Quầng sáng năm màu kia vẫn huyền ảo khó lường, song đã từ bốn phía thu gom lại, tụ làm một trút nghiêng xuống đỉnh cự tháp. Nháy mắt, phiến ngọc treo trên cao cách đó trăm trượng bỗng “Phanh” một tiếng, nhè nhẹ nổ tung.
Sát na theo đó, trong quầng sáng năm màu đột nhiên lóng lánh ra một đạo nguyệt hoa màu bạc, lao thẳng tới bao phủ xuống bóng người phía dưới.
Đỉnh cự tháp, Lâm Nhất đứng hiên ngang. Cả người hắn tắm gội trong quầng sáng năm màu, không còn chút quẫn bách nào như trước. Khí cơ vô hình không ngừng tuôn vào tứ chi bách cốt và khí hải, bản tôn cùng :ong tôn, tu vị Ma Tôn theo đó cũng chậm rãi đề thăng. Nhưng điều khiến người ngoài ý nhất không phải những thứ kể trên, mà là đạo nguyệt hoa màu bạc khá là quỷ dị kia...
Khoảnh khắc quầng sáng năm màu thu gom trút xuống đỉnh cự tháp, thiên địa giống như được phủ bởi một tầng bụi mù. Từng đạo bóng người, từ nơi xa, từ phía dưới thăng lên. Cấm chế không còn, trói buộc tan biến, pháp lực tự nhiên, có thể ngự không phi hành!
Bảy vị gia chủ bao gồm La Thanh Tử xông ở phía trước, theo sau là con em các nhà và số đông yêu tu. Hoàng bà bà ngắm nhìn dị trạng nơi đỉnh cự tháp, thoáng phần kinh ngạc, lập tức lấy ra mấy viên đan dược nuốt xuống, lúc này mới không gấp không chậm triệu tập mười hai tên Hoa nô cùng theo, cả đám lũ lượt bay lên.
Chớp mắt, La Thanh Tử đã tới cách đỉnh tháp chừng năm trăm trượng. Hai mắt hắn chớp động tinh mang, thần tình gấp gáp. Tùy theo tiểu tử kia đăng đỉnh, cấm chế theo đó biến mất, Tử Vi truyền thừa cũng được bóc mở! Trong quầng sáng năm màu và ngọc phiến tất là truyền thừa tiên đế không nghi ngờ! Hừ! Cơ duyên lớn bằng trời như thế, há có thể mặc cho người đắc sính! Lâm Nhất, ngươi đừng hòng mơ tưởng...
La Thanh Tử căn bản không để ý tới tình hình đám đông sau lưng, vừa lao đến vừa vươn tay điểm tới.
Một mảnh ánh sáng màu trắng đột ngột hiện ra, thoáng chốc tràn khắp bốn phía, lập tức hóa thành cuồng lan kinh đào (sóng lưu mãnh liệt) dài trăm trượng, vài trăm trượng, ầm vang nhào tới thân ảnh cô độc trên đỉnh tháp.
Đám cao thủ Lôi Vân Tử không nghĩ tới La Thanh Tử sẽ giành ra tay trước, vội vàng dừng lại tránh né. Đám đông còn lại không rõ là chuyện gì, ai nấy thừa thế chen lúc lao lên, không quên ma quyền sát chưởng nóng lòng động thủ.
Nháy mắt, thiên địa phong vân biến ảo, thế công ngất trời mang theo sát cơ lăng lệ bức thẳng đến đỉnh cự tháp. Mà dưới quầng sáng năm màu cùng nguyệt hoa màu bạc, Lâm Nhất vẫn cứ hai mắt nhắm nghiền, im lìm đứng đó.
Trong quầng sáng năm màu ẩn chứa Thái Sơ chi lực tinh thuần dị thường, sát na nhập thể tức thì chậm rãi thấm vào tứ chi bách cốt, khiến người tâm thần thư thái, hồn nhiên vong ngã. Khí hải tràn đầy, một chút tiên nguyên chi khí sót lại đều tan biến vô ảnh vô tung. Tu vị bản tôn nhờ đó xông phá Hợp Thể cầm cố, một bước đặt chân tới cảnh giới Tiên Nhân sơ kỳ, thậm chí còn tiếp tục đề thăng. Thương thế Long tôn được khỏi hẳn, cùng Ma Tôn đồng bộ thăng đến Tiên Nhân hậu kỳ, lại vẫn đang phi trướng không thôi...
Mất đi Lão Long, được đến một trận thăng tiến tu vị bất ngờ, đây chính là Tiên Đế truyền thừa? Nếu chỉ có thế, há chẳng phải thái quá giản đơn...
Đạo nguyệt hoa quỷ dị kia mang theo khí tức Hồng Hoang viễn cổ thong thả ập tới. Bên đó lộ ra vô tận tang thương, mang theo năm tháng lắng đọng, còn có nhiều loại huyền diệu thiên địa diễn sinh, chúng hóa thành từng mảnh bay vào sâu trong thức hải, chuyển hóa thành phù văn chớp động, nét chữ hiện ra rõ rệt -- Động Huyền kinh
Đến lúc này, sát cơ lăng lệ từ bốn phương tám hướng hung hung bức đến. Nhưng Nguyệt Hoa kia còn chưa tiêu tán hết, nhất thời khiến người nhấc chân không nổi. Mắt thấy sắp phải bị chôn vùi trong kinh đào hải lãng, ấn ký nơi mi tâm Lâm Nhất bỗng chớp qua hai tia sáng nhỏ yếu. Như được triệu hoán, tay áo tay phải hắn cũng nhè nhẹ phất động theo. Một thoáng sau đó, trước người hắn đột nhiên toát ra bốn đạo nhân ảnh. Kẻ cầm đầu, sát khí quấn quanh, yêu tà sâm nhiên; người tiếp sau, thần tình lẫm nhiên, cuồng ngạo vô song; sát theo đó là hai huynh đệ, nhờ được cơ duyên tu vị đồng loạt thăng từ Hợp Thể hậu kỳ đến Tiên Nhân trung kỳ, ai nấy mặt mày dữ tợn, gào rống không ngừng...
Giữa lúc sinh tử tồn vong, Lâm Nhất liều!
Bốn đạo nhân ảnh đột nhiên hiện thân, lần lượt xông ra khỏi đỉnh cự tháp dưới sự bao phủ của quầng sáng năm màu. Đi đầu là Ma Tôn, mày rậm dựng đứng, khóe miệng vểnh lên lạnh lùng, trong hai mắt chớp động hàn ý. Hắn không chút ngập ngừng, hai tay vung ra nhanh như phong ảnh, từng đạo phù văn được pháp lực gia trì nối gót mà đi. Ba mươi sáu, bảy mươi hai, một trăm lẻ tám, hai trăm năm mươi sáu, tiếp đó lên tới tận năm trăm mười hai đạo pháp quyết. Cứ thế, trong nháy mắt, gần ngàn đạo pháp quyết chồng thêm thành ấn.
Thế công cường đại La Thanh Tử tế ra đã bức đến cách trăm trượng. Mây mù, sóng gió, mưa rào, băng, cùng với quang mang cấm chế vô cùng tận nối nhau ngang trời đánh tới.
Ma Tôn đưa tay điểm một cái, sấm chớp rợp trời, một chiếc cự phủ (búa lớn) bốn, năm mươi trượng phá không mà ra. Trên đó huyết quang cuồn cuộn, liệt diễm bập bùng, kẹp lấy uy thế vô thượng hung hăng bổ tới.
Cùng sát na, cự phủ ầm vang tan biến. Một đạo chiến kỳ huyết hỏa dài trăm trượng xé nát hư vô, phá vỡ trời cao, hủy thiên diệt địa!
- Rắc --
Một tiếng Kinh Lôi chợt lên. Thiên Ma Cự Phủ do năm ấn hợp nhất mà thành đụng tới thế công ập đến trước mặt. Hệt như một đạo huyết hỏa xích luyện quất ngang trời, đột nhiên cuộn lên cuồng triều cuốn thốc bát phương...
Tình cảnh này khiến cho đám đông ở gần kinh hãi không thôi.
La Thanh Tử ra tay không chút lưu tình, chỉ nghĩ tận diệt Lâm Nhất như là rơm rác. Nếu có thể cướp được Tử Vi truyền thừa trước Cửu Mục, đó chính là cơ duyên lớn bằng trời. Vô luận thế nào, cũng không thể để tiểu tử kia một mình độc chiếm!
Thế nên, La Thanh Tử tế ra thần thông cường đại nhất đến từ Thiên La cấm . Lấy pháp lực tu vị Tiên Quân sơ kỳ, trừ đi một tên tiểu bối mới thành tựu tiên thể, chẳng phải là chuyện dễ dàng như bỡn? Huống hồ tiểu tử kia đang bận tiếp nhận truyền thừa, căn bản không rảnh tránh né. Hắn chết chắc rồi!
Ai ngờ mới vừa ra tay, lập tức có bốn đạo nhân ảnh hung hãn không sợ chết xông đến, ngược lại khiến La Thanh Tử bất giác hơi ngớ. Hắn đã quên tiểu tử kia có phân thân, hơn nữa còn là phân thân cực bưu hãn. Ngoài ra, hình như còn mang theo hai tên yêu tu? Ngạc nhiên hơn cả là trước sau chỉ mới khoảnh khắc, tu vị tiểu tử kia đã từ Tiên Nhân mãnh thăng tới Thiên Tiên sơ kỳ. Tử Vi truyền thừa lợi hại như thế, há dung lỡ qua...
La Thanh Tử còn đang kinh ngạc, song phương đã bắt đầu giao thủ. Tình cảnh xảy ra tiếp đó lại càng khiến hắn quá đỗi kinh ngạc! Nếu không phải tận mắt chứng kiến, hắn thực sự khó tưởng tượng. Uy thế của cự phủ kia lại có thể sánh bằng với một kích toàn lực của cao thủ Kim Tiên trung, hậu kỳ!
Sao vậy được? Chỉ cần nương theo thần thông nghịch thiên liền có thể vượt cấp giết người. Dù có là tiên pháp chân chính e rằng cũng không lợi hại đến thế!
Thần thông quỷ dị, lại thêm Tiên Đế truyền thừa. Giả lấy ngày giờ, tiểu tử kia...
La Thanh Tử chưa kịp nghĩ nhiều, thế công của Thiên La cấm pháp mất sạch. Khí cơ cuồng loạn phát ra do thần thông song phương đụng nhau càng là kinh người! Hắn không thể không thu lại khinh thường trong lòng, lách mình tránh đi vài trăm trượng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT