Đêm dài sợ rằng sẽ ngủ quên mất, Lưu Phất Lăng cố ý thắp nến đỏ chiếu sáng khắp căn phòng. Giống như sợ rằng thần trí chỉ cần không
tập trung một chút, sẽ phát giác Vân Ca đã biến mất trước mắt hắn, Lưu
Phất Lăng không cho phép một chút bóng tối nào ảnh hưởng tới tầm mắt
hắn.
Trong Tuyên Thất Điện, đèn nến sáng rực, chiếu sáng tới mọi ngóc
ngách trong cung điện. Trương thái y đang quỳ trước long tháp, châm cứu
cho Vân Ca. Lưu Phất Lăng sợ quấy nhiễu tâm trí của Trương thái y, cho
nên hắn chỉ đứng ở ngoài mành, ánh mắt lại không hề chớp nhìn chằm chằm
vào phía trong mành. Vu An, Thất Hỉ, Lục Thuận cùng đám hoạn quan còn
lại nhất loạt quỳ dưới đất, trong điện ngoài điện người quỳ đông nghìn
nghịt, nhưng không có bất kỳ tiếng động nào, sự yên tĩnh trong điện phủ
dồn ép tâm phế mọi người.
Sau một hồi lâu, Trương thái y đầu đầy mồ hôi đi ra, mệt mỏi dập đầu
trước Lưu Phất Lăng xin lui, "Ngày mai thần lại đến. Hoàng thượng không
cần lo lắng, thương thế của Vân cô nương không nặng, tĩnh dưỡng một
khoảng thời gian là khỏe lại."
Lưu Phất Lăng nhẹ nhàng nói: "Khanh trở về nghỉ ngơi cho tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT