2 ngày kể từ sau hôm bọn nó bị bắt tại trận,mọi thứ vẫn trôi qua êm đềm như không có chuyện gì xảy ra.Đáng ra bọn nó phải vui mừng vì không bị phạt mới đúng,nhưng chẳng hiểu sao trong lòng đứa nào cũng dấy lên 1 cảm giác bất an khó tả.Nhiều lần bọn nó cũng tính đi qua phòng giám thị hỏi cho rõ nhưng lại sợ“nhỡ thầy tha thật mà tự dưng mình đâm đầu vào chẳng phải quá ngu hay sao?” Vì chẳng đứa nào muốn mình trở thành người ngu nên cứ ngồi đấy,âm thầm mà gặm nhấm nỗi bất an trong lòng.
Cho đến ngày thứ 7,nỗi bất an của bọn họ đã có lời giải đáp
Giờ sinh hoạt,loa ở các phòng học đột nhiên được khởi động.Đầu dây bên kia vang lên tiếng ồm ồm không lẫn vào đâu của thầy Vỹ
“Alô alô...Sau đây tôi xin thay mặt nhà trường thông báo tới các em 1 tin vui.Chủ nhật tuần này tới lịch về thăm nhà nên các em có thể tự do ra vào trường mà không bị ai ngăn cản,nhưng nên nhớ là phải trở về trường trước 0h,nếu không sẽ bị tính là trốn trường đấy.Ngoài ra,chủ nhật tuần này nhà trường còn tổ chức cuộc tổng vệ sinh cho dòng sông Hà nên sẽ có ít nhất 70 em khối 11 phải ở lại trường”