Thu Phong khá bất ngờ. Còn việc gì hắn chưa biết? Huỳnh Đạt thấy ánh mắt không tin của Thu Phong bèn cười nham hiểm. “café của anh đây ạ”
Em nhân viên đưa ly café cho Đạt rồi đi chỗ khác. Thu Phong nhịn không được liền mắng “Mày giấu làm cái gì, dù gì tao cũng đã rời ngũ rồi sợ sợ cái gì nói đi “ Đạt nghe vậy lại cười nham hiểm rồi nói “Lại đây tao nói cho nghe! Chọc mày tí thôi, là vầy …” Đạt ngó qua ngó lại coi có ai nghe lén không rồi lại gần nói nhỏ với Thu Phong.
Năm phút sau Thu Phong đớ người khi nghe xong Đạt nói. Việc Thu Phong bị trừ khử khỏi quân đội không những uy hiếp tới quốc gia khác mà còn uy hiếp tới một đội bí mật trong quân đội. Đó là đội Sát Long của quân đội. Đội Sát Long là một đội tập hợp những người tưởng chừng chỉ có trong phim đó là NGƯỜI DỊ NĂNG và những đặc công giỏi nhất từ trước đến giờ đều gia nhập đội đó. Sát Long chuyên nhận những nhiệm vụ nguy hiểm cấp bậc Từ A đến SS+. Sát Long chia làm mười hai đội nhỏ, mỗi đội hai mươi người. Người đứng đầu đội đó là một lão già Hoàng Diệp Xuân. Lý do Thu Phong bị trừ khử nằm ở đây.
Dù Thu Phong có che dấu thực lực bản thân thì với những người có cấp độ cao như lão già Diệp Xuân kia thì nhìn ra thực lực của Thu Phong rất là dễ. Một đội trưởng đặc công thôi, chưa biết đến sự tồn tại của một tổ chức Sát Long mà sức chiến đấu có thể bằng hai đội phó của đội Sát Long. Đó là Thu Phong chưa được dùng thảo dược hay rèn luyện khắc nghiệt nào cả, với tính cách của Thu Phong nếu gia nhập đội chỉ nó bạo loạn, vì hắn không gia nhập bất cứ một phe nào. Điều đó cũng đáng lo ngại nếu bản thân anh làm loạn, điều thứ hai là nếu Thu Phong gia nhập một gia tộc nào đó thì sẽ làm mất cân bằng giữa ngũ đại gia tộc của quốc gia. Điều đó sẽ gây nên chiến tranh nội bộ không cần thiết. Thu Phong là một con thú hoang khó thuần chủng, thay vì được sử dụng thì Thu Phong sẽ bị đào thải.
Một việc đáng lo ngại nữa là khi Thu Phong gia nhập đội Sát Long rồi thì với tiềm năng của Thu Phong thì kiểu gì cũng sẽ lên được chức Tổng Tư Lệnh của đội Sát Long mà chức vụ đó lão già Diệp Xuân vốn dành cho cháu nội của hắn. Nên việc này càng không thể.
Một thông tin tiếp theo Thu Phong biết được là về sự phân chia của người dị năng
Dị năng giả được chia làm hai loại:
- Thứ nhất là dị năng giả bẩm sinh. Được di truyền đột biến từ gen bố mẹ rồi qua quá trình rèn luyện sẽ bộc phát ra hoặc ước thúc (cũng có khả năng vô tình xuất hiện). Dị năng giả này được chia làm các cấp như sau:
+ Cấp 1 ( Có 4 cấp nhỏ: Sơ kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ và Đỉnh Phong)
+ Cấp 2 (Như trên)
+ Cấp 3 (….)
+ Cấp 4 (…)
+ Cấp 5 (…)
+ Cấp 6 (Những người thuộc cấp này rất hiếm, không quá 20 người)
- Thứ hai là Võ Năng Giả hay còn gọi là Người Tu Chân. Võ Năng Giả là luyện tập, có nội công, kinh mạch. Tất cả đều tự luyện tập mà ra. Cũng chia thành các cấp khác nhau
+ Võ Sư (Tương đương cấp 1 dị năng giả)
+ Võ Tôn
+ Võ Vương
+ Võ Hòag
+ Võ Thánh
+ Võ Thần (Tương đương cấp 6 dị năng giả, khoảng mười người)
Thu Phong còn nghe Đạt nói đây chỉ là thông tin cơ bản, còn có những lão bất tử nghe nói còn mạnh hơn.
Đây thực sự là ngoài tầm hiểu biết của Thu Phong rồi. Đúng là thế giới này còn nhiều bí ẩn hắn chưa biết. Sau khi ôn tí chuyện với Huỳnh Đạt, Thu Phong liền về nhà rồi suy nghĩ những câu nói của thằng bạn mình. Lúc chuẩn bị về Đạt còn quay lại nói với Thu Phong “Với sức chiến đấu của mày thì tương đương với Võ Tôn trung kỳ, nhưng gặp Võ Tôn sơ kỳ thì mày chỉ đánh ngang cơ thôi. Lý do đó là mày chưa có biết sử dụng nội công “ rồi đi một lèo về nhà để Thu Phong ở lại.
“Thôi dẹp mẹ nó đi! Nhà cửa lo chưa xong đi lo mấy cái thằng tào lao như trong phim làm gì “ Thu Phong nghĩ một hổi nổi khùng lên chửi. Bản thân Thu Phong rất đơn giản, một khi không quan tâm cái gì rồi thì hắn cũng đếch quan tâm cái đó luôn. Thêm bản tính vô cảm nữa nên việc gì không tổn hại đến kinh tế của hắn thì hắn cũng chả quan tâm nốt.
Bây giờ việc tất yếu nhất đối với Thu Phong bây giờ là kiếm việc làm. Cầm tấm bằng chứng nhận tốt nghiệp trường đặc công ra thì hắn chả có gì. Bây giờ hắn thông thạo năm loại ngôn ngữ mà không có bằng cấp vẫn rất khó để kiếm việc. “Chắc làm phiên dịch viên quá nhỉ? “ Thu Phong nghĩ vẫn vơ trong đầu rồi lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Tới trời tối thì Thiên Long về, thấy anh hai đang ngủ thằng cu liền lay lay thằng anh dậy “Anh hai, dậy ăn cơm nè! Em hâm lại đồ ăn rồi. Hôm nay mẹ làm ca chiều đến tối mới về!”. Giật mình tỉnh dậy Thu Phong gật đầu “ À.. Ừ”
Trong bữa cơm Thiên Long háo hức hỏi anh mình “ Anh hai, lát đi sinh nhật bạn em với em không? Nó có bà chị gái đẹp lắm mà chưa có bồ. Nó đang kêu em giới thiệu ai cho bả. Em thấy anh là nhân tuyển thích hợp nhất đó “ Đang ăn Thu Phong bị Long nói cho một mạch đến bực cả mình. Thu Phong trả lời ngắn gọn “ Mày rảnh quá lo học đi “. “Nhưng mà … “ “Không nhưng nhị gì cả! “ Thu Phong nghiêm giọng. Đùa gì chứ, công ăn việc làm chưa ổn định, quen gái có mà cạp đất à?
Nhà Thu Phong chỉ có hai chiếc xe máy. Một chiếc mẹ hắn dùng đi làm còn một chiếc kia lúc trước còn ở nhà Thu Phong dùng để đi học, sau này nhập ngũ Thu Phong để lại cho thằng em sử dụng. Bây giờ việc cần lo là mua chiếc xe mới để tiện cho việc đi lại để kiêm việc làm, chứ đi taxi kiểu này tiền đâu cho thấu.
Ăn cơm xong Thu Phong lại vào trong phòng ngồi máy tính tìm kiếm xe trên mạng để mua. Còn thằng em thuyết phục ông anh hoài không được cũng bèn đi thay đồ rồi xách xe đi dự sinh nhật. Trước khi đi nó còn xin số điện thoại của Thu Phong sau đó cười nham hiểm. Thu Phong thấy vậy cũng chả quan tâm mấy. Trẻ con bây giờ toàn nghĩ đến chuyện không đâu.
(Chương này hơi ngắn vì chủ yếu nói về Thông tin người dị năng. Chương sau sẽ có bem mấy thằng trẩu:V)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT