Edior: Grey Vũ

Beta: Mạc Nhiên

Gia thế của Hiên Viên Hành Dã được coi là nhất lưu thế gia. Còn nhà họ Kỷ dẫu rằng chỉ là gia tộc nhị lưu nhưng cũng không có bê bối gì, gần đến đời thứ ba mới nhanh chóng trở thành một gia tộc có tiềm năng. Đến đời của Kỷ Dung Vũ- đời thứ ba thì miễn cưỡng được coi như là nhị lưu thế gia, thân phận và địa vị có thể khiến nhiều người ngưỡng vọng (*), thế nhưng so với nhị lưu thế gia thực sự thì chênh lệch không ít, càng không nói đến gia tộc lâu đời như Hiên Viên. Cho nên Kỷ Tử Duệ có thể vào trong nhóm của Hiên Viên Dành Dã cũng là may mắn, miễn cưỡng được người trong cái vòng luẩn quẩn này tán đồng, nhưng về một phương diện nào đó, thì có thể coi như là kẻ phụ thuộc, không có tiếng nói.

(*) Ngưỡng vọng: Kính trọng và ngưỡng mộ.

Vì vậy mà…

Kỷ Tử Duệ tức giận nhìn cánh cửa lớn bên trên sân thượng, tựa hồ còn có thể nhìn thấy cô nữ sinh tóc dài xoăn xoăn lọn sóng, thấp thoáng bóng dáng kiêu ngạo không biết trời cao đất rộng của cô. Tuy rằng cô không mắng nhiếc Hiên Viên Hành Dã một câu nào, nhưng ai cũng nghe được từ lời của cô sự lạnh nhạt, không hề để bụng một chút gì.

Quả nhiên là một đứa con gái chỉ có thể làm bình hoa! Xinh đẹp mà đầu óc thì không thể dùng nổi. Trong nhà rõ ràng yên tĩnh nhát gan vậy mà ở bên ngoài lại dám dùng tên tuổi nhà họ Kỷ để giễu võ giương oai! Quả thực sợ cái vị thiếu gia này ghi hận cái đứa con gái dân đen ngu xuẩn kia, giận cho đánh mèo Kỷ Dung Vũ, sơ sẩy sẽ giận cá chém thớt luôn cả nhà họ Kỷ.

“Trong trường học quả nhiên toàn loại con gái không biết trời cao đất rộng. Vốn tưởng rằng có thể kiên trì chịu được mấy tháng nhục nhã, đang định cho cô ta chút lời khen, hóa ra…” Mộ Dung Lam lỡ đễnh nói: “Cái loại dân đen này có vài phần tâm cơ đấy, còn biết tìm cái khiên che chắn. Không biết là cô ta còn những thủ đoạn nào nữa. Đúng rồi, nếu tôi không nhìn nhầm, cái “bia đỡ đạn” kia hẳn là đứa em gái ngoài giá thú của nhà cậu?”

“Quả là một con ngu! Không nghĩ rằng con nhóc này dám dùng danh tiếng nhà họ Kỷ mà ở bên ngoài ngang ngược.” Kỷ Tử Duệ nói: “Thế nhưng cái loại dân đen kia lại dám lợi dùng nhà họ Kỷ!”

“Nhà họ Kỷ thì là cái gì?” Hiên Viên Hành Dã bỗng dưng ngẩng đầu, con ngươi màu đen kiêu ngạo lẫn lộn những loại cảm xúc thâm trầm.

Trái tim của Kỷ Tử Duệ bỗng dưng co rút, đập thình thịch.

Hiên Viên Hành Dã có ý gì? Không lẽ anh ta thực sự giận cá chém thớt nhà họ Kỷ? Nghĩ như vậy, Kỷ Tử Duệ lập tức hận không thể chạy xuống giết chết Kỷ Dung Vũ: “Hiên Viên…”

Dường như nhìn thấu nỗi lo sợ của Kỷ Tử Duệ, Hiên Viên Hành Dã cười tùy ý: “Yên tâm, không liên quan tới nhà họ Kỷ.”

Kỷ Tử Duệ không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

“Thế còn con gái tư sinh nhà họ Kỷ? Cái loại dân đen kia thì sao?” Mộ Dung Lam bỗng nhiên cười nói: “Cậu định xử lí cái loại dân đen cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga kia thế nào?”

Hiên Viên Hành Dã im lặng, nhìn Kỷ Tử Duệ, một lát sau cất lời: “Không cần để ý đến họ.”

Không cần để ý đến?

Mấy người nhìn nhau, không biết phải nói gì.

Hành xử thế này hoàn toàn không giống tính cách cuồng ngạo lạnh lùng của Hiên Viên Hành Dã chút nào, thế mà lại trực tiếp mặc kệ cái loại dân đen làm càn này? Hay là Hiên Viên Hành Dã nhìn trúng cái loại dân đen này?

“Không phải ai cũng giống như cái loại dân đen dốt đặc cán mai ấy” Giọng nói Hiên Viên Hành Dã có chút mệt mỏi, anh ta bóp thái dương, thế nhưng giọng điệu lại mang theo quyết đoán không thể xâm phạm: “Nếu cô ta có làm chuyện gì điên khùng, hiển nhiên sẽ có người khiến cô ta đẹp mặt. Nếu quá đáng lắm thì khiến cô ta hoàn toàn biến mất khỏi học viện Bauhinia quý tộc đi!”

Học sinh bình dân bị đuổi học viện Bauhinia quý tộc, không ai cảm thấy người đó còn có tương lai tràn đầy ánh sáng, thậm chí thế lực sớm không xem người đó vừa mắt lúc trước trong học viên, không chừng sẽ trực tiếp ra tay đối phó, khiến gia đình người đó không còn chỗ đứng. Ý kiến này của Hiên Viên Hành Dã cực kì hiệu quả, anh ta không cần trực tiếp ra tay, không đánh mà thắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play