Thằng đang đứng ở trên quyền đài kia đích thực là một siêu cấp cường tráng, thân mình cao phải đến một thước chín, cân nặng ít nhất hơn một trăm kilogram. Người da trắng, đầu cạo trọc lóc, cần cổ tựa hồ cùng cái đầu to thô như nhau. Cơ thịt trên nguwofi hắn không giống như những nam nhân cường tráng thông thường, trên người thằng này mỗi khối cơ bắp đều một dạng giống như từ sắt thép tôi luyện nhiều lần mà thành, đường nét rõ ràng giống như lấy đao mà khắc thành, cơ bụng cuồn cuộn nổi lên tám múi thịt dày đặc như khối thép, khiến cho người ta vừa nhìn đến đã biết chỉ sợ ngay cả dùng gậy đánh bóng chày toàn lực đánh lên nguwofi cũng không có cách nào làm cho hắn đau đớn. Còn sau lưng của hắn, từ hai vai xuống đến phần eo lưng, hình thành một cái hình tam giác cân, lúc hắn rung rung, nhìn giống như là sau lưng mọc ra một đôi cánh. Đã quen với sinh lý học cùng vận động học của cơ thể người, Vương Chí đạo biết được, một người có được dạng cơ lưng như thế, lực bạo phát đều là cực kỳ kinh người.

Hai chân hắn to lớn tráng kiẹn như cột thép, hai cái cẳng tay cơ bắp xoắn lại, từng đường gân guốc nổi lên thập phần rõ ràng, hai nắm tay nắm chặt da thịt nổi chai sần, phía trước nắm tay vẫn còn dính đầy máu tươi, thoạt nhìn qua tưởng như hắn đang đeo hai cái nắm đấm sắt màu đỏ. Chính là hai cái nắm tay đó, đã đem tay đấm bốc, thực lực vốn không dưới Chu Quốc Phu ở đây, đánh cho thành con mắt rơi ra ngoài, thân thể lõm vào thành hai cái hố sâu!

Dạng người như vậy, xưng gọi hắn là "quái vật" cũng không sai, vậy mà theo lúc Thái Gia Dương mô tả hắn, chỉ dùng qua loa là vóc người tráng kiện cùng bộ dáng rất khốc liệt, đúng là cũng bó tay!

Quái vật đầu trọc lóc kia dang trừng trừng đôi mắt xám xịt, lạnh lùng theo dõi đối thủ trước mặt hắn. Đối thủ này lại là một người Trung Quốc, bất luận là chiều cao hay cân nặng cũng đều có chút nhỏ bé.

Vương Chí Đạo có chút ngạc nhiên, hỏi Thái Gia Dương đang đứng bên cạnh: "Người này là ai vậy hả, hắn lá gan cũng thật là lớn đó, đã nhận thấy biểu hiện của quái vật đầu trọc kia rồi, mà vẫn còn dám đi lên!".

Thật không ngờ Thái Gia Dương cũng là vẻ mặt hết sức ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào người Trung Quốc kia, lại nói: "Ta cũng không nhận ra hắn hả, nhưng mà hình như bộ dáng của hắn có chút quen thuộc? Hả, ta nhớ ra được rồi, hắn hình như là một tên đi theo Trương gia!".

"Trương gia là ai?". Vương Chí Đạo hỏi.

"Là Trương Khiếu Lâm!". Trả lời là Chu Quốc Phú, chỉ thấy hắn thần sắc ngưng trọng nói tiếp: "Ta nhận ra người kia, hắn alf quyền thủ được Trương Khiếu Lâm bồi dưỡng ra, chuyên môn đánh hắc quyền ở võ đài ngầm của Trương Khiêu Lâm. Tên thật không biết, chỉ biết hắn biệt hiệu gjoi là "Hung lang, chính là quyền thủ đánh giỏi nhất dưới tay Trương Khiếu Lâm, đánh hắc quyền chưa từng thất bại, chính là một cây tiền của Trương Khiếu Lâm!".

"Hung Lang!". Vương Chí Đạo lẩm bẩm nhắc lại một lần cười nói: "Một danh hiệu này hô lên cũng không tệ, có sát khí, mặc dù không biết thực lực hắn như thế nào, nhưng là chỉ bằng vào hắn đã dám đứng ở trước mặt quái vật đầu trọc kia, cũng đã chứng minh được hắn có đủ dũng khí, tin tưởng thực lực hắn nhất định sẽ không kém!".

Thái Gia Dương chỉ vào hai người đang ngồi ở một chỗ, hạ giọng nói: "Đã nhìn thấy chưa? Trương Khiếu Lâm đang ngồi ở kia đó, ngay bên cạnh hắn là một tay người nước Nga, chính là cùng đến đây với quái vật đầu trọc kia, hắn tự xưng hắn là người đại diện cho quái vật đầu trọc".

"Chúng ta đi sang đó nghe xem bọn hắn nói chuyện gì?". Vương Chí Đạo vừa nói vừa dẫn đầu mấy người đi tới chỗ Trương Khiếu Lâm cùng tay người nước Nga kia.

"Áo Ba La tiên sinh, ngươi mang người của ngươi đến Trung Quốc mục đích làm cái gì đây? Chỉ nghe Trương Khiếu Lâm hướng gã người nước Nga kia đặt câu hỏi.

Áo Ba La người nước Nga, đại diện cho quái vật đầu trọc, hãnh diện cười nói: "Ta chính là nghĩ muốn chứng minh cho toàn thế giới biết được, dân tọc Nga La Tư chúng ta chính là dân tộc mạnh nhất thế giới, mà Ba Lạc Phu (Belanov), niềm kiêu hãnh của Nga La Tư chúng ta, chính là người mạnh nhất trên toàn thế giới!".

Trương Khiếu Lâm nghe vậy cười lớn nói: "Áo Ba La tiên sinh, ngươi cho rằng chạy đến quán bar này đánh chết vài tay đấm bốc, là có thể chứng minh quyền thủ của ngươi là quyền thủ mạnh nhất trên toàn thế giới!".

"Đương nhiên không phải!". Áo Ba La rất nhẹ nhàng cười nói: "Trung Hoa võ sĩ hội" của người Trung Quốc các ngươi không phải đang có ý định ba tháng sau sẽ tổ chức Đại thi đấu võ thuật toàn quốc ở tại Thượng Hải này hay sao? Nước Nga chúng ta hướng Trung Hoa võ sĩ hội để xin một cái thiệp mời, đến lúc đó Ba lạc Phu cũng sẽ tham gia. hơn nữa, Anh Pháp, Đức, Ý , Mỹ, Úc các nước cũng đều đã huwonsg Trung Hoa võ sĩ hội đòi thiệp mời, yêu cầu để cho các quyền thủ của quốc gia mình cũng được tham gia. Đến lúc đó Đại hội thi đấu võ thuật toàn Trung Quốc của các ngươi sẽ chuyển thành Vạn Quốc (World Cup) võ thuật đại thi đấu. Nghe nói Nhật Bản cũng đang tuyển mộ cao thủ hàng đầu của bọn họ đưa đến Thượng Hải, cũng muốn tranh hùng tại Vạn Quốc võ thuật đại hội. Nhật Bản đã phái ra một người tên là Cao Nguyên Bổn, liên lạc với quyền thủ đại biểu cho tất cả các nước bao gồm có cả nước Nga, nói là muốn cùng chúng ta hợp tác, cùng nhau đem những thứ thần thoại gì đó về võ thuật Trung Quốc đánh tan hết. Cao Nguyên Bổ kia thậm chí còn tuyên ngôn rằng sẽ "làm cho người Trung Quốc rõ ràng, bọn họ chỉ là Đông Á bệnh phu!".

Lại cười ha ha một hồi, Áo Ba La lại nói: "Cao Nguyên Bổn hướng chúng ta yêu cầu, ba tháng nữa khi tham gia Vạn Quốc võ thuật đại hội, đem tất cả các võ giả Trung Quốc đánh hạ xuống dưới lôi đài, mười danh hiệu đầu bảng đều do chúng ta chiếm lấy hết!".

