Giữa tinh không, Lâm Nhất cùng sáu người giằng co.
Yêu Vương Chí Tôn Yêu vực vậy mà bị người ta chế trụ, quả thực khiến năm vị Yêu Vương nơi này giật mình. Có điều trong nháy mắt mọi người có tâm sự khác lạ. Người dùng thần hồn cấm pháp, sự sống cùng cái chết chỉ cần một ý niệm. Phương pháp này có thể phá giải, lại có chút khó giải quyết.
Kim Thánh thu liễm sát khí quanh thân, trong thần sắc hiện lên chút vui mừng. Mấy vị Yêu Vương khác thì tức giận vô cùng, nếu có chút động tĩnh sẽ cùng nhau tiến lên xé nát Lâm Nhất. Có điều Hổ Đầu Yêu Tôn còn chưa lên tiếng, không biết gã có gút mắt cùng đối phương thế nào, chỉ đành yên lặng theo dõi kỳ biến, tránh gây nên đại họa.
Lâm Nhất xem như không thấy mấy vị Yêu Vương nhìn chằm chằm, còn hắn thì khẽ lắc đầu. Hắn không chần chừ, đưa tay bóp một cái pháp quyết, đưa về phía hư không. Trong nháy mắt, sắc mặt sáu người kia biến đổi. Một đoàn huyết quang nhỏ bé không thể nhận ra, từ mi tâm Hổ Đầu đột nhiên bay ra, lập tức phanh một tiếng, chậm rãi biến mất.
Hồ Đầu khẽ giật mình, sau đó là ngạc nhiên không tả nổi.
Ngay cả năm vị Yêu Vương cũng kinh ngạc không thôi, Kim Thánh cũng cảm thấy hồ đồ không hiểu, vì sao người trẻ tuổi kia lại muốn giải trừ thần hồn cấm chế? Không hề ỷ lại, chẳng lẽ lại muốn mặc người ta chém giết sao?
Lâm Nhất đứng thẳng thân thể, chậm thở dài. Vân bào trên người hắn bị phá vỡ nứt toạc có mấy lỗ hổng, một ít máu vẫn còn trôi lư lửng trên không. Khuôn mặt vàng nhạt hơi có chút mệt mỏi, mà trong ánh mắt lại lộ ra cao ngạo lạnh nhạt cùng sự cô đơn khó tả.
Một lát sau, Lâm Nhất không nhanh không chậm nói:
- Hổ Đầu, ngươi từng xem ta là huynh đệ, đương nhiên ta sẽ không giết ngươi. Cho dù không có hôm nay, ta vẫn sẽ giải trừ cấm chế trên cơ thể ngươi.
Huynh đệ, nhớ ngày trước, hắn không đối đãi như chủ tớ, thật ra trong đầu vẫn xem ta là huynh đệ sao? Thần sắc Hổ Đầu hơi thay đổi, trầm ngâm không nói.
Mấy vị Yêu Vương khác không lên tiếng, Kim Thánh lại không yên, quát lớn:
- Hừ! Long tộc là tử địch của Hổ tộc cùng toàn bộ Yêu tộc, ai làm huynh đệ ngươi?
Lâm Nhất nhíu mày, hỏi ngược lại:
- Vậy không biết hai nhà Long Hổ có ân oán gì, vị Yêu Vương đại nhân này có thể chỉ giáo không?
- Hừ, nếu không phải năm đó Long tộc không lâm trận phản chiến, Tiên vực sao có thể bị sụp đổ đến không còn chứ?
Kim Thánh khí thế hùng hổ nói như chuyện đương nhiên.
Lâm Nhất tiếp tục truy vấn:
- Ngươi có thể từng tận mắt nhìn thấy không?
- Đây là lời đồn trong Yêu vực, quần Yêu đều biết. Ngươi chỉ là tu sĩ thấp hèn mà dám chất vấn ta như vậy sao?
Mới nói một nửa, cảm giác uy nghiêm bị khiêu khích, hai mắt Kim Thánh hung quang chớp động.
Một vị Yêu Vương lão giả râu tóc bạc trắng lặng lẽ đánh giá biểu hiện của Hổ Đầu, đúng lúc tiến lên một bước ngậm cười nói:
- Ta chính là Giam Dần, để ta phân trần một chút, tránh ngươi cùng Yêu Tôn gia dây dưa không rõ.
Lâm Nhất nhẹ gật đầu, nói:
- Hóa ra là… tiện nhân Yêu Vương, xin chỉ giáo!
- Ngươi... Ta chính là Dần hổ trong dần, không phải là tiện nhân.
Giam quản dù tức giận trên mặt vẫn mang theo nụ cười, có điều sâu trong mắt hiện lên một vòng hàn ý.
Lâm Nhất xem thường ừ một tiếng, cũng không vì lời nói sai lầm mà lo lắng bất an.
Giam Dần tính toán trong lòng, nói tiếp:
- Tục truyền, năm đó khi Tiên vực gặp nạn, Long tộc rắp tâm hại người đã âm thầm ra tay diệt Chu Tước, hai nhà Huyền Vũ, Yêu Tôn ta phát giác, mà Tiên Đế không rõ thị phi, vẫn bao che dung túng cho Long tộc. Yêu tộc ta trong cơn nóng giận tham dự hỗn chiến, nhưng chỉ là chuyện vô bổ.
Theo như lời nói của vị Yêu Vương này, Long tộc chính là ngươi gây họa tạo nên sụp đổ của Tiên vực. Mà Lâm Nhất nghe được thì Hổ tộc cầm đầu Yêu tộc, không rõ thị phi, tiếp tay đồng bọn. Trong vài năm qua đi, chứng kiến hết thẩy mọi chuyện bên trong, hắn đối với thị phi trong Tiên vực, nói chung có biết sơ lược. Không biết trước đó điều tra thế nào, đem hết tội lỗi quy cho Long tộc, tuyệt khó có người tin phục.
Hổ Đầu trước sau đung đưa bất định. Có lẽ gã tiếp nhận truyền thừa nên có thành kiến với Long tộc. Tu vi bỗng nhiên tăng mạnh, sau khi linh trí mở rộng, mặc dù tính tính có biến đổi nhưng cũng không phải là hạng người bạo ngược bất thường, đây cũng là tin vui, có lẽ sẽ có thể chuyển biến tốt.
Lâm Nhất có chút cân nhắc, trầm giọng nói:
- Ta đến từ tu sĩ Hạ giới, trong lúc vô tình nhận được truyền thừa của Long tộc. Ta tự nhân mình không phải là người Long tộc, càng không biết qua ân oán của các người. Nhưng khi sự thật còn chưa làm rõ, chân tướng chưa biết chính xác, tuyệt đối không thể chỉ trích.
Thấy đối phương có thần sắc không tốt, ngay cả Hổ Đầu cũng có chút nghi hoặc, hắn thản nhiên ung dung nói tiếp:
- Có câu nói rằng Cửu Long mở Tiên vực, một kiếm định càn khôn. Long tộc chính là một công thần có công khai sáng Tiên vực, khi đại nạn đến cũng cùng Tiên Đế sóng vai tử chiến cho đến lúc cuối cùng.
Hổ Đầu nghi hoặc không hiểu, cuối cùng cũng lên tiếng:
- Ngươi nói những lời này, từ đâu mà có?
Lâm Nhất không trả lời mà hỏi lại:
- Hổ Đầu! Ngươi theo bên cạnh ta nhiều năm, nếu những nơi từng trải qua chưa quên hết, ngươi có nhớ đến huyễn cảnh hư không Vô Trần sơn, còn có Phạm Thiên cốc...
Bên trong Hậu Thổ Tiên Cảnh, Truyện Tống Trận trong Vô Trần sơn chợt xuất hiện hư không hỗn loạn, khiến huyễn cảnh thay nhau nổi lên, trong đó có Tiên Đế cùng Long tộc và rất nhiều thứ. Ngoài ra, còn có vị Thiên Hoang tam thánh chính là Tử Tang Thượng Nhân cùng với Phạm Thiên cốc bí hiểm. Nếu như xem chỉ là để xem, hoặc chỉ hiếu kỳ thì không nói, còn nếu có chuyện liên quan đến Tiên vực, không khó từ mấy chỗ này tìm ra một phần manh mối.
Hổ Đầu lâm vào trầm tư, gật đầu. Khi đó mặc dù tu vi của gã thấp, lại gửi thân vào Thiên Sát thiết bổng, cùng Lâm Nhất thần hồn thông suốt, đối với tình bên ngoài cũng không phải không biết gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT