-Minh Anh , cô cô đã có gang chơi tôi , thì phải biết rỏ hậu quả chứ . Tôi đã cảnh cáo rồi mà . Tưởng Thế Hiển tôi đùa cô à , đang nóng đây tuy cô hơi mập chút nhưng sài tạm củng được – hắn liếm môi nhìn rất dê xồm .
-AAAAAAAAAAAA cút mau , tránh xa tôi ra – nó huơ tay loạn xạ .
Hắn mỗi lúc càng tiến lại gần hơn , nhưng sức lực thì không còn nửa liền ngã nhào lên ngươì nó . * chớp chớp mắt * .
-Ê , ê tên kia cút ra khỏi người tôi – nó quát lên , nhưng đổi lại thì mắt hắn nhắm tịt người hắn nóng ran , chả lẽ hắn bất tỉnh @@ .
Nhưng hai con người kia chả phải xa lạ , lòng ngực cô nhói lên . Cơn giận chèn áp cả lí trí ánh mắt hờn lên sự phẩn nộ căm giận . Lạnh lùng quay lưng bước đi .
-Minh Anh , là cô ép tôi ! – Thy Thy nghiếng răng nói .
---
Herman School
Mọi người ai cũng tập trung về bản thông báo , một thông tin rất hót nóng hổi . Tuần sau là buổi cắm trại được tổ chức 3 năm một lần được diễn ra , cả toàn trường ai nấy đều thấy vui mừng và hào hứng .
“ Rầm rầm” – tiếng đập tay lên bàn của giáo viên chủ nhiệm .
-Chắc hẳn các em đã đọc thông báo về việc cắm trại của trường chúng ta trong năm nay .
-DẠ – cả lớp đồng thanh .
-Được rồi địa điểm tổ chức là khu sinh thái Sầm Sơn .
-* cả lớp nhốn nháo , vui mừng *
-Trật tự trật tự – giọng cô giáo la to .
-Thy Thy , nhiệm vụ của em là phân công công việc cho các bạn lát nữa đến phòng giáo viên gặp cô . Còn một tin nữa ,chắc lớp chúng ta sẽ rất thích nhất là các cô gái .
-Sao có thể được , nó đã làm mất thanh danh của chị thì không đời nào chị để cho nó sống yên . – Ngọc Huyền nghiến răng .
-Vậy chị tính như thế nào ?
-Nó được bảo vệ rất chặt nên không có cơ hội ra tay , việc này chị đang suy nghĩ rất nhiều . Em có kế sách gì hay không ?
-Chả phải cơ hội đang phơi ra trước mặt sao .
-Cơ hội ? – Ngọc Huyền nhíu mày .
Hai khuôn mặt nhìn nhau cười đễu , dường như cả hai người con gái này đều hiểu được kế hoạch đặt ra là làm gì rồi .
Nó đang đi giữa đường thì bị một người con gái chặn lại , hơi nhíu mày không hiểu . Không muốn nói chuyện , không muốn chạm mặt nó đành đi sang một bên tránh mặt , nhưng người đã cố tình thì có tránh củng tránh không nổi . Nó sang phải Uyển Nhi sang phải , sang trái Uyển Nhi lại sang trái .
-Hoàng Long , anh ấy không phải món đồ chơi của chị . Và anh ấy cũng chẳng phải món hàng để tôi và chị dành qua dành lại hơn nửa tôi và Hoàng Long “ KHÔNG LÀ GÌ CẢ” .
Nói ra câu “ không là gì cả” dẫu trong lòng nó xót xa lắm , nhưng đành ngậm đắng nuốt cay , ít ra khi phủ nhận như thế này . Uyển Nhi sẽ không có lí do làm tổn thương đến anh .
Uyển Nhi hơi hoảng hốt , đi lùi về phía sau vài bước .
-Minh Anh , anh thật không nghĩ em lại quá đáng đến như vậy .
-Không phải như hai người thấy đâu ! – nó buông câu nói một cách thẩn thờ .
-Còn không phải , những gì em nói chúng tôi đều nghe được . Em còn chối , tôi còn cứ tưởng em khác với những đứa con gái khác nhưng nào ngờ trái tim em còn ác độc hơn như vậy .
-… – nó đang nghẹn lại , nó nhìn xuống mặt đất . Có một cơn gió nhẹ vô hình cuốn lấy chân nó , như đang cố an ủi nó , nhẹ nhàng và man mát nơi khóe mắt .
Từng đằng xa hắn cũng đi tới , không hiểu chuyện gì nhưng có vẻ con lợn của hắn đang gặp rắc rối trước tình hình rất căng thẳng . Nó có linh cảm Thể Hiển đang tiến đến từ phía sau , nó liền ngẩng mặt lên và nói một cách rất dịu dàng .
-Anh nói đúng , con người tôi là như vậy … anh thấy rồi đó . Nên là… từ nay về sau... giữa chúng ta không còn gì để dằn vặt nhau nữa . Tôi không muốn bạn trai của mình phải buồn ! Đúng không Thế Hiển ! ^^~~ – nó nhoẻn miệng cười thật tươi , nụ cười mà anh luôn muốn nhìn thấy trong suốt thời gian qua .
-Tôi muốn biết mối quan hệ giữa ba người ! Được không ?– nó đề nghị .
Gió chiều thổi lồng lộng qua hai cảm xúc tất bật , không hiểu vì lí do nào bình thường hắn rất ghét nhớ lại những chuyện năm xưa củng như kể ra nhưng khi nge nó nói thế hắn không ngần ngại mà thuật lại cho nó nghe .
-Khi bản hợp đồng đó giao cho ba anh chỉ mới là một bản dự án và chưa chắc chắn sẽ tiến hành ? Đồng thời chị ấy giúp anh ấy gở rối , cũng là lúc Uyển Nhi bỏ đi không một lời từ biệt ?
-Đúng vậy .
-Theo như anh nói , thì khi đó cô ấy có thể ở lại , ở bên cạnh Hoàng Long vậy sao cô ấy lại bỏ đi .
-Có thằng bạn như mày tao cũng mong đi sớm cho rồi . – anh cong môi cười đáp .
Nhìn sang trông thấy khuôn mặt Uyển Nhi đang lo lắng anh có chút xót xa . Người con gái này anh phải bảo vệ hơn là anh phải làm cô ấy đau thêm .
-Uyển Nhi , trông em có vẻ mệt mõi . Em về nghỉ ngơi đi mai anh sẽ đến đón .
-Không , em sẽ ở lại đây chăm anh .
-Ngoan , nghe lời anh . Một người nổi tiếng nhưng em mà để mặt mũi chèm nhem thế kia , mất mặt anh lắm .
Uyển Nhi cũng đành nghe theo lời Hoàng Long mặt dù đang rất muốn ở lại chăm sóc anh , lúc cô rơi khỏi phòng bệnh bác sĩ Hùng cũng vừa bước vào . Cô cuối đầu chào rồi rời đi , Quốc Huy có nhiệm vụ đưa cô về nên cũng chào rồi đi luôn ...
“ Nắng vẫn sẽ như thế ? Có còn xanh khi giông bão kéo đến ?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT