Ôi ~! TỘC Tích Bá? Sao thế giới này còn có một cái Tộc Tích Bá này nhỉ? Cái tên kỳ quặc thật...
“Tộc Tích Bá có một truyền thuyết hiếm người nào hiểu: Nếu một người con
trai quay lưng lại nói với một người con gái, đưa thẳng ngón tay cái chỉ lên trời...”
Một người con trai quay lưng với người con gái ,
đưa thẳng ngón tay trỏ chỉ lên trời?? Ngón trỏ chỉ lên trời??? Động tác
này quen thuộc quá", quen thuộc quá...
A_0
Khoan đã...động tác này , động tác này chẳng phải chính là động tác mà Thuần Hy đã làm
vào đêm tình nhân sau khi cự tuyệt tôi.Sau khi tôi van xin anh ấy quay
lại nhìn tôi một cái.Anh chẳng thèm , rồi còn quay lưng lại làm động tác đó sao? Là động tác đó! Đúng thế! Chính xác! Tôi chắc chắn !!! Y hệt
không khác tí nào!!!
Mau nhìn xem phía dưới nói gì? Tôi mơ hồ cảm thấy , cảm thấy câu đố lớn nhất với tôi, câu đố về Thuần Hy, sắp được
mở ra... " Nếu một người con trai đối lưng với một người con gái và chỉ
thẳng ngón tay trỏ lên trời, có nghĩa là , anh ấy đang thề với trời
xanh, đời này kiếp này, ngoài cô ấy ra , không yêu ai
Có nghĩa là , anh ấy đang thề với trời xanh, đời này kiếp này, ngoài cô ấy ra không thể yêu ai nữa!!!
Ngoài tôi ra không còn yêu ai nữa!!! A_0**0_0**0_0**0_0**0_0**0_0**0_0**0_0**0_0**0_0"
Như bị trăm ngọn sét giáng trúng !
( Những hồi ức bắt đầu tái hiện)
“ Kim Thuần Hy-Thuần Hy anh quay lại nhìn em một cái có được không? MỘt
lần thôi, được không? Chỉ một lần...” Tôi để mặc cho nước mắt tuôn chảy, tuôn rơi gần như dốc cạn tất cả nước mắt tích lũy cả một đời ra
ngoài....
Bóng anh đang bước đi bỗng chốc khựng lại
Anh sẽ quay lại ư? Thật không? Anh vẫn quan tâm tôi đúng không? Nhưng không hề , anh không quay lại...
Anh chỉ đưa một bàn tay, rồi chầm chậm đưa lên cao, dùng ngón trỏ chỉ thẳng lên trời
Ngón trỏ thon dài của anh, như thấp tháong phát sáng trong băng tuyết bay đầy trời tuyệt đẹp nhưng cũng rất vô tì
Nước mắt, tuôn trào điên cuồng...
“Này, có phải cô lại thấy không khỏe phải không? Tôi đi tìm thuốc” Sau lưng vẳng lên tiếng Thuần Hy
“Đợi đã!” Tôi gọi anh lại, giọng nói khàn đặc và thê lương. Sau đó tôi đưa
một bàn tay lên chầm chậm ,chầm chậm đưa lên. Tôi không quay người lại
từ đầu đến cuối luôn quay lưng lại với anh Ngón tay trỏ của tôi dần dần
đưa lên, chỉ thẳng lên trần nhà Phía sau là sự yên lặng chết chóc...
Tôi quay người lại nước mắt lưng tròng nhìn anh chầm chậm với tình cảm dâng trào, tràn hơn bao giờ hết...
"Đời này kiếp này ngoài anh ra không yêu ai khác nôi nói với anh! Anh im lặng!
“Thuần Hy! Đời này kiếp này ngoài anh ra , em sẽ không yêu ai nữa!”Tôi vừa bước về phía anh, vừa nói.
vẫn im lặng!
“Kim Thuần Hy ! Đời này kiếp này ngoài anh ra, Quách Tiễn Ni em sẽ không yêu ai nữa!!!” Tôi đã tiến đến trước mặt anh.
Tôi không nhìn thấy đôi mắt anh, vì anh cúi gầm mặt
“A_A Tại sao anh không dám ngẩng lên? Tại sao anh không dám nhìn vào mắt em? Anh sợ hãi, đúng không? Anh sợ đôi mắt anh sẽ bộc lộ tình cảm thật của
anh, đúng không? Anh sợ thừa nhận rằng anh thích em, đúng không? Anh sợ
thừa nhân anh yêu em , đúng không?”
“Có phải thế không??? Có phải là thế không??? Anh nói đi, tại sao anh không nói? A_A Em muốn anh nói...”
Tôi đỡ mặt anh lên , áp đôi môi mình lên đó...
Tôi vừa khóc vừa hôn anh, nức mắt thấm ướt đôi môi tôi, cũng tham ướt đôi môi anh...
Lúc đầu, môi anh rất lạnh, thậm chí có chút tránh né yếu ớt, nhưng dân dân, dân dần , nó trở nên ấm áp, nong nóng, rồi rực nóng bỏng, sau đó áp
xuống điên cuồng như bão táp mưa sa, một sự điên cuồng chưa bao giờ
có...
Anh đã hôn tôi điên cuồng như thế, với toan bộ nhiệt tình
của anh, toan bộ tình yêu sâu sắc của anh, toan bộ tình cảm toan bộ sự
chân thành...
Tôi tin, tôi tuyệt đối tin rằng , trong khoảnh khắc này, anh đã giải phóng tất cả, tất cả , tất cả tình yêu chân thành của
anh với tôi...
Tôi nguyện ngạt thở trong nụ hôn của anh, tôi
nguyện lạc đường trong nụ hôn của anh, nguyện say đến chết trong nụ hôn
của anh, tôi nguyện dùng sinh mệnh của mình để đổi lấy một phút tình yêu trọn vẹn không giữ lại chút gì của anh...