Sau khi Lâm Thiển Y rời đi, Hạ Minh Duệ mới chậm rãi mở hai mắt sáng lấp lánh, khóe miệng cong lên, ý cười như có như không, quả nhiên diễm lệ vô cùng, đúng là khí chất yêu nghiệt vốn có.

Trong lúc Lâm Thiển Y ngủ, anh mới vô tình thấy được thẻ nhân viên của cô trong balo, hình như cô là nhân viên của tập đoàn Hạ thị, thật là có ý tứ!

Lâm Thiển Y khập khiễng trở về nhà, trong phòng khách thật yên tĩnh, cô đặt balo sang một bên, xoay người leo lên lầu tắm một cái. Trên người bị tên đàn ông đáng chết kia lưu lại nhiều dấu tích không rõ ràng, đậm có nhạt có, việc này làm cô hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng lại cũng chỉ có thể ngửa mặt lên trời thở dài! Chỉ trách ông trời trêu ngươi!

Coi như huề nhau vậy! Từ nay trở đi cô cùng cái tên Hứa Hạo Trạch kia không còn bất kỳ quan hệ gì nữa, một đêm phóng túng rốt cục người chịu thiệt còn không phải là chính mình?

Tắm rửa xong, trời vẫn còn âm u chưa sáng, vừa khéo hôm nay lại là Chủ Nhật, không phải đi làm, Lâm Thiển Y nghĩ không bằng ngủ một giấc thật ngon, đuổi đi vận khí xui xẻo trên người. Thế nhưng lăn qua lăn lại trên gối một hồi cũng không tài nào ngủ được, trong đầu rối ren chuyện gì cũng có.

Lâm Thiển Y cứ thế lăn qua lộn lại thẳng đến lúc mặt trời lên cao, mang cặp mắt thâm quầng uể oải rời giường đi đánh răng. Trải qua một đêm mệt mỏi như vậy, dạ dày sớm đã kêu gào, cô bất đắc dĩ đành lục lọi trong tủ lạnh, kiếm vài nguyên liệu để nấu một tô mì.

Ăn uống no nê, Lâm Thiển Y mở máy tính lên, đăng nhập vào game.

Trò chơi này Lâm Thiển Y chơi đại khái đã được nửa năm, lúc mới bắt đầu chỉ là do nhàm chán nên chơi để giết thời gian, nhưng chơi được một thời gian suy nghĩ cũng thay đổi, tốt xấu gì thì sức chiến đấu của Lâm Thiển Y cũng lọt vào trong bảng xếp hạng của hệ thống, mặc dù thứ hạng cũng không cao gì nhưng điều này cũng làm Lâm Thiển Y cô dương dương tự đắc. 

Nhưng là lúc này không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã giật mình, trên màn hình máy tính toàn bộ đều là cánh hoa hồng như mưa bay đầy trời, màu sắc rực rỡ đến mức suýt chút nữa làm cô loá mắt!

Đáng ghét! Đây là phường thổ hào nào thế, cái kiểu tiêu tiền như nước khiến người ta ghét nhất. Lâm Thiển Y cô cả đời này ghét nhất chính là kiểu thổ hào này, tưởng nhiều tiền thì hay lắm hả, suốt ngày khoe khoang mấy trò lãng mạn.

*Thổ hào: ý chỉ nhân vật có quyền thế giàu có

Có điều cô thích kiểu thể hiện này. Đây rõ ràng là tiết mục tặng 999 đóa hồng mà! 999 đóa hồng đó nha, nhân vật tép riu của cô trước giờ không vung tiền như vậy nổi! Nhiều nhất cô cũng chỉ tặng cô vợ trên game của mình 99 đóa, vẫn là do làm nhiệm vụ mà có!

Tại sao lại nói cô có vợ? Chuyện này kể ra toàn là nước mắt, thời điểm mới bắt đầu chơi, cô vốn là người mới nên chỉ chú ý chọn nhân vật theo tính năng, không để tâm việc chọn giới tính thành thử cứ thế tuỳ tiện chọn giới tính là nam.

Con trai thì con trai vậy, nhìn thấy sức chiến đấu của người trong phái từ từ giảm đi, cô cũng không thể rớt lại phía sau phải không? Thế là tốt xấu gì dựa vào sức chiến đấu còm cỏi này của cô mà tìm kiếm một cô vợ cùng phái. 

Ngay sau đó, thế giới trong màn hình máy tính pháo hoa bắn không ngừng, nhưng càng làm mắt người hoa lên lại chính là:

"Chúc mừng người chơi Tuyền Thuỷ Đinh Đông cùng Hạ Mạt Thanh Thanh được duyên trời tác hợp, cử hành đám cưới xa hoa!"

Chết tiệt! Cô không nhìn lầm chứ? Hạ Mạt Thanh Thanh không phải là vợ của cô sao? Như thế nào bây giờ liền chạy theo kẻ khác?

Trong lúc Lâm Thiển Y còn đang nghi hoặc, hệ thống gửi đến thông báo nhắc nhở:

"Người chơi thân mến, phu nhân của bạn là Hạ Mạt Thanh Thanh đã giải trừ hôn ước với bạn, hệ thống đã thu lại nhẫn kết hôn!"

Có lầm không vậy? Lâm Thiển Y mặt mày choáng váng!

Người đang kết hôn là vợ cô? Cũng không báo một tiếng đã bỏ theo người khác rồi? Lại còn nhanh chóng gả cho thổ hào? Tiệc cưới lại còn rất xa hoa?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play