Hai này mùng một mùng hai tết thì chả có cái vẹo gì ngoài việc khách khứa của hai ông bà già đến mà cứ bắt mình ở nhà cùng tiếp, đã thế còn bị lôi vào làm chân đứng bếp nữa chứ, ức éo tả nổi. Rồi lại còn khi sếp mẹ đi chơi đã đưa mẹ Vi với chị dâu cả Linh thì còn lôi cả nhạc mẫu lẫn Nhi đi nữa chứ. Tết mà khổ thế này thì từ năm sau cạch nhé. Vừa khổ vừa chán.
Mà mình vẫn bé vậy thật à? Tiền lì xì vẫn đều đều nặng túi. @@
Mãi đến cuối ngày mùng hai thì nhạc phụ nhạc mẫu lại tuyên bố chào mọi người để lên HN rồi còn về trong ý. Thế là thôi, được dịp Nhi về thăm chơi tết cùng mà chỉ có vậy ư. Bất công vcl
Nhưng chắc sếp còn thương mình chút, tối đấy bàn bạc thế nào để nhạc phụ nhạc mẫu ở thêm một ngày xong quay ra nháy mắt với mình.
Vậy là một kế hoạch được vẽ ra và thực thi.
Sáng ra vừa kịp mở mắt dậy đi vscn thì cũng đã thấy Nhi dậy rồi.
- Nay vk có uống thuốc chưa vậy?
- Thuốc cái đầu ck ý.
- Vậy sao....?
- Hai đứa mình còn nốt hôm nay thôi đó, mai vk đi rùi.
- Biết là vậy nhưng thế này có mệt không?
- Hông, đi với ck mà. Mà có gì thì....mai ngủ bù á.
- Hấp.
- Đấm chít giờ.
- Hay chuồn luôn đi. Hai đứa mình đi hết ngày luôn.
- Hông được, chỉ đến 5h chiều thui.
- Thôi giờ không nói. Trước mắt là phải đi chơi đã.
- Dạ.
Sau chưa đầy 15' hai đứa đã chỉnh trang xong và có mặt dưới sân.
- Giờ đi đâu hả ck?
- Đi lễ chùa đã, xong vk muốn đi đâu ck đưa tới đó.
- Dạ. Vk sẽ cầu cho hai đứa mình...
- Hâm.
- Hì.
Công cuộc lễ chùa bắt đầu.
Chắc vì đã mùng ba rồi nên cũng khá vắng người, nhưng vậy càng hay, không khí đình chùa thanh tịnh dễ chịu.
Vào khấn thì mình biết gì đâu, nhưng cũng thắp hương chắp tay cầu vài thứ, xong quay sang thì Nhi vẫn đang nhập tâm lắm nên cứ như vậy ngồi ngắm nàng. Mãi sau mới xong
- Khấn gì vậy cô hấp?
- Sức khoẻ cho mọi người, học hành.
- Và.
- Gì nữa ạ? Nhi giả ngu
- Tôi đâu?
- Ck cũng khấn mà, ck làm gì nữa?
- Vậy mà tôi chỉ biết khấn cho người ta, giờ người ta lại kệ tui. @@ loè nàng chút
- Ck khán gì ạ?
- Chán rồi chả nói nữa.
- Hứ, vk cầu cho ck mà, vk cầu cho hai đứa mình mà.
- Vậy cầu gì cho ck, cầu gì cho hai đứa?
- Hông nói đâu.
- Nói xem nào.
- Thì cho ck gặp nhiều may mắn. Cho hai đứa mình sẽ không xa nhau....
- Ừm.
- Thế ck cầu gì á?
- À cầu....đẹp zai học giỏi....
- Thế có gì cho vk đâu.
- Thì đẹp zai cho vk chứ cho ai. Học giỏi sau này cho ai hả.....
- Hứ, ck ăn gian.
- Hâm, chùa chiền giữ im lặng chút. @@
- Ck đểu. Hứ
- Ck cầu nhanh nhanh đến ngày được đón vk về mà.
- Lại dụ tui.
- Đấy, nói thật thì có chịu tin đâu.
- Hông tin.
- Nhơ nhớ.
- Cứ thế đấy.
- Em chịu chị rồi, giờ đi chơi.
- Ứ thích nữa.
- Thế tôi chở về, rồi tôi còn đi chơi.
- Á, đi mà. Vk đi mà.
Hâm hết thuốc chữa. Xong hai đứa rời chùa đi ra chợ.
- Ra đây làm gì vậy ck?
- Lát sẽ biết.
- Gì vậy ạ?
- Vk sẽ thích mà.
Dừng lại ở một quán nước ở góc đường, gửi xe ở đó.
- Đến hả ck?
- Chưa, giờ bịt mắt lại ck dẫn đi.
- Bí mật vậy ạ?
- Bất ngờ mới vui mà.
Dẫn nàng đi mà cứ 30s một lần "đến chưa ạ?"
Rồi cũng đến nơi, giao nàng cho bà chị rồi mới cho nàng tháo bịt mắt ra.
- Ck.....
- Nhanh đi chị, giúp em đấy. Tôi bảo bà chị
- Chị nể cậu lắm đấy, chị định mùng 5 tết mới mở cơ.
Mọi người chắc cũng đang muốn biết tôi đang làm gì phải không? Mặc áo chú rể chụp ảnh cưới năm lớp 10 đấy.@@
Cũng ra chỉnh trang lại, nửa tiếng sau chị gọi vào xem thành quả.
- Vk e..........
Đơ luôn, thực sự tôi đã ngây người ra cho đến khi chị thúc nhẹ nhắc tôi. Vơi tôi em luôn là một thiên thần, và chắc mọi người cũng đồng tình là con gái đẹp nhất khi mặc váy cưới phải không? Chính giây phút ấy tôi lại càng dám khẳng định hơn rằng em quan trọng với tôi thế nào.
- Sao hả cậu em?
-.....
- Ck.....kì quá. Sao không nói cho vk biết?
- Vì đó là một điều bất ngờ và cũng là minh chứng của ck.
- Hì. Nụ cười ấy, đã bao lần làm tôi xao xuyến giờ lại càng có sức mạnh hơn. Anh yêu em......cô bé của anh.
Vì cũng còn ít thời gian đi chơi nên chỉ chụp một ít ảnh may là bà chị cố gắng cho bảo lấy trong ngày. Chụp xong lại đưa Nhi đi chơi tiếp bằng bộ quần áo cưới đó.
- Em yêu anh. Nhi khẽ nói khi ngồi sau ôm tôi.
- Vậy em cũng nên biết là ANH YÊU EM. Tôi hét to, nãy đã là sự chú ý rồi giờ thêm nữa, cả đoạn đường đều nhìn. Tưởng Nhi sẽ ngại như mọi lần nhưng lần này khác.
- EM CŨNG YÊU ANH.
Hai đứa trẻ, mặc đồ cưới, hò hét. Thấy cũng chả có gì vì lúc đó mọi thứ xung quanh gần như chả còn là gì vì tất cả với tôi đang ngồi sau xe và ôm tôi.
- Hì, giờ làm gì nữa ck?
- Chưa có cưới đâu. @@. Nhưng ck vẫn còn quà cho vk.
- Nữa hả ck?
- Ừm.
Đi thêm lúc rồi cũng đến. Bãi đất là bãi tập kết xe nhà thằng Q, giờ đây đang chống và tôi đã mất tới 3h sáng hôm qua cùng hai thằng Q,H chuẩn bị để vì giây phút này đây.
Đưa Nhi vào qua đoạn đường dải thảm, hai bên dảu cánh hoa hồng. Đến khu giữa sân, một trái tim lớn dải bằng cánh hoa hồng, ở chính giữa để một chiếc ghế duy nhất.(may là không gió chứ không công toi). Đưa Nhi vào cho ngồi vào ghế.
- Giờ mới là bắt đầu, vk chờ thêm chút nhé.
- Dạ. Nhi vẫn đang hơi đơ hay sao ý.@@
Chạy đi ôm lại cây guitar, vừa đàn vừa hát từ ngoài vào rồi đi quanh Nhi, bài hát tôi tự sáng tác và Nhi cũng đã nghe qua. Khi bài hát vừa dứt thì thằng H theo kế hoạch ôm hoa chạy lại đưa tôi, trao cho Nhi xong thì cũng là lúc pháo hoa nối nhau vút lên.(chỉ tiếc là ban ngày nên không rực rỡ được)
Để nàng cứ vậy ngắm pháo hoa, tôi vòng ra sau ôm nàng từ phía sau, đeo cho nàng sợi dây chuyền đôi có treo chiếc nhẫn bạc, chiếc nhẫn từ D đó.
- Chiếc nhẫn dù không đẹp nhưng nó rất ý nghĩa với ck, ck đã từng hứa sẽ trao nó cho người quan trọng nhất với ck. Và đó là vk.
- Ck....Nhi đang khóc. Nhưng sao tôi lại thấy vui vui, có lẽ vì tôi biết nó là nước mắt của sự hạnh phúc.
Xong xuôi mọi thứ, về thay trả quần áo và lấy ảnh xong về nhà. Nhưng cũng quên ngoài dự đoán. Cả nhà đang ngồi tập trung, thấy mình và Nhi về thì đều cười(nhìn rất gian).
- Con trai, cưới "chui hả"? Mẫu hậu
- Sao....
- Mày quên là đang ở quê nhà sao? Ở đây thiếu người biết mày à?
- Lộ hết rồi vk ơi. Tôi quay sang Nhi thì thầm.
- Có túi gì kia? Giao ra mau. Ông L
- Đồ khó nói, ông anh muốn gì?
- Mẹ muốn xem, người trong nhà cả, chả có gì khó nói cả. Sếp đấy
Và thêm mọi người chen vào nữa nên trong phút chốc nó đã bị chiếm mất. Và bộ "ảnh cưới" của tôi đã bị mọi người lôi ra chấm điểm.
- Thôi thì vì đám cưới này mẹ cũng nói luôn. Sếp
-????
- Hai ngày tết là để phạt hai đứa, nên mọi người luôn cố tách hai đứa.
- Gì ạ?
- Chưa hết.
- Dạ.
- Nhi và nhà mẹ hai ngày nữa mới đi. Nhạc mẫu
- Dạ. Sao ạ?
- Thì là một màn kịch trả lại cho vụ mày không nghe lời mà dẫn nó đi chơi. Nên hai đứa đã được cả nhà cho một vố. Ông già tôi
- Con rể cả đêm qua cũng vất vả rồi. Nhạc phụ
- Sao?
- Nãy cậu em tỏ tình cũng hơi quá đấy, làm chị dâu cậu xem mà cấu anh mấy cái. Ông L
- Gì nữa?
- Bé đốt dây pháo đó. Linh
Vâng, vậy là cuối cùng mình lại bị vố lừa đau nhất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT