đi lại cũng không cho bọn mình về kí túc ”mấy ngày nay Phương Thiên Trác cũng gặp được Khúc Y Nhiên “Ngươi không biết con gái tổ ta bây giờ ăn cơm nhanh hơn cả nam sinh ”Khúc Y Nhiên cười “ Đâu đến vậy ” bàn cơm của y và Ngụy Tấn vẫn rất đầy đủ .vì Ngụy Tấn khoanh vùng với lí do “Ta bây giờ không hi vọng vào phụ nữ ”
Phương Thiên Trác nhãn tình sáng lên “ Đúng vậy tưởng mèo con hóa ra là cọp mẹ ” Ngụy Tấn đồng ý , nghe nói co người đánh lại cả giáo sinh rồi .
“ Các ngươi nói như vậy không đúng , là con gái bị bức thôi ” “ Khúc Y Nhiên , ngươi lại đi bênh các em gái rồi ”Ngụy Tấn nháy mắt với y “Mấy ngày nay các cô ấy luôn khen ngươi ôn nhu đấy nên không phải ngươi thay đổi mà ngươi sừa chiến lược thôi ” Biến ép buộc thành dụ dỗ , không chủ động còn hơn là chủ động .
Phương Thiên Trác vỗ vai Ngụy Tấn “ Bạn hữu , nhận thức một chút ”
“Xin chào , ta tên Ngụy Tấn ”
“Tên rất hay ta là Phương Thiên Trác bạn cùng phòng với Y Nhiên ”
“ Thật tốt ,kết bạn rồi , ta mà bị bạn cùng phòng đuổi ra thì cho ngủ nhờ nhé ”
“ Nói nhiều làm gì , cứ đến đi , ba người một phòng vừa đủ ”
Hai người đang nói chuyện thì Khúc Y Nhiên dường như thất thần mà nhìn một phía .
“ Khúc Y Nhiên ngươi nhìn cái gì chăm chú thế ” Ngụy Tấn đưa tay quơ loạn trước mắt y , cuối cùng cũng đem hồn người gọi trở lại .
Khúc Y Nhiên lại có chút kinh ngạc mà quay đầu “ Không có gì ” Thân ảnh đó , là người kia , làm sao có thể xuất hiện ở đây .
Lúc này Lí Mật từ trong ngọc chui ra nhìn bóng dáng đang khuất xa không dám tin mà khẳng định “ Khúc ca , là anh trai ngươi ”
“ Hắn ” vì sao đến đây .
“ Y Nhiên” Ngụy Tấn và Phương Thiên Trác đồng thanh gọi , mà thầy giáo cũng đi về phía y , gương mặt buộc chặt bóng đen bao phủ cả ba người bọn họ “ Khúc Y Nhiên , đứng dậy ”
“Vâng ”
“ Đi theo ta ”
“Vâng ”
Khúc Y Nhiên cứ như vậy mà bị kéo đi để lại hai người kia nhìn nhau nhún vai .
“ Huấn luyện viên chúng ta là đi đâu ?”
Thanh âm dừng lại ở cổ họng, bởi thầy mang ý đến nơi tập trung của các thầy , rốt cuộc là muốn làm gì ?,Huấn luyện viên vững vàng xoay người “ Mời ”
“ Ân ” Khúc Lăng Phong lập tức đi tới ôm bả vai gây yếu của Khúc Y Nhiên kéo y đi “Người này ta đem đi ”’
“Là ” Huấn luyện viên cung kính “Gửi lời hỏi thăm hội trưởng Khúc cho ta ”
“ Sẽ ”
“ Ca ” Khúc Y Nhiên ngước mặt hỏi ” Anh đưa em đi đâu ?”
Khúc Lăng Phong buông vai y sau đó tự nhiên mà nắm bàn tay nhỏ của y “ Cùng anh về nhà ”
“ Nhưng là buổi tối ”
“ Hội trường làm xong sẽ đến kịp ”Anh đã sắp xếp cả rồi
“ Vậy là được rồi ” Không nghĩ ca ca đến đây mà còn sắp xếp hết thảy rồi .Khúc Y Nhiên yên tâm đồng thời cũng thả lỏng thần kinh cẳng thẳng mấy ngày, người không xương mà tựa vào ghế “ Em buồn ngủ quá ”
“ Vậy thì ngủ một lúc ”
“ Đến nhà gọi em ” Khúc Y Nhiên vẫn nghĩ ca ca đem y về đại trạch Khúc gia.
“ Hảo ” Lời đáp ứng của ca ca rất rõ ràng , ai ngờ Khúc Lăng Phong đưa y về nhà hắn , chính là căn nhà mà Đông Phương bất bại bị giam trước đây .
Xe đi nửa giờ , Khúc Y Nhiên cũng yên lặng mà ngủ , toàn thân rũ đi khí tức nghiêm túc thì mệt mỏi vô cùng , đồ ăn không đủ ấm , ngủ không đủ , luyện tập nhiều mà thời tiết thì oi bức , tuy y không ra mồ hôi nhiều nhưng thể lực thì vẫn tiêu hao .
Ôm thắt lưng tinh tế của em trai , Khúc đại ca bế y đặt lên giường , nếu không nhìn thời gian biểu luyện tập quân sự thì hắn đã gọi y dậy sao .
Không ai trả lời vấn đề này , bởi vì hắn biết nên không gọi .
Nếu lúc trước không theo đệ đệ tới đây không nhìn thấy bóng đen đó , không nghe thanh âm kì lạ đó , không tiếp cận thì cũng không có việc gì xảy ra?
Thật sự không ?
Không có người trả lời vấn đề này .
Thế gian này có rất nhiều “ Nếu ” cũng có rất nhiều thứ không thể trả lời .
Khúc gia đại ca cởi giầy cho thiếu niên , bỏ tất ra ,là hai chân bóng loáng nhỏ xinh nhưng móng chân có chút dài , Khúc Lăng Phong hơi nhíu mi nhưng vì cử động của thiếu niên mà bỏ ý định tu bổ .
Lí Mật buồn bực “ Khúc gia đại ca là đem y nhìn thủng sao , mặc quân phục mà ngủ không thấy y tội nghiệp sao ?”
Hắn vừa nói xong Khúc đại ca đã động thủ cởi áo đệ đệ nhà mình .
Lí Mật không khỏi cảm thán “ Khúc đại ca thật là tri kỉ a , biết Khúc ca mặc áo ngủ không thoải mái ”
Kì thật khi Khúc Lăng Phong bắt đầu cởi áo em trai được hai cúc thì đầu ngón tay phát run .
Đệ đệ nhà hắn bên trong cái gì cũng không mặc.