Trương Phong Dương lái xe tới biệt thự nằm ở bờ biển của mình, ngôi biệt thự này không giống của người thường, toàn bộ nhà cửa đều bằng ngà voi màu trắng, tạo hình của nó giống như một cây đàn dương cầm, kì diệu nhất lại nằm ở bờ biển, tựa như đàn dương cầm trên biển mộng ảo mà giàu ý thơ…
Biệt thự này là do phụ thân của Trương Phong Dương – Trương Khiếu tự mình thiết kế, hy vọng một nhà tứ khẩu của mình có thể tại trong biệt thự trên biển khoái khoái lạc lạc chung sống cùng nhau, nhưng lại là vật còn người mất, hiện tại chỉ có Trương Phong Dương một người sinh hoạt trong căn nhà tịch mịch này…
“Uy… Ngươi tỉnh.. tỉnh…”
” Ân…” Tôn Ngữ cảm thấy đầu đau quá, là ai kêu mình… Trương Phong Dương? Tôn Ngữ mở to mắt, thấy đôi mắt Trương Phong Dương kia phiếm u buồn tử sắc (màu tím) thâm thúy.
“Tới rồi…”
“Thực xin lỗi, ta đầu có chút choáng…” Tôn Ngữ chóng mặt hoa mắt lắc lắc đầu, nghĩ muốn chống thân thể xuống xe.
“Tốt lắm! Ta ôm ngươi xuống xe” Trương Phong Dương không thèm phân trần ôm Tôn Ngữ xuống.
“Trương tiên sinh…” Tôn Ngữ có chút sợ hãi cầm lấy cái áo khoác rộng thùng thình ở trên thân thể của mình.
“Không cần sợ hãi… Ta ôm ngươi vào phòng.” Trương Phong Dương thấy Tôn Ngữ trong mắt kinh hoảng, nhẹ giọng nói.
“Cám ơn…” Bởi vì đầu choáng váng Tôn Ngữ vô lực tựa vào trên ngực ấm áp rộng lớn của Trương Phong Dương.
Trương Phong Dương nhìn Tôn Ngữ trong lòng ngực, khóe miệng bất tri bất giác mỉm cười.
Trương Phong Dương mở cửa, đi qua phòng khách, tới phòng ngủ chính mình, mở đèn lên, đặt Tôn Ngữ tới trên chiếc giường song nhân rộng lớn.
Tôn Ngữ mơ mơ màng màng cảm giác y phục ở trên người của mình bị kéo ra, toàn thân có chút lạnh như băng, Tôn Ngữ bởi vì vừa mới lâm vào sự đối đãi cưỡng ép tàn bạo, có chút sợ hãi cảm giác không có quần áo che đậy e ngại dùng hai tay che lại.
“Làm gì… Không cần…”
“Ngươi… Ta muốn tắm rửa cho ngươi!” Trương Phong Dương nhìn dấu răng thật sâu nhợt nhạt trên thân thể trắng nõn của Tôn Ngữ, có vài dấu vết còn chảy ra tơ máu… Thẳng nhíu mày, Trương Phong Dương là người cực kì khiết phích (nghiện sạch sẽ), hắn phi thường chán ghét đồ vật của mình bị người khác chạm qua.
Tôn Ngữ căn bản không kịp biểu đạt ý kiến không muốn của mình, đã bị Trương Phong Dương mang đến phòng tắm như tiểu động vật, đặt tại trên nền gạch phòng tắm xa hoa…
Trương Phong Dương đem quần áo cởi xuống, lộ ra cơ thể da thịt màu lúa mạch tựa ánh mặt trời, giống như điêu khắc La Mã cường tráng thời xưa, thân hình hùng dũng…
Trương Phong Dương không nói một lời đem Tôn Ngữ giữ chặt, đặt trong siêu đại bồn tắm có thể năm sáu người nằm, cầm vòi hoa sen hướng Tôn Ngữ xịt mạnh, Tôn Ngữ bị nước kia tấn công liên tục vịn vào bên cạnh bồn tắm lớn, vòi sen phun ra nước ấm lưu chảy vào trong đôi mắt Tôn Ngữ, chỉ cảm thấy trước mắt sương mù mênh mông, ánh mắt cũng không mở ra được…
Trương Phong Dương nắm cái khăn mặt lên từng chút tắm rửa nhẹ nhàng hoặc dùng lực tẩy rửa từ đầu đến chân Tôn Ngữ ngay cả nơi riêng tư đều cẩn thận tẩy trừ… Tôn Ngữ bị Trương Phong Dương tắm như vậy có chút ngượng ngùng, muốn đẩy ra nhưng vẫn bị Trương Phong Dương ngăn chận thật mạnh hung hăng tẩy trừ…
Tôn Ngữ cả người đều là nước cùng bọt biển, cảm thấy tắm rửa như vậy giống người đối đãi với sủng vật thật sự hảo cảm thấy thẹn, phẫn nộ nghĩ muốn đẩy Trương Phong Dương quái đản này ra rời khỏi phòng tắm, chính là Trương Phong Dương đè Tôn Ngữ lại cười nói “Thiết… ngay cả lông cũng không có! Tựa như tiểu hài tử chưa từng phát dục…” Tôn Ngữ trên người lông không nhiều lắm, cánh tay nhỏ bé, chân nhỏ bé, toàn thân trên dưới sạch sẽ giống một khối mỹ ngọc không tì vết…
Tôn Ngữ thật sự cảm giác vừa thẹn vừa giận, mặt đều đỏ bừng, liều mạng muốn đẩy Trương Phong Dương ra…
“Không được cử động…” Tôn Ngữ giãy dụa muốn chạy, lại bị Trương Phong Dương một phen ôm thật chặt vào trong lòng ngực, Trương Phong Dương có chút giận dữ hung tợn nói: “Đại nam nhân, ngươi xoay cái gì, chạy cái gì mà chạy, phiền chết đi được!”
