Buổi tối cuối tuần, cuộc
chiến công thành lần đầu tiên bắt đầu tiến hành không chút trì hoãn. Sau đó hệ
thống thông báo, Khải Hoàn Hào Môn chiếm lĩnh Vân Trung Thành, trở thành bá chủ
đời này. Bởi vì không thể tận mắt chứng kiến trận chiến, đại bộ phận người chơi
cũng không sôi trào nhiệt huyết, trên box chat [thế giới] chỉ có một số bằng
hữu của Khải Hoàn Hào Môn nhao nhao chúc mừng, cũng có những bang phái đối địch
khua môi cười nhạo, còn lại phần lớn vẫn tập trung vào buôn bán, tìm bạn trăm
năm, tìm người, cãi nhau loạn xà ngầu.
Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn
thấy thông cáo của hệ thống, trong lòng có cảm giác khoan khoái, đang cưỡi Bạch
Kỳ Lân cũng không dừng lại, lập tức chạy thẳng về phía Quan Âm Viện. Ai trở
thành bá chủ cũng chẳng liên quan tới nàng, hiện tại trong lòng nàng chỉ mơ
tưởng có một thứ, đó là Bồ Đề Xá Lợi.
Vì tìm kiếm tài liệu này,
nàng đã lục vô số topic trên diễn đàn, lại dùng cả công cụ tìm kiếm, nhưng cũng
không thu hoạch được gì, tựa hồ như không có người nào biết về thứ này, đương
nhiên cũng không biết phải tìm nó ở chỗ nào.
Nhất Tiếu Hồng Trần không
dám mở topic để hỏi thăm, cũng không dám chạy lên box chat [thế giới] rao mua,
chỉ sợ cái tài liệu trân quý này khó mà rơi ra được, làm không khéo có khả năng
là ngàn năm vô vọng, nếu như bị kẻ khác biết nàng quan tâm như vậy, không khéo
vĩnh viễn nàng không thể có được. Nàng cân nhắc hai ngày, căn cứ vào tên gọi để
phán đoán thử, nhất định có liên quan tới nhà Phật, vì vậy cũng chỉ có một chỗ
có khả năng lớn, đó là Phổ Đà sơn
Cũng bởi vì không có chút
manh mối nào, nàng chỉ đành tìm NPC ở khắp nơi trên Phổ Đà sơn, làm lần lượt
tất cả những nhiệm vụ trên đó, nhất là những nhiệm vụ khiêu chiến, nhiệm vụ du
lịch, nhiệm vụ kỳ ngộ, chỉ cần phát hiện ra là tiếp nhận hết. Trong số đó có
rất nhiều cái là nhiệm vụ liên hoàn, không cho phép dừng giữa chừng,
tìm người, tìm vật, đánh quái, vòng đi vòng lại, càng ngày càng khó khăn, đến
những địa phương càng lúc càng nguy hiểm, đánh những loại quái càng ngày càng cao
cấp, từ quái bình thường tới quái hóa ma, quái cao cấp, chiếu theo xu thế này
đi lên, cuối cùng còn phải đánh Boss.
Nhiệm vụ hiện tại nàng
đang làm là một nhiệm vụ khiêu chiến tên gọi là "Tìm kiếm con sông kí
ức", hạn trong sáu giờ. NPC thuyết trình nhiệm vụ nói rằng, trước tiên
nàng phải tới Quan Âm viện tìm chưởng môn của Tử Trúc Lâm, nghe hắn kể lại tiền
căn hậu quả.
Những nhiệm vụ có hạn
định thời gian bình thường đều khá khó khăn, Nhất Tiếu Hồng Trần vừa chạy tới
viện Quan Âm, vừa gọi người trong conference [bang phái]
Nhất Tiếu Hồng Trần :
" Mọi người có rảnh không ?"
Khinh Ca Thủy Việt :
" Mình đang treo máy ở Tiên Giới, có việc gì không ?"
Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen :
" Ta đang làm nhiệm vụ, đại tỷ có việc gì vậy ?"
Diêm Bán Cô Bé : "
Ta đang cống hiến cho bang phái, có việc gì cứ phân công."
Thương Hải Hoành Lưu :
" Ta đang treo máy, lúc nào cũng có thể quay về."
Tiếp theo cũng có mấy
người tỏ ý có thể tới, những người khác, hoặc đang làm nhiệm vụ, hoặc đang buôn
bán, không thể đi được.
Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn
lại môn phái và level của những người có thể tới, cảm giác không có người nào
có khả năng đánh Boss, khả năng chết rất cao, chỉ có Khinh Ca Thủy Việt là
level cao nhất, trang bị tốt, nhưng nàng là Tử Trúc, cũng không thể đánh Boss
chính được, liền nói : "Thôi bỏ đi, ta chỉ hỏi vậy thôi, chứ không có việc
gì cả."
Mọi người thấy bang chủ
không nói gì nữa, liền tiếp tục nói chuyện phiếm, lại bàn luận không ngớt về
thông cáo vừa rồi của hệ thống, nhao nhao phán đoán tình hình lúc công thành,
sinh động như thật, còn náo nhiệt hơn cả phim ảnh.
Nhất Tiếu Hồng Trần vừa
đọc vừa cười, vừa nhanh chóng chạy tới viện Quan Âm, chạy tới Từ Bi điện tìm
chưởng môn Tử Trúc Lâm là Viên Giác thiền sư. Lão hòa thượng vận cà sa đỏ, râu
tóc bạc trắng khẩu chiến kịch liệt một hồi với nàng, sau đó mới quay trở lại
chuyện chính, kể lại một câu chuyện cũ.
"Đông Hải có Tiểu
Long Nữ, sinh ra đã có tuệ căn, tám tuổi có thể hiểu rõ lẽ màu nhiệm, có thể
thành Phật, nhưng nàng là thân nữ nhi, nên có nhiều trở ngại, lúc ấy trên người
nàng có một viên Bảo Châu, là do phụ vương Đông Hải Long Vương của nàng ban
tặng, trị giá ba nghìn thế giới, nàng liền mang Bảo Châu hiến cho Phật tổ để
biểu thị quyết tâm, Phật tổ dùng pháp thuật vô lượng biến nàng thành nam thân,
rồi thành Phật, tới thế giới cực lạc ở Tây Thiên, đăng đàn thuyết pháp, ngàn
hoa phấp phới.”
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
từng nghiên cứu một chút về Phật giáo, biết rõ đoạn chuyện này lấy từ bản
"Diệu Pháp Liên Hoa Kinh", cũng chẳng thèm đọc kỹ, lật liên tục cho
đến hết đoạn chuyện xưa của Viên Giác Thiền sư, tới chỗ bắt đầu tuyên bố nhiệm
vụ.
"Trải qua một trận
đại chiến, không may là viên Bảo Châu bị ma vương đoạt mất, chẳng biết thất lạc
ở đâu, nếu hắn tìm ra phương pháp phóng xuất pháp lực vô thượng của Bảo Châu
ra, cả ba nghìn thế giới đều gặp tai ương. Nữ hiệp Nhất Tiếu Hồng Trần, thỉnh
cầu ngươi đoạt lại Bảo Châu trước khi ma vương phóng thích được pháp lực vô
thượng, cứu vớt muôn dân thiên hạ"
Mấy lời này được tuyên bố
rất dõng dạc, Nhất Tiếu Hồng Trần không kìm được khẽ lắc đầu một cái, click
chuột vào chữ : “Tiếp nhận”, sau đó xem xét chỉ dẫn : " Trước tiên tới Nam
Hải, tìm thời cơ cướp lấy Bảo Châu của Đông Hải Long Nữ."
Chỉ dẫn này cũng thực mơ
hồ, có thể thấy, nhất định NPC này thuộc loại di động, thỉnh thoảng mới xuất hiện,
nếu vậy thì phiền não rồi. Nhất Tiếu Hồng Trần vừa cân nhắc vừa chạy tới Triều
Âm Động, nhiệm vụ này có hạn định thời gian, không thể trì hoãn dẫu chỉ một
khắc.
Lúc này, cửa sổ chat của
nàng chợt hiện ra, Công tử Liên Thành hỏi nàng : "Có online không ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần lập
tức trả lời : "Có. Chúc mừng mọi người đã chiếm được Vân Trung
Thành."
Công Tử Liên Thành vui vẻ
đáp : "Cũng nhờ nàng mang tặng chìa khóa Thiên Cơ, cám ơn nàng."
Nhất Tiếu Hồng Trần mỉm
cười : "Không cần khách khí, chẳng qua do mọi người có thực lực thôi, trở
thành bá chủ cũng thực xứng đáng."
Công Tử Liên Thành cười
lớn : "Bá chủ cái gì chứ, đùa vậy thôi, bất quá mọi người vẫn còn rất cao
hứng. Sau khi Vô Kị chém chết thành chủ xong, Tiểu Bạch đánh nát Trái Tim Pha
Lê của thành. Thấy hệ thống thông cáo, mọi người đều chạy lên đầu thành bắn
pháo hoa, thật ồn ào náo nhiệt."
Nhất Tiếu Hồng Trần :
" Thật tiếc là chỉ có thể tưởng tượng, chứ không thể tận mắt nhìn
thấy."
Công Tử Liên Thành :
" Trong bang của ta có kẻ quay video lại, lát về ta sẽ gửi cho nàng một
bản nhé"
Nhất Tiếu Hồng Trần thực
vui mừng : "Tốt quá", rồi lập tức gửi cho anh địa chỉ email.
Lúc này Công Tử Liên
Thành mới hỏi nàng : " Đang làm gì vậy ? Nếu nàng rảnh rỗi, ta có thể dẫn
nàng vào Vân Trung Thành tham quan. Tiểu Bạch là thành chủ, đã thêm nàng vào
danh sách khách khanh của thành, có khả năng ra vào tự do, về sau nàng có thể
thông qua truyền tống trận để vào đó."
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
thật bất ngờ, trong lúc vui vẻ linh cơ chợt lóe, cười nói : "Cảm ơn, cảm ơn,
bất quá hiện tại ta đang làm nhiệm vụ. Đúng rồi, công tử có rảnh không ? Nếu
rảnh, có thể tới giúp ta làm nhiệm vụ này không ?"
Công Tử Liên Thành :
" Được, nhiệm vụ gì vậy ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần :
" Tìm kiếm con sông kí ức, công tử đã làm qua chưa ?"
Công Tử Liên Thành :
" Đã từng làm được một nửa, sau không tìm thấy NPC, cuối cùng hết thời
gian, không hoàn thành được. Thế nào ? Nàng đang làm sao ? Làm tới đâu rồi
?"
Nhất Tiếu Hồng Trần :
" Vừa mới bắt đầu, tới đoạn ta phải tới Nam Hải tìm Đông Hải Long
Nữ."
Công Tử Liên Thành :
" Nàng cứ từ từ, ta dẫn một đội người tới, một mình nàng không làm được
đâu"
Nhất Tiếu Hồng Trần :
" Được, ta đứng ở trước cửa Triều Âm Động chờ công tử."
Công Tử Liên Thành :
" Ta sẽ nhanh chóng tới ngay."
Nhất Tiếu Hồng Trần cưỡi
trên lưng con Bạch Kỳ Lân, đứng trên một mỏm đá lớn trước cửa Triều Âm Động,
chiêm ngưỡng mặt biển mênh mông bao la trước mặt.
Trên trời mây trắng trôi
lững lờ, tầng tầng lớp lớp, vây kín cả bầu trời. Hải dương bao la xanh thẳm,
sóng vỗ tuôn trào, đập ầm ầm vào bãi biển, bọt tung trắng xóa như tuyết, nhìn
qua thực hùng vĩ. Mấy cánh hải âu trắng chao liệng trên đỉnh sóng, thỉnh thoảng
lại cất lên những tiếng kêu trong trẻo. Cảnh sắc mỹ lệ như một bức họa phương
Tây, làm người ta không khỏi rung động tận đáy lòng.
Nhất Tiếu Hồng Trần xuất
thần một lát mới tỉnh táo lại, đang quay mặt sang nhìn thời gian còn lại của
nhiệm vụ, đã thấy Công Tử Liên Thành send invite tổ đội. Sau khi nàng gia nhập
đội ngũ xong, đã thấy bọn họ tới gần.
Trong đội ngũ ngoại trừ
Nhất Tiếu Hồng Trần và Công Tử Liên Thành, còn có năm người nữa, Tiên Côn Luân
Công Tử Tiểu Bạch, Phật Tử Trúc Đào Tử Yêu Yêu, Ma Ma Giáo Công tử Vô Kị, Tiên
Tử Trúc Công Tử Phù Tô, Ma Ma Giáo Ma Hồn Quỷ Cơ, toàn là những kẻ cao thủ,
trang bị cao cấp, sủng vật cao cấp, trang sức cao cấp, lực chiến đấu đứng hàng
nhất nhì trong khu vực.
Nhất Tiếu Hồng Trần hơi
giật mình, nhanh chóng quay sang nói với bọn họ : "Xin chào mọi người, cám
ơn mọi người đã tới giúp đỡ"
Công tử Vô Kị cười sảng
khoái nói : "Đừng khách khí, chúng ta đã là bạn rồi. Hơn nữa, lão đại bên
bọn ta cũng đã nói qua, về sau nàng cũng giống như người trong bang phái của
chúng ta, có việc gì nhất định sẽ được giúp đỡ."
Đào Tử Yêu Yêu hăm hở nói
: " Nhiệm vụ này cũng chưa có ai hoàn thành, chúng ta cũng rất tò mò"
Ma Hồn Quỷ Cơ càng dũng
cảm hơn : "Dù sao mới vừa chiếm lĩnh thành, chúng ta cũng chẳng có việc
gì, vừa lúc qua đây được hoạt động chân tay một chút."
Công tử Phù Tô lịch sự
nói : "Hồng Trần bang chủ, chúng ta đi thôi, thời gian khá ngắn, không nên
trì hoãn nữa."
Nhất Tiếu Hồng Trần lập
tức đồng ý : "Được. Nhiệm vụ này ta chưa làm bao giờ, nhờ mọi người dẫn
đường"
Công tử Tiểu Bạch lập tức
phân công nhiệm vụ một cách rõ ràng : "Vô Kị đi trước mở đường, Quỷ Cơ hỗ
trợ, Đào Tử ở giữa, chuyên môn chú ý hai người bọn họ. Ta với Hồng Trần Bang
Chủ đi ở chính giữa, Liên Thành và Phù Tô đi cuối. Hồng Trần Bang chủ, có
chuyện gì xảy ra nàng cũng đừng xuất thủ, chỉ cần chú ý tự bảo vệ mình là được
rồi"
Cả năm người kia lập tức
đồng thanh trả lời : "Đã rõ."
Nhất Tiếu Hồng Trần biết
level của mình quá thấp, lại thuộc môn phái Côn Luân máu ít công thủ đều thấp,
quả thật không thể xuất thủ, hơn nữa nhiệm vụ do chính nàng tiếp nhận, nếu như
bị chết, lập tức sẽ bị coi là thất bại, bởi vậy cũng không cậy mạnh, lập tức
đáp theo : " Vâng"
Công tử Tiểu Bạch tỏ ra
rất hài lòng : " Vậy thì đi thôi."
Bọn họ nhanh chóng tiến
vào Triều Âm động, Nhất Tiếu Hồng Trần đi ở chính giữa, dưới sự bảo vệ của Công
Tử Tiểu Bạch, giống như ba người trước mặt cùng lần theo vách động thâm nhập
vào, liền thấy một cái kết giới màu lam.
Đoàn người không chút do dự, lập tức chạy tới, nhảy
vọt vào trong kết giới.
2.
Tiến vào kết giới, trước
mặt Nhất Tiếu Hồng Trần xuất hiện một thế giới mỹ lệ chưa từng thấy. Nơi này
đúng là đáy biển, làn nước biển màu lam nhạt tựa hồ sáng lấp lánh, những loại
tảo biển mọc rất dài đang dập dìu theo sóng nước bên cạnh những cành san hô ngũ
sắc, rất nhiều các loại cá đang bơi lượn tung tăng.
Nhất Tiếu Hồng Trần không
nhịn được nói : "Thật mỹ lệ." Những người khác đều mỉm cười.
Đào Tử Yêu Yêu : "
Cảnh trí này chỉ mê hoặc lòng người thôi, chắc lát nữa sẽ có yêu quái xuất
hiện."
Ma Hồn Quỷ Cơ :
"Đúng vậy, ngày xưa lúc ta vừa tiến vào tới đây đã ra đi oanh liệt."
Nhất Tiếu Hồng Trần vừa
thấy hàng chữ này, trước mặt đột nhiên có sự thay đổi bất ngờ. Nàng chỉ thấy
không gian trước mắt tối sầm, chưa kịp hiểu là chuyện gì, chợt phát hiện ra dây
máu của mình giảm gần nửa.
Công tử Phù Tô lập tức ra
chiêu Quan Âm Quyết, cộng thêm máu cho nàng, rồi lập tức ra chiêu Phổ Độ Chúng
Sinh, liên tục tăng thêm máu cho cả đoàn người.
Nhất Tiếu Hồng Trần chỉ
thấy màn hình đầy ánh sáng chói lòa của các loại kỹ năng, mặt đất chấn động
không ngừng, nàng nhanh chóng điều chỉnh góc độ, lúc này mới nhìn rõ toàn cảnh.
Một loạt những con cá hổ biến
dị mặt mày dữ tợn đang vây công bọn họ, đám quái đó thân thể khồng lồ, đang há
những cái mồm to đỏ lòm như một chậu máu xông tới, lại có cả công kích pháp
thuật, làm bọn họ càng suy yếu, liên tục mất máu.
Công Tử Vô Kị và Ma Hồn
Quỷ Cơ vô cùng hưng phấn, lập tức xông lên chém giết, Đào Tử Yêu Yêu mở ra pháp
trận Kim Cương Phục Ma Khuyên, gia tăng lực công kích cho bọn họ, đồng thời còn
có thể quét sạch những trạng thái bất lợi đối với bọn họ. Công Tử Phù Tô sử
chiêu Ma Ha Quyết làm đám quái xung quanh lập tức mê man, Công tử Tiểu Bạch sử
chiêu Sấm Vang Chớp Giật, lập tức giết sạch bọn chúng.
Công tử Vô Kị vẫn chưa
thỏa mãn : "Ta đánh còn chưa đã ghiền, thế mà ngươi đã dùng chiêu sét đánh
làm gì hử ?"
Công tử Liên Thành cười
nói : "Chúng ta đang vội mà, phía trước còn đầy cơ hội cho ngươi chém
giết, đi nhanh đi."
Công Tử Vô Kị thấy thế
cũng phải, mới thu đao, cưỡi Hỏa kỳ lân, xông thẳng lên phía trước. Những người
khác theo sát phía sau, đáy biển một lần nữa lại khôi phục lại khung cảnh mỹ lệ
vốn có.
Lại đi được một đoạn,
nước biển bỗng ùng ục sôi tung ra vô số bọt nước, tiếp theo một đám vẩn mực đen
xì chảy qua, làm tầm mắt mọi người đều trở nên mơ hồ.
Đã trải qua khung cảnh
tương tự trước đó, Nhất Tiếu Hồng Trần đã có sự chuẩn bị, lập tức dùng Tam Hoa
Tụ Đỉnh, tăng thêm phòng ngự cho chính mình.
Quả nhiên, trước mặt nàng
xuất hiện một vật gì đó thật khổng lồ, đột nhiên quất mạnh vào người nàng. Bởi
vì động tác của nàng khá nhanh, nên chiêu này chỉ lấy mất của nàng một giọt
máu.
Trong phút chốc, Công Tử
Liên Thành đã lao ra từ bên cạnh nàng, lập tức quấn lấy con quái kia. Cũng bởi
anh đã thu hút sự chú ý của con quái, nên Nhất Tiếu Hồng Trần không phải chịu
thêm bất kỳ công kích nào nữa. Nàng lùi ra xa một chút nhìn lại, rốt cuộc cũng
nhìn rõ, đó là một con bạch tuộc khổng lồ, hai mắt to lồi, giương nanh múa
vuốt, tám cái tua khổng lồ như những cái roi thô kềnh vũ lộng, đang đánh nhau
với Công Tử Liên thành.
Kĩ năng của Tiêu Dao Cung
xuất ra thật phiêu dật tiêu sái, sau khi nhập Tiên lại càng nhẹ nhàng phiêu
hốt, Công Tử Liên Thành nhẹ nhàng như một chiếc lá, bay tới bay lui, chiêu thức
sử ra nhìn qua nhẹ nhàng như không, có điều khi đánh lên thân bạch tuộc, lại
tạo ra những thương tổn kinh người. Khi Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn thấy con số
bạo thương này, kinh ngạc tới mức không thốt ra được nửa câu.
Trước mặt bọn họ còn có
hai con bạch tuộc nữa, Công Tử Vô Kị và Ma Hồn Quỷ Cơ, mỗi người chọn một con,
Đào Tử Yêu Yêu đứng ngay sau bọn họ làm hộ pháp, tùy lúc có thể phụ trợ.
Công tử Tiểu Bạch và Công
tử Phù Tô cũng không tiến lên hiệp trợ, ngược lại lui ra phía sau hai bước, bộ
dáng sẵn sàng chiến đấu. Công tử Tiểu Bạch nói : " Hồng Trần, nàng đừng ra
tay, chỉ cần bảo hộ chính mình là tốt rồi, hết thảy mọi việc cứ để bọn ta lo
liệu"
Nhất Tiếu Hồng Trần lập
tức đáp : "Được, ta biết rồi."
Trong lúc đang nói
chuyện, ba con bạch tuộc chỉ còn một điểm máu, thấy chuẩn bị chết tới nơi rồi,
đột nhiên có dị biến nảy sinh, một con Boss bạch tuộc khổng lồ đột nhiên xuất
hiện, nhìn trừng trừng vào Nhất Tiếu Hồng Trần.
Công tử Phù Tô mắt tinh
tay lẹ, lập tức làm cho nó mê man, Công tử Tiểu Bạch cũng lập tức chạy lên
trước. Đây là lần đầu tiên Nhất Tiếu Hồng Trần thấy Côn Luân giữ nhiệm vụ giết
Boss chính*, nhất thời mở to hai mắt. Cũng bởi vì môn phái của nàng là Côn
Luân, cho nên cũng khá quen thuộc đối với những kỹ năng mà Công tử Tiểu Bạch
đang sử dụng, chỉ có một số kỹ năng cao cấp xuất hiện sau khi phi thăng là nàng
không rõ lắm, nhưng đại khái cũng có thể suy ra được một chút. Đại bộ phận kỹ
năng của Côn Luân có thời gian chờ giữa hai lần tương đối dài**, thế mà Công Tử
Tiểu Bạch có thể phóng xuất kỹ năng liên tiếp, chứng tỏ anh tính toán thời gian
tương đối chuẩn, nên mới có thể đánh ra tự nhiên lưu loát như vậy. Thao tác
xuất sắc như thế làm Nhất Tiếu Hồng Trần khâm phục sát đất.
Trong chốc lát, ba người
kia đã nhanh chóng kết thúc ba con bạch tuộc bình thường kia, chạy tới gia nhập
cuộc chiến, mà Đào Tử Yêu Yêu cũng nén không nổi, cũng chạy lên nhúng tay. Chờ
lúc bọn họ xông tới, đấu pháp của Công tử Tiểu Bạch cũng lập tức thay đổi, giảm
bớt lực công kích, đợi Công Tử Vô Kị thu hút sự chú ý của Boss Bạch Tuộc kia,
để cho anh ấy đánh chính, lúc này mới tiếp tục tấn công. Từ đầu tới cuối Công
tử Phù Tô vẫn khống chế phía bên ngoài, đồng thời giữ trách nhiệm bảo hộ Nhất
Tiếu Hồng Trần.
Trận đánh diễn ra thật
mãnh liệt. Mấy người đó phối hợp rất ăn ý, rốt cuộc cũng tiêu diệt được con
bạch tuộc vẫn vừa phun mực đen xì vừa quơ quơ tám cái chân dài kia
Rất nhiều tài liệu rơi ra
trên mặt đất, lại không có ai đi thu lượm. Công Tử Tiểu Bạch cười nói :
"Hồng Trần, nàng nhặt mấy thứ đó đi. Đại bộ phận đó đều là tài liệu, đối
với nàng rất hữu dụng."
Hiện tại cũng không phải
lúc khách khí, nếu không nhặt lấy, hệ thống liền tự động thu lại. Nhất Tiếu
Hồng Trần do dự một chút, rồi mới nhặt hết lên, sau đó nói với bọn họ :
"Ta cứ cầm trước, khi nào hoàn thành nhiệm vụ, lúc đó sẽ chia lại
sau."
Công tử Tiểu Bạch cũng
không nói năng gì : " Được"
Những người khác càng
không có ý kiến. Công tử Tiểu Bạch là bang chủ của bọn họ, bình thường bọn họ
là bằng hữu, khi nào có việc đương nhiên là do lão đại quyết định, bọn họ đương
nhiên không phản đối. Nói lại, lần này bọn họ thuần túy tới giúp Nhất Tiếu Hồng
Trần, cũng biết rõ rằng nàng vì kiếm tài liệu mới chọn nhiệm vụ này, những thứ
rơi ra kia đều cho nàng thu nhận, mọi người cũng thấy đó là chuyện đương nhiên,
nên cũng không có gì phải thảo luận.
Chỉ một lát, thi thể của
Boss bạch tuộc đã tiêu thất, đáy biển khôi phục lại sự tĩnh lặng như trước. Bọn
họ tiếp tục tiến lên phía trước, lòng vòng một hồi cuối cùng tới một sơn động
dưới đáy biển.
Công tử Tiểu Bạch :
"Đây là vị trí mà khả năng Đông Hải Long Nữ xuất hiện là cao nhất, nàng
vào xem thử đi, nếu vẫn không có thì chúng ta lại đi tiếp."
Công tử Liên Thành cũng
cẩn thận nói : " Bên trong không có quái, rất an toàn, bọn ta không cần
vào."
Nhất Tiếu Hồng Trần liền
đáp ứng, chạy vào phía trong.
Sơn động rất nhỏ, xem qua
đã thấy hết, Nhất Tiếu Hồng Trần nhanh chóng phát hiện ra ở một góc có một nữ
tử. Nàng đang dựa vào tường, trên bộ quần áo màu xanh biếc có những vết máu,
chắc là bị thương. Nhất Tiếu Hồng Trần nhanh chóng thông báo cho mọi người :
"Nàng ta ở đây."
Mọi người đều cao hứng,
Công tử Phù Tô cười nói : " Vận số của nàng cũng thật tốt, mới chỉ tìm ở
chỗ đầu tiên đã thấy rồi."
Nhất Tiếu Hồng Trần khiêm
tốn nói : "Là nhờ vận số của mọi người cả." Nói xong, nàng liền chạy
tới trước mặt NPC, nhanh chóng đối thoại cùng nàng.
Vị Đông Hải Tiểu Long Nữ
lại kể một cái chuyện xưa dài ngoằng, Nhất Tiếu Hồng Trần đọc lướt qua như gió,
không ngừng click vào trang kế, nhanh chóng lật tới trang giảng thuật nhiệm vụ.
Nguyên lai, vị Tiểu Long Nữ sau khi chiến đấu với Ma Vương đã bị thương, nhất
định phải tới Tuyết Phong Côn Luân tìm mười bông tuyết, rồi tới Ma Vực kiếm
mười yêu tâm, sau đó cầm tới Phổ Đà Sơn tìm danh y điều chế thuốc, cuối cùng
mang về cho nàng uống vào, để chữa khỏi thương thế của nàng.
Nhất Tiếu Hồng Trần tiếp
được nhiệm vụ, liền xoay người quay ra.
Những người khác cũng từng tới nơi này rồi, không đợi
nàng nói, đã biết cần cái gì, lập tức dẫn nàng phản hồi theo đường cũ, ra khỏi
Triều Âm động, cùng chạy về phía Côn Luân.
3.
Cảnh sắc Côn Luân rất
giống khung cảnh ở cao nguyên Thanh Tàng, băng tuyết trắng toát bao phủ khắp
nơi, không một bóng cây ngọn cỏ, thỉnh thoảng lại bắt gặp những khối băng lấp
lánh tinh quang, khung cảnh băng lãnh kì vĩ bao trùm khắp nơi.
Tại một cái ngóc ngách
cách khá xa thành chủ có một Phó Bản Dao Trì, bên trong trồng đầy hoa tươi, rực
rỡ đủ sắc màu, phảng phất tiên cảnh, hoàn toàn bất đồng với thế giới băng tuyết
bên ngoài. Những bông tuyết Nhất Tiếu Hồng Trần cần thu nhặt đều ở trong này.
Bọn họ cần phải vào sâu bên trong Dao đài, đánh một loại quái tên gọi là Băng
Lộ Ma Mị.
Dao Trì rất đẹp, nhưng
quái bên trong lại cực kỳ lợi hại, đặc biệt là quái tuần tra, có thể làm người
chơi choáng váng đứng im tại chỗ, đồng thời máu mất rất nhanh, rất dễ chết. Con
đường lên núi lại rất hẹp, quanh co uốn lượn, hơn nữa lại không cho phép sử
dụng bùa để xác định vị trí, một khi người chơi rơi xuống lập tức quay lại Kim
Đài, sau đó chỉ có thể vượt ngàn dặm xa xôi quay lại. Chính vì thế trên [thế
giới] thường xuyên có người nhảy lên chửi mắng công ty trò chơi biến thái,
nhưng mắng xong vẫn chỉ có thể tiếp tục chạy tới, tiếp tục cẩn thận dè dặt lên
núi.
Cả đội dè dặt chui qua
kết giới, chỉ hơi ngước mắt nhìn lên đã thấy hoa đào nở rộ khắp nơi, đang ở nơi
băng tuyết lan tràn đột nhiên tiến vào nơi đào nguyên tiên cảnh, ai nấy cũng
đều kinh diễm, nhưng không ai dám thả lỏng, luôn luôn ở trạng thái sẵn sàng đón
địch.
Công Tử Vô Kị đi đầu
tiên, anh là người đánh quái chủ yếu, tiếp theo là Ma Hồn Quỷ Cơ, Đào Tử Yêu
Yêu, Công Tử Tiểu Bạch, Nhất Tiếu Hồng Trần, Công Tử Phù Tô, Công Tử Liên
Thành, cả đội theo hàng một chạy thẳng về phía trước.
Nhất Tiếu Hồng Trần chạy
qua một cái cầu treo, liền nhận được PM của Khinh Ca Thủy Việt
Khinh Ca Thủy Việt :
" Cậu đang làm gì vậy ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần thật
sự không rảnh tay gõ chữ, chỉ đành trả lời một cách ngắn gọn :"Nhiệm
vụ."
Khinh Ca Thủy Việt đang
treo máy, nhân vật tự động đánh quái, đương nhiên cũng rảnh rỗi, liền hăm hở
nói : "Trên [thế giới] lại vừa nhộn nhạo, Huy Hoàng Vương Triều và Khải
Hoàn Hào Môn lại bắt đầu chửi nhau, thực sự náo nhiệt. Thật kỳ quái, bốn vị
công tử lại không thèm ló mặt trên [thế giới], thực là kỳ lạ. Không phải đã
công thành xong rồi sao ? Lẽ ra bọn họ phải nhàn rỗi lắm, vì sao không nhảy lên
khẩu chiến nhỉ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần trong
lúc cấp bách chỉ đành trả lời : " Không rỗi, đang giúp mình làm nhiệm
vụ."
Khinh Ca Thủy Việt ngẩn
ra, lập tức kêu to : "Cậu, cậu thật vô ý vô tứ, vì sao không kêu mình
?"
Nhất Tiếu Hồng Trần mỉm
cười : "Không phải cậu đang treo máy ở tiên giới sao ? Mình sợ làm phiền
cậu thăng level."
Mới nói có hai câu như
vậy, tốc độ của nàng đã chậm lại, không còn ở trong đoàn người. Một con Linh
Sơn Tuyết Hầu* đang tuần tra lập tức bổ nhào về phía nàng. Chỉ trong chớp mắt,
nàng đã bị choáng đứng im, huyết lượng nhanh chóng giảm xuống.
Công Tử Liên Thành lập
tức xông lên quấn lấy linh hầu. Công Tử Phù Tô cộng thêm máu cho Nhất Tiếu Hồng
Trần, sau đó nói "Chạy mau". Nhất Tiếu Hồng Trần không dám nói chuyện
tiếp, vội vàng chạy mau về phía trước.
Ở đầu bên kia, Khinh Ca
Thủy Việt gần như phát điên : " Nếu như cậu nói với mình rằng bọn họ đang
giúp cậu làm nhiệm vụ, mình còn treo máy làm gì ? Thăng level làm gì ? Cậu chờ
đấy, mình sẽ lập tức tới ngay, nhất định phải cho mình đi cùng."
Nhất Tiếu Hồng Trần không
rảnh trả lời, vận toàn lực xông lên, cuối cùng cũng đuổi tới phía sau Công Tử
Tiểu Bạch. Công Tử Vô Kị đã thu hút toàn bộ quái hai bên đường, như kéo theo
một hàng xe lửa, người ở phía sau an toàn hơn rất nhiều. Lúc này Nhất Tiếu Hồng
Trần mới rảnh rang đánh mấy chữ : " Đợi ở Côn Luân"
Khinh Ca Thủy Việt vô
cùng mừng rỡ : "Mình sẽ lập tức tới ngay."
Bốn người bọn họ cùng vọt
vào trong động, Đào Tử Yêu Yêu lập tức sử kỹ năng làm mê man quái xung quanh,
Công tử Tiểu Bạch lập tức tung ra chiêu Hoa Rơi Như Mưa, Nhất Khí Hóa Tam
Thanh, Sấm Vang Chớp Giật, Nhất Tiếu Hồng Trần cũng sử chiêu Cửu Thiên Huyền
Lôi, Hoa Rơi Như Mưa, Đào Tử Yêu Yêu cũng đồng thời xuất chiêu Đại Từ Đại Bi
Thiên Diệp Thủ, chỉ thấy đầy trời chớp giật sáng lòe, sấm vang đinh tai nhức
óc. Mấy loại quái này tuy máu đầy phòng thủ cao, nhưng gặp công kích mạnh mẽ
như vậy cũng bị tiêu diệt toàn bộ.
Nhất Tiếu Hồng Trần nhặt
hết những thứ rơi đầy trên mặt đất xong, cùng với bốn người nữa tránh sang một
góc không có quái đứng chờ. Nàng im lặng nhìn trạng thái của hai người còn lại
đang hiện rõ trên khung theo dõi tổ đội, căn cứ vào đó để phỏng đoán tình hình
của bọn họ.
Công Tử Phù Tô không chạy
theo nàng, mà lại cùng Công Tử Liên Thành song chiến với con Linh Sơn Tuyết
Hầu* mắt đỏ lông trắng như tuyết. Quái tuần tra máu cực nhiều. Sự công kích của
Công tử Liên Thành lợi hại như vậy mà chỉ làm nó rớt có chút ít máu, trong khi
đó chính máu của mình lại rớt rất nhanh, mấy lần mấp mé nguy hiểm. Công Tử Phù
Tô cũng tương tự, cũng bởi vì quái tuần tra có kỹ năng bầy đàn. Anh chỉ đành
liên tục thi triển Phật Quang Phổ Chiếu, tăng thêm máu cho cả hai người, đồng
thời tiêu trừ tất cả những trạng thái bất lợi, tình huống mới tốt lên đôi chút.
Công tử Liên Thành có anh làm hộ pháp, không cần dùng tới kỹ năng hộ pháp cũng
như hồi huyết, có thể rảnh tay thi triển kỹ năng. Nhìn chiêu thế phiêu dật nhẹ
nhàng của anh, bạo kích liên tiếp mấy lần, dây máu của con khỉ giảm xuống trông
thấy, cuối cùng cũng ngã xuống, rơi ra một đôi bông tai. Công tử Liên Thành
nhặt lên, cũng không có thời gian xem xét thuộc tính, liền nói với Công tử Phù
Tô : "Chúng ta đi thôi"
Hai người nhanh chóng
chạy về phía trước, cũng giống như Công tử Vô Kị vừa rồi, kéo theo một hàng dài
phía sau như xe lửa. Chờ bọn anh xông vào trong động, năm người đang đợi ở chỗ
này lập tức xông tới, giống như vừa nãy, lập tức mê man quái, sau đó tiếp tục
chém giết. Công tử Phù Tô cũng không quá xúc động giống như Đào Tử Yêu Yêu, từ
đầu tới cuối chỉ đứng ở bên ngoài quan sát, đảm bảo cho những người đang giết
quái được an toàn. Thời điểm này, Tiêu Dao và Ma Giáo chỉ có thể đứng nhìn, anh
hùng không có đất dụng võ.
Tiêu diệt sạch sẽ đám
quái, bọn họ tiếp tục bảo trì đội hình, tiếp tục chạy vào sâu trong Tiên Cung.
Nơi nơi chốn chốn đều là
cảnh đẹp, phảng phất như Bồng Lai Tiên Cảnh, làm người ta không khỏi thấy vui
vẻ thoải mái, có điều quái ven đường cũng thực lợi hại, có một số trông thật
đẹp, giống những loài chim quý thú lạ đã ghi lại trong " Sơn Hải
Kinh", lại có những con trông rất kinh dị, không chút phù hợp với cảnh sắc
nơi đây, có điều, cho dù là bề ngoài như thế nào, cũng đều thực lợi hại chỉ
muốn lấy mạng của người ta. Nhất Tiếu Hồng Trần không dám nhìn loạn khắp nơi,
chỉ dám nhìn thẳng phía trước, chạy cua vòng, xuyên qua sơn động, chạy qua cầu
treo, không thể xuống dưới, càng không thể sểnh chân ngã xuống.
Công Tử Vô Kị là đầu tàu
gương mẫu, kéo theo một hàng quái dài phía sau, cuối cùng đã chạy tới nơi cao
nhất của Dao Đài.
Bảy người cũng không dám
đứng lại đánh quái, mà cùng chạy tới nơi giáp ranh đài, cẩn thận nhảy qua lan
can, trốn ở phía sau một tảng đá lớn. Nơi này cách mép đài chỉ một đoạn, nếu
không cẩn thận rất dễ bị té xuống, bọn họ không dám loạn động. Đám quái đuổi
theo bọn họ nhảy không tới, chỉ đứng ở bên cạnh lan can ngó quanh đầy băn
khoăn, luẩn quẩn một lúc lâu, cuối cùng mới chịu rút lui.
Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn
sững trước mặt. Dưới đài mây mù bay lượn lờ, có vài cánh tiên hạc chao lượn,
kêu lên mấy tiếng thanh thúy vang vọng trong không gian. Cách đó không xa, một
tòa lâu ẩn hiện trong mây trắng, phảng phất như ảo cảnh, đẹp không sao tả xiết.
Nàng nhịn không được thốt lên : "Nơi này đẹp quá đi mất."
Mọi người cùng mỉm cười.
Đào Tử Yêu Yêu :
"Đúng vậy, nếu không có mấy cái loại quái kia, thì nơi này thật thích hợp
là chỗ hẹn hò trước hôn nhân, hoặc tới đây nghỉ tuần trăng mật"
Ma Hồn Quỷ Cơ : " Có
quái cũng chẳng sợ, hai người cùng nhau giết tiến vào, cũng rất có tình
thú."
Đào Tử Yêu Yêu : "
Đương nhiên là nàng với Vô Kị là có thể rồi. Hai Ma giáo cùng nhau giết, quái
nơi này sao ngăn được, trừ phi có Boss."
Ma Hồn Quỷ Cơ :
"Nàng với lão đại còn kém gì. Nàng thêm trạng thái, lão đại đánh, cũng
chẳng quái nào ngăn nổi."
Công Tử Tiểu Bạch nhanh
chóng ngắt lời hai nàng : "Rồi rồi, mấy nàng đừng nói chuyện phiếm nữa,
chúng ta làm nhiệm vụ cho nhanh đã."
Mấy người cùng nhảy xuống
khỏi tọa kỵ, dùng khinh công nhảy qua lan can, chạy tới chỗ Băng Lộ Ma Mỵ đang
uốn éo giữa không trung. Đó là một loại quái nửa trên là mỹ nhân, nửa dưới là
đuôi chim, có một cái lông đuôi thật dài, nhìn qua rất đẹp. Vừa thấy bọn họ
tiếp cận, chúng liền hợp nhau lại tấn công, ném tới hàng nắm tuyết lớn, muốn
định trụ bọn họ. Công Tử Phù Tô liền mở pháp trận, chống cự lại pháp thuật công
kích của bọn chúng, những người khác liền xông lên chém.
Ngoại trừ Nhất Tiếu Hồng
Trần, công kích của những người khác đều cao kinh người, đánh đám quái này cũng
thực dễ dàng chóng vánh, có điều mấy cái loại mặt người thân chim này thật keo
kiệt, giết cả trăm con mà chưa chắc đã thấy rơi ra một bông tuyết.
Ma Hồn Quỷ Cơ nhịn không
được cả giận nói : "Lũ keo kiệt này, nếu không chịu rơi ra mấy thứ kia, ta
giết sạch nhà các ngươi, để xem các ngươi có chịu rơi ra hay không ?"
Mọi người cùng cười ha
hả. Công Tử Vô Kị liền nói theo : " Đúng, giết sạch con cháu mười tám đời
nhà bọn chúng"
Công tử Tiểu Bạch** liền
ra chiêu Sấm Vang Chớp Giật, một lần giết hơn ba mươi quái, mặc dù bận tối mắt
vẫn tỏ vẻ thong dong nói : "Các người thật không biết thương hoa tiếc
ngọc, dù sao cũng phải chừa lại mấy con, để người ta còn có kẻ nối dõi tông
đường chứ"
Bọn họ ngươi một câu, ta
một câu cùng đùa giỡn vui vẻ, Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không vội, hoan hỉ nhặt
mấy thứ rơi trên mặt đất.
Công tử*** thấy nàng nhặt
lên mấy thứ kia, không khỏi tò mò hỏi : " Mấy cái tuyết vũ cũng hữu dụng
sao ? Trước kia ta làm nhiệm vụ ở đây nhặt được hơn một trăm cái, thấy không
dùng tới, liền ném hết."
Công tử Vô Kị cũng nói :
" Ta cũng nhặt được hơn hai trăm cái, cũng không dùng, lại tốn chỗ, nên
ném bỏ toàn bộ"
Nhất Tiếu Hồng Trần kinh
hãi, nước mắt rơi như mưa : " Các anh... các anh đừng làm ta đau lòng nữa
được không."
Đào Tử Yêu Yêu nhất thời
tò mò : "Thứ này có thể làm cái gì ? Chúng ta đã hỏi đại sư chế tác trong
bang, bọn họ đều nói chẳng dùng làm gì cả, nên sau khi làm nhiệm vụ xong chúng
ta đều không thèm nhặt"
Nhất Tiếu Hồng Trần òa
khóc : "Ta dùng để làm Thiên Vũ Hàn Ti, cần một ngàn cái."
Ma Hồn Quỷ Cơ thực vui
mừng : "Làm xong bán cho ta nhé."
Đào Tử Yêu Yêu cũng nói
luôn : " Ta muốn"
Ma Hồn Quỷ Cơ nhìn nàng
đầy khinh bỉ : "Nàng đã có bộ Cửu Thiên Nghê Thường Phượng Vũ rồi, còn
chưa đủ sao ?"
Đào Tử Yêu Yêu cười vui
vẻ : "Y phục đẹp có ai mà không thích chứ ?"
Ma Hồn Quỷ Cơ tỏ ra giận
dữ : "Dám cướp của ta sao ? Ta chém chết nàng, hừ hừ"
Đào Tử Yêu Yêu đắc ý nói
: "Ta làm cho nàng mê man, thì nàng chém được sao ha ha"
Kỹ năng mê man của Tử
Trúc không sợ kháng tính, bởi vậy mỗi khi phóng ra chẳng có người nào ngăn nổi,
đều bị ngủ hết, không thể động đậy, Đào Tử Yêu Yêu vừa nói vậy, Ma Hồn Quỷ Cơ
không còn lời nào để nói, nhất thời không phản kích nổi. Công tử Vô Kị đứng ở
bên cạnh liền nói leo : "Có vị danh nhân từng nói rằng, nếu như có mỹ nhân
Tử Trúc muốn làm ngươi ngủ, lập tức cởi y phục ra cho nàng thích ngủ thì ngủ."
"Đúng" Ma Hồn
Quỷ Cơ cười ha hả, lập tức nhớ tới y phục mình đang mong muốn, nhanh chóng nói
: " Hồng Trần, chừng nào làm xong y phục, nhớ PM cho ta đầu tiên, ta sẽ
lập tức tới mua, bao nhiêu tiền không quan trọng."
