-Xuất viện,xuất viện-Trần Thiên Tuyết hưng phấn vì hôm nay được xuất viện.Cô sẽ không còn phải ở đây nữa
-Xem ra cô rất vui thì phải-1 giọng nói lạnh lùng vang lên sau lưng Hoàng Thiên Tuyết.Cô rùng mình 1 cái
-Anh là ai sao anh lại ở đây-Hoàng Thiên Tuyết nói với giọng đề phòng
-Sao tôi lại không thể ở đây-Người con trai đó nhếch môi nhìn cô
-Anh mau đi đi-Trần Thiên Tuyết nhíu mày đuổi hắn đi
-Đi thôi-Hắn kéo tay Hoàng Thiên Tuyết đi
-Này này tôi đâu có biết anh là ai.Với lại anh muốn dẫn tôi đi đâu này đừng...nói là...là anh định...-Theo phản xạ Hoàng Thiên Tuyết định dùng hai tay che ngực lại nhưng một tay đã bị hắn giữ nên cô chỉ dùng một tay che lại
-Trần Hạo Thiên.Về nhà.Cô nghĩ tôi sẽ loạn luân với cô à-Trần Hạo Thiên dừng lại xoay qua nhìn cô lạnh giọng nói
-Không ý tôi là.......-Trần Thiên Tuyết nhận ra đây là cái tên tối qua lớn tiếng hét vào mặt cô.Cái tay của cô cũng nhờ hắn mà bây giờ sưng đây này.Hắn không nói gì chỉ kéo cô đi lên xe.Hắn không thể tin được đây là Trần Thiên Tuyết đây sao.Lúc trước,cô còn bám lấy hắn dai như đĩa không chịu buông.Vậy mà bây giờ chỉ mới thấy hắn cô lập túc đuổi đi.Trần Thiên Tuyết sau khi tĩnh lại đã thay đổi hoàn toàn.Điều đó,khiến hắn cảm thấy rất thú vị
---Đến Trần gia---
-Woa,đẹp quá-Trần Thiên Tuyết mở to hai mắt ra.Đây là nhà hay là cung điện vậy.Biệt thự này còn to hơn biệt thự của bạn thân cô-Hứa Vy Vy và chú của cô nữa
-Còn đứng đó làm gì-Trần Hạo Thiên nói rồi bước vào cổng
-Này đợi tôi với-Trần Hoàng Tuyết đang chiêm ngưỡng căn biệt thự say sưa thì giọng nói của hắn lại cứ vang lên.Cô nhìn lại thì thấy hắn đã đi rồi.Cô vội đuổi theo
hắn
-Còn chào ba mẹ- Trần Hoàng Tuyết vui vẻ chào hai người rồi nhìn sang 3 người đang nhìn cô-Ai vậy ba mẹ
-Con quên rồi sao.Đây là em con Trần Thiên Mai.Còn đây là Nguyễn Quốc Quyền anh họ con và Nguyễn Quốc Minh Quân em họ con-Bà nói cho cô biết
-Chị hai-Trần Thiên Mai cất giọng nói trong trẻo lên kèm theo sự giả tạo
-Ờ-Trần Thiên Tuyết cảm thấy rùng mình vì 2 chữ”chị hai”của Trần Thiên Mai.Nó giả tạo hết sức tưởng tưởng
-Quyền,Quân sao hai con không nói gì đi-Ba cô nãy giờ im lặng cũng lên tiếng
-Chào/Hello-cả hai anh em đồng thanh
-Ờ-Trần Thiên Tuyết theo phản xạ trả lời lại-Con lên phòng đây.Trước khi lên,cô lấy 1 chai nước để uống.Vừa mới bước tới phòng
-Phụt,khụ....khụ-Trần Thiên Tuyết trừng mắt lên nhìn căn phòng.Sao cái gì cũng màu hồng hello kitty hết vậy trời.Đèn hồng,tường hồng,giường hồng,cửa hồng,tủ hồng,ngay cả tivi cũng màu hồng.Đây là địa ngục hả trời.Cô thích màu xanh dương cơ mà.Không được,phải đổi lại hết mới được.Không thể nào mà sống 1 cuộc sống toàn màu hồng.Ghê chết đi được mà
-Cái gì vậy trời-Trần Thiên Tuyết trừng mắt lên nhìn đống quần áo.Áo thì mỏng,hở hang.Toàn là váy không có quần.Váy thì ngắn đến nỗ thấy được cả mông.Nói chung là quá thiếu vải sao mà có thể mặc như vậy mà đi ra đường.Trần Thiên Tuyết ơi là Trần Thiên Tuyết bộ cô là thánh hay sao mà mặt mấy cái bộ này.Tại sao tôi lại xuyên qua cô cơ chứ.Thật là!!!!
-Ba mẹ con muốn thay đổi phòng lại thành màu xanh dương.Với lại con muốn mua vài bộ quần áo mới.Mấy bộ quần áo trên đó ba đem cho ai đi chứ con không mặc đâu-Trần Thiên Tuyết lật đật chạy xuống nói với hai người
-Được rồi-Hai người như không tin vào tai mình từ khi tĩnh lại cô đã thay đổ hoàn toàn không còn như trước.Nhưng như vậy cũng tốt,chỉ cần không phải là Trân Thiên Tuyết như lúc trước kiêu ngạo,đanh đá là được rồi
---Vậy là nữ chủ và hai nam chủ nữa đã xuất hiện.Đố các nàng là còn bao nhiêu nam chủ nữa.Nếu nàng nào đoán trúng thì ta sẽ thêm tên nàng đó vào truyện coi như là phần thưởng.Nàng nào muốn hãy cmt bên dưới dùm ta nhé---
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT