Một mình chạy đến tổng công hội xem các nhiệm vụ thích hợp cho bang hội, Hàn Ly rất không may liền đụng phải Hỏa Luyện.

Nhìn Hỏa Luyện vẻ mặt cười đến gian trá, Hàn Ly chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, làm bộ không phát hiện ra hắn, tiếp tục lật tài liệu về nhiệm vụ trên tay mình.

“Làm bộ không phát hiện ra em chính là hành động xấu xa đấy nha.” Địch không động ta liền động, Hỏa Luyện đi tới trước mặt Hàn Ly, thế này rồi để coi ông anh còn giả vờ không nhận ra tôi như nào, hừ hừ.

“Mỗi ngày đều gặp, còn muốn chào hỏi nhau làm gì hả.” Không ngẩng đầu, Hàn Ly thuận miệng nói.

Ừ, nhiệm vụ này không tồi, hẳn là thích hợp cho cả đội thực hiện, hơn nữa thù lao cũng rất cao.

“Này, anh nói thế với người khác nghe được hả.” Xoạt một tiếng, Hỏa Luyện khép lại tờ lệnh nhiệm vụ, tiến đến sát mặt Hàn Ly, cười hì hì nói.

Xoa cái trán, Hàn Ly bất đắc dĩ hỏi: “Tiểu tổ tông này, rốt cuộc cậu muốn gì?”

“Giúp em.” Hỏa Luyện cũng đi thẳng vào vấn đề, nói ra yêu cầu của mình.

“Nghe cậu nói như thế, chuyện này, anh tuyệt đối không giúp được cậu rồi.” Hàn Ly nhún vai, tỏ vẻ chính mình bất lực.

“Em mặc kệ, anh nhất định phải giúp em!” Hỏa Luyện lại ưa xài kiểu tính tình con nít thích đùa dai.

“Cậu…” Ánh mắt nhìn quanh thấy rất nhiều người chơi khác đều đang lén nghe mình và Hỏa Luyện nói chuyện, Hàn Ly liền kéo Hỏa Luyện đi ra khỏi nhà công hội.

“Nhẹ thôi mà, đau tay người ta nha.” Tựa hồ cũng chú ý tới ánh mắt ám muội của những người chung quanh, Hỏa Luyện càng muốn bày trò xấu, nũng nịu nói.

“Cậu còn dùng giọng điệu này nói chuyện, anh tuyệt đối không thèm giúp cậu nữa.” Quay đầu hung tợn trừng mắt nhìn Hỏa Luyện, Hàn Ly cảm giác cả người mình da gà da vịt nổi hết lên rồi.

“Không nói thì không nói.” Thè lưỡi, Hỏa Luyện tỏ vẻ thực hợp tác.



Tựa hồ ông trời muốn mạng Hàn Ly, y lại không biết sống chết mà chọn nơi nói chuyện tại quán Hiểu Nguyệt mà Tri Hỏa và Bắc Hoàng Minh đang ngồi ăn.

Giá cả của quán Hiểu Nguyệt coi như là đắt đỏ nhất trong trò chơi, cho nên người chơi bình thường đều không dễ có đủ tiền mà tùy tiện tới. Hàn Ly đã tính tới nơi này để hòng che mắt thiên hạ, mà chẳng ngờ nổi Tri Hỏa với Bắc Hoàng Minh hôm nay lại chạy tới nơi này ăn.

Thấy Hàn Ly kéo Hỏa Luyện ngồi xuống chỗ cách đó không xa, Tri Hỏa đụng khuỷu tay Bắc Hoàng Minh , ý bảo hắn quay đầu nhìn.

Theo lời Tri Hỏa, Bắc Hoàng Minh quay đầu trông thấy, hơi nhíu mày.

“Thật không biết Hàn Ly với Hỏa Luyện rốt cuộc có quan hệ gì, rõ ràng là bộ dạng vô cùng thân mật, mà Hàn Ly lại luôn tỏ vẻ như không quen biết Hỏa Luyện.” Mồm nhai thức ăn đặc sản của Hiểu Nguyệt, Tri Hỏa tò mò nói.

Trông vẻ mặt Hỏa Luyện dường như có chuyện muốn nhờ cậy Hàn Ly, trong đầu Bắc Hoàng Minh đột nhiên hình thành một ý niệm, dù sao trước tiên cũng phải tìm cách xóa nợ còn thiếu với Hỏa Luyện đã, nếu không tên nhóc đó sẽ còn có cớ để lấn tới.

Bắc Hoàng Minh lâm vào trầm tư, không có chú ý tới Tri Hỏa lại đứng dậy chạy tới bàn của Hàn Ly, đợi hắn nhận ra muốn ngăn lại cũng không còn kịp, chỉ có thể bất đắc dĩ mà cùng qua đó.

