Lưu Thích lớn dần, bản lĩnh bướng bỉnh nghịch ngợm của một
bé trai cũng tăng dần, Tiêu Phòng Điện bị nó làm náo loạn gà bay chó
sủa. Nó bắt các cung nữ buộc tấm thảm thành một cái võng, mỗi người cầm
một đầu, đong đưa đong đưa, nằm ngủ ở trên đó quả nhiên là rất thoải
mái, nó vui sướng cười khanh khách. Nó còn buộc dây thừng vào chân con
vẹt, để vẹt cất cánh bay lên trời xanh, rồi đột nhiên nó kéo mạnh sợi
dây thừng, vẹt thét lên chói tai rồi rơi xuống. Nhìn vẹt bay lên, rồi
rơi xuống, nó bắt đầu cười ha ha.
Nó bắt đầu lưu ý tới cung nữ nào trông xinh đẹp, cung nữ nào trông
khó coi. Nó chỉ thích cung nữ xinh đẹp hầu hạ mình, bởi vì nó chỉ thích
tất cả mọi thứ xung quanh đều đẹp đẽ, như vậy nó mới có thể trở nên xinh đẹp được.
...
Hành động của Lưu Thích ở trong mắt Hứa Bình Quân, cùng lắm chỉ là
một đứa trẻ bướng bỉnh phá rối mà thôi, trong những nhà thôn quê dân dã, con cái nhà ai mà chẳng đi tìm trứng chim, đi bắt chim non để chơi chứ? Không thích ngủ trên giường, thích được cung nữ đưa võng ngủ, tuy rằng
làm cho người ta đau đầu, nhưng cũng không phải là chuyện gì đáng ngại
lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT