Mắt to chuyển nhanh như chớp, cố gắng tiêu hóa tin tức vừa biết được, Âu Dương cùng Vận Nhi lần lượt đi bộ trên con đường giữa hai hàng cây xanh xum xuê.
Dưới ánh mặt trời chiều mùa hạ, ánh nắng hừng hực khí thế chiếu xuống người, chiếc bóng kéo dài theo bóng người, gió thổi lay động bóng theo từng bước người đi. Mới vừa đi đến bên đường lớn, “Chi” một tiếng, tiếng xe chuẩn xác phanh lại, phát ra tiếng ma sát vang dội bên tai Vận Nhi.
Một chiếc xe thể thao Ferrari lửa đỏ số lượng có hạn, dừng trước mặt các cô, Vận Nhi nâng mắt, khuôn mặt không gì sánh kịp của Tô Thượng Đông đã bước ra khỏi xe thể thao, chậm rãi đi tới chỗ cô.
“Anh, anh, anh…” Âu Dương nhìn người đàn ông đến gần, tưởng như thấy được vương tử trong thần thoại, nam nhân lãnh tuấn này là người thứ hai ngoài Âu Thừa Duẫn làm cho cô nhịn không được nhìn rồi lại càng muốn nhìn thêm, đương nhiên cô cũng nhận ra anh ta chính là người đàn ông cô đụng phải ở sân bay, giờ phút này gặp lại anh ta, có chút kích động, không nghĩ tới trong một ngày, bọn họ lại gặp nhau đến hai lần.
Nhưng Tô Thượng Đông dường như không nhìn thấy cô, đi thẳng đến trước mặt Vận Nhi, tháo xuống kính mắt trên chiếc mũi cao ngất, ánh mắt dừng lại ở trên người Vận Nhi vài giây, nghiêng mặt đi : “Sao lại gầy như vậy ?”
Vẫn thản nhiên mở miệng, lại vẫn mang theo sự quan tâm của anh ta.
“A ?” Tay nhỏ bé của Vận Nhi bị nắm chặt trong đôi bàn tay lớn kia, lòng bàn tay thế nhưng toát ra một tầng mồ hôi. Lúc này cô mới hiểu được ý tứ trong lời nói của Tô Thượng Đông, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng lên, khẽ hạ mi mắt : “Anh, anh trở về khi nào vậy?”
“Anh không trở về, có phải em định sẽ không đem chuyện em kết hôn nói cho anh biết hay không?” Lưng rộng lớn của Tô Thượng Đông quay về phía Âu Dương, như muốn quên phía sau bọn họ còn có một người : “Đi thôi, về nhà trước!”
“A? Vâng!” Vận Nhi bị Tô Thượng Đông nắm tay, có cảm giác như làm chuyện xấu bị bắt được, đương nhiên cô không quên còn Âu Dương ở phía sau.
“Âu Dương!” Vận Nhi quay đầu nhìn thấy trong ánh mắt cô ấy giật mình vô cùng, ngoắc cô ấy lên xe.
Tô Thượng Đông nhếch môi mỏng, không nói một câu, dường như gặp phải người không vừa mắt, dưới ánh mắt thật cẩn thận quan sát của Vận Nhi***, đợi Âu Dương lên xe liền nhanh chóng khởi động động cơ, nhanh chóng rời khỏi vùng ngoại ô.
Vận Nhi không nghĩ tới Tô Thượng Đông lại đột nhiên về nước, còn biết chuyện cô kết hôn, dọc theo đường đi thủy chung vẫn duy trì trầm mặc, trong lòng bất an, nhìn bộ dạng anh trai, hình như rất không vui !
Tuy rằng hiện tại thời tiết còn rất nóng bức, nhưng ngồi ở trong xe, không khí lạnh khiến cơn nóng như không tồn tại, làm cho Âu Dương rùng mình một cái, không nghĩ tới người đàn ông lãnh khốc này lại là anh trai của Vận Nhi, nhưng cảm giác bị xem như vô hình làm cho cô rất khó chịu.
“Dễ Nhìn, chỉnh nhiệt độ cao lên một chút đi !” Âu Dương ghé vào lưng dựa ghế trước, đột nhiên thốt ra một câu.
“Âu Dương, cô rất lạnh sao?” Vận Nhi có chút khó hiểu quay đầu, ngồi ở ghế lái phụ, cô căn bản không cảm thấy nhiệt độ trong xe rất thấp.
Nhưng khi nhìn đến ánh mắt Âu Dương nhìn thẳng vào Tô Thượng Đông, có chút hiểu ý gật gật đầu.
“Cô xuống xe ở đây đi!” Tô Thượng Đông đột nhiên phanh lại một cái, dừng xe ở quảng trường trung tâm cách nội thành không xa, mắt không chớp, nói với Âu Dương ở ghế sau.
“Này này, tôi nói, anh sao có thể làm như vậy?” Âu Dương tức giận vỗ túi xách, nhìn Tô Thượng Đông lạnh lùng như sương, nói thế nào cô cũng là em gái của em rể anh ta, quá thất lễ đi.
“Nơi này không cho dừng xe, phiền cô nhanh lên một chút !” Tô Thượng Đông chăm chú nhìn đèn xanh đèn đỏ ở phía trước, một tay gõ tay lái, lời nói thản nhiên, trầm thấp vài phần.
“Anh, Âu Dương cũng vừa về nước, chúng ta cùng nhau trở về đi!” Vận Nhi nhịn không được mở miệng giải vây, trong lòng cũng không khỏi nói thầm, anh hình như không thích có người ngoài đi cùng.
“Em là người nhà họ Tô, cô ấy cũng vậy sao?” Tô Thượng Đông nhíu mày, trong giọng nói lại thêm một tia không kiên nhẫn, ngón tay cũng gõ nhanh hơn, giống như kiên nhẫn có hạn.
Âu Dương lại không cảm thấy như vậy, giận dữ trừng mắt liếc Tô Thượng Đông một cái, ngược lại nói với Vận Nhi : “Vận Nhi, tôi đến chỗ anh tôi trước, tối nay để anh tôi đến đón cô nha!”
“Nói Âu Thừa Duẫn trực tiếp tới tìm tôi!” Tô Thượng Đông nói xong, chờ Âu Dương hai chân vừa rời xe, liền phóng đi tựa như tên bắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT