Sáng hôm sau các nàng bắt đầu đi học ,bước xuống nhà sau khi bị Lan gọi dậy ,các nàng vừa đi xuống vừa gáp nói :
-Quá đáng à ,để tụi tớ ngủ một chút có phải tốt ko ?
Thấy thái độ của 2 con gái kèm theo tụi nó ko có thay đồ đi học mẹ
Phương trêu :
-Các con gái yêu quý của mẹ ,ko nhớ hôm nay phải đi học sao .
Lan ngồi ăn vừa nhìn 2 con bạn thân nói :
-Các cậu làm gì mà ko thay đồ nếu ko thay đồ nhanh tớ ăn xong đi trước à nha .
Nói xong Lan đứng nên nói:
-Con chào mẹ ,con đi trước đây ạ .
Rồi nhìn 2 con bạn nói :
-Bye , tớ đi trước đây .
Thấy vậy Lam và Phương cùng hét nên :
-Cậu đợi bọn tớ đi với chứ .
Nhưng đã chậm vừa nói xong nhìn ra cửa đã ko thấy Lan đâu nữa rồi ,chính điều đó làm cho Lam và Phương thắc mắc nhìn mẹ mình hỏi :
-Mẹ sao Lan bỏ đi vậy ,đây đâu phải là phong cách của Lan đâu .
Mẹ tụi nó nhìn 2 cô con gái nói :
-Mẹ cũng ko biết nữa ,hình như Lan đang đi đón ai đó ý mà .
Nghe vậy 2 người ngạc nhiên nhìn nhau và quay lại khi ko có câu trả lời tốt nhất là hỏi mẹ mình xem :
-Mẹ chắc mẹ biết chứ .
Mẹ tụi nó nghe vậy chỉ lắc đầu và nói :
-Thôi các con chuẩn bị đi học đi .
Lam và Phương nghe vậy thì có chút thất vọng vì ko thể biết người mà Lan gặp là ai ,nhưng cũng ko còn cách nào khác 2 người ngồi xuống và bắt đầu ăn để chuẩn bị đi học .Và 2 người trong đầu nghĩ :_Trời lại phải đi học sao chán quá đi .Gặp lại ”khắc tinh nữa mệt quá đi ”
Lam và Phương được tài xế chở đến cách trường 200m ,thì chợt
Phương nên tiếng :
-Bác ơi ,dừng ở đây đi tụi cháu đi bộ là đc rồi .
Vị quản gia nghe vậy thì ngạc nhiên và nhìn Phương nói:
-Tiểu thư ,sao ko đi đến cổng trường luôn.
Lam và Phương bước xuống xe và Phương nhìn vào trong xe nói :
-Tụi cháu đang giả dạng người bình thường mà bác ,với lại bác đừng gói cháu là ”tiểu thư ” cứ xưng hô bác cháu cho thân mật .
Nghe vị tiểu thư từ nhỏ mình chăm sóc ,vị quản gia già nói :
-Tiểu thư …
Phương nghe vậy ko hài lòng nói :
-bác à ,cháu luôn coi bác là người một nhà nên bác mà gọi vậy thì cháu giận đó .Mà bác nếu có chuyện gì giữa ba và mẹ cháu bác phải thông tin cho cháu nhé .Bye bác .
Đang đi vào cổng chợt Phương và Lam nghe thấy có tiếng kêu cứu thế là ko nói gì 2 người theo tiếng kêu đó và thấy sau bức tường trường có 1 cô gái đang bị một bọn học sinh nhìn ra có vẻ ”lưu manh ” đang ép sát cô gái vào tường ,nhìn kĩ thì là học sinh trường Angel .
Chứng kiến cảnh đó Lam và Phương tức giận và cùng hét nên :
-Các người là ai mà bắt nạt một học sinh nữa như vậy .
Nghe vậy đám nam sinh nhìn tụi nó sau đó 1 tên học sinh có vẻ bặm chợn nhìn nói:
-Ko mắc mớ gì đến bọn bây ,tốt nhất cút đi cho ta .
Lam và Phương nghe vậy tự nhiên nhếch miệng nói :
-Có con trai nào lại đi bắt nạt học sinh nữa ko nghĩ .
Tên đó nghe vậy thì cười cợt nhã nói :
-Tại em đấy xinh quá nên tụi này mới định làm quen thôi .
Nghe vậy tụi nó nhìn cô học sinh nữ đang bị bọn nam sinh giữ trong tay ,và thấy cô gái đó tức tối hét nên :
-Tôi ko thích,tôi sẽ nói anh trai tôi khi đó các người chết chắc .
Tên cầm đầu đi lại và nhìn cô học sinh nói :
-Chính thái độ đó làm tụi này hứng thú đó ,có ngon thì nói cho anh trai cô em đi _cười đểu .
Càng thấy bọn nó càng buồn nôn và ko nói gì Phương bay lại đá vào người tên cầm đầu ,khiến hắn ta ngã ra đất .
-Hừ ,tôi thấy anh nên xem lại tư cách đàn ông con trai của mình đi ,”xem anh có đáng là nam tử hán ko lại đi đánh con gái ” tôi khinh .
Tên cầm đầu ngã đau từ từ đứng dây nhìn bọn nó và hét đám đàn em :
-Xử mấy thằng này cho ta .
Cả đám đó nghe vậy thì lập tức lao vào bọn nó .Nhìn thấy vậy cô gái đó hét nên :
-Các anh đi đi ,em ko sao đâu .
Nghe vậy Phương quay lại nói :
-ko sao đâu ,em bỏ đi trước đi .
Sau đó ko nói nhiều bọn nó cũng ko vừa Lam thì chỉ bằng những đòn lé tránh sau đó dùng tay đập vào đầu những tên đàn em khiến cho họ đều nằm ”im lặng ” ở dưới đất,dù sao cũng có 2 thằng mà .
Và Lam nhìn nói :
-Lần sau thấy tụi này thì tránh ra đó ,yếu như vậy mà đòi ”đánh con gái sao ” .Hừ ta ghét nhất những người như vậy coi như hôm nay các ng hên là ta đang vui đó .
Trong khi đó Phương lại đấu phó với tên cầm đầu ,tên này khác với 2 tên đàn em ,qua vài màn võ Phương biết đc hắn ta có học karate ,nhưng đối với Phương đó ”chỉ là võ cào cào thôi” chán chết .
Và Phương nhanh tay lé những đòn chân của tên cầm đầu ,và bằng 1 cú đá trên ko khiến hắn ta bay ra đất tới 1m .
Sau khi tên cầm đầu ko thể ko đầu nên đc nói:
-Lần sau đừng bắt nạt con gái ,nếu ko gặp lại ta thì ta ko tha cho đâu .
Nghe vậy cả đám đồng thanh nhìn bọn nó nói:
-Vâng xin đại ca tha lỗi .
tụi nó cũng ko gây khó dễ gì nhìn đám ng đó nói :
-Thôi ta tha cho đó ,đi phòng y tế đi .
Thấy thái độ quan tâm đó tên cầm đầu tự nhiên nhìn bọn nó nói:
-Coi như tụi này nợ các cậu ,nếu có việc gì nhờ thì cứ nói tụi này .Tụi này là kí túc xá năm 2 .Hẹn gặp lại .
Sau khi nh óm người đó đi ,tụi nó nhìn cô gái và ngạc nhiên khi cô gái đó nhìn lại mình và nói :
-Cảm ơn 2 anh nha._nở nụ cười tự nhiên .
Nhìn thấy nụ cười đó tụi nó nghĩ :chà xem ra cô gái này dễ thương quá.Và Phương nói :
-Ko sao đâu _mỉn cười lại và bỏ đi .
Trên đường đến lớp Lam lúc này mới nên tiếng :
-Ko biết Lan đến chưa nhỉ .
Nghe vậy Phương đưa tay bịch miệng Lam nói nhỏ :
-Cậu quên chúng ta đang là giả dạng sao
Lam bị bịch miệng ú ớ nói :
-Cậu ..thả …tay ….ra …đi ….
Phương thả tay ra nhìn ,thấy vậy Lam thở hỗn hển nói :
-Cậu ác quá đi định miêu sát mình à .
Nhún nhún vai ,Phương trả lời 1 câu ”cực độc ”
-Thì tớ cũng muốn vậy nhưng mà tớ chưa muốn vào tù đếm lịch đâu .
Lam giả bộ ủy khuất nói :
-Có cần cậu phải làm mình thương tâm vậy ko ,ứ chịu đâu _Thái độ rất dễ thương .
Phương nhìn chung quanh và thở phào nhẹ nhõm khi ko có 1 ai xung quanh sau đó nói với Lam :
-Cậu thật là nếu ai nhìn thấy bộ dạng này của cậu thì sao .
Giật mình Lam nhìn chung quanh và nói :
-Hì tớ ko để ý may là ko có ai ,ko thì chết chắc .
Lắc đầu trước vẻ ngây thơ của Lam ,Phương chỉ còn cách nói :
-Lần sau cẩn thận hơn đi .
Vào trong lớp,nhìn xung quanh rồi 2 người ngạc nhiên khi thấy Lan chưa đến .
Đến chổ ngồi ,tự nhiên Huy nên tiếng :
-Sao hôm nay ko thấy Nhật nhỉ
Lam đang cố tránh mặt Huy nghe vậy thì trả lời qua loa :
-Tớ cũng ko biết .
Thấy thái độ là lạ của Lam ,Huy hỏi :
-Sao hôm nay cậu khó chịu vậy .
Lam biết mình mà ko trả lời sẽ bị nghi ngờ nên đành trả lời :
-Tớ hơi mệt chút.
Sau khi m ọi người vào lớp ,bọn hắn bắt đầu nói :
-Các cậu đã chọn môn mình tham gia rồi chứ .
Sau đó Lâm nhìn vào chổ Phương và bắt đầu cố ý nói :
-Thắng cậu đã chọn môn thi chưa .
Trong khi đó Phương nhìn chổ trống của Lan và bắt đầu suy nghĩ :ko biết đi đâu mà giờ chưa vào nữa ”.Và nghe Lâm hỏi thì có chút giật mình và trả lời theo linh cảm :
-Võ thuật .
Nghe vậy mọi người trong lớp ai cũng ngạc nhiên ,và Lâm lúc này mới hỏi :
-Nhưng cậu chọn môn võ thuật nào .
Lúc này Phương nghe vậy thì thoát khỏi suy nghĩ và trả lời :
-Môn đấu kiếm .
Ngạc nhiên khi nghe Phương nói vậy nhưng Lâm quyết ko bỏ qua nói :
-Vậy thì tốt thôi ,cậu cố mà thắng đi .
Phương chỉ nhếch miệng nói :
-Cảm ơn nha _nhưng cặp mắt thì liếc vào Lâm như muốn thiêu cháy người trước mắt ra làm tro.
Thấy vậy Lâm cũng ko vừa liếc lại .Thế là trận chiến đấu mắt bắt đầu .
Lam
Lam thấy vậy chỉ biết nhìn Lâm và cầu chúc Lâm may mắn thôi ,vì Lam biết Phương mà giận nên thì sẽ ko yên đâu .
Quân thấy vậy thì ko nói gì mà nhìn mọi người và nói :
-Các cậu chọn môn gì thì nói đi để tớ ghi vào giấy .
Sau đó nhìn tụi nó và hỏi :
-Vậy Nhật ko có ở đây ,Thiên cậu có biết Nhật chọn môn gì ko ?_Cố tình ko đã động đến cặp đang đấu mắt kia .
Trong khi đó Lam nghe vậy thì ko biết trả lời sao ,nhìn qua Phương với ánh mắt cầu cứu .
Thấy ánh mắt của Lam ,Phương thôi ko thèm nhìn Lâm với ánh mắt chết người ,Phương nói:
-Tụi này ko biết ,để mai Nhật đến nói sau đc ko ?_Sau đó tiếp tục nhìn Lâm .
Lam nghe Phương nói thì nén thở phào nhẹ nhõm và nói lại :
-Để Nhật chọn sau đc ko ?
Huy lúc này thấy vậy nhìn Quân sau đó nhìn Lam nói :
-Đc .Mà cậu chọn môn nào để thi vậy .
Lam giật mình ko biết mình thi môn nào thì tự nhiên Phương nên tiếng:
-Môn đấu trí tuệ .Dù sao Lam cũng thích sách mà môn đó là phù hợp với cậu mà phải ko ?_nháy mắt với Lam .
Thấy vậy Lam gật đầu và nói :
-Đúng vậy .
Và cũng lúc đó thầy giáo vào và khiến cho tụi nó thở phào và nghĩ :hay quá đi ,cảm ơn thầy .
Giờ ra chơi Phuơng và Lam nhìn vào chổ Lan thắc mắc ko biết Lan sao chưa vào .
Sau đó Lam là người nên tiếng:
-Ko biết …Nhật đi đâu nghĩ _nói xong Lam thở phào nhẹ nhõm vì ko nói ra tên của Lan ,do cái trừng mắt của Phuơng ,đơn giản vì bọn hắn đang ở bên cạnh chưa ra khỏi lớp .
Phương cũng lo lắng nhưng trước cái nhìn xoi mói của bọn hắn nên đành trả lời cho qua :
-Chắc là có việc gì đó thôi .
Nói xong cuối đầu rũa thầm :Hừ ,có cần để ý tụi này nói gì ko ,con trai gì mà nhiều chuyện như đàn bà ý .
Lời rủa thầm vừa xong thì ko hiểu sao Lâm lại hắc xì .
Và Lâm nhìn Phuơng nói :
-Ko biết ai rũa thầm mình vậy nhỉ _Và ánh mắt chiếu thẳng vào Phương đầy sát khí .
Thấy anhmatsws đó Phương cũng ko nao lúng nhìn lại ,Lam thấy tình trạng đầy căn thẳng đó thì có chút khó hiểu .
Nhưng thấy tình trạng này để lâu là mình ko đc đi ăn thì Lam đành phải nên tiếng nói :
-Phương thôi đi ,tớ đói rồi à .
Nghe vậy Phương quay sang và nhìn thấy khuôn mặt nhăn nhó vì sắp sửa chịu đói ko dc của Lam ,và ko nghĩ gì nữa Phương bật cười 1 nụ cười thật tươi.
Thấy vậy Lâm có chút khó hiệu và nhìn nụ cười đó thì nghĩ :cậu cười cũng dễ thương đó .
Thấy thái độ khó hiểu của thằng bạn Huy nên tiếng :
-Ê cậu bị làm sao mà mặt đỏ hết vậy .
Nghe vậy Lâm giật mình và nghĩ :sao mình lại nói cậu ta dễ thương nhỉ cậu ta là con trai mà _lắc lắc đầu như xuy ý nghĩ ra khỏi đầu.
Và Lâm nhìn 2 thằng bạn đánh trống lảng :
-Thôi chúng ta đi căn tin đi .
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Trong khi đó Phương và Lam đã ngồi ở bàn ăn trong căn tin đang ăn thì bọn nó nghe thấy tiếng một cô gái đang đứng trước bàn .
-Cuối cung cũng tìm đc các anh rồi .
Nghe vậy bọn nó đồng thanh ngước nên và Lam nói ngay 1 câu :
-Tụi này có biết bạn ko nhỉ .
Câu nói đó làm cô gái đó phải nói :
-Sang nay anh giúp em ở trước cổng trường đó .
Còn xung quanh thì nỗi nên tiếng thì thầm :
-Trời công chúa Quỳnh Trâm đến nói chuyện với hotboy của chúng ta kìa _1 nữ sinh nói giọng tức giận .
-Cái gì mấy thằng kia tưởng mình đẹp trai thì có thể làm lơ công chúa à _Một tên coi trai giận dữ nói .
Trong khi đó trước ánh mắt mang sát khi của cả học sinh nam thì bọn nó (chủ yếu là Lam ) vẫn bình tỉnh ăn rất tự nhiên .
Phương nhìn cô gái và nói :
-Ừm tụi tớ nhớ rồi ,mà có việc gì mà có việc gì ko ?
Cô gái nghe vậy thì vui mừng nói :
-Thì tại em muốn cảm ơn anh thôi .
Nghe vậy Phương cười ngượng nói :
-Ko sao đâu .
Đang nói đến đó thì có 1 tiếng nói:
-Em gái sao em ở đây .
Phương nghe vậy thì quay lại và chết sững sau đó quay lại nhìn cô gái và 1 lần nữa chết đứng khi nghe cô gái nói :
-Anh trai ._sau đó chạy lại .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT