- Hoàng Long – trong giấc ngủ nó khẽ gọi tên ai kia
Dựa trên chiếc ghế sofa to lớn kia , Hoàng Long lật
từng trang hợp đồng xem tỉ mỉ , chăm chú dò thật kỉ từng chi tiếc
nhỏ nhoi , khuôn mặt tập trung cao độ .
Tác giã xin giới thiệu đôi chút , từ
khi lên năm lớp 10 Hoàng Long bắt đầu vào công ty nắm giữ chức Giám
Đốc kinh doanh GMEINER sau 2 năm tập đoàn GMEINER phát triển một cách
nhanh chóng và lan tỏa trên khắp các châu lục cũng nhờ vào góp ý
của và hợp do chính Hoàng Long tạo nên , 1 năm trở lại gần đây ba của
Hoàng Long trở bệnh và lo tập đoàn bên mỹ nên mọi chuyện ở Việt Nam
đều do Hoàng Long xử lí
- Mọi chuyện như thế nào rồi
- Thưa thiếu gia giá cổ phần đã tăng dần đến bên giờ
là 5, 75% , thị trường đá quí của Gmeiner bên trụ sở Mỹ cũng đang
tăng dần
" Minh Anh à thật khâm phục ý chí của cậu , anh hai tớ hôm trước cho
cậu leo cây như vậy mà vẫn còn kiên trì lắm , Hoàng Nhi suy nghĩ trong đầu
rồi mĩm cười thầm "
- có lẽ anh ấy bị ốm hay gì đó sao sao cậu không đi tìm hiểu
thử
- muốn lắm chứ nhưng mà tớ đâu có số hay địa chỉ đâu , hix hix
- cậu nói cậu quen Đăng Khôi mà đúng không ?
Như vừa được thông tư duy , Minh Anh vội vã đứng dậy xách cặp chạy
thật nhanh , nói theo
“ tớ có việc đi trước nhé Hoàng Nhi “
Hoàng Nhi thấy điệu bộ của Minh Anh lúc này không nhịn được cười
vẫy tay chào cô bạn của mình
Tại sảnh khu B Minh Anh cứ thấp thoáng nhướng lên
nhướng xuống đợi một ai kia , cứ năm phút nó lại nhìn đồng hồ , thật may mắn sự chờ đợi của nó cuối
cùng cũng được hồi đáp , từ phía xa xa kia xuất hiện bóng dáng Đăng
Khôi đang đi tới , thấy anh nó vội vả chạy đến vẫy tay chào ríu rít
- Sao đợi anh ? –
hai tay Đăng Khôi bắt chéo nhau đầy nghi ngờ với Minh Anh
- À thì chúng ta
tìm nơi nào nói đi được không - Minh
Anh tinh nghịch đưa ra đề nghị
- Được thôi ! đi theo anh
Minh Anh nhanh chân đi theo Đăng Khôi , Anh đi rất nhanh để cô lại
phía sau , dù tăng tốc cở nào thì đôi chân ngắn kia của cô cứ bị anh
bỏ rơi một khoảng cánh khá xa , thấy thế được cơ hội Đăng Khôi bổng
đứng lại khiến Minh Anh đụng mạnh vào tấm lưng của Đăng Khôi
- Ây da ! – Minh Anh
xoa đầu
- Haha
- Đăng khôi a đi
chậm thôi , đã vậy còn cười e – Minh Anh hơi cau có trã lời
- Anh đùa tí thôi
, đi tiếp thôi sắp đến rồi
Đi khoảng chừng 10p cả hai đều đang đứng trên sân thượng khu B
- Ây da ở trường
có một nơi yên tỉnh như vậy sao e không biết ta
- E mới vào sao
biết được , rõ ngốc – Hai tay để vào túi quần , Đăng khôi tươi cười
nói với Minh Anh
- Ừ đúng rồi ha
- Vậy e đến tìm
anh có việc gì ??
- À Đăng Khôi à ,
anh có thể cho em biết đôi chút về Hoàng Long không ?
- Sao e muốn biết
về cậu ấy , chẵng lẽ e thích Long
Không nói gì thêm Minh Anh khẽ gục đầu , cười mĩm
- Thế giới của
Hoàng Long khác anh lắm , anh không thể giúp được việc này ^^
- Ấy ấy , không
phãi e nói a làm bà mai cho e đâu – Minh Anh xua tay trã lời
- Anh cho em số
anh ấy được chứ ??
- Minh Anh em đang
làm khó anh sao , e không biết Hoàng Long là đại ma vương trường chúng
ta à , e không sợ sao – ánh mắt trập trung vào khuôn mặt Minh Anh , hay
tay anh đặt lên vai Minh Anh , lưng khồm xuống ( vì Minh Anh lùn =)) )
tráng nhíu lại , rất nghiêm túc