Ngày đầu tiên đi học, cảm giác của Harry rất tốt, buổi tối, cậu kéo Draco đến thư viện.

“Harry, cậu có biết là hôm nay mới là buổi học đầu tiên, không cần phải đến thư viện!” – Draco hung hăng trừng Harry, sau đó Harry cười tủm tỉm nhìn cậu – “Nga, Tiểu Long, cậu quên sáng mai là lớp độc dược sao? Mình chỉ sợ nếu giáo sư hỏi mà cậu không trả lời được, không biết giáo sư sẽ thế nào? Chép năm mươi lần cuốn Độc dược bách khoa toàn thư? Hay là xử lý mười xô sên đây? A… Hay là phải chép năm mươi lần cuốn nội quy của Slytherin? Thật không thể tưởng tượng hết được!”

Draco nghe Hary nói xong, cho dù cảm thấy những câu hỏi ngày mai chắc cũng không khó, nhưng mà vẫn thấy bất an, lại nghĩ đến giáo sư nhà mình… Nếu ngày mai không trả lời được, thì phải làm sao bây giơ? Như vậy sẽ không phải là… chết thảm đi?”

Vì thế, Draco mặt tái nhợt, tùy ý để Harry lôi kéo cậu đến thư viện, tìm một chỗ ngồi xuống.

Kì thật Harry cũng biết là sáng mai chỉ có mấy câu hỏi vặt vãnh thôi, nhưng cứ ở mãi trong phòng ngủ cũng chán, đến thư viện tìm tòi một chút vẫn hơn. Được rồi, nếu hiện tại mà trời còn sớm, cậu vẫn thích đi câu hơn! Chỉ là… Cậu thề là cậu không hề có ý dọa Draco, nhưng sao sắc mặt cậu ta lại trắng bệch thế kia? Xem ra tiên sinh có uy lực rất cường đại nha, chỉ cần nhắc tới cũng có thể dọa người! A… Tiên sinh vẫn là người cậu sùng bái nhất a…. Harry nghĩ nghĩ, đi đến giá sách tìm mấy cuốn về thảo dược, phương pháp trồng các loại thảo dược. Cậu muốn thử xem xem ý tưởng của mình có thể làm được không.

“Harry, không phải cậu nói phải học cho lớp Độc dược ngày mai sao? Vì sao lại tìm nhiều sách về thảo dược vậy?” – Draco nheo mắt chất vấn.

“Ai, mình có nói là muốn đến thư viện để học Độc dược sao? Mình chỉ tìm cho cậu việc để làm thôi.” – Harry vẻ mặt vô tội nhìn Draco, giống như là mình không hề cố ý hù dọa người khác vậy.

“Cậu đúng là một Slytherin chân chính, chả có lý do gì để lão ong mật kia ném cậu vào đám sư tử kia cả!” – Draco căm giận nói, cúi đầu không thèm để ý người kia nữa, lấy sách giáo khoa Độc dược ra, ôn tập.

Harry nhíu mày nhìn bộ dáng không tự nhiên của Draco, “Bởi vì lão không biết kỳ thật mình chính là ngụy sư tử…” – Harry cười ha ha cúi đầu xem sách, sau đó lấy giấy ra ghi chép.

“Hắc, Harry, cậu đang xem sách gì thế?” – Từ xa đã nhìn thấy Harry, Hermione nhanh chóng chạy đến hỏi thăm. Từ lần gặp gỡ trên tàu hỏa, cô đã có ấn tượng rất tốt về vị cứu thế chủ này, cho nên nhìn thấy cậu liền tới hỏi thăm.

“A, Hermione, tuy rằng hôm qua mới gặp cậu, vậy mà mình còn tưởng lâu lắm rồi không gặp!” – Harry ngại ngùng nói, lại phun ra những lời vô cùng buồn nôn. Vẻ mặt như vậy rất lừa tình, bởi vì rõ ràng là đùa bỡn, nhưng người khác lại hiểu đó là tâm sự thật lòng.

Hiển nhiên, vị nữ vương này rất thích câu nói của Harry: “A, cậu… sao lại nói thế, mình không phải không biết xấu hổ!”

“Mình nói thật mà, vì Hermione rất thông minh, lại đọc nhiều sách, cho nên mình rất thích cậu!” – Harry nói, mở to mắt nhìn Hermione.

Hermione vô cùng khó hiểu, Harry như vậy sao lại bị phân đến xà viện? Một cậu bé đơn thuần…. Không phải cô có ý chê xà viện không tốt, chỉ là cảm thấy Harry không hợp với mấy vị quý tộc này… Chỉ sợ Harry bị ăn đến không còn xương cốt.

Draco nhìn vẻ mặt lo lắng của Hermione, khinh thường nhìn Harry: Lại lừa người!

Harry ném lại một ánh mắt ủy khuất: Mình không phải là loại thích lừa gạt người!

Draco bĩu môi: Đúng, cậu gạt không phải là người!

Harry không để ý tới Draco nữa, tiếp tục nhìn về phía Hermione: “Hermione, mình đang đọc sách về thảo dược học, chiều nay mình vừa có tiết.”

Hermione có vẻ rất hứng thú với điều này, vì thế cũng ngồi xuống bên cạnh Harry: “Ân? Bài tập thảo dược học sao? Có vấn đề gì mà cậu hứng thú thế?”

“A, Hermione, cậu quên là mình cũng từ thế giới Muggle đến sao? Chúng ta có thể cùng nhau thảo luận, cậu có biết phương pháp trồng cây không cần đất không?” – Harry hưng phấn nhìn Hermione.

Hermione không hổ danh là thông thái: “Đương nhiên, tuy rằng hiện tại chưa đưa ra được kĩ thuật chính xác, nhưng nghe nói đã thử nghiệm và rất thành công.”

“Vậy cậu có nghĩ là kỹ thuật này có thể áp dụng vào việc trồng thảo dược được không? Nếu có thể thì sẽ nâng được số lượng thảo dược thu hoạch.” – Harry hưng phấn nói.

Hermione nhíu mày, sau đó nói: “Harry, có lẽ phương pháp trồng cây không cần đất sẽ rất hữu ích, nhưng mà hiện tại chúng ta có rất nhiều kĩ thuật chưa có sự đột phá, mấu chốt là, nếu như kỹ thuật này được Muggle ứng dụng thuần thục rồi cơ, nhưng mà kỹ thuật này vẫn chưa hoàn thiện, cần tiến thêm một bước đột phá để có thể phổ cập hơn, như vậy sẽ không nặng về nghiên cứu, mà giới pháp thuật càng không thể phổ biến được.”

Harry ngẫm nghĩ, mới nhớ ra hiện tại mới là năm 1991, mà cậu đã ở năm 2008 rồi, gần 20 năm chênh lệch, thật không thể bằng được. Nhưng mà không sao, nếu không thể phổ biến, thì tương lai cậu tự mình làm một phòng thí nghiệm, nuôi trồng các thảo dược hiếm thấy là được.

“Vậy… Hermione, cậu có nghĩ là thảo dược có thể chiết được không?” – Harry tiếp tục vấn đề.

Hermione cũng suy nghĩ: “Cái này thì mình cũng không rõ lắm, có lẽ cần thí nghiệm để xác thực một chút.”

Harry cũng cười: “Ừ, mình cũng thấy là chưa thể xác định…. Cuốn Các phương pháp chăm sóc thảo dược cũng không hề có phương pháp chiết… Nhưng mà thảo dược dù sao cũng vẫn là thực vật, chỉ cần xử lý tốt chắc cũng không việc gì…. Chỉ là thảo dược ở thế giới pháp thuật cũng không thể coi là thảo dược bình thường! Chúng sợ đau, biết khó chịu, biết khóc, biết kêu. Như vậy thì lại giống động vật! Nếu là động vật thì lại phải chú ý đến nhóm máu, nếu không thí nghiệm các điều này, thì rất khó có thể thành công.”

“Nói như thế, chúng ta có thể kiểm nghiệm một chút thành phần của dịch thực vật xem, rồi sau đó làm một số thí nghiệm phản ứng?”

“Đúng, nếu có thể làm thực nghiệm như thế thì thật tuyệt…” – Thanh âm của Harry có vẻ như vô tình, nhưng Hermione lại phát hiện ra nụ cười của cậu có chút xấu xa, vẻ mặt như vậy làm cho Hermione khiếp sợ, nhưng rất nhanh cô đã phát hiện ra vẻ bất thường.

Về khả năng quan sát và tính cảnh giác, Hermione có thể khẳng định mình không thua kém ai cả, không, phải nói là rất mạnh mới đúng. Cho nên, khi cô phát hiện ra có người đang theo dõi, đầu tiên là toàn thân căng thẳng, sau đó phát hiện ánh mắt “An tâm, không có việc gì.” của Harry, mới có thể thả lỏng một chút.

Người kia tựa hồ thấy những gì Harry thảo luận tiếp không có gì, lắc đầu, đứng lên rời đi. Nhưng thực hiển nhiên, người này vừa đi không lâu, đã có người khác đến giám sát bọn họ.

Có người giám thị cứu thế chủ? Ai vậy? Chúa tể hắc ám sao? Không, nơi này căn bản hắn không thể vào được! Hơn nữa… Bọn họ bình thường lại rất cực đoan, không thể không làm gì! Vậy đến tột cùng là ai muốn giám sát cứu thế chủ như vậy? Một ý nghĩ bất chợt hiện lên trong đầu Hermione, làm cho mặt cô trắng bệch.

Sau khi vào Hogwarts, Draco đã quen với việc bị giám sát, dù sao chỉ cần ra khỏi hầm, sẽ có ruồi bọ bám theo! Mà vừa rồi Harry cố ý để cho Hermione biết chuyện này, Draco khẽ nhếch miệng, vì đây là một lần khảo nghiệm, kết quả… Tạm được! Nhìn đến khuôn mặt trắng bệch kia có thể thấy là cô nàng đã đoán ra rồi. Vậy cậu cũng nên nói vài lời chứ nhỉ?

“Được rồi, thưa tiểu thư Granger, tuy rằng cô là Muggle, nhưng xem ra thực lực cũng không tệ, có thời gian thì đến xà viện tìm chúng tôi nhé!” – Draco vênh mặt, vẻ mặt kiêu căng, vươn tay ra nói.

Hermione nhìn với vẻ khinh thường, cô quyết định, cô ghét cái con khổng tước ngồi trước mặt mình này, vỗ vỗ trên tay Draco một lát, khí thế nữ vương khai hỏa: “Được rồi, ta đành phải cho ngài mặt mũi vậy, Malfoy tiên sinh! Chỉ cần có thời gian nhất định ta sẽ đến tìm, đương nhiên cũng rất hi vọng các người đến ưng viện làm khách, chỉ là ta hoi hoài nghi học vấn uyên thâm của ngài, phải biết rằng, không trả lời được vấn đề sẽ không vào được ưng viện đâu! Ngoài ra, ta nghĩ cũng nên giới thiệu với ngài một chút, làm một quý tộc, chỉ khi người con gái đưa tay, mới có thể cầm tay người con gái, mà không phải là ngài chủ động đưa tay ra!” – Nói xong liền ngẩng cao đầu đi mất.

Harry nghẹ cười, nhìn Hermione ngẩng cao đầu ưỡn ngực rời đi, nhưng sao lại có cảm giác cô giống cái ấm pha trà! Nhìn sang Draco mặt mũi đỏ bừng, trừng mắt nhìn theo Hermione, thật là, bị đả kích thậm tệ! Mình có nên bỏ đá xuống giếng tiếp không nhỉ?

Harry khoác vai Draco, nhỏ giọng nói: “Tiểu Long, cậu biết không, theo một nghĩa nào đó, Hermione cũng là thuần huyết….” – Sau đó cao hứng thấy Draco nhìn chằm chằm! Harry cười đến đau cả bụng – “Mình nói đúng mà! Là Muggle thuần huyết!” – Khóe miệng Draco run rẩy.

“Được rồi, không đùa với cậu nữa, có muốn nghe một chút về thuần huyết không? Tin chắc là cậu sẽ rất hứng thú.” – Harry cười hỏi, Draco nhíu mày, ý bảo Harry nói thẳng vào vấn đề đi.

“Đầu tiên, Draco, trước kia mình có nói với cậu về gen di truyền, cậu còn nhớ không?” – Harry hỏi.

“Cậu lại hoài nghi chỉ số thông minh của Malfoy sao?”

“Được rồi, được rồi! Tiểu Long, mình cho rằng phù thủy chính là gen di truyền.” – Harry cười tủm tỉm, Draco ý bảo nói tiếp – “Gen di truyền phân thành gen lặn và gen trội, hiển nhiên, gen di truyền phù thủy là gen lặn, hai gen lặn gặp nhau thì sẽ là phù thủy, còn lại sẽ là Muggle.”

Draco cảm thấy Harry nói có lý, gật gật đầu.

“Nếu là gen lặn” – Harry viết viết lên giấy – “Vậy có thể thấy gen này chỉ có thể xuất hiện cùng nhau mới có thể là phù thủy, một cái thì không có gì, đúng không?”

Draco gật đầu, nhìn tờ giấy kia của Harry: “Nói cách khác, một đôi phù thủy kết hôn, bất luận thế nào, cũng không có khả năng sinh ra Squib! Ý của mình là, bất kể cha mẹ có là phù thủy loại nào đi nữa, khi đứa trẻ được sinh ra, chính là thuần huyết! Chỉ là giới quý tộc phù thủy có khác biệt một chút, đó là quý tộc có huyết thống ma pháp, thế nên ma lực của đứa trẻ sẽ mạnh hơn mà thôi!”

Draco gật đầu, đột nhiên lại cảm thấy có gì đó không đúng, trừng mắt nhìn Harry: “Không đúng, vậy cậu nói thử xem, Squib ở đâu ra? Chả lẽ là cậu sinh?”

Khóe miệng Harry khẽ co rút, hiện tại ngôn ngữ lẫn hành động của Draco đều quá khích chả có chút nào giống một Malfoy cả. “Tiểu Long, bình tĩnh! Đầu tiên, cậu phải hiểu rõ, Squib là gì? Squib chia làm hai loại, một loại là vì ma lực quá mạnh, mà thân thể không chịu được. Loại này nếu như thân thể có thể nâng cao được sức chịu đựng, nhất định sẽ trở thành một phù thủy vĩ đại. Một loại khác, chính là trong người không có ma lực….. Hắc hắc, Tiểu Long, có một điều cậu phải thừa nhận, nguyên bản Squib ở ma giới sẽ không thường xuất hiện, hiện tại nếu loại trừ, có thể thấy nguyên nhân là do đột biến gen do kết hôn gần mà thôi.”

Draco trừng mắt nhìn Harry vẽ sơ đồ, cảm giác cả người hư thoát: “Harry, mình về trước…” – Bọn họ vẫn đều kiên trì duy trì thuần huyết, chính là lo lắng Squib xuất hiện sẽ làm ô uế huyết thống, làm ô uế giới ma pháp, hiện tại có người nói cho họ, điều họ vẫn luôn luôn kiên trì là sai?! Điều này sao có thể chấp nhận được.

Xem ra Draco quả là bị đả kích lớn, Harry quyết định vẫn nên an ủi một chút thì hơn: “Tiểu Long, cậu có vẻ không hiểu được hết ý của mình! Hơn nữa, với điều mà các cậu vẫn kiên trì dường như có chút lệch lạc… Các cậu duy trì kết hôn thuần huyết là vì muốn có những phù thủy cường đại. Mình nói rồi, quý tộc và Muggle khác nhau, quý tộc muốn duy trì sức mạnh của dòng tộc, điều đó không sai! Nhưng mà không thể chắc chắn được rằng đứa trẻ sinh ra có thể có ma lực cường đại, còn khả năng di truyền bệnh thì cũng cao, đây cũng là nguyên nhân dẫn đến việc hôn nhân thuần huyết làm cho gia tộc lụi tàn. Mình nói điều này để cậu suy nghĩ thêm, nếu như thực sự muốn xây dựng một gia tộc cường đại, vậy tiếp tục duy trì lý luận thuần huyết của các cậu, nhưng nếu muốn khai chi tán diệp, đem gia tộc phát dương quang đại, thì nên tiếp nhận Muggle, dù sao kết hợp với Muggle, đứa trẻ sinh ra không mạnh nhất, nhưng cũng không phải không được.”

Nghe Harry nói xong, tâm lý Draco mới có vẻ dễ chịu hơn một chút, nhưng mà cậu vẫn phải nhanh chóng viết thư cho cha mình, kể những gì Harry nói cho ông.

P/s: Chả biết cái mớ lý thuyết về di truyền kia có đúng không nữa. Hix

About these ads

Đang tải…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play