- Căn Thâm Diệp Mậu, bò tới đây cho lão tử. . .

Khi thần thức của Lâm Nhất thoáng ngâm vào long quyển, liền nghe được có người ra lệnh. Tình hình kế tiếp, khiến cho người đứng xem hắn chỉ có thể cười mà không nói nên lời.

Bên trong long quyển tùy chỗ đặt một tầng linh thạch và Tiên tinh, chung quanh bao phủ hào quang màu trắng. Lão Long khoanh chân ngồi cao trong đó. Ông ta râu tóc vàng óng ánh, hai mắt lóe sáng, rất là thần võ phi phàm.

Xa xa huynh đệ Thiên Lang lại tỏ ra úy úy súc súc, bất đắc dĩ tiếp cận tới gần, song song lên tiếng phàn nàn nói:

- Ta chính là Tráng Căn, chớ không phải là Căn Thâm. . . Ta tên là Tráng Diệp, không gọi là Diệp Mậu. . .

Đối phương nhìn như tu vi không cao, kì thực sâu không lường được. Đánh không lại nhưng chạy không thoát, thật là chịu đủ hành hạ, trước mắt lại bị dùng sức mạnh cải danh, khiến cho hai người càng thêm tức giận bất bình.

Lão Long mở cái miệng rộng cười ha hả một tiếng, lập tức lại tay vịn râu rậm, ra vẻ cao thâm mắng:

- Hai tên lang tể tử các ngươi biết cái gì! Một cây chẳng chống vững nhà, chỉ có rễ sâu lá tốt mới đủ thành rừng. Nếu là tôi tớ của Lâm tiểu tử, liền phải hiểu được đạo lý lớn của tùy thời được thế!

Hai huynh đệ vẫn ngây thơ không hiểu. Thân phận của chủ tớ này chính là cưỡng bách gây nên, không có quan hệ gì với tục danh a. . .

Lão giả không cần suy nghĩ vung tay lên, nói ra:

- Từ nay về sau, hai ngươi người liền đổi tên nha! Một người tên là Căn Thâm, một là Diệp Mậu, lão tử đổi lại cũng dễ gọi rất nhiều, ha ha. . .



Có lẽ là câu nói cuối cùng này mới là bổn ý, ông ta lại cười ha hả vui vẻ, tiếp tục khoe khoang như mây mù dày đặc nói:

- Tục danh liên quan đến vận thế, huyền cơ bên trong không thể nói cùng người ngoài a!

E sợ cho hai huynh đệ không chịu tin phục, ông ta ra vẻ nghiêm trang nói ra:

- Ngươi thí dụ như quý danh của lão tử, nếu không phải họ Long, cũng không phải tên Long, mà gọi là Thần Ngao, không nghĩ tới sao. . .

Hai huynh đệ vẫn như cũ không rõ ràng cho lắm, nhưng lại rất khâm phục nhìn Lão Long. Tiền bối không hổ là cao nhân của Thần Long tộc, khi nói ra thì có lớp có lằn rõ đầu đuôi ngọn ngành hết. . .

- Quý danh của lão tử không thiếu Thiên Can Địa Chi, đều có Càn Khôn mệnh số, cái này. . . Ha ha. . .

Sau khi Lão Long hít hà đôi câu, cảm thấy khó có thể tự bào chữa, dứt khoát chuyển lời nói một cái, có chút hào phóng lại nói:

- Thôi! Lão tử cùng hai vị lang tể tử các ngươi là có duyên, thuận lợi truyền thụ một chút công pháp của Thần Long Nhất Tộc ta. . .

Ông ta không chần chờ, đem cái tầng Thăng Long quyết bừa bãi lộn xộn dùng lừa đảo Xuất Vân tử kia đó lại nói ra.

Thiên Lang huynh đệ thần sắc cứng lại, lập tức nghe mấy đoạn khẩu quyết huyền cơ khó lường. Yêu tu của thiên hạ, người cường đại không có gì vượt qua Tứ Tượng Vương tôn. Đây chính là truyền kỳ của Hỗn Độn khai thiên, sự tồn tại như thần minh. Tục truyền, trong đó chí tôn vương giả, thuộc về Thần Long Nhất Tộc. Công pháp của ông ta, chẳng lẽ không phải bình thường. . .

Dưới sự vui mừng quá đỗi không kịp suy nghĩ nhiều, Thiên Lang huynh đệ "phịch, phịch



quỳ trên mặt đất, muốn khấu tạ một phen khẳng khái và ưu ái này, còn muốn lão tiền bối sau này dìu dắt nhiều hơn.

Lão Long nhìn hai huynh đệ quỳ trên mặt đất như hòn đá vậy, lần nữa mở cái miệng rộng nở nụ cười. Hai huynh đệ trước mắt có thể thực tế hơn nhiều so với tiểu bàn tử kia, ít nhất lễ khấu tạ này là xuất phát từ bản tâm. Ông ta khoát tay cực kỳ tùy ý mắng:

- Má nó cút lên đây lên! Sau này thật thà ngoan ngoãn nghe lời, sẽ có ban thưởng. Bất quá. . .

Lời nói của ông ta chợt chậm lại, chuyển thành trầm giọng nói ra:

- Công pháp này chính là bí mật bất truyền của Long Tộc, hai người các ngươi nếu như tu luyện bất thành, chỉ có thể trách cơ duyên bản thân không đủ, đến lúc đó dám có nửa câu oán hận, hừ! Lão tử đánh người. . .

Hai huynh đệ nghe không ra huyền diệu trong lời nói, chỉ coi là một phen hảo tâm nhắc nhở, vội vàng lại nói tiếng cám ơn, bấy giờ mới mừng rỡ không khỏi đứng dậy. Mà Lão Long sau khi uy bức lợi dụ một phen, lại bỏ đi tất cả liên quan, đồng dạng rơi vào kết quả đủ hài lòng. Ông ta đột nhiên ngẩng đầu truyền âm nói:

- Lâm tiểu tử, xem thủ đoạn của ta như thế nào?

Không có ai lên tiếng, ông ta bất dĩ vi nhiên cảm khái lẩm bẩm:

- Má nó, lão tử năm đó chỉ biết là đại sát tứ phương, lại không ngờ bị từng cái một kỹ xảo nho nhỏ làm hỏng! Như thế xem ra, duy chỉ có trí dũng song toàn, mới đủ thành tựu đại sự. . .

Lâm Nhất thu hồi thần thức, ngược lại nội thị khí hải. Căn Thâm Diệp Mậu sao? Lão Long thật đúng là nghĩ ra. Mà bản thân mình chưa nói tới trí dũng song toàn, càng không nghĩ qua thành tựu một phen nghiệp lớn. Hai huynh đệ Thiên Lang sau khi tu luyện Thăng Long quyết tàn khuyết không đầy đủ, không biết là sẽ trở nên béo, hay là sẽ đổi thành gầy đây. . .?

Chẳng qua chỉ chốc lát, thần sắc của Lâm Nhất hơi biến đổi. . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play