Ngủ luôn tới 5h, căn bản là không quen ngủ chưa. Dậy chuẩn bị bữa tối rồi ra tập tành tý, cứ đều như thế này thì làm sao mất 6 núi được cơ chứ. hehe
Ăn xong ngồi CF tiếp. Ngồi đến 7h45 thì bay luôn ra quán coffe đã. Đấy tự lập nên vất vả mưu sinh đấy. Đừng gạch đá gì em
Ra đến quán thì vẫn chưa đông lắm, té vào tìm anh L thì gặp ngay Hà:
- P đi làm đó hả, anh L vừa đi đâu ý, mà vẫn sớm mà.
- Ờ thì ra sớm, tiện thể xem qua quán luôn.
- Ùm mình ra kia đã. Nói xong nguẩy đít đi luôn.
Mẹ cái ông này quán thì cũng ít việc mà cũng thuê mấy gái liền. Ba gái kể cả Hà, hai đứa kia chắc lớn hơn mình, nhìn cũng tạm nhưng vẫn thua Hà nên thôi bỏ qua. Ngó vào quầy nhìn thì thấy một chị lớn hơn đang luay hoay pha coffe. Nhìn cũng được lại có vẻ trưởng thành, nhìn có vẻ già dặn. Nhìn dáng vẻ hơi vụng nên em tạm đoán mò bà chị ấy là bx của ông L. Rút con ip4s ra gọi luôn ông ý, sau ba hồi chuông thì nghe máy:
- P à có chuyện gì thế?
- Ơ đậu. Hôm qua kêu ra làm mà anh.
- Ấy chết anh quên cmn mất.
- vờ cờ lờ.
- Thôi có chị Duyên ở đó coi quán đó.
- Chị xinh xinh mà tóc cắt bấm đó à.
- Ờ. Mà chị dâu chú đấy chấm điểm xem nào.
- ờ thì thang điểm 10 thì được 7.
- Chú chấm 7/10 ghì hơi chơi anh đó. Anh là 10/10 luôn ấy chứ.
- Đó là với con mắt yêu nhau lại chả thế. Anh biết lv em mà nhìn gái thì chỉ có chuẩn, công bằng thôi.
- Đệt chị dâu chú mà nghe chắc buồn đây.
- Đờ. Có phần uy hiếp nhỉ.
- Vợ anh anh bênh chứ sao. Mà thôi đưa máy cho cô ý đi.
- Ok.
Đưa chị máy mà mặt chị cứ như này rồi như này, nhìn em như sinh vật lạ ý. Nghe có phần vâng dạ rồi quay sang em.
- Em P à. Anh L nhắc em suốt giờ mới được gặp mà thấy tiếc quá.
-?
- Thì gặp sớm chị yêu em luôn ý. xong cười ha hả
- Thôi bà chị cho em xin.
- Òm. Mà anh L bảo nay chưa có đồng phục, em làm tạm nay đã.
- Ok. Mà pha chế luôn hả.
- Òm. mà em chắc có tay nghề lắm hả. Anh L trước giờ tuyển người kĩ lắm đó.
- Chắc ảnh nể người quen thôi.
- Vậy em bắt đầu làm nha. Mà coi quán giúp luôn chị đi có việc.
- Cái gì thế nhân viên mới làm buổi đầu mà cho trông quán luôn hả.
- Hì. Em anh L chứ ai mà sợ.
-Thôi đi tôi thừa biết hai ông bà lợi dụng tôi để đi ăn quả lẻ rồi. Nhưng bà chị đi mua quà về nhá .
- Cậu nói đúng thì nói bé thôi chứ, mọi người nhìn kìa. Thôi chị đi đây. Xong nguẩy đí chạy thẳng
Thế là chưa kịp làm quen quán mà đã làm quản lý bất đắc dĩ rồi. Mà nghĩ lại thì đúng là ông L gài mình vụ này rồi. số mình hiền lành toàn bị bắt nạt thôi. haizz
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT