Một giây sau sàn đấu vẫn còn rung động kêu lên cọt kẹt do những lò xo ở dưới đáy sàn đã bị Thu Phong làm cho mất lực đàn hồi.
Đợt cho sàn đấu ngừng rung động hẳn từ từ Thu Phong đứng lên một cách tiêu sái.
Lúc này toàn phòng tập ai ai cũng ngạc nhiên nhất là Thiên Long em trai của anh, miệng của nó bây giờ không thể nào ngậm vô được.
Tuy nhiên Thu Phong lại không cho đây là sự chiến thắng bởi anh thấy Đình Thu vừa rồi quá chủ quan khi đánh với anh, mà bản tính Thu Phong đối với anh khinh thường anh thì anh nhất quyết không nương nay.
Thu Phong hiện tại đang nhìn vào bàn tay mình bóp bóp nắm nắm vài cái song tự hỏi trong suy nghĩ:
“ Hình như lực của mình mạnh hơn lúc trước? Chuyện gì xảy ra vậy? “
Sau đó anh lại nhìn qua Đình Thu thấy hắn ta vẫn nằm bất động ở đấy không động vậy. Cuối cùng Thu Phong bèn đi tới tính kéo Đình Thu lên thì bỗng vang lên tiếng “ Cọt kẹt! “ Cực kì nhẹ nhàng, bản thân tai Thu Phong cực kì thính. Nhìn kĩ sẽ thấy lúc này đôi tai của Thu Phong giật giật nhẹ hai cái.
Thay vì theo suy nghĩ anh sẽ tiến tới kéo Đình Thu dậy thì anh lại nhảy bật một phát ra khỏi sàn, đúng lúc ấy một tiếng động kinh thiên vang lên:
“ Rầm … ầm âm …! “
Bất ngờ sàn đấu bị nổ ra hàng trăm mảnh, cộng thêm gió nổi lên như bão, trên tường lúc này xuất hiện những rãnh sâu sắc bén. Nếu nhìn kĩ ta sẽ thấy những ngọn gió hình lưỡi đao đang bay loạn xạ ngầu với những tiếng rít gió kinh hồn.
Lúc này Thiên Nhân hộ vệ dị năng lưỡi đao đã đứng sẵn trước mặt ba người nt, Minh Quân và Thiên Long hòng bảo vệ họ khỏi những lưỡi gió sắc bén.
“ Không cần đâu … “
Nhất Phương từ phía sau lên tiếng nói với Thiện Nhân, sau đó ông vặn đồng hồ trên tay khiến một tầng sóng âm xuất hiện ra bao bọc xung quanh bốn người.
Đúng lúc này có vài đường gió trong suốt bắn tới vị trí của nhóm người Nhất Phương “ Kong … kong … kong … “ Vài tiếng vang vang lên, hiển nhiên những luồng gió này không thể nào xâm nhập vào được phạm vi của tầng sóng âm bao bọc sung quanh họ.
Lúc này Thu Phong bị gió thôi cho bay dính cả vào một góc tường, nhưng may mắn thay không có một tia gió sắc bén nào bay về phía Thu Phong.
Một hồi khoảng ba mươi giây sau gió to ngừng thổi, thay vào đó là những luồng gió nhẹ nhàng vang lên bên tai Thu Phong. Hiện tại Thu Phong đang đứng nhìn vào một con người … đang bay …
“ Cái quái gì vậy? “
Thu Phong thầm mắng một câu trong đầu, nếu anh không nhầm thì bản thân anh đang thấy một bóng người đang lơ lửng trên không mà không cần bất cứ một sợi giây hay thiết bị gì cả.
Thiện Nhân nói lên trong lo lắng. Là bạn đồng hành cùng bảo vệ ông chủ gần mười năm trời nên Thiện Nhân rất rõ Đình Thu như thế nào.
Đình Thu có một đặc điểm cực kì bất ổn là khi hắn bị bất tỉnh hay nói nôm na là bị đánh bại thì một con người khác không kìm chế được cảm xúc trong hắn sẽ tuôn ra ngoài. Khi như vậy sức mạnh của Đình Thu đạt đến cấp bốn dị năng đỉnh phong. Và hoàn toàn mất kiểm soát.
Nhưng lời nói không theo kịp hành động, khi Thiên Nhân tính chạy ra can ngăn Đình Thu lại thì lúc này hắn đã không thấy bóng dáng Đình Thu đâu hết.
Lo sợ Thiện Nhân quay sang hướng của Thu Phong thì thấy Đình Thu từ lúc nào đã đứng sau lưng Thu Phong.
Về phần Thu Phong lúc này anh hoàn toàn không hề hay biết Đình Thu đứng sau mình, anh chỉ biết cái người đang bay trước mặt anh bỗng nhiên biến mất không thấy đâu nữa.