Lâm Nhất hai chân rớt đất, cấm chế bốn phía nhìn qua vẫn rất dọa người. Nhưng hắn từ trên mà xuống đi tới trước Tử Vi tháp lại thông suốt không trở.

Trong thiên địa không phải chỉ có pháp lực thần thông mới có thể trùng hiện tình cảnh. Gọi là phong vân lưu ngấn, kinh hồng chiếu ảnh, còn có mộng cảnh thường thường khiến người đi không ra nữa

Vô luận thế nào, chín tháp chi trận thần kỳ là điều không thể nghi ngờ! Nếu có thể thành thục huyền diệu trong đó, dù là hiểu được phần nào, cũng xa xa thắng quá《 Thiên La cấm 》của La gia. Bằng thần thông này, đối trận nghênh địch tất sẽ có được thủ đoạn như hổ thêm cánh!

Lâm Nhất nhìn quanh trái phải, nhất thời không thấy đầu mối. Nếu muốn có điều thu hoạch từ chín tháp chi trận này, xem ra không phải là vài ngày ngắn ngủi là được. Hắn khóe miệng nhếch lên, xóa bỏ ý niệm, quay sang xem xét thạch tháp cao lớn cách đó ba trượng.

Đứng gần như thế, Tử Vi tháp vẫn khó mà nhìn rõ. Vật này không chỉ ngầm giấu 《 Động Huyền kinh 》, còn trấn thủ trung tâm tiên vực, tất nhiên có huyền cơ. Nhưng lúc này nó lại chỉ như một đoạn trụ đá quái dị mà thần bí, tán phát lên khí thế cường đại, khiến người không dám có chút nào khinh thường!

Lâm Nhất ngưng thần khoảnh khắc, trên trên dưới dưới vẫn không thu được gì. Hắn gãi cằm, thần sắc nghi hoặc. Chốc lát, dứt khoát lần nữa tới gần. Nhưng còn chưa đến cách thạch tháp ba trượng, một đạo uy thế vô hình đập mặt mà đến. Thế đi bị ngăn trở, tâm đầu lẫm nhiên, nhịn không được nhìn ra sau lưng.

Tám tôn tháp ảnh như thật như huyễn, vẫn cứ lù lù bất động. Khí thế nuốt nhổ thiên địa, sừng sững giữa trời hồn nhiên mà thành!

Lâm Nhất khẽ nhíu mày, quay đầu đối mặt thạch tháp. Hắn đưa tay sờ hướng mi tâm, trong hai mắt tinh mang chợt lóe, quanh thân ẩn ẩn phù hiện ra một đạo long ảnh màu vàng. Sát sa sau đó, hắn đột nhiên khẽ động, vung lên hai quyền, đấm thẳng đến thạch tháp cao lớn gần trong gang tấc.

Ba tôn đồng nguyên, một mạch đồng thể. Long Tôn và Ma Tôn tuy đã tách ra, bản tôn lại vẫn lưu ba thành tu vị của hai kẻ trước. Ví như nhục thân cường hoành cùng với Thiên Sát Lôi Hỏa trong khí hải. Đợi sau khi từng người tu tới cảnh giới Tiên Quân, tương dung giữa lẫn nhau sẽ càng là tự nhiên. Hiện nay bản tôn thi triển pháp môn Phi Long quyết chỉ để tiếp cận Tử Vi tháp

-Rắc rắc ——

Một tiếng trầm vang, vạch ngang hư không, chấn vỡ Ngũ Hành. Phút chốc, hai quyền Lâm Nhất kích trên thân tháp. Nhưng còn chưa kịp lưu ý thạch tháp cao lớn có động tĩnh gì, một đạo uy thế càng thêm cường đại đột nhiên men theo hai tay hắn nghịch tập cắn trả mà đến.

-Phanh ——

Quá bất ngờ, Lâm Nhất bạo lui hơn mười trượng. Hắn tâm đầu hơi lạnh, hai tay khẽ rung, trước người lập tức chớp qua một đạo khe hở hư không, thoáng chốc liền nuốt trọn pháp lực ập tới. Khí thế quanh thân vừa ngưng, chậm rãi ổn định thân hình, trên nét mặt mang theo một tia lúng túng.



Xảo thủ không thành, lại sao không cường hoành một hồi! Nhưng Tử Vi tháp căn bản là người sống chớ gần, cứng mềm không ăn

Lâm Nhất đang tự khổ không kế, bỗng giật mình trong lòng. Tuy tránh qua Tử Vi tháp nghịch tập, nhưng lực lượng cắn trả cường đại vẫn còn dư ba phần, tự ý men theo kinh mạch hai tay độn vào cơ thể. Chỉ nháy mắt, một tia khí cơ quỷ dị đến thẳng sâu trong thức hải …

Dị biến nổi lên, khiến người không kịp đề phòng!

Lâm Nhất đang định ứng biến, lại đột nhiên hơi ngớ. Tia khí cơ quỷ dị kia đã chợt tan biến không thấy, sâu trong thức hải thanh ngọc xích nhỏ mịn lại linh động dị thường, kim mang lập lòe. Cùng sát na, có phù văn từ trong đó thong thả bay ra, càng lúc càng nhiều, dần dần thành câu

Ta, Long Phạm! Thủa nhỏ bất hảo, sức lớn lực mạnh, cầm long phục hổ, có chút danh tiếng. Vì cầu Thiên Đạo, lăn lộn giữa đời. Gặp được ân sư, vạn sơn được kiếm. Minh nhai tụ chúng, uy chấn một phương

Ân sư Đế Khuê, cao đức hiền năng, kinh vĩ thiên địa, sáng tạo chín tháp tam kinh. Đúng lúc, họa loạn lên

Thầy mất, đệ tử nắm bảy tháp hai kinh, cửu tộc tam thánh Tứ Tượng, biệt Hồng Hoang, phi cửu thiên

Mới đầu, kiếp nạn hàng lâm. Tiên vực chi Thương, thiên vận đã hết. Hấp hối sắp tới, dư hận khó tiêu. Kinh văn pháp ấn, truyền cho hậu nhân

Thừa kế dư trạch ta, kế tục y bát ta, làm thay tâm nguyện ta. Đi Hồng Hoang, tìm Kiền Nguyên được tam kinh, diệt Giao Quý, trừ Huyền Tiêu

Đợi từng tự phù chớp động liên tục thành câu, Lâm Nhất lập tức sửng sờ đương trường, kinh ngạc không thôi. Cơ duyên xảo hợp, nhờ vào khí cơ Tử Vi tháp khiên động, cuối cùng lại ngoài ý giải khai bí ẩn về Long Phạm.

Đây chính là di ngôn tiên đế Long Phạm lưu lại! Từ bên trong không khó biết được những chuyện xảy ra ở tiên vực, cùng với lịch trình một đường đi tới của bản nhân Long Phạm. Lúc hắn khai sáng tiên vực, không chỉ thiếu hai tháp Kiền Nguyên, Khôn Nguyên, còn lưu “Động Thần kinh” trong Tam Hoàng kinh tại Hồng Hoang. “Tìm Kiền Nguyên, được tam kinh”, há chẳng phải nói, kinh văn còn lại giấu trong Kiền Nguyên tháp? Chỉ có điều, hắn thái quá bá đạo!

Còn không biết y bát truyền thừa ở đâu, liền muốn đi tiếp một trang thù hận? Đừng nói Lâm mỗ và Hồng Hoang toàn không vướng mắc, dù rằng đây đó không đội trời chung, cũng không bản sự giết được một vị tiên hoàng a! Không vội, chầm chậm lại nói

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play