"Ha ha, tôi là Trì Hưởng Ngự. Tôi nói trở về nước mời em ăn cơm, tối hôm nay có rảnh không?" Ở đầu điện thoại bên kia Trì Hưởng Ngự nâng lên một nụ cười lười biếng cực kỳ quyến rũ. Tin tưởng chính là nụ cười này của anh cũng có thể làm rất nhiều phụ nữ người sau ngã lên người trước, ngã cũng không thành vấn đề. Mặc dù, bây giờ chỉ mình anh trong phòng.
Trì Hưởng Ngự nhìn phố xá phồn hoa phía dưới, ngựa xe như nước.
Trang Nhã Khinh tìm kiếm một người đàn ông tên là Trì Hưởng Ngự ở trong đầu. "Ồ, là anh sao. Tôi nói rồi anh mời khách làm chi, chiếc xe kia cho ai không được?" Trang Nhã Khinh khách khí nói. Đối với Trì Hưởng Ngự, tuy nói không phải đặc biệt có hảo cảm, nhưng vẫn không tính là quá đáng ghét. Chỉ là, Trang Nhã Khinh không giống mất hứng Cố Triệt. Bất cứ ai cũng không hy vọng người phụ nữ của mình dây dưa không rõ cùng người đàn ông khác, trừ khi vốn là người thân hoặc là bạn bè.
"Đây chính là không nể mặt tôi đúng không? Chỉ một bữa cơm tối mà thôi, không mất bao nhiêu thời gian của em." Trì Hưởng Ngự nheo nheo mắt. Trang Nhã Khinh, tôi có hứng thú với em rất sâu, tại sao có thể dễ dàng để em thoát khỏi tôi như vậy?
Cố Triệt phải không? Ha ha. . . . . . Coi như anh là vua trong giới quân nhân thì như thế nào?
Cố Triệt nhìn vẻ mặt Trang Nhã Khinh rất là khó xử, không khỏi nhíu mày một cái: "Nhã Nhã, ai gọi điện thoại thế?"
"Trì Hưởng Ngự, chính là người lần trước em tặng xe cho anh ấy, tối nay nói muốn mời em ăn cơm tối." Trang Nhã Khinh không chút do dự nói toàn bộ cho Cố Triệt, hơn nữa cũng không che điện thoại di động lại, cũng để Trì Hưởng Ngự bên kia nghe được Trang Nhã Khinh nói.
Cô gái này quá minh bạch rõ ràng nhỉ? Gì cũng nói cho Cố Triệt? Tôi cũng không tin em thật sự có thể nói cho Cố Triệt mọi chuyện? Một tay Trì Hưởng Ngự cầm điện thoại di động, một tay cầm ly cao cổ xinh đẹp, bên trong còn chứa đầy rượu đỏ mê người.
"Tôi nói rồi, không cần trả ơn gì, anh đừng gọi điện thoại tới nữa." Trang Nhã Khinh cúp điện thoại.
Lần đầu tiên Trì Hưởng Ngự kinh ngạc, lúc nào thì mình bị người khác cúp điện thoại? Vẫn là lần đầu tiên, Trang Nhã Khinh, cố gái này quá không cho anh mặt mũi. Không nể mặt lời anh nói, hậu quả nhưng có chút nghiêm trọng đấy. Trì Hưởng Ngự giận quá hóa cười, ánh mắt lại có chút trở nên lo lắng.
Sau khi cúp điện thoại, Trang Nhã Khinh làm như cũng không có một cuộc điện thoại nào gọi tới, vẫn ăn ngon lành.
Die nda nl equ y do n
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT