-Được tôi giúp cậu tiếp cận nó việc còn lại phải xem khả năng của cậu
đến đâu,cuối tuần này nếu cậu không bận thì đi cùng tôi,tôi sẽ dẫn cậu đi gặp nó -Cậu nói thật chứ -Đạt sung sướng ôm nó nhưng cậu không biết cái ôm đấy đã gây hiểu lầm nghiêm trọng cho 1 người
-Cậu nghĩ tôi đùa à,vậy thì tự tìm cách đi nha,tôi đi trước đây -nó định
bước đi thì Đạt kéo lại,nó cười nụ cười đầu tiên với cậu
-Cảm ơn nha,từ nay tụi mình là bạn không đối đầu nữa
-Ai thèm chứ -nó bĩu môi những hành động của nó nhìn rất dễ thương luôn nhưng là người không phải hắn
-Đi thôi,nay tui bao cậu -Cậu khoắc tay nó đi rất tự nhiên
2 người đi rồi hắn từ sau tường đi ra
-Tôi nhìn nhầm cậu rồi sau
Hắn lôi chiếc cặp trong túi ra định ném nó đi thì bỗng nghe thấy tiếng ai đó
-Chiếc cặp có tội tình gì đâu mà anh vất nó đi
Nghe có tiếng hắn quay lại là Huy sao,hắn hơi nhăn mày
-Sao cậu lại ở đây?
-Em đi ngang qua thấy anh định vứt đồ nên qua xem nó là cái gì thôi,cái
này đẹp nè mà sao anh lại vứt đi thế,nếu không cần thì cho em đi -Huy
cầm chiếc cặp lên ngắm dơ trước mặt hắn định cất đi thì hắn giật lại
-Của tôi sao cậu tự tiện lấy vậy
-Chứ không phải anh định vứt đi sao
Hắn bối rối không nói thêm được gì cả chỉ biết cầm chiếc cặp đi thôi còn Huy thì nhìn theo cậu