Lâm Thiển Y chớp chớp đôi mắt mông lung men say, có chút không hiểu được tình huống trước mặt, cô không tin được mà ngẩng đầu lên, đối điện với đôi mắt đen lạnh lùng, sáng rực trong đêm tối. Lâm Thiển Y chỉ cảm thấy tim mình không kiểm soát được mà đập loạn nhịp, hoàn toàn không bình thường chút nào! Cứ như vậy ngơ ngác nhìn, mắt cũng không chớp lấy một cái.
Không phải Hứa Hạo Trạch ư? Nếu so với Hứa Hạo Trạch thì khuôn mặt này anh tuấn hơn, lại nói ngay cả sự lạnh lùng phát ra toàn thân kia cũng đủ làm người ta tránh xa ba thước rồi, loại khí chất cường thế, thống trị này Hứa Hạo Trạch không có. Người đàn ông này bản thân như có một loại năng lực khiến người khác phải thần phục, khiếp sợ! Giống như trong thế giới của anh ta, anh chính là Chúa Tể vậy! Chẳng trách lại bị hai người phụ nữ này nhìn trúng, Lâm Thiển Y cứ thế đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình.
Ngay lúc ánh mắt Lâm Thiển Y luyến tiếc dời đi, vẫn như kẹo cao su dính chặt trên gương mặt tuấn mỹ như được điêu khắc của Hạ Minh Duệ, cô bất ngờ bị người phụ nữ kia đẩy ngã.
Người đàn ông này chẳng phải là bọn họ nhìn trúng trước sao? Con nhỏ điên say rượu này ở đâu lại xuất hiện? Lại còn dám tranh với bọn họ? Hôm nay sẽ cho cô ta mở rộng tầm mắt, biết thế nào là lễ độ?
Vốn một phần cũng vì say rượu nên thân thể có chút xiêu vẹo, lại thêm bị đẩy bất ngờ khiến Lâm Thiển Y không kịp đề phòng mà ngã thẳng xuống bậc thang. Những tưởng người đàn ông này tốt xấu gì cũng sẽ đỡ cô, thế nhưng cái cô thấy là gì?
Anh ta cư nhiên cứ thế khoanh tay thờ ơ đứng nhìn cô ngã xuống bậc thang lạnh lẽo, ánh mắt như là của một người không hề liên quan, không chút mảy may dao động, hoàn toàn là dáng điệu mọi việc xảy ra chẳng dính dáng gì đến anh ta.
Trong phút chốc ngã xuống, Lâm Thiển Y vẫn còn cảm khái về dáng đứng ưu việt của người đàn ông này, một số người chính là có khí chất như vậy, tùy ý làm một hành động nào đó đều toát ra phong thái không thể nói nên lời! Chỉ là bây giờ mông cô đau quá!
Đột nhiên, Lâm Thiển Y cảm thấy mình thật tủi thân, đau lòng vì bắt gặp bạn trai phản bội, người đàn ông trước mặt thì thờ ơ vô tình, đôi mắt mơ hồ men say lúc này dâng đầy nước, tràn ngập ai oán! Cái miệng nhỏ đỏ hồng mếu ra, thật đáng thương!
“Số tiền này, cô cầm trước đi, coi như là Trạch Trạch bồi thường cho cô, về sau anh ta sẽ là người đàn ông của tôi!”
Cô nhớ là người phụ nữ kia trước đây từng tìm tới mình, bảo cô hãy rời xa Hứa Hạo Trạch, nhưng Lâm Thiển Y đơn thuần cảm thấy Hứa Hạo Trạch sẽ không thay lòng, nên cũng không đem sự việc làm rõ ràng. Thế nhưng bây giờ….
Sự thật bày ra trước mắt, cô không tin không được!
Khốn kiếp, có tiền thì hay lắm sao!
Người phụ nữ có tiền nhìn trúng Hứa Hạo Trạch, đây là làm trai bao được chu cấp sao?
Hai người phụ nữ từ trên cao nhìn xuống cô, vẻ mặt khinh người, ánh mắt như hổ rình mồi, Lâm Thiển Y chống tay vào sàn nhà lạnh băng từ từ đứng dậy, đời này cô xem thường nhất là những kẻ có tiền.
Cũng không biết sức lực ở đâu ra, Lâm Thiển Y vung tay đẩy một cái, người phụ nữ đi giày cao gót trước mặt liền lảo đảo, thân thể ngã sang một bên, người bên cạnh muốn kéo lại nhưng do thân hình hai người họ có phần đẫy đà, cô ta chẳng những không đỡ được người kia, ngược lại còn khiến bản thân ngã theo.
Lâm Thiển Y đắc ý phủi phủi tay, trong đôi mắt mông lung đầy ý đùa cợt, người có tiền không phải cũng bị người khác đánh sao? Nương cảm giác say, cô kiêu ngạo cười lớn.
Hứa Hạo Trạch hắn được quý bà nhìn trúng thì Lâm Thiển Y cô đêm nay dám ngủ với đàn ông.
Lâm Thiển Y xoay người run run bước tới, cô vươn đôi tay mảnh khảnh ra ngoắc ngoắc Hạ Minh Duệ, cằm khẽ nhếch!
Người phụ nữa kia tự cho rằng mình là người lão làng! Đêm nay cô liền thử xem rốt cuộc mùi vị đàn ông là như thế nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT