Tần Khê vốn nghĩ, phải gọi người đi xuống trước, sau đó giam lại, lùa một đống chuột vào, sau đó thử một chút mấy công cụ chỉnh người hắn mới nghiên cứu phát triển, nhưng mà, nhìn thấy người nọ, những thủ đoạn trả thù kia tất cả đều bắn đến tận chín tầng mây không thấy bóng dáng….

“Này, nhóc con, nói chuyện lễ độ một chút!” Chỉ thấy, người nọ hai tay chống nạnh, eo mảnh như liễu, đường cong tuyệt đẹp, một chiếc T-shirt dài tay bó sát người, bên ngoài mặc một chiếc gi lê màu lá cọ, một chiếc quần bò ngắn, bao quanh cái mông tròn trịa, cặp đùi thon dài xỏ trong tất chân dài, dưới chân đi một đôi bốt ngắn màu đen.

Là một mỹ nữ, một mỹ nữ phong cách, còn là một mỹ nữ hiện đại phong cách, Tần Khê cũng có lúc ngẩn người? Hắn bây giờ, không phải đang bị ảo giác chứ?

“Này, anh nhìn đủ chưa hả? Cẩn thận tôi đạp anh!” Mỹ nữ mở to đôi mắt linh động, vẻ mặt hung tợn, Tần Khê há miệng, thậm chí có chút lắp bắp, ai tới nói cho hắn biết, vở kịch này là vở nào vậy?

Lại một năm nữa, lại thêm một người xuyên qua rồi…

Tiểu Hương Hương nói không sai, phong thủy chỗ này tốt thật, quan trọng nhất là hắn phải bình tĩnh!

“Này! Đây là chỗ nào vậy? Sao anh lại mặc cái bộ này? Đừng nói với tôi là anh đang quay phim nhá!”

Tần Khê cuối cùng cũng mở miệng, “Đừng có gọi tôi là này, bổn thiếu gia tên là Tần Khê.”

“Tần Khê, chưa nghe bao giờ, anh không nổi tiếng đúng không?”

Tần Khê nghe vậy đang muốn nổi giận, bỗng nhiên đảo mắt, một tầng ý cười hiện lên, chỉ nói: “Tôi đúng là không nổi tiếng gì cả, chạy đến đây làm diễn viên quần chúng thôi…”

“Bây giờ chúng ta đang diễn phim xuyên không, cô làm diễn viên khách mời đi?”

Cuộc sống nhàm chán, gặp được đồng loại, cuối cùng cũng có thể giái sầu rồi…

Vậy nên, một lúc sau, trong lúc Tần Khê đang kéo mỹ nữ hết sang đông lại sang tây, làm bộ đang tiến hành quay phim để cho cô nàng sắm vai hành khách, đồng thời hỏi thăm rõ ràng tình hình của mỹ nữ xong, mỹ nữ cuối cùng cũng đoán ra hắn đang nói dối, đứng trước cửa tửu lâu, Hương Nại Nhi, cũng chính là mỹ nữ đồng loại kia, túm lấy vạt áo hoa hoa lệ lệ của Tần Khê, vẻ mặt nhìn qua rất chi là đáng sợ, “Anh nói máy quay ở đâu hả? Bảo bọn họ ra đây coi! Nhân viên công tác đâu?! Còn muốn gạt tôi!”

Tần Khê chỉ có thể bảo vệ cái áo mới của mình, cười lấy lòng, “Chị à, chị à, chị mà kéo nữa thì sẽ phải kêu sàm sỡ đấy!”

“Sàm sỡ đấy! Anh kêu đi! Cho anh kêu đấy!” Hương Nại Nhi đổi thành một tay kéo vạt áo hắn, một tay khác nhắm thẳng đầu hắn K một trận mãnh liệt, Tần Khê hoảng hốt lấy tay che chắn, “Đừng đánh đừng đành, tôi còn phải dựa vào mặt để kiếm cơm ăn đấy!”

“Anh đi chết đi! Dám đùa tôi!”

“Vậy tôi nói với cô đây không phải là đóng phim, cô thực sự xuyên qua cô có tin hay không!”

“Quỷ mới tin anh! Còn muốn trêu đùa tôi!” Hương Nại Nhi tiếp tục cốc, Tần Khê vội vàng né khỏi Hương Nại Nhi, như một làn khói chạy biến khỏi tửu lâu, trong lòng than một mạch, cùng là đồng loại, Tiểu Hương Hương bình tĩnh biết bao, mà cái cô này sao lại cuồng như vậy chứ~

Một đường chạy trốn, thấy Hương Nại Nhi ở phía sau liều mạng đuổi theo, Tần Khê lại nổi hứng chơi đùa, thi triển khinh công trốn lên một nóc nhà, nhìn Hương Nại Nhi phía dưới mặt đầy phẫn hận, chỉ thấy thú vị vô cùng, hắn lâu lắm rồi chưa được chơi đã như vậy đấy ~

Đột nhiên trên vai bị ai đó vỗ một cái, Tần Khê quay đầu, là ám vệ Đoạn Lặc của Ngọc Sanh Hàn, Tần Khê lập tức nghiêm mặt, thấp giọng hỏi, “Chuyện gì?”

“Về vấn đề chế tạo binh khí mới, Hoàng Thượng mời Hầu gia mau tiến cung một chuyến.”‘

Tần Khê sửng sốt, nhìn Hương Nại Nhi bên dưới, sắc mặt trầm xuống một trận, phân phó với Đoạn Lặc, “Giờ ta lập tức tiến cung, ngươi thay ta cẩn thận bảo vệ vị cô nương kia cho tốt.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play