“Hàn Ly, Hỏa Luyện, trùng hợp thật nha!” Tri Hỏa cười cười nói.

Thấy Tri Hỏa, hai người hiểu nhiên đều sửng sốt một chút, Hỏa Luyện lấy lại tinh thần trước tiên, nói: “Nguyên lai anh cùng Bắc Hoàng Minh đến đây hẹn hò hả.” Dứt lời, còn dùng ánh mắt ám muội quét qua hai người một lượt.

Tri Hỏa mặt đỏ lựng, phản bác nói: “Cậu nói bừa cái gì đấy, tôi với Minh chỉ là bạn tốt thôi.”

Bắc Hoàng Minh đi tới phía sau vừa vặn nghe thấy những lời này, trong lòng không tránh khỏi buồn bã.

Thấy biểu tình của Bắc Hoàng Minh, hai người bên này đều tỏ vẻ đồng cảm sâu sắc.

Chậc chậc, yêu ai không yêu, lại đi yêu Tri Hỏa đúng là đại ngốc.

“Hai người các cậu tới chỗ này uống trà là sao? Không phải cũng hẹn hò chứ?” Bắc Hoàng Minh chung quy vẫn là Bắc Hoàng Minh, cho dù thất thố cũng rất nhanh hồi phục trong chớp mắt.

Đương nhiên hắn sẽ không để người khác chế giễu mình, ít nhất cũng phải hòa nhau một ván.

Cái tên này đúng là một chút thiệt thòi cũng không chịu nhận vô người nha. Hỏa Luyện có hơi buồn bực.

“Nếu không có chuyện gì quan trọng, Hàn Ly cho bọn tôi mượn đi đã, tối nay sẽ trả lại cho cậu.” Bắc Hoàng Minh kéo tay Hàn Ly nói.

Hàn Ly tự hiểu được hiện tại chẳng ai có thể cứu cánh cho mình nữa, liền vội vàng theo chân Tri Hỏa cùng Bắc Hoàng Minh ra khỏi quán Hiểu Nguyệt.

“Này!” Hỏa Luyện giữ lại không được mấy người kia, tức giận đạp đổ cái bàn.

Người của Minh Giáo đúng là đủ khôn khéo! Hừ, tôi cũng không tin tôi đòi lại không được!



“Cảm ơn nha.” May mắn tránh được một kiếp, Hàn Ly cười cười vỗ vai Bắc Hoàng Minh nói lời cảm tạ.

“Chuyện vẫn chưa xong đâu, anh tốt nhất về thành thật khai báo lại chi tiết với mọi người, xem anh với Hỏa Luyện rốt cuộc là quan hệ như thế nào đi.” Bắc Hoàng Minh còn có mục đích của hắn, hắn cũng chẳng rảnh tay mà đi cứu giúp thiên hạ không công.

“Không cần hỏi đi, là việc cá nhân thôi.” Sắc mặt Hàn Ly có chút khó coi.

“Vậy bọn tôi liền đi tâm sự với Nguyệt Lượng chút chuyện hôm nay đã tai nghe mắt thấy đàng hoàng nhé.” Bắc Hoàng Minh nhếch môi cười lạnh.

Hàn Ly thích Nguyệt Lượng là chuyện toàn bộ người trong bang đều biết, tuy rằng Bắc Hoàng Minh cũng không quan tâm, nhưng mấy cái tin nhảm đó vẫn cố tình chui được vào tai hắn.

Không nghĩ tới hôm nay lại dùng được để nắm thóp tên kia.

“Không cần như vậy mà.” Suy sụp cúi đầu, Hàn Ly đáng thương nói.

“Tôi hỏi chuyện đương nhiên là có dụng ý của mình.”

“Được rồi được rồi, quay về bang rồi nói cho mấy người biết được chưa, đỡ tới lúc khác lại thêm người tới hỏi tôi.” Hàn Ly cũng lười đi kể lại một câu chuyện y hệt nhau tới mấy lần.

“Tốt.” Mục đích đạt được, Bắc Hoàng Minh cũng không để tới Hàn Ly biểu cảm đang biến hóa khôn lường, xoay người trông nom Tri Hỏa.

Âm hiểm thế này, bị Tri Hỏa nuốt sạch cũng đáng đời, ha ha.

Hàn Ly vui sướng nghĩ tới chuyện người khác gặp họa, hoàn toàn quên béng mất vừa nãy ở Hiểu Nguyệt y còn vô cùng đồng cảm với Bắc Hoàng Minh.

Cho nên mới nói, con người thay lòng đổi dạ thật đúng là mau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play