“Cái kia… Ta muốn tự mình tắm…” Tôn Ngữ vẫn chưa nói xong, đã bị Trương Phong Dương hung hăng đè lại nói; “Còn lằng nhằng… Ta đánh chết ngươi! Ngươi bộ dáng nửa chết nửa sống như vậy còn muốn tự mình tắm?”
Tôn Ngữ bị dọa không dám lộn xộn, cứ như vậy cố nén sỉ nhục trong lòng, để cho Trương Phong Dương tắm, chính là đột nhiên cảm thấy có một vật thể cực nóng áp sát thân mình, cách hơi nước cúi đầu vừa nhìn, chỉ thấy ngay tại trước mắt dưới thân Trương Phong Dương hung khí cực nóng, mặt đỏ bừng vội vàng kinh hoảng..
Trương Phong Dương nhìn Tôn Ngữ mặt đỏ bừng, hắn cười ha ha, vươn tay ở dưới thân Tôn Ngữ bắt giữ một phen, khinh thường nói: “Tiểu ngoạn thỏa mãn, về sau tái làm trái lời, liền phế đi của ngươi!”
Tôn Ngữ sợ hãi nhanh chóng bảo vệ phía dưới của mình.
“Đại thúc, nhớ kỹ cho ta, về sau ta bảo ngươi làm cái gì phải làm cái đó, hiểu hay không!” Trương Phong Dương đặt Tôn Ngữ ở trong bồn tắm lớn hung ác nói.
Tôn Ngữ bị đè đến có chút không thể hô hấp, chỉ gật gật đầu, để cho ác ma này buông tha mình…
Trương Phong Dương ở trong hơi nước, tức giận nhìn dấu vết thật sâu nhợt nhạt trên người Tôn Ngữ, lập tức, Trương Phong Dương thật giống như mất đi lý trí, liền phẫn nộ cúi thân xuống hung hăng không để ý phản kháng của Tôn Ngữ, dùng miệng cắn xé Tôn Ngữ, trong lòng cái gì cũng không muốn, chính là muốn đem toàn bộ các điểm loang lổ trên người Tôn Ngữ che đậy… In lại dấu vết của chính mình… Chỉ chốc lát sau, Tôn Ngữ trên người toàn bộ đều là dấu răng của Trương Phong Dương…
Trương Phong Dương vừa lòng nhìn kiệt tác của mình hắn chậm rãi đứng dậy, Tôn Ngữ cảm thấy nam nhân trên người giống như dã thú rốt cục ly khai, lập tức lui đến một góc bồn tắm lớn, rưng rưng khuất nhục cuộn mình cùng một chỗ.
“Tốt lắm…” Trương Phong Dương quát to một tiếng, “Ta vừa rồi không như vậy, ngươi có hoàn toàn yên không, trốn cái gì trốn! Lại đây cho ta…”
Tôn Ngữ chậm rãi đến bên cạnh hắn, Trương Phong Dương tức giận nói; “Khóc cái gì khóc ta sẽ không cưỡng bức ngươi đâu!”
Tôn Ngữ trên mặt đầy nước mắt ngước lên vẻ mặt không tín nhiệm nhìn hắn…
“Nhìn cái gì vậy! Ta đối nam nhân không có hứng thú! Tốt lắm hảo mau tới đây…” Trương Phong Dương nhìn Tôn Ngữ không kiên nhẫn nói.
Tôn Ngữ đi tới bên người Trương Phong Dương, Trương Phong Dương bắt được Tôn Ngữ hạ mũi ngửi ngửi trên cái cổ tinh tế của Tôn Ngữ, vừa lòng cười nói; “Cái này ngoan! Ân… Mùi hương này ta thích, là thuộc loại mùi hương của ta.”
Lại dùng tay giống sờ sủng vật sờ sờ mái tóc ướt sũng của Tôn Ngữ cười nói: “Kỳ quái, đại thúc ngươi so với ta còn lớn hơn sáu tuổi, thấy thế nào đứng lên lại giống tiểu hài tử.”
Tôn Ngữ cả ngày cơ hồ bị làm cho sụp đổ, lại bị Trương Phong Dương giống heo gặm cắn nửa ngày, chính là cảm thấy đầu óc choáng váng căng cứng!
Trương Phong Dương cầm lấy khăn tắm thật to đem Tôn Ngữ giống như bao bánh chưng bọc lại, ôm tới trên giường…
Vừa nằm đến trên giường Tôn Ngữ không tự chủ lùi về phía sau, một mực thối lui tới góc tường, Trương Phong Dương mạnh mẽ nhào tới… Gắt gao đem Tôn Ngữ giam cầm ở trong ngực của mình.
“Trốn cái gì trốn?” Trương Phong Dương ở bên tai Tôn Ngữ không vui hỏi.
Mà Tôn Ngữ thật thật nhất thiết cảm nhận được Trương Phong Dương dưới thân cực nóng, nóng… Nhất thời bị dọa phát run rẩy.
Trương Phong Dương cầm tay Tôn Ngữ muốn lẩn trốn đặt vào phía dưới của mình nói: “Sợ cái gì sợ? Là nam nhân đều có phản ứng, làm cho ta ra đi!”
“Không được…” Tôn Ngữ giống như con thỏ chấn kinh sợ hãi rút tay trở về…
“Sợ cái gì! Là nam nhân đều cũng có cảm giác! Chẳng lẽ ngươi bình thường không giải quyết sao?”
“Ta…” Tôn Ngữ mặt đỏ đến cổ, bởi vì Bình làm vợ trong cơ thể không tốt, hơn nữa phải lo tiền bệnh phí của Tiểu Phỉ Nhi Tôn Ngữ tựa hồ đã muốn không có cái ý tưởng kia, nhưng mình lấy tay làm cho một người cũng đồng là nam nhân kia giải phóng trên thân thể thật sự hảo cảm thấy thẹn…
“Thật sự không được tự nhiên! Nhanh lên…” Trương Phong Dương ở bên tai Tôn Ngữ hung tợn nói.
Tôn Ngữ chau mày, hít sâu một hơi tốc độ của tay lại nhanh hơn chút, Trương Phong Dương không hài lòng vươn bàn tay to nắm thật chặt tay của Tôn Ngữ, từ trên xuống dưới không ngừng gia tăng tốc độ…
Không biết qua thời gian bao lâu “Dừng…” Trương Phong Dương trong cổ họng phát ra tiếng thở dốc thoải mái, nhịn không được gắt gao cầm tay Tôn Ngữ nắm chặt dùng sức cao thấp phủ động, Tôn Ngữ cố nén chán ghét…
Trong không khí tràn ngập một loại hương vị đặc biệt, Tôn Ngữ tựa vào trong ngực Trương Phong Dương, yên lặng nghe tiếng tim Trương Phong Dương đập, đầu óc trống rỗng…
Trương Phong Dương chui đầu vào trong ngực của Tôn Ngữ, hô hấp thật sâu trên người Tôn Ngữ, tựa như hương vị cỏ xanh tươi mát trong lành…
Trương Phong Dương lần đầu tiên đối nam nhân sinh ra hứng thú, cảm giác như vậy…
Trương Phong Dương ôm thật chặt Tôn Ngữ, Tôn Ngữ sợ hãi nhắm hai mắt lại, liều mạng thôi miên mình, làm cho mình nhanh ngủ đi…
Trương Phong Dương ôm thật chặt Tôn Ngữ, cũng có thể ngửi được mùi hương sữa tắm giống nhau từ Tôn Ngữ cùng trên người mình phát ra nhàn nhạt…
Mùi hương giống nhau … Rất thích?
Trương Phong Dương ôm Tôn Ngữ, cảm thấy kỳ thật ôm đại thúc này thật sự làm cho mình nghĩ đến lúc còn nhỏ khi ca ca Trương Phong Diệu từng đưa cho mình con gấu bông nhỏ, chỉ đây thôi chính mình phi thường thích ca ca cùng con gấu nhỏ kia, nhưng từ sau khi ca ca bị giết hại, con gấu nhỏ cũng không thấy, giống như người nhà từng hạnh phúc hảo ấm áp đều rời xa mình, hắn nhớ ca ca cùng con gấu bông nhỏ quá! Con gấu bông nhỏ ngơ ngác ngây ngốc ôn nhu mềm mại ôm thật thoải mái hảo ấm áp… Giống như ôm đại thúc này vậy…
Trương Phong Dương mơ mơ màng màng cảm thấy đã muốn tiến vào trạng thái bán ngủ.
Mà Tôn Ngữ cũng bị gây sức ép mà sắp sụp đổ, choáng choáng hồ hồ bị Trương Phong Dương ôm giống như búp bê ngủ thật say…
About these ads
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT