Lý Sát xuất hiện làm cho cao ốc Cửu Châu trở nên sôi trào, một khắc khi hắn bước vào cao ốc Cửu Châu, tất cả mọi người đều vây quanh hắn.
Lý Sát rất thích hưởng thụ loại cảm giác được người khác vây quanh này, giống như mình là hoàng đế, bất kể đi đến đâu tất cả mọi người đều nịnh bợ mình. Mình đánh cái rắm bọn họ cũng nói là hương thơm.
Bên người Lý Sát là Lưu Thiểu, hắn cùng Lý Sát đến Tĩnh Hải vui chơi, hắn cũng rất thích hưởng thụ loại cảm giác cao cao tại thượng này.
Tuy rằng hắn biết mình chỉ là hưởng chút ánh sáng từ Lý Sát thôi. Với thân phận của mình, mọi người ở đây sẽ nhiệt tình nhưng cũng không cuồng nhiệt như vậy.
- Lý Thiểu, người Tĩnh Hải rất nhiệt tình.
Lưu Thiểu vẻ mặt đắc ý nói.
Khóe miệng Lý Sát lộ ra sự khinh thường cùng cười nhạo, hừ nói:
- Nhiệt tình cùng ngu xuẩn, cái đó ai cũng thấy.
Đối với những công tử xua như xua vịt ở Tĩnh Hải, Lý Sát thấy mình cao quý hơn bọn hắn, từ sâu trong thâm tâm Lý Sát khinh thường bọn họ, thậm chí còn không muốn hạ mình nói chuyện với họ.
- Lý Thiểu nói thật chính xác.
Lưu Thiểu trong mắt cũng lộ ra vẻ hèn mọn, nói:
- Những người này đến đây đều để nịnh bợ Lý Thiểu ngài, không ngu xuẩn mới là lạ.
Lý Sát mới nói chuyện hai câu với Lưu Thiểu thôi mà người trong đại sảnh đã vây kín bọn họ. Anh B thì ra sức mở đường cho Lý Sát và Lưu Thiểu, giống như trở thành người hầu của Lý Sát.
Ở phía sau Lý Sát, có hai người cao lớn im lặng giống như cương thi, nhìn sự phòng bị của họ thì biết họ có trách nhiệm bảo vệ an toàn cho Lý Sát.
- Những người này ...
Lý Sát lắc đầu thở dài, mình giống như là Quan Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn vậy, giống như là đang bố thí, tùy tiện ứng phó với mọi người.
- Thật là một mỹ nữ!
Lúc Lý Sát cảm thán, mắt hắn bỗng dừng lại trên người một cô gái xinh đẹp.
Cô gái kia mặc một chiếc váy dài màu xanh biếc, bên cạnh đó, da trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cũng thật thướt tha.
Quan trọng hơn, trên người cô gái này có một loại hơi thở tươi mát không dính bụi trần. Không giống với những cô gái mặt hoa da phấn tầm thường, có tiền là có thể ngủ cùng.
Hiện tại trong đại sảnh mọi người đang vây lại nịnh bợ mình, cô gái kia lại không chú ý tới mình, mà đi xem vài vật đấu giá nho nhỏ trong đại sảnh.
Điều này làm cho Lý Sát nổi lên hứng thú với cô nhiều hơn, lúc này hắn quyết định, muốn cô gái này ở bên mình.
- Lý Thiểu, đang nhìn gì vậy?
Lưu Thiểu ở một bên thấy Lý Sát khác thường.
- Tôi phát hiện ra một cô gái cực phẩm.
Lý Sát liếm liếm môi.
Lưu Thiểu không khỏi ngạc nhiên khi thấy bộ dạng này của Lý Sát, hắn cùng Lý Sát tuy chỉ là mối quan hệ hợp tác không hơn không kém, nhưng mà biểu hiện hứng thú của Lý Sát đối với một cô gái, hắn vẫn là thấy lần đầu.
Khác xa với Lý Sát ngày xưa muốn đem phụ nữ lên giường, Lý Sát lúc này dường như là muốn chinh phục mỹ nữ.
- Ôi, tôi thật muốn nhìn xem cô gái đẹp như thế nào mà làm cho Lý Thiểu động dục.
Lưu Thiểu cười hắc hắc nói, cũng lộ ra vẻ mặt hứng thú.
Nhìn theo ánh mắt của Lý Sát, Lưu Thiểu liếc mắt liền thấy được cô gái Lý Sát nói, bởi vì mọi người xung quanh cứ đổ xô tới đây, cô ta lại đứng một mình, không giống những người khác làm cho người ta nhìn thấy liền chú ý tới cô.
- Lý Thiểu, cô gái này quả thật rất đặc biệt.
Lưu Thiểu không kìm được khen ngợi.
- Tôi cảnh cáo anh Lưu Thiểu.
Lý Sát quay đầu chỉ vào ngực Lưu Thiểu, cười như không cười:
- Đây chính là người tôi để ý, đã là người của tôi, anh đừng có mà có ý với cô ta.
- Vậy….
Lưu Thiểu lộ ra nụ cười đê tiện, nói:
- Lúc trở lại Yến Kinh, anh phải mời tôi đi khoái lạc một bữa.
- Không thành vấn đề.
Lý Sát vỗ ngực cam đoan:
- Nếu anh thích đi đâu chơi, tôi có thể đưa anh một thẻ hội viên kim cương.
- Được, đó là anh nói nhé!
- Một lời đã định!
Bên trong ánh mắt của hai người lộ ra sự chắc chắn, giống như một lời hứa của quân tử.
Vỗ vỗ bả vai Lưu Thiểu, Lý Sát sửa sang lại đầu tóc, chỉnh cổ áo, không chào hỏi mọi người nữa mà đi về phía mỹ nữ kia.
- Lý Thiểu làm gì vậy?
- Hình như Lý Thiểu đang đi về phía vị mỹ nữ kia, cô ấy là ai?
Lý Sát di chuyển nhanh chóng đã làm dấy lên một đợt sóng. Mà mỹ nữ được Lý Sát chú ý cũng nhanh chóng trở thành tiêu điểm trong cao ốc.
Liễu Thanh Thanh im lặng đứng trước một cái bàn thưởng thức một bình gốm màu tinh xảo thời Đường. Đương nhiên đây cũng không phải vật phẩm dùng để đấu giá, đây chỉ là đồ phỏng chế lại để cho khách hàng đánh giá mà thôi.
- Thanh Thanh, hình như Lý Sát đang đi về phía cậu.
Tô Tâm Lam ở bên cạnh bỗng nhiên lôi kéo ống tay áo của Liễu Thanh Thanh, thấp giọng nói.
- Không thể nào!
Liễu Thanh Thanh lập tức ngẩng đầu nhìn qua, mày nhíu lại, Lý Sát quả thật đi về phía mình.
Thời điểm Lý Sát vừa đi vào đại sảnh, Liễu Thanh Thanh sớm đã nhìn thấy hắn.
Nhưng mà từng trải qua cuộc tình thất bại với Lưu Minh Viễn, Liễu Thanh Thanh đối với những người con ông cháu cha này không còn hứng thú, càng không có tâm tư nịnh bợ Lý Sát, cho nên lúc mọi người vây quanh chào hỏi hắn thì cô thờ ơ.
Nhưng ai ngờ Lý Sát lại cố tình tới tìm mình.
Cảm nhận được ánh mắt hâm mộ ghen tị căm hận của mọi người, Liễu Thanh Thanh đau đầu, sớm biết như vậy sẽ không ở trong này coi hàng triển lãm, hiện tại tất cả mọi người đều chú ý vào đây muốn chạy cũng không được.
- Chào tiểu thư xinh đẹp, tôi là Lý Sát đến từ Yến Kinh.
Lý Sát đi đến bên người Liễu Thanh Thanh, trên mặt tràn ngập tự tin mỉm cười, thể hiện bộ dáng quý ông:
- Có thể mời cô đến chỗ tôi ngồi uống trà không?
Lời này vừa nói ra trong đại sảnh lại là một trận ồn ào, Lý Thiểu lại mời vị mỹ nữ này về phòng uống trà, ý gì đây? Điều này có nghĩa là vị mỹ nữ này sau này sẽ là người phụ nữ của Lý Sát, giá trị bản thân tăng gấp trăm lần!
Nhất là phụ nữ ở đây đều điên lên, ánh mắt nhìn về phía Liễu Thanh Thanh giống như dao găm.
- Thật đê tiện. Cô ta thật sự rất xảo quyệt, lại dùng thủ đoạn này hấp dẫn sự chú ý của Lý Thiểu. Sớm biết Lý Thiểu thích người như vậy lúc nãy tỏ ra đoan trang thục nữ rồi!
Mỗi người đều hối hận nghĩ.
Giờ phút này ánh mắt tất cả đều mọi người đều dừng trên người Liễu Thanh Thanh, chờ câu trả lời của cô.
Tuy rằng mọi người không chút nghi ngờ Liễu Thanh Thanh sẽ vui mừng đồng ý, nhưng mọi người vẫn thực chờ mong câu trả lời.
Nhất là Lý Sát, không tự giác ngẩng đầu ưỡn ngực, hắn tự nhận thấy không một cô gái nào có thể từ chối lời mời của mình.
- Lý Thiểu quá khách khí rồi!
Ngoài ý muốn của tất cả mọi người chính là, Liễu Thanh Thanh không chút do dự từ chối lời mời của Lý Sát:
- Anh còn đi với bạn bè, tôi làm sao lại không biết xấu hổ làm phiền được.
Lý Sát ngẩn ra, cô gái này, vậy mà lại từ chối mình?
Trên mặt Lý Sát lại lộ ra nụ cười hứng thú, hắn càng thấy hứng thú với Liễu Thanh Thanh hơn, loại phụ nữ này, chinh phục được mới có cảm giác thành công.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play