Nhỏ ngu ngơ
ngồi bên ngoài hành lang nhìn căn phòng bác sĩ, y tá đi đi lại lại rồi
lại nhìn mấy tên con người đang 'chăm sóc' cho tiểu tổ tông từng li từng tí bỗng có một xúc động muốn mắng người 'Vì sao tiểu tô tông và ta đãi
ngộ thật khác biệt nha? (-w-)'. Chờ hàng loạt những tên áo blouse trắng
đi ra nhỏ nhích từng chút từng chút đến cửa phòng, ánh mắt 'tha thiết'
kèm với giọng nói vô cùng ủy khuất mà nói với cô “ Hức tiểu tổ tông, con nay là kẻ không nhà không cửa chẳng lẻ người nỡ lòng nào đuổi con đi”
nói xong còn chớp mắt vài cái. Dương Tuấn Minh, Bạch Dật và Bảo Thiên
nghe xong câu nói của nhỏ liền dùng cặp mắt khinh thường nhìn 'Tô
Nhược', nếu Tô thị mà để 'đại tiểu thư' mà làm kẻ lang thang không phải
là quá chê cười sao?
Nhìn biểu tình của những kẻ ở đây dùng móng
chân nhỏ cũng biết bọn hắn đang nghĩ gì. Chẳng lẻ bây giờ bắt nhỏ đi ở
chung với lũ con người, tiểu tổ tông có thể chịu nổi chứ nhỏ thì không à nha. Cô không nói gì chỉ lẳng lặng nhìn nhỏ 'diễn' trò, ai không biết
chứ cô vô cùng biết rõ, nhỏ lúc nào cũng dùng cái biểu tình - siêu cute
đó đi lừa nhiều vị thần - ma khác, ngay cả Mạnh Bà kẻ nổi tiếng quái dị
cũng bị nó lừa mà nói chi ai. Lại nhịn mong muốn muốn chà đạp khuôn mặt
nhỏ cô lười biếng nói “ Quá giả dối” và cũng trong nháy mắt nhỏ khôi
phục lại vẻ mặt bình thường rồi bĩu môi nhìn cô “ Không nói sớm làm mắc
công diễn sâu” và cũng vừa dứt câu nói đó ba bọn hắn nháy mắt trừu khóe
miệng.
Bỗng nhỏ mở to mắt ra với biểu tình vô cùng khinh ngạc nhìn xung quanh, bọn hắn cũng theo ánh mắt nhỏ nhìn xung quanh nhưng không
thấy gì cả. “ Tiểu tổ tông cái này..........” chưa kịp để nhỏ nói xong
cô gật đầu sau đó giọng mang mấy phần phiền chán mà nói với bọn hắn “Các ngươi nhanh chóng ra ngoài đi” bọn hắn gật đầu rồi bước ra ngoài cũng
không quên kéo 'Tô tiểu thư' ra ngoài nhưng vừa đến cửa phòng bỗng nhiên nhỏ giật tay ra mà cánh cửa cũng tự nhiên kép lại bọn hắn dùng cách nào cũng không mở ra được chỉ đành lẳng lặng ở bên ngoài chờ.
Mà khi
cửa vừa đóng lại nhỏ liền mở miệng nói “ Kết giới” ngay lập tức một kết
giới vô hình được dựng lên bao bọc căn phòng. Cô phiền chán nói “ Các
ngươi đến đây cũng không mau hiện ra”, vừa dứt lại hai bóng dáng hiện
lên trước mắt cô và nhỏ mà không ai khác chính là vị đệ nhất muội khống - Lcazh và kẻ vạn năm mặt than - Tu La. Mà nhỏ vừa thấy Tu La ngay lập
tức nhào vào lòng hắn và ôm cổ hắn vui sướng nói “ Tu La ta thật nhớ
ngươi” mà Tu La động tác cũng vô cùng thuần thục ôm ngay hông nhỏ.
Cô và Lcazh nhìn hai kẻ như vạn năm gặp mặt mà vô cùng phỉ nhổ trong lòng. Cô đảm bảo một điều là chắc chắn con nhỏ Lạp Ảnh đã vứt chuyện hờn giận với Tu La lên 18 tầng mây rồi còn đâu mà vẻ mặt ai oán như trước. Mà
Lcazh cũng vô cũng bất đắc dĩ lắc đầu, cô khẽ nhìn Lcazh mà Lcazh cũng
nhiệt tình kể cô nghe, lẽ là sau khi nghe Tu La kể con nhóc Lạp Ảnh
phong ba tỏ tình với hắn mà tên nhóc Tu La này cũng rất thích Lạp Ảnh
nhưng vì sợ biểu tình mặt than của mình cắp dọa tiểu nhân nhi trong lòng hắn [ cái này là sai lầm, sai lầm a] nên không dám làm gì đường đột.
Nên khi nghe con nhóc Lạp Ảnh tỏ tình với mình hiển nhiên là bị dọa ngốc một chút. Mà con nhóc Lạp Ảnh này chưa để cho Tu La trả lời vội chạy đi một lèo rồi sau đó đến tìm cô và mọi chuyện như sau hẳn mọi người đã
biết.
Mà bên kia hai kẻ đang ôm ôm ấp ấp kia thì bỗng nhiên nhỏ
nhớ đến cái gì vội buông Tu La ra sau đó xoay mặt đi chỗ khác giọng ai
oán truyền ra “ Ta đang giận ngươi đó” mà nghe xong vạn năm mặt than Tu
La nay xuất hiện trên mặt cái gọi là ' Nhu tình' nhìn nhỏ. Từ sau lưng
mà ôm chầm lấy nhỏ, mặt thì chôn chặt sau gáy nhỏ giọng thì thào ra “
Rất yêu, rất ngươi vì vậy đừng giận ta” mà nhỏ sau khi nghe mắt cũng
hồng hồng xoay người ôm chầm lấy hắn “ ta cũng rất yêu ngươi, đồ ngốc“.
Mà bên kia không khí của tình yêu đang thăng hòa thì bên này của cô lại có chút không hài hòa. Cô lấy tay chà chà da gà của mình “ Không biết từ
bao giờ mà hai kẻ kia học những lời nói đó vậy? Hảo buồn nôn” mà với kẻ
đệ nhất muội khống - Lcazh thì ngay lập tức vô cùng hưởng ứng câu nói
của muội muội mình , đầu thì gật liên tục. “Mà hai người có thời gian
sao? Sao mà rãnh rỗi tới đây” cô lười biếng nói “ Không có a muội đi rồi bao nhiêu công việc toàn ta xử lí rất mệt mỏi” Lcazh làm nũng nói mà
trong lòng không ngừng hường cô mà hét lên ' Khen ta đi, khen ta đi' nếu ai mà biết được trong lòng vị thần chiến tranh anh minh, cao thượng này đang nghĩ gì chắc chắn thì sẽ hình dung hắn với hai chữ MẤT MẶT, với ba chữ là QUÁ MẤT MẶT, với bốn chữ là VÔ CÙNG MẤT MẶT.
Lcazh bây
giờ mới để ý tình hình xung quanh nơi này có mùi thuốc khử trùng quá
nồng mà lại nhìn muội muội của mình ánh mắt chợt lóe lên nguy hiểm, Lạp
Ảnh và Tu La cảm nhận được sát khí của Lcazh cũng quay mặt lại bên này.
Nhỏ tới vỗ vai Lcazh “ Lcazh tiểu tổ tông là tiểu tổ tông tự làm mình bị thương nhưng lí do lại là do con người đó” nhỏ cố ý nói như vậy, được
rồi là nhỏ muốn trả thù con người một chút mà tiểu tổ tông lại không cho nên hắc hắc đành phải mượn tay của Lcazh tiểu tổ tông. Mà thật sự vừa
nghe nhỏ nói Lcazh mặt càng đen giọng nói có vài phần nghiến răng “ Ta
lập tức đi săn bằng nơi này”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT