Tôn Ngữ đứng ở ban công, nhìn mặt biển xanh thẳm, suy nghĩ thực hỗn loạn, Tôn Ngữ vẫn bị hình ảnh đáng sợ trong giấc mộng kia quấy nhiễu, kỳ thật mỗi ngày hắn đều nằm mơ thấy giấc mộng kia, ngày trước thì giấc mơ đó luôn mờ mờ ảo ảo không rõ, nhưng mà từ ngày đầu tiên bị Trương Phong Dương ép buộc hoan ái với hắn, thì giấc mộng này càng ngày càng trở nên rõ ràng, Tôn Ngữ không biết việc này có phải đã từng phát sinh ở trên người mình không, hay là ảo tưởng trong mơ của mình, mọi thứ quá mức chân thật, chân thật đến nỗi làm cho người ta sợ hãi, thật giống như là việc này đã từng phát sinh ở trên người mình vậy, cùng Trương Phong Dương hoan ái xong, liền xuất hiện giấc mộng kia, Tôn Ngữ đến bây giờ còn không rõ tại sao mình chỉ nằm mơ thấy giấc mộng này, rốt cuộc đây là ảo tưởng vô tình của mình, hay chính là ký ức trước kia của mình, cái đoạn ký ức mà mình đã mất đi trước đó?
Mỗi khi bị Trương Phong Dương ôm, mình sẽ mơ thấy giấc mộng kia, ở trong mộng mình biến thành một tiểu nam hài, đi bảo vệ đệ đệ của mình, toàn tâm toàn ý yêu đệ đệ đáng yêu kia, Tôn Ngữ biết giấc mộng này, ảo giác này của mình là không bình thường.
Tôn Ngữ nghĩ chẳng lẽ mình đã có thể nhớ tới, một phần trí nhớ mà mình đã mất đi trước kia sao?
Tôn Ngữ thường nghĩ, trong cái thế giới đông đảo này, rốt cuộc ai mới là cha mẹ của mình? Bọn họ sẽ trông như thế nào? Tại sao mình lại mất đi trí nhớ, và lúc đó tại sao trên người mình lại chứa đầy vết thương, bị người ta đưa đến cô nhi viện, cô độc lớn lên ở trong đó!
Tôn Ngữ chưa từng từ bỏ ý niệm (=suy nghĩ) tìm kiếm cha mẹ, hắn nghĩ rằng sống ở trên đời mà ngay cả bố mẹ mình mà cũng không biết là ai, như vậy người đó sống cũng quá bi thảm đi, nhưng Tôn Ngữ lại không tìm thấy cha mẹ hắn, không có cách nào có thể tìm ra người nhà của hắn, bởi vì hắn không nhớ được hình dáng của cha mẹ mình, không biết bọn họ là ai, tên gọi là gì, hình dáng như thế nào, tất cả mọi thứ hắn đều không nghĩ ra…
Hắn nhớ lại giấc mộng kia, trong mộng mình biến thành một nam hài xinh đẹp mười tuổi, mang theo một tiểu nam hài mập mạp đáng yêu giống như búp bê vậy, tiểu nam hài kia, hình như là đệ đệ của mình thì phải, nhưng mà hình dáng của đệ đệ hiện lên không được rõ ràng cho lắm.
Trong giấc mộng này mình nhìn đệ đệ lớn lên, từ một em bé nho nhỏ đáng yêu màu hồng phấn lớn lên thành một tiểu oa nhi khỏe mạnh kháu khỉnh, mình thường ôm lấy đệ đệ và đút cơm cho hắn ăn, chơi cùng hắn, ngay cả với tiểu Phỉ Nhi mình cũng không thân mật như vậy, nhưng mà từ trước tới giờ mình chưa từng gặp qua đệ đệ này bao giờ, thật sự cảm thấy hắn rất quen thuộc, chẳng lẽ hắn chính là người nhà của mình trước kia, chính là đệ đệ của mình!
Ở trong mộng mình luôn ôm đệ đệ, đệ đệ rất thích đi theo mình, dùng âm thanh non nớt gọi ca ca ca… Ca ca ôm một cái, ca ca ta muốn ăn cơm, ta muốn ngươi đút cơm cho ta, ca ca ta muốn ngươi chơi với ta. Ca ca ta muốn cưỡi ngựa, ca ca ta muốn đi ngủ, ngươi ngủ cùng ta và hát ru cho ta ngủ nha… Ở trong giấc mộng, hôm nào đệ đệ cũng tìm đến mình.
Ngày nào mình cũng ở cùng một chỗ với đệ đệ, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ, cùng nhau tắm rửa, nhưng mà, đệ thật đáng yêu nha, ngoan ngoãn hệt như một con cún nhỏ đáng yêu vậy, trên người còn phảng phất mùi sữa thơm.
Ở trong mộng mình và đệ đệ luôn ở bên nhau, mình kể chuyện cổ tích cho hắn nghe, dạy hắn viết chữ, còn làm một cái diều hình con bươm bướm cho đệ đệ, sau đó hôm nào mình cũng mang đệ đệ đi thả diều, tiểu nam hài thường gối đầu lên đùi của mình ngủ khi chơi mệt, còn cùng nhau ăn bánh ga-tô, khiến mặt đều dính bơ tựa như một con mèo hoa (=một con mèo tam thể)…
Đệ đệ còn thích làm nũng với mình, hắn nói hắn thích một con gấu bông nhưng mà mẹ không mua cho hắn, mình đã dùng tất cả tiền tiêu vặt mua cho hắn một con gấu bông lông xù, hắn rất thích nó, ngày nào cũng ôm con gấu bông đó, hắn nói con gấu này chính là tiểu bảo bảo mà ca ca đã mua cho hắn, còn hắn chính là ba ba của tiểu bảo bảo.( thố thố: bảo bảo= em bé, dich đoạn này mà ta loạn hết lên với nhau….tại…. nó giống nhau quá…@_@)
Khó trách mình thích bánh ga-tô, bởi vì đệ đệ thích ăn bánh ga-tô nhất, đệ đệ thích bánh ga-tô có thật nhiều sô-cô-la, mình rất thích đệ đệ ở trong giấc mộng đó, thích tới nỗi đệ đệ thích cái gì mình cũng sẽ thích cái đó, đệ đệ chán ghét cái gì thì mình cũng chán ghét cái đó, ở trong mộng mình thích đệ đệ nho nhỏ kia một cách mù quáng, và đệ đệ cũng thích mình.
Đệ đệ thích ra vẻ người lớn nói với mình:ca ca về sau ta muốn chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ, chờ ca ca trưởng thành ta muốn làm tân nương(=vợ) của ca ca(thố thố:oh…thích làm thụ hả,ngược đời nhỉ?), thậm chí còn dùng lá tre làm thành hai cái nhẫn để kết thúc cho màn cầu hôn kỳ lạ này, ở trong mộng mình nói ca ca là nam sinh, là ca ca ruột của ngươi, ca ca không thể cưới đệ đệ được, nhưng đệ đệ lại nghiêm túc nói, ca ca không sao, ca ca không ta không làm tân nương của ngươi, sau này lớn rồi ca ca gả cho ta đi, ta làm chú rể của ca ca! Ta sẽ làm cho ca ca hạnh phúc….Bộ dạng non nớt phấn nộn mà ra vẻ người lớn của đệ đệ trong mộng thật đáng yêu.
Nhưng có một ngày, mà đến bây giờ mình vẫn con mình vẫn còn nhớ rõ, đệ đệ dùng khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn của mình quấn quít lấy mẫu thân (=mẹ) cùng mình đi ra bên ngoài du ngoạn, mình và mẫu thân không chịu nổi được sự nhõng nhẽo của hắn liền đưa hắn ra bên ngoài đi dạo, chơi đùa khắp nơi, ngày đó là ngày vui sướng nhất của ta và đệ đệ! Nhưng có ai biết vui quá hóa buồn, chính là khi chúng ta muốn về nhà, đi qua một con đường nhỏ gần đấy, chúng ta bị đánh thuốc mê, rồi bị bắt cóc …
Mình và đệ đệ cùng mẫu thân bị thủ hạ của một tên nam nhân độc ác, bắt lại, bị trói ở bên trong một cái kho để hàng, mình bảo hộ đệ đệ đang sợ đến phát run, bọn hắn làm trò ta cùng đệ đệ nhìn tên ác ma điên cuồng kia lấy hết quần áo của mẫu thân, lộ ra thân thể tuyết trắng của mình, mẫu thân giãy dụa điên cuồng và cầu xin tha thứ, nhưng mà vô ích, nàng bị trói chặt, giống hệt con bò tùy ý để tên ác ma kia làm thịt.
Mình và đệ đệ tận mắt nhìn thấy tên ác ma kia lấy ra một con dao nhọn, muốn dùng nó để cắt thịt của mẫu thân, tên ác ma dữ tợn nói với mẫu thân; “Con tiện nhân này dám gả cho Trương Khiếu của ta, Trương Khiếu hắn là của ta, ngươi cũng dám gả cho hắn, hơn nữa hắn vì ngươi, không gặp ta, hắn nói với ta hắn thích ngươi, chán ghét ta, Trương Khiếu là của một mình ta, hắn chỉ có thể thích ta, ta sẽ cho ngươi xuống địa ngục, chết không có chỗ chôn, tiện nữ nhân(=nữ nhân đê tiện) ta sẽ không để cho ngươi chết một cách thống khoái, ta sẽ dùng con dao này đem thịt trên người ngươi cắt hết, cho ngươi biến thành một bộ xương trắng vô cùng đáng sợ, nhìn ngươi như vậy Trương Khiếu còn dám thích ngươi sao!!”
Vừa dứt lời, con dao nhỏ sắc bén cắt một miếng thịt trên cái đùi trắng nõn của mẫu thân, một vết cắt này rất sâu, sâu đến tận xương, mũi dao rất nhanh cắt đi một miếng thịt xuống dưới, mẫu thân đau liên tục kêu lên thảm thiết.
Trí nhớ của Tôn Ngữ càng lúc càng rõ ràng, hắn cảm thấy trước mắt toàn bộ đều là màu đỏ, tầm mắt mông lung, nhưng lại nhìn thấy rõ ràng, có con dao nhỏ đang cắt thịt trên mặt của mẫu thân, trên người, tay chân bị cắt vất ra đất, máu chảy lênh láng, còn nghe được tiếng ‘Tê Tê’ mà con dao nhỏ cắt vào thịt, ở trong mộng mình hô to “Không được làm như vậy, không được đối xử với mẫu thân như vậy!!!”
Ác ma không nhìn quát to, cong khóe miệng lên, động tác nhanh hơn, một đao, lại một đao… Hai đùi và cánh tay của mẫu thân bị cắt sạch sẽ, bạch cốt (=xương trắng) dày đặc, huyết nhục mơ hồ, hắn cầm dao lên đem xương tay chân chém đứt rồi vứt ở một chỗ…
Mẫu thân đã đau đến chết ngất đi, nhưng ác ma vẫn tiếp tục cắt … Đến khi cắt hết thịt trên người mẫu thân mới thôi, huyết cùng nội tạng chảy đầy đất, hảo huyết tinh(=rất nhiều máu), thật đáng sợ…(thố thố:ta cũng sợ huhuhu….)
Trong mộng mình đã sớm bị dọa đến choáng váng, nước mắt không dừng được chảy xuôi, nhắm mắt lại không dám xem một việc đáng sợ như vậy, hết thảy đều đã xong, Tôn Ngữ chỉ có thể nhìn đến một mảnh huyết nhục vặn vẹo ở trên mặt đất, và máu tươi đang không ngừng lan tràn ra, giống như cả tầm mắt của mình đều bị nhuộm đỏ, đó là thi thể của mẫu thân…
“Mẫu thân…” Mình ở trong mộng không ngừng rơi lệ và gọi to.
Không được, ác ma kia muốn bắt đệ đệ, chính là đệ đệ mình đang liều mạng che chở, lúc này mắt đệ đệ dại ra, hắn đã sợ đến phát run, mình để cho ác ma kia kéo mình vào sâu bên trong kho hàng.
Sau đó mình thấy được, ác ma đáng sợ vừa giết người kia đang lấy hết quần áo của mình, vật thể đáng sợ ở hạ thân của ác ma lộ ra ngoài muốn xâm phạm đứa bé như mình, ghê tởm đi cắn xé mình, ở bên tai mình nói; “Ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào cướp đi Trương Khiếu của ta, đệ đệ là của ta, vô luận là người đàn bà kia, hoặc là đứa nhỏ đáng chết như ngươi, tất cả đếu không thể cướp đi Trương Khiếu, Trương Kiếu chỉ là của một mình ta!”
Phía sau, có một nam nhân xinh đẹp đến lóa mắt nghiêng ngả lảo đảo xuất hiện, nam nhân đang vô cùng bi thương và thống khổ khóc, giống như đang nói; “Van cầu ngươi, buông nó ra, buông Trương Phong của ta ra, buông tha cho đám hài tử của ta, ta nguyện ý, cái gì ta cũng đều đồng ý, “ác ma kia cười đầy vẻ tà mị, đẩy ta ra, hung hăng ngăn chặn nam nhân kia, nâng cằm của hắn lên nói; “Trương Khiếu của ta rốt cục cũng đã tới, mấy năm nay ta ở trong nhà tù nhớ ngươi cả ngày lẫn đêm, nghĩ xem có cách nào đem ngươi đặt ở dưới thân, muốn làm ngươi tới chết, như vậy ngươi mới không dám phản bội ta, ngươi có biết nếu ngươi không đến, ta sẽ làm gì không, ta sẽ cường bạo hắn, đứa con lớn nhất của ngươi! Ngươi nhìn xem, bộ dạng của hắn rất giống của ngươi lúc còn trẻ, đều thanh thuần đến làm cho lòng ta xao xuyến, nếu ngươi chưa tới, ta thật sự sẽ cường bạo hai hài tử của ngươi, sau đó đem bọn nó cho thủ hạ của ta, để bọn hắn thay phiên nhau chà đạp, đến khi bọn nó tử mới thôi, ngươi nhìn xem bọn nó lớn lên đều rất xinh đẹp, bộ dạng rất giống ngươi “
“Ngươi buông tha bọn nó, buông tha thê tử của ta, ta đi theo ngươi, ta nguyện ý làm cẩu của ngươi, làm công cụ tiết dục của ngươi, hắn quỳ xuống chân ác ma đáng sợ kia, tay thì run rẩy cầm lấy ống quần của ác ma, thân thể gầy yếu đang không ngừng run rẩy, khuôn mặt trở nên tái nhợt, ánh mắt yếu ớt, giống như gặp phải một chuyện vô cùng tuyệt vọng, nhìn nam nhân xinh đẹp quen thuộc kia, thấy thật đau lòng, nam nhân kia chính là ba ba của mình!’’
Một lúc sau, ở trong mộng ba ba dùng thân thể gầy yếu để bảo vệ mình, nhưng mà mình vẫn bị thuộc hạ của ác ma kia mang đi ra ngoài, dùng miếng vải đen bịt kín mắt, ném lên một chiếc xe, xe chạy rất lâu, hình như là chạy đến rừng núi hoang vắng, những người đó đem mình cùng thi thể đã được bọc lại của mẫu thân đẩy xuống vách núi đen, phía dưới đó là biển rộng, nước biển thật lạnh, lạnh quá…
About these ads
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT