“ Nàng sắp là thế tử phi của Lam Triệt, lại được hắn sủng ái như vậy, bản vương tin tưởng, nàng có thể giúp bản vương hạ dược hắn” Mạc Y Hàn cong môi, dịu dàng nói.
“ Tại sao? Mạc Y Hàn, lẽ nào ngài không sợ
tiểu nữ bẩm báo việc này với phu quân sao? Hơn nữa, ngài dựa vào đâu mà
chắc chắn tiểu nữ sẽ đáp ứng giết chính phu quân của mình?”Nàng có chút
mỉa mai nói, vừa nói vừa đưa tay kéo khăn hỉ xuống, ngẩng lên nhìn hẳn , đôi mắt long lanh đáng yêu như xoáy vào tâm can hắn.
Mạc Y Hàn sững người một chút, tiến tới nâng cằm nàng lên , ôn nhu đáp :
“ Nếu thật sự yêu hắn, nàng sẽ không tùy ý giật khăn hỉ xuống như thế đâu?”
“ Ai da, ngài đúng là bị trói buộc bởi mấy cái lời nói vớ vẩn đó rồi. Đâu nhất thiết cứ phải không yêu thì giật xuống đâu?”
“ Vậy sao?Cuối cùng, nàng có trả ơn ta không đây?Hơn nữa, đó không phải
thuốc độc giết người, chỉ là thuốc xổ mà thôi” Mạc Y Hàn cười “ vô tội”
nhìn nàng.
“ Thuốc xổ?” Nàng nhíu mi.
“ Ân”
…
Đến gần nửa đêm , Đông Phương Lam Triệt mặt đỏ ửng vì say lảo đảo bước vào, Tịch Nhan tỉnh dậy từ trước, thấy hắn liền biết ý lui ra ngoài.
Nhìn đến tiểu nương tử ngoan ngoãn ngồi bên mép giường, Lam Triệt có chút
hài lòng, từng bước tiến tới, trong đầu đang tưởng tượng ra khuôn mặt
yêu kiều đang đỏ mặt e thẹn của nàng.
Hắn cầm gậy đã được chuẩn
bị sẵn kế bên, nhẹ nhấc khăn hỉ lên, trái với mong đợi, nàng chẳng có tí gì gọi là e thẹn cả, cơ mà dường như đang nhịn cười .
“ Tiểu
nương tử, nàng làm ta thật mất hứng !” Lam Triệt ra vẻ không hài lòng ,
đưa tay cầm lấy hai ly rượu hợp cẩn đã được rót ra sẵn trên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh nàng, đưa một ly cho nàng. “ Dù ta không biết là nàng
đang buồn cười chuyện gì, nhưng mà, cứ uống rượu trước rồi hãy nói sau
!”
“ Ái phi, lẽ nào nàng chưa có biết cái gì là động phòng sao?”
“ Ngươi… bỏ ra… ta…” Mặt nàng lại đỏ lên. Trời ơi….
Ngay lúc hắn cúi xuống định hôn nàng thì chợt khựng lại, mặt đang đỏ hồng tự dưng chuyển thành màu đen sì , mây mù giăng lối, mặt hắn tái mét, vội
vã nhảy xuống giường , đi ra khỏi phòng .
Nàng thở gấp , vuốt
vuốt ngực lấy lại tinh thần. Ha ha, thuốc xổ có tác dụng rồi! Đảm bảo
hắn sẽ đi đến sáng mai luôn! a ha ha ha !
Tuy đây chỉ là “ món
quà “ nho nhỏ mà Mạc Y Hàn gởi cho hắn mừng hắn lập phi mà thôi , nhưng
nàng lại thấy, chính nó đã cứu nàng nha!
Nàng thực chưa muốn cùng hắn làm cái chuyện đó!
Qủa nhiên, Tịch Nhan mặt sầm sì đi vào, có chút giận dỗi nhìn nàng :
“ Tiểu thư, rốt cuộc là lúc em ngất đi, người đã gặp ai? Chính người đã bỏ thuốc xổ vào rượu cho gia uống đúng không?”
“ Tịch Nhan a , em nhỏ tiếng một chút” Nàng lao tới bịt miệng Tịch Nhan
lại , cười cười lấy lòng “ A Tịch yêu dấu, này là ta không có cố ý a”
Cả đêm hôm đó, Kính Dương Vương phủ một phen náo loạn, đại phu lần lượt đi ra đi vào , căng thẳng đến chảy cả mồ hôi. Quan trọng là, Kính Dương
Vương phi vô cùng, phải nói là vô cùng tức giận.
Rầm!!
Vương phi không thèm để ý cái gọi là hình tượng, một phát đập mạnh tay xuống
bàn , phẫn nộ nhìn đám gia nhân đang quỳ trước mặt , gần như là quát lên :
“ Rốt cuộc là ai? Là ai đã to gan bỏ thuốc xổ hãm hại Thế
tử?Hừ, tại sao ngày thường các ngươi không bỏ, lại chọn đúng ngay ngày
tân hôn của nó cơ chứ!Hả?”
“ Phụt!” Kính Dương Vương đang ngồi bên cạnh uống trà, nghe nàng nói vậy, liền không chịu được phun hết trà ra ngoài.
Đám gia nhân cũng kinh ngạc không kém. Vương phi là đang nói cái gì thế này?
Lăng Bích Nguyệt nghe nói Vương phi rất tức giận, đang hỏi tội mấy nô tài,
nàng cảm thấy, chuyện này là do mình, không nên để liên lụy đến người
khác nên vội chỉnh trang lại hỉ phục, đầu tóc rồi đến đại sảnh gặp
người.
Nàng tỏ ra hiền lành , lo lắng đến bên Vương phi, dịu giọng an ủi :
“ Mẫu phi a, có lẽ không phải bọn họ đâu. Hơn nữa, chỉ là thuốc xổ, không phải thuốc độc, Thế tử không gặp nguy hiểm, như vậy là ổn rồi a”
“ Hừ, cho dù là thế, cũng không thể tha thứ mà, mau đem bọn họ mang ra ngoài đánh năm mươi trượng cho bản vương phi!”
Nàng hoảng hốt , vội can thiệp vào :
“ Mẫu phi, trong bình rượu không có thuốc xổ, ly rượu cũng là con rót ra, có lẽ thế tử ăn phải cái gì đó nên mới thế.”
“ Đại phu chẩn đoán là thuốc xổ”
“ …”
“ Không nhiều lời, người tới, lôi ra ngoài cho bản vương phi!”
Mặt nàng tái mét, vội nài nỉ :
“ Mẫu phi a, hôm nay là ngày đại hỉ, không nên làm người khác bị thương, như vậy sẽ không may mắn.”
“ Nhưng vì họ mà đêm động phòng hoa chúc không thành, đánh là còn nhẹ ! Đáng lẽ phải lôi ra tru di cả tộc!”
Đám gia nhân vừa nghe bốn chữ “ tru di cả tộc” liền gào khóc thê thảm. Nàng cảm thấy hối hận vô cùng. Sao lúc đó lại không nghĩ tới hậu quả thế này kia chứ!
“ Mẫu phi , động phòng hoa chúc không nhất thiết phải
là hôm nay nha. Có lẽ người không biết, có rất nhiều vị phu nhân, cho dù là chính phi, khi rước vào cổng đã bị phu quân chia phòng, con kể ra
vẫn còn rất may mắn. Hơn nữa, hai hôm nữa cũng là ngày đại cát , có thể
làm bù nha” Nàng ngọt ngào nói.
Sức thuyết phục của nàng cuối
cùng cũng làm Kính Dương Vương phi rung động, hoàn toàn nghe theo lời
nàng, không những thế, còn khen nàng , khen lấy khen để :
“ Ai da da, con dâu của ta đúng là hiểu biết nha. Phải thế chứ!Như vậy mới đủ
tư cách trở thành thế tử phi của Kính Dương Vương phủ chứ! “ Người lại
quay sang nhìn đám nô tài, lạnh lùng nói “ mau lui xuống hết!”
Sau đó, Kính Dương Vương phi dẫn nàng đi xem tình hình của Lam Triệt. Haiz, hắn vẫn phải ngồi trong phòng tắm , ôm cái hố xí . Haizzzz…
Vương phi sợ nàng mệt mỏi, ở lại cũng chẳng được ích lợi gì nên phái người
dìu nàng về phòng. Để tránh nghi ngờ, lúc đầu nàng còn giả vờ dùng dằng
không chịu đi, lúc sau mới chịu về phòng.
Nhưng vừa vào đến phòng đã nhảy luôn lên giường nằm ngủ hết sức ngon lành. Nào biết Lam Triệt ở đâu đó đang nghiến răng kèn kẹt, mặt xanh lè xanh lét, chỉ hận không
thể lao tới đây một kiếm đâm chết nàng !
Nữ nhân chết tiệt ! Bản thế tử sẽ không tha cho nàng!
“ Hắt xì.. hắt xì…” Nàng đang ngủ, chợt cảm thấy lạnh sống lưng, bất giác hắt hơi vài cái. Ai da, sao thế này, trời hôm nay rất nóng nha?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT