Lúc Tế Nguyệt Thanh Thanh thấy tin này, cô cảm thấy xấu hổ vô cùng.

Đại Thần à, việc này đã qua mấy ngày rồi, sao anh không chịu ngồi yên đi, anh sợ thiên hạ chưa đủ loạn sao? Rốt cuộc anh muốn gì? Chẳng lẽ anh không biết, một câu nói này của anh cũng đủ để khơi mào chiến tranh thế giới một lần nữa sao?

Quả nhiên, thế giới thật sự đã sôi sục lên vì một câu nói của Phong Diệp Vô Nhai.

Vô số người sau khi đọc được tin nhắn của Phong Diệp Vô Nhai đã không ngừng hò hét ầm ỹ, hy vọng Phong Diệp Vô Nhai thu nhận mình làm đồ đệ. Thậm chí còn có một cô gái tên là Lam Sắc Yêu Cơ chủ động muốn kết hôn với Phong Diệp Vô Nhai.

Có một người dẫn đầu như vậy, lập tức xuất hiện rất nhiều người theo sau phụ họa.

Những người sớm đã muốn “theo” Phong Diệp Vô Nhai vội vàng nhảy bổ ra, vì thế, vốn là thu nhận đồ đệ bỗng trở thành cuộc chiến tranh giành kết hôn.

Trong bối cảnh rối ren, Măng Mọc Sau Mưa lo sợ thiên hạ vẫn chưa đủ loạn, cô nàng gửi lên một câu:

“Phong Diệp chỉ lấy Tế Nguyệt thôi, mấy kẻ các người đừng có phí lời”.

Đột nhiên, tất cả mũi giáo đều hướng về phía Tế Nguyệt Thanh Thanh:

“Giết Tế Nguyệt đi, Phong Diệp là của chúng ta”. Người đầu sỏ vẫn là Lam Sắc Yêu Cơ.

Sức mạnh của Internet đúng là vô cùng mạnh mẽ, có người đã nhanh chóng báo cáo vị trí cụ thể của Tế Nguyệt Thanh Thanh.

Vì vậy, Kỷ Hiểu Nguyệt vừa từ nhà vệ sinh bước ra đã phát hiện cột máu của mình bị giảm mạnh, một lần nữa kề cận với cái chết. Cách đó không xa, rất nhiều người, yêu, ma, thần tay cầm thương, đao, búa lao đến muốn giết cô.

Tế Nguyệt Thanh Thanh toát mồ hôi lạnh, cảnh này sao quen thuộc đến thế?!

Oan uổng quá, thật sự cô không làm gì hết! Chẳng lẽ đi vệ sinh cũng là có tội sao?

Tế Nguyệt Thanh Thanh chạy như điên, nhưng dù cô chạy đến đâu cũng có một đám con gái đuổi theo muốn giết cô.

Ai nói cho tôi biết, lúc tôi không ngồi máy đã xảy ra chuyện gì được không?

(Măng Mọc Sau Mưa thầm nghĩ: “Trăm ngàn lần đừng ai cho cô ấy biết việc này là Đại Thần sai tôi làm!”)

Khi cột máu đã sắp cạn kiệt, Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên nhận ra –Âm mưu! Đây rõ ràng là một Âm mưu! Giống như trước đó, khi Phong Diệp Vô Nhai ép cô làm người hầu cho anh ta! Trừ phi cô đồng ý, nếu không bất kể cô đi đâu, làm gì cũng đều bị người ta đuổi giết. Tế Nguyệt Thanh Thanh bất đắc dĩ ngẩng mặt lên trời hét lên: “Đại Thần, cứu mạng!”

Thật là bức ép dân lành!

Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa dứt lời, Đại Thần đã nhanh chóng xuất hiện.

Đừng nói cho cô biết, Đại Thần vẫn theo sau nhóm “binh tôm lính tép” đang đuổi giết cô để xem trò vui nhé!

Phong Diệp Vô Nhai xuất hiện, anh không vội ra tay ngay mà thản nhiên gửi cho cô yêu cầu “Một cái ôm”.

Cô còn có thể lựa chọn sao???

Thôi được, không thể không thừa nhận game này rất biến thái, lại còn có kiểu ôm nhau khi đang chiến đấu nữa chứ, nhưng yêu cầu động tác phải thật nhanh. Dù kỹ năng chơi game của Kỷ Hiểu Nguyệt đã đạt đến trình độ “xuất quỷ nhập thần”, nhưng lúc Tế Nguyệt Thanh Thanh nhảy vào lòng Phong Diệp Vô Nhai, cô nàng cũng đã gần hấp hối.

Kỷ Hiểu Nguyệt vẻ mặt đau thương: Sao lần nào “dính đến” Đại Thần cũng đều có kết quả thế này?

Trong văn phòng Tổng giám đốc, Tề Hạo mỉm cười, vừa nhìn màn hình game vừa theo dõi màn hình giám sát trực tiếp, khuôn mặt đau khổ của Kỷ Hiểu Nguyệt đúng là càng nhìn càng thấy đáng yêu!

Trên màn hình, Tử Y Nữ Hiệp yếu đuối dựa vào lồng ngực rắn rỏi của Phong Diệp Vô Nhai, một bức tranh vừa mạnh mẽ lại dịu dàng!

Nhiều trái tim cùng lúc tan vỡ…

Phong Diệp Vô Nhai: “Em đồng ý lấy anh chứ?”

Phong Diệp Vô Nhai cầu hôn trước sự chứng kiến của tất cả mọi người kìa! Chụp hình thôi!

Lập tức có người đăng bức ảnh chụp trực tiếp cảnh cầu hôn lên diễn đàn, thực hiện bài đưa tin theo tình hình thực tế.

Tế Nguyệt Thanh Thanh: “>_

Kỷ Hiểu Nguyệt rất muốn ném chuột vào màn hình.

Cô dám nói không sao? Cô chắc chắn 100% là nếu cô nói một chữ “Không”, Phong Diệp Vô Nhai nhất định sẽ ném cô cho những người kia thoải mái chém giết.

Đôi khi, im lặng cũng là cam chịu. Phong Diệp Vô Nhai không bỏ qua cơ hội này, ngẩng đầu cao giọng tuyên bố:

“Hôn lễ sắp cử hành, tặng mỗi người hai tấm hồng bao”.

Tất cả mọi người có mặt cùng tỉnh ngộ. Mẹ kiếp! Thì ra các cô đều đang bị lợi dụng à!

Đám người xắn tay áo, tức giận định lao vào tấn công nhưng nghĩ đến hai tấm hồng bao… lại vội vàng đi đến miếu Nguyệt Lão.

“Chờ chút, ta không đồng ý!” Tùng Phong Hàn vừa lên mạng đột nhiên lao đến, tà áo trắng bay bay, phảng phất có nét giống tiên nhân giáng trần.

Tế Nguyệt Thanh Thanh bỗng cảm thấy tối sầm mặt mày, “Tùng đại hiệp” à, anh có biết anh đang làm cái gì không?

Oa, cướp dâu kìa!

Mọi người lại được một phen xôn xao.

Nhưng vừa thấy người đến cướp dâu, tất cả lại im lặng.

Tùng Phong Hàn à, cậu chắc là cậu muốn cướp vợ của Phong Diệp Vô Nhai chứ? Cậu chắc chắn đấy chứ?

Làm ơn để ý một chút, cướp dâu cũng phải có thực lực đấy!

Có lẽ do nghĩ đến một kết quả không thể tránh khỏi, hoặc do hai tấm hồng bao làm cho lóa mắt, ai đó đã khởi xướng tung một luồng điện xanh ngắt đánh thẳng vào Tùng Phong Hàn. Bạch Sam Hiệp Khách ngã phịch xuống đất nhưng vẫn chưa chết. Liền ngay sau đó, hàng loạt những tia chớp lấp loáng từ khắp nơi không hẹn mà cùng lao đến, đánh vào Tùng Phong Hàn, Tùng Phong Hàn nhanh chóng anh dũng hi sinh.

Đây là lần đầu tiên ngoài những lần làm nhiệm vụ, có nhiều người “nhất trí đồng lòng” cùng hành động đến vậy, Tùng Phong Hàn phút chốc tạo nên một truyền thuyết mới!

Vì hai tấm hồng bao, dòng người kéo đến miếu Nguyệt Lão khi bước qua xác Tùng Phong Hàn đều không quên chém thêm một dao. Tùng Phong Hàn đau đớn liên tục tử vong…

Măng Mọc Sau Mưa lặng lẽ nói với Tiểu Đậu Tử: “Về sau trăm ngàn lần đừng nên đắc tội với Đại Thần”.

Tiểu Đậu Tử trịnh trọng nói: “Mình sớm đã biết điều đó rồi”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play