Nhất Tiếu Hồng Trần tỏ vẻ
nghẹn ngào : "Tiền là chuyện nhỏ. Ta phải thu thập đủ tài liệu mới có thể
làm được, hiện tại mới chỉ có sáu trăm sợi tuyết vũ, thêm số hiện tại nữa, còn
thiếu tới ba trăm sợi nữa cơ"
Công tử*** nhanh chóng an
ủi nàng : "Đừng khóc, chuyện này không phải dễ dàng sao ? Hiện tại bọn ta
có thể giúp nàng kiếm đủ tuyết vũ mà."
Công tử Phù Tô cũng cười
nói : " Đúng vậy, nhất cử lưỡng tiện."
Ma Hồn Quỷ Cơ tỏ vẻ say
mê nói : " A a a , Thiên Vũ Hàn Ti của ta a, mọi người nhanh lên, chúng ta
nhanh chóng giúp Hồng Trần nhặt đủ tuyết vũ thôi." Vừa nói, đao trong tay
nàng càng vung mạnh hơn, kỹ năng phát ra càng ngoan độc hơn.
Đao kiếm liên tục chém
xuống, Băng Lộ Ma Mỵ chết liên tục, rơi ra hàng đống thứ, Nhất Tiếu Hồng Trần
nhặt mỏi tay. Chừng một giờ sau, nàng nói : " Thôi, đủ rồi."
Mọi người lập tức rút
khỏi chiến trận, chạy thẳng tới ven đài, không chút do dự nhảy xuống
Những nơi khác nếu nhảy
xuống, đều rơi xuống Kim Đài, nếu nhảy từ đây xuống, sẽ rơi thẳng vào trong Côn
Luân thành. Nhất Tiếu Hồng Trần rơi xẹt qua đám bạch hạc đang bay lượn giữa
trời, xuyên qua tầng mây, một ngọn sao chổi lướt tới trong ánh tà dương từ nơi
chân trời đập thẳng vào mắt nàng, rồi đột nhiên biết mất không chút tăm tích,
trước mặt lại xuất hiện băng nguyên mênh mông vô bờ, sau đó là Côn Luân thành
mang ẩn chứa đầy phong cách Tây Vực.
Bọn họ liên tiếp rơi vào
trên tháp nhọn tại Côn Luân thành, sau đó cùng nhảy xuống mặt đất.
Khinh Ca Thủy Việt cưỡi
Cửu Sắc Lộc đứng dưới chân tháp, nàng đã đợi rất lâu, đành phải lôi một sủng
vật ra chơi đùa giải buồn, không dễ gì mà thu được tin tức của Nhất Tiếu Hồng
Trần, biết bọn họ vừa nhảy xuống, liền lập tức chạy lại đây.
Thấy nick của Tứ đại công
tử liên tiếp xuất hiện, người chơi xung quanh cùng giật nảy mình, không nhịn
nổi cùng nhao nhao nghị luận, cho rằng nơi này chuẩn bị có đánh nhau to. Nhiều
lần bang chiến quy mô lớn đều diễn ra ở Côn Luân, hiện tại bốn vị danh nhân của
Khải Hoàn Hào Môn đều tề danh ở đây, phân nửa là chuẩn bị đánh nhau ở đây.
Khinh Ca Thủy Việt thấy
công tử*** nhảy tới trước mặt, không chút nghĩ ngợi liền tăng thêm phòng ngự
cho anh. Công tử*** ngẩn ra, sau đó PM nàng : " Cám ơn"
Khinh Ca Thủy Việt ngược
lại có vẻ không nhận : " Ta mới phải cám ơn công tử."
Công tử*** không hiểu :
" Cảm ơn ta cái gì ?"
Khinh Ca Thủy Việt gửi
hình ảnh cây trượng của mình ra cho anh xem : "Đây là thứ công tử giúp ta
luyện. Thời điểm đó công tử còn chưa biết ta, ta nhờ công tử giúp đỡ, công tử
đáp ứng, hơn nữa còn không thu tiền của ta. Ta vẫn cảm động cho tới tận ngày
hôm nay."
Rốt cuộc công tử*** cũng
nghĩ ra : "À, cái đó coi như không tính, vũ khí là nàng tự mua, những thứ
khảm vào lúc tinh luyện cũng do nàng lấy ra, ta cũng không xài bao nhiêu tiền,
không cần khách khí."
Khinh Ca Thủy Việt tim
đập mặt đỏ, muốn nói gì đó, rồi lại không dám hấp tấp. Nhất Tiếu Hồng Trần không
nhịn nổi, PM nàng cười nói : "Có Công Tử Phù Tô ở đây, công tử còn cần
phải thêm phòng ngự sao ? Cậu vừa thấy công tử là tim lại đập loạn như nai con
đi ? Cũng không có việc gì tự nhiên thêm phòng ngự làm chi."
Khinh Ca Thủy Việt vui vẻ
nói : "Đúng vậy, cái gì công tử cũng có rồi, mình cũng chẳng có thể tặng
công tử cái gì được, chỉ đành vừa thấy mặt thì giúp công tử thêm phòng ngự. Dù
sao mình thêm cũng là đại phòng ngự, cũng không kém so với Công tử Phù
Tô."
Nhất Tiếu Hồng Trần nửa
trêu chọc nửa đề nghị : " Chi bằng tặng cho công tử thêm một sủng vật cao
cấp nữa đi."
Khinh Ca Thủy Việt toát
mồ hôi : " Công tử đã có hai con rồi, hơn nữa xem chừng người như công tử
không chú ý tới sủng vật. Thứ mà Tiên Tiêu Dao cần nhất chính là trang bị cao
cấp cơ."
Nhất Tiếu Hồng Trần đồng
ý : " Ừ cũng đúng vậy."
Lúc này, Công Tử Tiểu
Bạch hỏi Nhất Tiếu Hồng Trần trong đội ngũ : " Muốn tổ đội phó bang chủ
của nàng không ?"
Một đội người tối đa chỉ
được tám người, bọn họ còn có thể thêm được một người. Nhất Tiếu Hồng Trần trả
lời ngay : " Có, nàng cố ý chạy tới, muốn đi theo bọn ta."
Công Tử Tiểu Bạch là đội
trưởng, nghe thấy vậy liền lập tức invite Khinh Ca Thủy Việt.
Khinh Ca Thủy Việt nhìn
thấy những người ở trong đội vui mừng vô hạn, lập tức chắp tay bái Nhất Tiếu
Hồng Trần, không thể không khâm phục : " Cậu thật có mặt mũi, lại có thể
nhờ bốn vị công tử và hai vị phu nhân tới giúp làm nhiệm vụ, làm thế nào vậy,
có điều kiện gì vậy ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
không giấu nàng, nhẹ nhàng nói : " Lúc trước cái chìa khóa Thiên Cơ kia là
mình lấy được, mình đưa cho bọn họ."
Khinh Ca Thủy Việt kinh
hãi : " Là cậu sao ? Làm thế nào ? Tìm được ở đâu"
Nhất Tiếu Hồng Trần thở
dài : "Nói ra thì dài dòng lắm, hiện tại không có thời gian, chúng ta cần
nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ đã, khi nào về sẽ kể cho cậu nghe. Đi, chúng ta
tới địa ngục."
Lúc này, những người khác trong đội đã chạy tới truyền
tống trận, lập tức biến mất. Khinh Ca Thủy Việt biết Nhất Tiếu Hồng Trần tiếp
nhận nhiệm vụ có hạn định thời gian, cũng tạm nén lòng hiếu kỳ lại, lập tức
chạy theo nàng tới Ma Vực.
4.
Chốn địa ngục vẫn hừng
hực lửa, nham thạch đầy đất, tia lửa nóng cháy bốc lên khắp nơi, tạo thành sự
tương phản mãnh liệt so với Côn Luân băng tuyết trắng trời. Quái ở bên trong
càng lợi hại hơn so với Dao Đài, vừa thấy bọn họ xuất hiện lập tức chạy lên vây
công, tung ra hàng đống trạng thái bất lợi. Định thân, hôn mê, ngủ vùi, mị
hoặc, suy yếu, người chơi chỉ cần trúng một trong những loại trên, trong vài
giây đồng hồ vô pháp đánh trả, chỉ đành uống thuốc miễn cưỡng chịu đựng.
Trong đội ngũ của Nhất
Tiếu Hồng Trần có ba Tử Trúc, dưới sự chỉ đạo của Công Tử Phù Tô phối hợp rất
ăn ý, Đào Tử Yêu Yêu sử Kim Cương Phục Ma Khuyên, Khinh Ca Thủy Việt dùng Ma Ha
Quyết làm quái chung quanh đều bị ngủ vùi, đồng thời lại sử dụng Phật Quang Phổ
Chiếu tăng thêm máu cho tất cả bạn bè, Công Tử Phù Tô đứng ngoài trông coi, căn
cứ tình huống phát sinh mà sử dụng kỹ năng phù hợp để bổ khuyết.
Có hậu phương cường đại
như vậy, năm người còn lại không chút cố kỵ bắt đầu oanh tạc mãnh liệt, vừa
chém vừa giết, kỹ năng bay đầy trời, thẳng một đường vừa đi vừa giết quái, thế
như chẻ tre, tốc độ nhanh tới mức quái không kịp xuất hiện thêm, mỗi khi bọn họ
đi qua đều bỏ lại một con đường trống trơn.
Khinh Ca Thủy Việt hò hét
đầy thỏa mãn, sáu vị danh hào của Khải Hoàn Hào Môn cười ha hả vui vẻ. Nhất
Tiếu Hồng Trần cũng nhặt được một túi đầy thứ tốt, cũng vui vẻ vô cùng.
Cứ như vậy, bọn họ giết
quái tới thẳng chỗ sâu trong Địa ngục, trên đường cũng có mấy người chơi đang
đánh quái, nhìn thấy thanh thế của bọn họ cũng thoáng giật mình, sau đó phát
hiện ra quái ở xung quanh đã nhanh chóng bị tiêu diệt, đành phải đứng đó chờ
quái mới sinh ra, thuận tiện chiêm ngưỡng tư thế oai hùng của mấy vị đại thần.
Mấy người Công tử Tiểu
Bạch cũng chẳng quan tâm nhiều như vậy, chỉ một lòng một dạ phóng thẳng tới
tầng cuối cùng. Ngẫu nhiên gặp thi thể ngã chết bên đường, Đào Tử Yêu Yêu và
Khinh Ca Thủy Việt cũng hảo tâm đi phục sinh bọn họ. Công Tử Phù Tô cũng không
ngăn cản, cũng không động thủ, chỉ chăm chú nhìn trạng thái của mọi người trong
đội, đảm bảo bọn họ vừa thuận lợi đánh quái vừa đẩy cao tốc độ tiến lên. Dọc
đường đi gặp mấy bang nhân của bang phái đối địch, bọn họ cũng không xông lên
chém giết, mà chỉ lướt qua bên mình bọn họ như một trận gió, thuận tay sát luôn
đám quái mà bọn họ đang đánh, làm mấy người kia chỉ có thể đứng đó ngẩn người.
Yêu tâm chỉ do loại Yêu
Mỵ U Hồn ở đáy sâu địa ngục tự bạo sinh ra, bọn họ chạy tới cửa điện Sâm La,
Công Tử Vô Kị không chút chần chừ lập tức vọt vào. Bảy người phía sau vừa mới
tiến vào cửa, đã thấy anh quay đầu vọt ra. Mọi người đều rất kinh ngạc, lập tức
hiểu được tình huống phía trước, đồng thời dừng bước, không tiếp tục đi tới.
Công Tử Vô Kị sắc mặt đen
xì : "Vận khí của chúng ta rất tốt hay rất tệ đây ?"
Công Tử Tiểu Bạch hỏi anh
: "Có chuyện gì vậy ?"
Công Tử Vô Kị toát mồ hôi
: "Ma Quân Địa Ngục". Đây là một boss lớn siêu cấp thỉnh thoảng mới
xuất hiện, nếu chết sẽ phóng ra toàn trang sức và trang bị cao cấp. Một tuần nó
chỉ xuất hiện một lần, hơn nữa thời gian địa điểm đều không xác định, bình
thường có lúc xuất hiện ở đáy địa ngục, lại có khi xuất hiện ngăn ở cửa lớn Địa
ngục, người chơi chỉ trụ tròn giây. Bình thường muốn đánh boss này phải có từ
ba tổ trở lên, Tiêu Dao và Ma Giáo chiếm đại đa số, mang thêm mấy Tử Trúc để
hậu thuẫn, thêm trạng thái và cứu người. Hiện tại bọn họ chỉ có một đội người,
hơn nữa chỉ có một Tiêu Dao, hai Ma Giáo, còn lại năm người toàn là Côn Luân và
Tử Trúc tấn công rất kém, nếu muốn đấu võ, có thể diệt cả đoàn, nếu thực may
mắn có thể giết chết nó, cũng không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.
Công tử Vô Kị hỏi :
" Đánh hay không ?"
Công Tử Tiểu Bạch trầm
ngâm không lên tiếng. Những người khác cũng im lặng, chờ anh quyết định. Một
lát sau, Công tử Tiểu Bạch phát ra đấu khí hừng hực, kiên quyết nói "
Đánh"
Cả đoàn người lập tức
hưng phấn lên, trăm miệng một lời hưởng ứng : " Được, chúng ta đánh"
Công Tử Phù Tô cũng là
người tỉnh táo nhất, dùng ngữ khí thương lượng nói : "Muốn kêu người trong
bang tổ đội tới đánh boss không ?"
Công Tử Tiểu Bạch cũng
đáp lại không chút do dự : "Có chứ, chúng ta đánh trước, ta kêu bọn họ lập
tức tới"
Công Tử Phù Tô đáp một
tiếng "Tốt", rồi tăng thêm phòng ngự cho từng người. Đào Tử Yêu Yêu
dặn dò Khinh Ca Thủy Việt và Nhất Tiếu Hồng Trần một số thứ, dặn các nàng trước
hết phải tự bảo vệ mình, nếu muốn đánh, thì nhất định phải chú ý phối hợp với
những người khác. Nhất Tiếu Hồng Trần và Khinh Ca Thủy Việt đều là những người
thông minh, vừa nghe đã hiểu rõ. Công Tử Liên Thành, Công Tử Vô Kị và Ma Hồn
Quỷ Cơ cũng tự tăng cường trạng thái thật tốt, lập tức bổ nhào qua đó. Công Tử
Tiểu Bạch lại lui vào gần cửa, chuẩn bị giết những người của bang phái khác tới
cướp Boss.
Nhất Tiếu Hồng Trần và
Khinh Ca Thủy Việt chạy lên phía trước vài bước, mới nhìn rõ đại boss này. Ma
Quân Địa Ngục đầu trâu mặt ngựa, thân hình cường tráng, có vẻ như lớn gấp năm
lần bọn họ, phải ngẩng đầu lên mới nhìn rõ. Mọi người vây quanh nó dùng toàn bộ
kỹ năng công kích, có điều dải máu dài thượt của nó hồi lâu chẳng thấy giảm bớt
chút nào. Nhất Tiếu Hồng Trần cảm giác trong lòng trĩu lại, bất quá nàng không
sợ chết, cho nên lập tức chạy tới điên cuồng phóng kỹ năng oanh tạc. Quái này
lại có thể phun ra lửa đỏ hừng hực, mọi người liên tục bị rớt máu, huyết điều
giảm xuống nhanh chóng, ai nấy đều táng đởm kinh hồn. Mấy người tay phải lấy
hồng dược, tay trái vẫn không ngừng tung ra đủ loại kỹ năng, không dám có chút
lơi lỏng.
Chừng mười phút sau, Công
Tử Tiểu Bạch nói với mọi người : " Đội đánh boss đã tập kết hoàn tất, ba
đoàn người đã chạy tới đây. Vô Kị, cố gắng duy trì thêm vài phút"
Công Tử Vô Kị tinh thần
phấn chấn hơn nhiều cười nói : " Tốt. Yên tâm, ta vẫn duy trì được"
Đúng lúc này, phía bên
ngoài điện đột nhiên có một số lượng lớn người ào vào, trên đầu đính danh hiệu
và tên bang phái Huy Hoàng Vương Triều hoặc Thiết Huyết Đại Kỳ Minh, hai bang
này là tử địch của Khải Hoàn Hào Môn, thấy cừu nhân là Công Tử Tiểu Bạch đương
nhiên đỏ mắt chạy lên quần công. Trong lúc cấp bách, Công Tử Vô Kị vội vã ra
lệnh : " Quỷ Cơ, mau đi chặn cửa. Tiểu Bạch, vào đây."
Ma Hồn Quỷ Cơ lập tức rút
đao lùi lại phía sau, bay nhanh tới ngoài điện, chắn ở trước mặt Công Tử Tiểu
Bạch. Nàng là một Phật Ma Giáo hiếm thấy, lực công kích tuy không cao hơn so
với những Ma Giáo khác, nhưng máu nhiều phòng thủ cao, lại có thể thi triển kỹ
năng vô địch trạng thái liên tục, trong chiến đấu có thể coi như có tấm thân
bất tử. Nàng chỉ hơi chạy ra phía trước, Công Tử Tiểu Bạch lập tức lui về phía
sau hai mươi bước, lập tức xuất chiêu Sấm Vang Chớt Giật. Đây là kỹ năng có thể
phóng ra với cự ly xa nhất trong game "Truyền Thuyết Anh Hùng", những
kỹ năng khác không thể đánh tới anh, nhưng anh
có thể đứng từ xa mà giết được người khác.
Ma Hồn Quỷ Cơ thấy anh đã
thối lui vào trong cửa điện, liền nhảy tới bậc thang, ngăn ở cửa, thực là một
người giữ cửa ải, vạn người không thể đi qua. Lúc này nếu có thêm một Tiêu Dao
ở bên cạnh thì thực sảng khoái, kẻ khác tiến lên cũng chỉ có thể trụ được trong
giây lát. Đáng tiếc họ chỉ có một Tiêu Dao, Công Tử Liên Thành lại là người
công kích boss chính, căn bản không thể tới được.
Đám người bên ngoài nối
đuôi nhau áp tới, các loại kỹ năng đua nhau phóng tới trên người Ma Hồn Quỷ Cơ.
Công tử Tiểu Bạch sử chiêu Sấm Vang Chớp giật cũng có thể giết lại mấy người,
nhưng lập tức đã bị mấy thầy thuốc đứng ở phía xa xa cứu lên, lại lập tức xông
vào chiến đấu.
Công Tử Liên Thành bỗng
nhiên nói : "Chúng ta để Boss cường hóa đi, nổ chết bọn chúng."
Công Tử Tiểu Bạch lập tức
tán thành : " Đúng, Quỷ Cơ, đến lúc ta kêu nàng, nàng liền thả cho bọn họ
tiến vào nhé."
Ma Hồn Quỷ Cơ phải chiến
đấu với một đám người, thực sự không rảnh tay để trả lời, liền đáp một tiếng
"Được" rồi im bặt.
Công Tử Tiểu Bạch vọt tới
trước mặt Boss, đột nhiên tung ra sợi Dây Trói Yêu, cuốn chặt lấy thân thể Ma
Quân Địa Ngục. Đây là đạo cụ bắt giữ sủng vật do hệ thống cửa hàng bán ra,
nhưng chỉ có thể dùng đối với những quái bình thường, nếu không, chỉ làm cho
quái cao cấp và Boss cuồng hóa, hậu quả cuối cùng là bị tiêu diệt cả đoàn. Dây
Trói Yêu vừa quấn lấy trên người Ma Quân Địa Ngục, kỹ năng của nó tạm thời
không thể tung ra, chỉ thấy nó trợn to hai mắt thở hổn hển giận dữ, người gồng
lên, cố gắng giãy thoát dây trói.
Mấy người Khải Hoàn Hào
Môn thấy cảnh này, lập tức lui về góc đại điện. Công Tử Tiểu Bạch thốt ra mấy
chữ ngắn gọn "Thả người".
Ma Hồn Quỷ Cơ lập tức mở
vô địch trạng thái, thu chiêu chạy vội về phía sau. Đám người vây công nàng ở
cửa không kịp suy nghĩ, lập tức xông thẳng vào đại điện như ong vỡ tổ.
Nhất Tiếu Hồng Trần và
Khinh Ca Thủy Việt cũng chưa thực sự đánh Boss bao giờ, mới vừa rồi Đào Tử Yêu
Yêu cũng chỉ giới thiệu ngắn gọn một chút kế sách hoặc tình huống hay gặp, căn
bản không biết tới việc cố ý làm cho Boss cuồng hóa như thế này, trong lúc vội
vã mọi người cũng không nhớ ra để nhắc nhở hai người, hai nàng thấy mọi người
thối lui trong chớp mắt, mới đầu còn ngẩn ra, sau đó cũng lập tức quay đầu bỏ
chạy, có điều bị chậm lại một chút.
Ma Quân Địa Ngục gầm lên
một tiếng giận dữ, Dây Trói Yêu trên thân đứt thành từng đoạn. Toàn thân nó
bùng lên một ngọn lửa dữ dội, trong khoảnh khắc phun trào ra tứ phía. Nhất
thời, Sâm La Điện chính thức trở thành chốn địa ngục.
Công Tử Liên Thành và
Công Tử Vô Kị đồng thời xông ra từ chỗ ẩn thân, nhanh chóng dùng khinh công
lướt tới. Những hòn đá rực lửa chói lòa nằm lăn lóc bắn văng khắp nơi, căn bản
hai người cũng không rảnh chú ý, lại ra tay cực kỳ ăn ý. Công Tử Liên Thành sử
một chiêu Thiên Nhược Hữu Tình bắn về phía Nhất Tiếu Hồng Trần, Công Tử Vô Kị
lại dùng chiêu Si Tâm Thủ Hộ ném tới trên người Khinh Ca Thủy Việt. Hai chiêu đó
là kỹ năng chúc phúc, dùng máu huyết của mình làm lễ tế, có khả năng phòng hộ
cực kỳ hiệu quả, có thể miễn dịch với hết thảy những thương tổn hay trạng thái
bất lợi, có điều chỉ cần dùng tới chiêu này, chính mình chỉ còn một giọt máu,
chỉ cần một con kiến cũng có thể khiến mình chết luôn.
Sau khi ngọn lửa địa ngục
hừng hực lướt qua, chỉ thấy trên mặt đất la liệt thi thể, trong đó có cả Công
Tử Liên Thành và Công Tử Vô Kị. Khinh Ca Thủy Việt vừa khóc vừa phục sinh hai
người, Nhất Tiếu Hồng Trần không thiếu một giọt máu, nhìn thấy người nằm trên
mặt đất, cũng nghẹn ngào khôn kể.
Ma Hồn Quỷ Cơ cũng không
để ý tới Công Tử Vô Kị, lập tức xông lên đánh quái, Công Tử Tiểu Bạch và Đào Tử
Yêu Yêu cũng xông lên dùng toàn lực tấn công. Công Tử Phù Tô vẫn tỉnh táo như cũ
mở pháp trận theo dõi xung quanh.
Công Tử Liên Thành chấp
nhận phục sinh, lập tức đứng bật dậy khỏi mặt đất, mỉm cười an ủi : "Đừng
khóc, cũng chẳng có gì lắm. Thầy thuốc không thể chết được, dưới tình huống như
vậy, đương nhiên bọn ta phải bảo hộ thầy thuốc. Chỉ cần có nàng ở đây, chúng ta
có thể sống."
Công Tử Vô Kị cũng cười
nói tiếp : "Đúng vậy, trên chiến trường thầy thuốc là bảo bối của bọn ta,
nhất định phải bảo hộ."
Lúc này Nhất Tiếu Hồng
Trần mới hỏi hai người : " Có bị rớt điểm kinh nghiệm hay không ?"
Công tử Liên Thành tỏ vẻ
thản nhiên đáp : " Rớt một chút thôi, không sao cả,"
Công tử Vô Kị cũng tiêu
sái nói : "Đúng vậy, chuyện nhỏ, giết xong Boss này, điểm kinh nghiệm lại
tăng trở lại mà,"
Bốn người vừa nói vừa gia
nhập chiến đoàn, Công Tử Tiểu Bạch phân phó : "Quỷ Cơ, nàng lại tiếp tục
đi tới canh cửa, chắc chắn là bọn chúng đang kêu người tới,"
Ma Hồn Quỷ Cơ lập tức đáp
ứng, giảm bớt lực công kích, đợi Công Tử Vô Kị tới giữ vị trí tấn công chính
xong, mới nhanh chóng lùi lại ra cửa điện.
Mấy phút sau, ba đội đánh
Boss của Khải Hoàn Hào Môn đã vọt tới, Công Tử Tiểu Bạch liền chào mọi người :
"Nơi này giao cho bọn họ đi, chúng ta tiếp tục đi làm nhiệm vụ."
Bảy người còn lại lập tức
đáp ứng, chậm rãi rời khỏi, sau đó tập kết ở một chỗ, cùng tiếp tục chạy tới
chỗ sâu trong đại điện.
-----
* Linh Sơn Tuyết Hầu : Khỉ Tuyết trên Linh
Sơn
**Nguyên tác là Công tử Vô Kị, nhưng là
Công tử Tiểu Bạch thì chính xác hơn
***Chỉ Công Tử Liên Thành
Nói qua về một số kỹ năng trong game
=> Giết Boss chính hoặc gánh
vác Boss : Trong một đội luôn có những người đánh chính, thu hút toàn bộ sự tấn
công của quái. Trong Truyền Thuyết Anh Hùng này có 4 môn phái : do đặc thù kỹ
năng, Tiêu Dao và Ma Giáo công mạnh, nhanh nhẹn, lại thuộc phái đơn công nên
thường đánh Boss chính, Côn Luân có kỹ năng quần công nên thường phụ trách tiêu
diệt những quái nhỏ chung quanh, Tử Trúc khống trường.
=> Kỹ năng quần công : có nghĩa là mỗi
lần tấn công có thể tấn công nhiều đối tượng
=> Kỹ năng đơn công : chỉ tấn công được
vào một đối tượng duy nhất.
=> Khống trường : Khống chế cục diện.
Nghĩa là tùy lúc thêm các kỹ năng phụ trợ những người đang đánh quái như thêm
máu, mở pháp trận loại trừ những kỹ năng bất lợi, xuất các kỹ năng hỗ trợ tấn
công quái như mê man, ngủ trụ. v.v, hoặc đối phó với những biến cố phát sinh
bất ngờ như quái mới xuất hiện, người phe đối địch v.v., về một mặt nào đó cũng
có phần giống người cảnh giới.
=>Thời gian chờ : Giữa hai lần phát
động cùng một kỹ năng luôn có một khoảng thời gian chờ, sau khi xuất chiêu thứ
nhất, phải đợi hết thời gian chờ quy định mới có thể xuất chiêu thứ hai tương
tự.
Như vậy, để có thể tấn công liên tiếp,
người chơi phải sử dụng đan xen những kỹ năng khác nhau, để không phải chịu
khoảng thời gian chết, đồng thời cũng sử dụng được những kỹ năng mạnh nhất.
=>Mở trạng thái vô địch : là mở ra một
kỹ năng phụ trợ, khi đang trong thời gian mở kỹ năng này, người mở sẽ không
phải chịu bất kỳ tổn thương nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT