“Nho…” cô run giọng gọi một tiếng, Mặc Hi đưa tay nâng mặt của Lãnh Nặc Nho lúc này đang vùi vào một bên ngực của cô, cả người cũng lui tránh đi.
“…” ai biết lúc này Lãnh Nặc Nho lúc này lại mạnh mẽ đưa tay bắt lấy tay của cô, dưới ánh mắt kinh dị của Mặc Hi thân thể của cô đã bị hắn áp chế trở lại, hắn càng thêm cuồng nhiệt, lui xuống khỏi bộ ngực của cô sau đó… lại tiếp tục đi xuống.
“Ưm..” có thế nào cô cũng không nghĩ Lãnh Nặc Nho lại như thế, cảm giác khoái cảm kịch liệt kia khiến cho Mặc Hi không khỏi rên rỉ ra tiếng, môi hắn đã lướt xuống đến bụng rồi, thậm chí cô có thể cảm giác được bụng dưới của cô đang nóng lên giống như bị lửa thêu đốt, cảm giác như vậy khiến cho thân thể cô đã hồng lại thêm hồng.
“A! Nho… dừng lại đi!” nơi tư mật bỗng nhiên chống đỡ một đạo cứng ngắc mà nóng bỏng nhất thời khiến cho Mặc Hi khó chịu kêu nhẹ ra tiếng, chẳng qua âm thanh kia có thể nói là không một chút uy lực, thậm chí càng giống như là muốn nghênh đón. Đáng chết! Cảm giác nóng bỏng này khiến cho cô có chút cầm giữ không được!
Dường như Lãnh Nặc Nho không nghe thấy lời của cô, hoặc có thể là đã nghe rồi, nhưng chỉ càng thêm kích thích ham muốn của hắn, đã muốn chuẩn bị đẩy đi vào.
“…” con ngươi Mặc Hi lạnh xuống, năng lượng thân thể của cô cũng không phải đơn giản như vậy! Chân phải chợt động đá một cái, sau đó liền tránh thoát sự áp chế của Lãnh Nặc Nho.
Cơ hồ là phản ứng tránh né vô điều kiện, từ trên thân thể của Mặc Hi tránh xuống, nửa ngồi nửa quỳ bên cạnh người cô.
Quần áo lăng loạn, bộ ngực sung mãn trắng nõn lộ ra ngoài, phía trên vẫn còn lưu lại vài dấu ấn do Mặc Hi gặm cắn trong si mê điên loạn.
Tà mị!
Từ này mạnh mẽ xuất hiện trong đầu Mặc Hi, miệng có chút khô khốc, giờ phút này cô thậm chí có chút hối hận vì đã ngừng lại, coi như làm ở đây thì thế nào, cho dù bị người khác nhìn thấy thì đã sao? Lãnh Nặc Nho như vậy làm cho cô điên cuồng, làm cho cô sa đọa!
Không! Không thể! Thế nào có thể để bị nhìn thấy! Lãnh Nặc Nho chỉ của riêng cô! Một khắc này, Lãnh Nặc Nho đã khiến cho Mặc Hi biểu hiện ra dáng vẻ bá đạo của cô.
Mà Mặc Hi không biết, trong mắt của Lãnh Nặc Nho lúc này, thân thể của Mặc Hi cũng giống như vậy, khiến cho hắn có cảm giác không nắm giữ được, khiến cho hắn si mê điên loạn, cũng không muốn cô bị bất cứ một ai khác nhìn thấy.
Phanh —
Một đạo năng lượng huyết sắc được bắn ra từ trong tay Lãnh Nặc Nho, bắn thẳng vào một sườn đất.
“ …” cực khổ không sao? Nhìn dáng vẻ này của hắn cũng đủ biết có cực khổ hay không rồi!
Lãnh Nặc Nho có chút cười khổ “Mặc Mặc … em, em rời khỏi đây trước đi.” Nhìn cô thế này, hắn có chút sắp hết nhịn nổi rồi a!
“…” hình dạng kia… Mặc Hi lại âm thầm nuốt xuống từng ngụm nước miếng,cũng không có rời đi, cô cười nhẹ, “Em nghe nói, nếu đàn ông mà cứ nhẫn nhịn như vậy, sau này có thể sẽ không cử …”
“…” Lãnh Nặc Nho hơi sửng sờ, sau đó có chút cắn răng nói “ Mặc Mặc…” thế nào mà từ trước tới giờ hắn lại không biết cô bại hoại như thế chứ!? Hơn nữa ánh mắt kia là chuyện gì nhỉ? Hấp dẫn đến đáng chết!
“Dạ?” đôi mắt Mặc Hi thật sự như có chút nghi ngờ xen lẫn thuần tịnh nhìn hắn, trong đó có chút chút giảo hoạt và.. mị ý, càng làm cho đầu óc Lãnh Nặc Nho trống rỗng, hạ thân lại càng trướng thêm lên đến khó chịu, chờ một chút! cô vẫn còn ở đây làm gì!? Sau đó cứ thế mà nhích tới gần hắn là thế nào? Mùi thơm nhè nhẹ cứ áp dần tới gần hắn làm cho cơ thể hắn run rẩy.
“Nho, thật giống như vô cùng khó chịu!” Mặc Hi thật như không cảm giác được nguy hiểm, cười đến ôn hòa “Nếu không, để em đến giúp anh nha.”
“Hả? ưm!” đang trong lúc Lãnh Nặc Nho nghi ngờ, đột nhiên rên lên một tiếng, bởi vì hắn cảm giác được hạ thân của mình đang bị nắm bởi một bàn tay vô cùng mềm mại, thế nhưng… thế nhưng còn có chút cử động lên xuống nhẹ nhẹ, vật kia đột nhiên nhận được phóng thích làm cho hắn vô cùng khoái cảm nhưng lại xen lẫn chút cảm giác không được thỏa mãn, dần dần ăn mòn lý trí của hắn.
“Mặc Mặc … em, em có biết em đang ở đây và làm gì không?” giọng nói hắn run rẩy, hắn vẫn đang chịu đựng.
“Em biết!” Mặc Hi khẽ mỉm cười, ngẩng đầu lên hôn môi hắn, “Song tu!”
Dụ dỗ—
Trong đầu Lãnh Nặc Nho giống như bị một đạo kinh lôi đánh xuống, tất cả lý trí của hắn băng liệt trong phút này, hóa thành một chuỗi hành động, miệng dùng lực mạnh mẽ hôn đáp trả lại Mặc Hi, không một khe hở, hắn dùng lực vô cùng mạnh giống như đang trừng phạt Mặc Hi vừa rồi dám đùa giỡn hắn, cũng là đang mãnh liệt phóng thích sự chịu đựng của hắn bấy lâu nay.
“Ưm…ưm!” mắt Mặc Hi mở lớn, trong đó mông lung xen lẫn phẫn hận, trong miệng không ngừng phát ra âm thanh, chẳng qua là mơ hồ không rõ, không cách nào di chuyển.
Mãi cho đến khi Lãnh Nặc Nho rời môi cô ra, nhưng vẫn đang hôn hít cổ họng cô, lúc này cô mới có cơ hội hít thở từng ngụm lớn, sau đó nhìn vào người mà lúc này giống như quỷ đói đang gặm nhấm cơ thể cô nói “Em còn chưa nói xong mà! Ưm, không nên ở đây! Về phòng của mình đi! Ưm… a!”
Lãnh Nặc Nho vẫn đang vùi mặt dưới cổ Mặc Hi, trong đôi mắt đỏ hồng lúc này xẹt qua nụ cười thỏa mãn, thân chợt động, hai người đã biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện trên chiếc giường trong căn phòng bạch ngọc mà lúc Mặc Hi tới đã ở.
“Đáng chết! Rốt cuộc anh có muốn động hay không hả?” thấy mĩ cảnh như vậy, Mặc Hi có chút nóng giận hô lên một tiếng, sau đó liền ra tay trước một bước ôm đầu hắn kéo xuống, há miệng ngậm lấy môi hắn, giành đại thế chiếm tiện nghi.
Đáng chết! Cô hoàn toàn bị hắn hấp dẫn rồi.
“…” trong đôi mắt đỏ hồng của Lãnh Nặc Nho chớp động ý cười, hai bàn tay không ngừng du tẩu trên cơ thể cô, kích thích từng điểm từng điểm nhạy cảm trên người Mặc Hi, khiến cho đầu cô chỉ cảm thấy hoàn toàn trống rỗng, lúc này chỉ còn lại duy nhất một cảm giác khoái cảm mãnh liệt, trong lúc đó dường như cô còn mơ màng nghe thấy tiếng gầm nhẹ ẩn nhẫn “Tại bản thân em tự tìm.”
“Ưm.. dạ..” thân thể đã bị nhấn đi vào, không có đau đớn như trong dự liệu, có chăng chỉ là khoái cảm càng thêm kích thích mãnh liệt.
Thuận theo nhịp độ càng lúc càng mau, Mặc Hi chỉ cảm thấy cảm giác giống như không thật, cảm giác như vậy… so với hiểu biết của cô về khoái cảm nam nữ ở kiếp trước khác nhau không phải chỉ nửa điểm hay một điểm, tới cuối cùng lại càng cảm giác cả người như vô lực, ngay trong lúc này, miệng cô được mơn trớn, một đạo thanh lương từ trong miệng tiếng vào cơ thể, tia thanh lươg kia không chỉ giảm nhẹ khoái cảm mà càng tăng thêm ham muốn nóng bỏng, thậm chí càng thêm mãnh liệt, hơn nữa toàn thân cô trong nháy mắt lại tràn đầy năng lượng.
Muốn! Muốn nhiều hơn nữa!
Mặc Hi hôn càng thêm mạnh mẽ, không biết đến cùng là cô đang muốn năng lượng kia hay khoái cảm, hoặc cả hai đều muốn.
“ưm…” miệng khẽ rên nhẹ, nụ hôn vừa tách khỏi, hai mắt Mặc Hi mông lung, nhưng vẫn nhìn rõ gương mặt tuấn tú đang ở trước mặt lúc này đang vô cùng hấp dẫn “Nho…”
Ba ngày sau, cuối cùng Mặc Hi cũng biết được hắn nói mình tự tìm là ý gì.
Đáng chết! Mặc dù thân thể cô không tệ, nhưng mà liên tục ba ngày như vậy không mệt mỏi là không thể, đương nhiên mệt mỏi là tinh thần, còn thân thể đã sớm vì được cung cấp năng lượng liên tục mà không có một tia mệt mỏi, thậm chí càng thêm có lực, nếu không phải cô kiên trì từ chối, muốn dậy tu luyện kiếm pháp, thì chỉ sợ Lãnh Nặc Nho còn chưa bỏ qua cho cô.
Nơi hai người xuất hiện là một khối đất trống rộng rải, trên mặt đất còn có từng hàng dài thung tử màu đen, nhìn bề mặt từng cái bóng loáng cũng đã biết rõ độ cứng của nó tới mức nào rồi, mà điều này còn chưa phải là điều khiến Mặc Hi kinh ngạc nhất, khiến cho cô phải kinh ngạc là một bên khác, linh thức của cô rõ ràng phát hiện cách chỗ cô đứng không xa là một rừng cây ăn quả…
Quả thật là rừng cây ăn quả, dường như… dường như … sẽ không a!?
Tựa hồ đoán được suy nghĩ của cô, Lãnh Nặc Nho liền kéo tay cô đi thẳng về bên đó, không lâu sau cô đã nhìn thấy một mảnh tím hồng, màu tím hồng kia giống như được máu tươi ngưng tụ thành, mảnh rừng ăn quả này ít nhất cũng rộng vài trăm mét.
“Này… cây này là?” Mặc Hi có chút chấn kinh dò hỏi, cũng không trách cô như thế, bởi vì mảnh rừng ăn quả này thật khiến cô không cách nào không như vậy.
“Chu quả, em không nhầm đâu.” Lãnh Nặc Nho cười lên tiếng “Cái này cũng là đồ ăn của đám người Phong Phiêu Miểu khi bị phong ấn ở đây, nếu không có nó, chỉ sợ bọn hắn đã sớm chết vì không có máu tươi bổ sung rồi.”
“Chu quả!” Mặc Hi chậm rãi bình tĩnh lại, ánh mắt chớp động chấn kinh, sau đó cười cười “Nếu mảnh rừng này bị đám người tu chân giới nhìn thấy thì không biết vẻ mặt của bọn hắn sẽ như thế nào nhỉ?”
“Cũng sẽ giống như em vừa rồi.”
“… anh!” Mặc Hi trừng mắt nhìn Lãnh Nặc Nho, thấy hắn đang tươi cười nhìn mình với ánh mắt nhu hòa, thì tức giận gì cũng không phát ra được, lại chuyển mắt nhìn về phía rừng chu quả “Chu quả, trăm năm nở hoa, trăm năm kết quả, vô cùng trân quý, là bảo vật mà tất cả tu chân giả đều muốn truy cầu, người bình thường ăn nó không những đươc tang tuổi thọ mà còn có thể thay đổi thể chất trở thành một tu chân giả, tu chân giả ăn nó thì tang tu vi, có thể có được một quả chính là vận khí vô cùng may mắn, thế mà ở đây lại có cả một rừng lớn!”
“ Ha ha..” Lãnh Nặc Nho cười nhạt một tiếng, bởi vì đã hoàn toàn tiếp nhận Tà Long, nên việc này đối với hắn cũng bình thường, nhìn cô nói “ Sau này em cứ ở đây tu luyện kiếm kỹ, năng lượng dùng hết thì bổ sung tại chỗ, có thể ăn hết trái cây hiện có cũng được.”
“…” Mặc Hi nâng mắt nhìn hắn có chút không đường lựa chọn nói “Còn thế nữa, nếu để tu chân giả biết anh không xem trọng đám chu quả này như vậy không biết sẽ nghĩ như thế nào nữa, chỉ sợ đầu tiên là quần ẩu anh đến chết a! ha ha ha!”
“Ở Thủy Lam Tinh này trừ chúng ta ra thì không có tu chân giả khác.” Lãnh Nặc Nho cười nói.
“Vậy cũng không đúng, bên thành Đế Do kia có không ít a, võ tu ấy.” Mặc Hi nháy mắt, cười cười.
“Quả thật không đành lòng.” Mặc Hi không do dự nói, cô không đành lòng người của mình bị ngược đãi, phải biết Lãnh Nặc Nho bây giờ đã là cấp Đế, hơn nữa còn là Tà Long, thực lực của hắn lúc này ngay cả cô cũng không nắm rõ mà.
Cô nhìn thoáng qua mảnh rừng chu quả một lần nữa, vẻ mặt trấn định nói “Nhất định phải nhanh chóng hoàn thành tu luyện cho xong một kiếm kinh lôi rồi đi ra ngoài!”
Lãnh Nặc Nho cười nhẹ, cầm hai tay cô nói “Anh cùng em.”
“Ừm!” Mặc Hi quay đầu nhìn hắn, gật đầu nói. Hai tay nắm lại cùng cười.
Bọn hắn, nhất định sẽ đi ra ngoài, cùng đi ra
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT