Tất cả trước mắt đã không còn nằm trong tầm nắm của Công Dã Bình nữa.

Lúc trước, mọi người của Hắc Sơn tông đã sớm tới đây trước một bước, đã hoạt động được mấy ngày nhưng vẫn luôn chưa mở được đại môn của Huyền Thiên điện. Sau đó Yến Khởi tới, một lời không hợp liền động thủ với nhau.

Yến Khởi có dũng mãnh hơn cũng chỉ có một thân một mình. Lúc tình hình đang có lợi với Hắc Sơn tông, người của Huyền Thiên môn lại đến. Lúc đang ngăn cản, Hắc Sơn tông đưa ra chuyện muốn cùng nhau vào Huyền Thiên điện, lấy lý do là cùng chung tiên duyên, Dư Hành Tử căn bản không rảnh để ý tới, không nói hai lời liền gia nhập chiến đoàn. Còn lúc loạn chiến bắt đầu nảy sinh, Hồng Vân tông cùng Định Hải tông không mất đi cơ hội, đúng lúc hiện thân nhưng lại sống chết mặc bay. Thấy tình thế không ổn, Đạt Mông cùng Uổng Xích liền mượn danh luận bàn, cùng Yến Khởi và Dư Hành Tử đơn độc đọ sức. Cứ như vậy, mấy tiên môn cứ tiếp tục giằng co như thế.

Nhưng cứ tiếp tục như thế này cũng không phải biện pháp hay! Một mình Yến Khởi thì còn dễ ứng phó, nhưng Dư Hành tử căn bản không nói tới chuyện mở Huyền Thiên điện ra, cộng thêm mười mấy tu sĩ của Huyền Thiên môn đều không phải dạng yếu ớt, cứ vậy tới giờ, ngược lại thành cảnh tượng lưỡng nan. Nguyên nhân không phải là do lời nói của Hắc Sơn tông không đủ phân lượng sao?

Lúc tới, cha của Công Dã Bình là Công Dã Kiền từng dặn dò, giới tu tiên của Đại Hạ sẽ đối mặt với một trận đại loạn, Hắc Sơn tông phải nhờ vào một lần hành động mà trở thành chí tôn của tiên môn, mà tất cả chuyện này chẳng qua là một suy nghĩ, cuối cùng vẫn phải ép Huyền Thiên môn giao ra pháp môn mở Huyền Thiên điện, có được bí kíp tiên gia trong điện. Nhưng nếu Huyền Thiên môn thật sự có pháp môn này thì làm sao phải khổ sở chờ đợi tới tận bây giờ?

Trong lòng hiểu ra một hồi, Công Dã Bình gượng cười chậm rãi đi ra khỏi đoàn người. Quét mắt nhìn mọi người một lượt, gã chắp tay nói với Dư Hành Tử:

- Tại hạ có một lời, không biết trưởng lão có thể nghe thử hay không?

Công Dã Bình mang trên mặt nụ cười rạng rỡ, dáng vẻ là một tu sĩ ôn văn nhĩ nhã. Gã lạnh tùng thờ ơ không nhìn Yến Khởi, mang theo thần sắc thẳng thắn chỉ nhìn Dư Hành Tử.

Ừ một tiếng, tay Dư Hành Tử nắm lấy râu dài, thần thái căng thẳng.

Nụ cười của Công Dã Bình như trước, nhẹ mở miệng nói:

- Sớm trước đó ít ngày, gia phụ đã thành công tấn thăng làm vị tu sĩ Nguyên Anh thứ ba của Đại Hạ!

Nói tới đây, gã có ý định ngừng lại. Hồng Vân cung và Định Hải tông còn may, chỉ hiện đầy sự lo lắng trên mặt. Còn mọi người của Huyền Thiên môn lại ngạc nhiên một trận, Dư Hành Tử đã khó tin mở to hai mắt nhìn, dù cho Yến Khởi cũng đổi sắc mặt.

Tu sĩ Nguyên Anh! Tu sĩ Kim Đan cũng đã là nhân vật cấp tổ sư rồi, tu sĩ Nguyên Anh chính là như lão tổ tông vậy! Trong tông môn chỉ cần có một người như thế là đủ!

- Công Dã đạo hữu chẳng qua mới năm trăm tuổi, ông ta thực sự đã thành Nguyên Anh rồi sao?



Lên tiếng chất vấn là Dư Hành Tử, lúc này gã có chút thất thố. Chuyện của mình thì mình tự biết, hai sư thúc tuổi tác đều đã không nhỏ, lời nói đại bất kính, tình hình của hai ba trăm năm sau này đúng là chưa nói rõ ràng được. Chuyện này không phải là so tu vi, mà là so tuổi thọ với người khác. Nếu Công Dã Kiền đã thành tu sĩ Nguyên Anh, chí ít còn có thể sống thêm năm trăm năm nữa, đạo lý này không phải đã rõ ràng rồi sao?

- Còn đây là ngọc giản do gia phụ gia trì pháp lực, Dư Hành Tử trưởng lão cứ xem sẽ biết ngay!

Công Dã Bình tung một cái ngọc giản ra, đây cũng chính là một thủ đoạn từng uy hiếp Định Hải tông và Hồng Vân cung, tương đối hữu dụng.

Thần thức vừa chạm đến ngọc giản, khí thế thật lớn trực ép tới, tu vi của Dư Hành Tử đã tới Kim Đan hậu kỳ nhưng sắc mặt lại lo sợ không yên, liên tiếp lui về phía sau mấy bước, lúc này mới tràn đầy nỗi khiếp sợ đứng vững thân hình. Uy thế cường đại này không phải tu sĩ Nguyên Anh thì không thể làm được! Chuyện này, chuyện này làm người ta quá bất ngờ rồi! Huyền Thiên môn lâm nguy mất!

Nhìn thấy dáng vẻ của Dư Hành Tử như vậy, trong đầu Yến Khởi trầm xuống. Nguyên Anh! Công Dã Kiền quả thật đã tu thành Nguyên Anh rồi!

Mắt nhìn tình hình trước mắt, đã nằm trong dự liệu! Công Dã Bình mỉm cười tiếp tục nói:

- Mời Dư Hành Tử trưởng lão dùng pháp môn mở Huyền Thiên điện ra, hai bên chúng ta sẽ hòa hảo! Trước khi Hắc Sơn tông ta còn chưa tiến vào điện này thì không cho phép người khác nhúng chàm chút nào!

Trong lời nói của gã có chút ý đe dọa, làm đám Dư Hành tử khó có thể tranh cãi, nhưng vẫn có người không phục.

- Hừ! Tu sĩ Nguyên Anh thì thế nào? Huyền Thiên điện này, Yến mỗ nhất định phải vào rồi!

Yến Khởi ngẩng đầu đứng thẳng, ngạo nghễ như trước.

Trong con ngươi lóe lên hàn quang, Công Dã Bình cũng không vì lời nói của Yến Khởi mà bị kích động, chỉ âm thầm cười thấp, nói:

- Yến đạo hữu tất nhiên là không sợ rồi, thật làm người ta phải thán phục! Chỉ là, dưới cơn nóng giận, còn chưa biết gia phụ còn có thể để Chính Dương tông sống được mấy người mà thôi?

Chính Dương tông không chỉ có môn nhân của gã, mà còn có thê tử của gã, đối phương lại dùng tính mạng của những người này để áp chế, dường như đã động tới vảy ngược, hai hàng lông mày của Yến Khởi dựng thẳng lên, râu xanh không gió tự bay, lửa giận bừng bừng bốc lên. Quanh người gã tản ra sát khí nồng đậm, tiến lên một bước, quát:

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play