"Lại là nằm mơ giữa ban ngày nữa hay sao, tiểu Nhật Bản quả thực là thích nằm mơ giữa ban ngày mà. Bao nhiêu lần đã tới các võ giả Trung Quốc khiêu chiến, lần nào cũng bị đánh cho vô cùng thê thảm, đều cụp đuôi chạy về mất. Sau đó lại vẫn không biết hối cải, lại bắt đầu nằm mơ giữa ban ngày, kết quả thế nhưng lại vẫn không hề thay đổi, vẫn là giấc mộng đẹp bị đánh cho tan nát! Áo Ba La tiên sinh, người nước Nga các ngươi cũng sẽ khôgn giống như tiểu Nhật Bản đấy chứ?".

Nói chuyện chính là Vương Chí Đạo, hắn nghe được khẩu khí kiêu ngạo khinh miệt của Áo Ba La, liền không nhịn được mà liền nói ra luôn.

Áo Ba La quay lại, nhìn thấy đám người Vương Chí Đạo cùng Chu Quốc Phú, ngạc nhiên hỏi: "Vị này là người nào đây? Khẩu khí sao lại cuồng ngạo như vậy?".

Trươgn Khiếu Lâm nhìn thấy Vương Chí Đạo, trong mắt âm quang chợt lóe, cười hắc hắc một tiếng, hướng Áo Ba La giới thiệu nói: "Áo Ba La tiên sinh, để ta giới thiệu với ngươi , vị này chính là Tinh võ môn đệ tử Vươgn Chí Đạo. Ngươi đừng coi thường hắn tuổi còn nhỏ, nhưng hiện nay hắn chính là nhân vật đang làm náo động Thượng Hải nhất đó. Ngươi biết không, Nhật Bản đã vài lần phái ra cao thủ hướng hắn khiêu chiến, kết quả đều bị hắn giết chết sạch, bây giờ cả Thượng Hải đều công nhận hắn là thiếu niên anh kiệt võ công lợi hại nhất. Người Nhật Bản hiện nay đối với hắn vừa hận vừa sợ đó! Cho nên hắn tuyệt đối có tư cách cuồng ngạo! Áo BA La tiên sinh, ngươi có muốn để cho quyền thủ của ngươi cùng hắn đấu một chút hay không? Bất quá ta khuyên nguwoi tốt nhất không nên, Vương Chí Đạo một khi ra tay là tất phải giết người, vạn nhất quyền thủ của ngươi chết ở dưới tay của hắn, ba tháng nữa ở Vạn Quốc võ thuật đại hội, nước Nga các ngươi chỉ sợ khôgn còn có ai tham dự nữa thôi!".

Chu Quốc Phu thấp giọng nói bên tai Vương Chí Đạo: "Thằng cha Trương Khiéu Lâm này quả thật là âm hiểm, ghĩ muốn khiêu khích để cho quái vật đầu trọc kia cùng ngươi đánh một trận đó, ngươi ngàn vạn lần đừng để mắc mưu hắn!".

Vươgn Chí đạo lạnh lùng đáp lại: "Yên tâm ta khôgn có ngư như vậy!".

Chỉ nghe thấy Áo Ba La hừ lạnh một tiếng, nhìn Vương Chí Đạo nói: "Nguyên lai ngươi chính là Vương Chí Đạo kia đó hả, ta vừa mới tới Thượng Hải đã đuwojc nghe qua đại danh của ngươi rồi. Mượn của người Trung Quốc các ngươi một câu nói: Quả nhiên là thiếu niên anh hùng, hậu sinh khả úy! Bất quá ngươi không có khả năng đánh thắng được BA Lạc Phu. Ba Lạc Phu chính là chiến sĩ tốt nhất của nước Nga chúng ta. Hắn vốn đến từ Tây Bá Lợi Á (Siberri), đã ở tại nơi lạnh nhất thế giới này đến hai mươi năm, chịu qua mọi loại huấn luyện gian khổ nhất. Có thể dùng tay nhấc lên được cả đầu máy xa lửa, một quyền đánh xuyên qua lớp băng dày nửa thước, hai tay xé rách đôi một con lang, càng có thể dùng tay không mà đánh gục được được cả gấu Bắc Cực. từ khi ta phát hiện ra hắn, đã dẫn hắn đi chu du khắp thế giới, cùng quyền thủ khắp nơi trên thế giới đánh nhau, chết ở trên tay hắn đến nay đã có cả hơn hai trăm ngươi rồi. Người tuổi trẻ, ngươi nếu mà đánh với Ba Lạc Phu, chỉ cần một quyền là Ba Lạc Phu có thể kết liễu tính mạng của ngươi!".

Nghe thấy Áo Ba La khoe khoang như thế, Trương Khiếu Lâm vội nói: "Nếu Áo Ba La tiên sinh đối với quyền thủ của mình đã tự tin như vậy, thế thì không bằng ta đem Hung Lang gọi xuống đài, để cho quyền thủ của ngươi đánh trước với Vương Chí Đạo một trận. để cho chúng ta đánh cuộc một chút, xem Ba Lạc Phu có phải lợi hại như lời ngươi nói hay không, một quyền có thể đánh chết được Vương Chí Đạo, hay là sẽ bị Vương Chí Đạo đánh chết đây?".

"Trương Khiếu Lâm!". Chính là Chu Quốc Phú đã không thể nhịn được nữa, đối hắn quát lên: "Ngươi cho rằng Vương Chí Đạo là công cụ kiếm tièn của ngươi hay sao? Ngươi gọi hắn đánh là hắn đi đánh hay sao? Tại sao ngươi không nói rằng như vậy thì để quái vật đầu trọc kia cùng ngươi đánh một trận, để cho chúng ta xem quái vật đầu trọc kia vài quyền đem ngươi đánh chết là tốt rồi!".

Trương Khiếu Lâm nghe vậy biến sắc, đứng phắt dậy đối Chu Quốc Phú quát: "Chu Quốc Phú, ngươi dám nói chuyện với ta như vậy hay sao? Có tin rằng Trương Khiếu Lâm ta chỉ mở miệng nói một câu, là có thể khiến cho Chu gia các ngươi diệt môn?".

Chu quốc Phú không hề sợ hãi cùng Trương Khiếu Lâm đối mặt với nhau, lạnh lùng nói: "Đừng tưởng rằng ngươi là anh em kết nghĩa với Hoàng Kim Vinh thì có gì là to tát đâu, Chu Quốc Phú ta không hề sợ ngươi, có khí phách ngươi lên lôi đài cùng ta đánh một trận!".

"Quốc Phú, đừng như vậy!". Thái Gia Dương vội vàng kéo Chu Quốc Phu lại, quay sang Trương Khiếu Lâm cười nói: "Trương gia, đều là người Trung Quốc, không nên trước mắt người Tây Dương đấu đá với nhau, để cho bọn họ cười nhạo người Trung Quốc chúng ta là không đoàn kết!".

"Ha ha ha" tiếng cười to lại vang lên, chính là Áo Ba La lại cười, lại thấy hắn đối Trươgn Khiếu lâm nói: "Truơng gia, hình như là chúng ta còn đang đánh cuộc trận đấu quyền này mà? Ngươi hết lần này đến lần khác đều gây chuyện với người ngoài làm cái gì? ngươi muốn Ba Lạc Phu cùng Vương Chí Đạo đánh một trận cũng không có vấn đề gì, nhưng là chúng ta có nên trước hết đánh cuộc xong trận này hay không? Ngươi sẽ không phải là đang mất đi tự tin với quyền thủ của mình đấy chứ?".

Trương Khiếu Lâm hừ lạnh một tiếng, hung ác trừng mắt nhìn Chu Quốc Phu một cái, rồi lại khôgn đánh tới hắn nữa, ngồi xuống dối diện Áo Ba La nói: "Áo Ba La tiên sinh, ngươi ý định đánh cuộc như thế nào đây?".

"Hai vạn, dùng tiền tệ của người Trung Quốc các ngươi, ta cá là Ba Lạc Phu có thể trong một hiệp đánh chết quyền thủ của ngươi!". Áo Ba La tự tin nói.

"Áo Ba La tiên sinh quá hẹp hòi rồi, năm vạn, năm vạn đi, ta cá là Hung Lang có thể kiên trì được đến hiệp đấu thứ hai mới chết!".

Lời này của Trương Khiếu Lâm vừa nói ra, Chu Quốc Phú cùng Thái Gia Dương vừa là giật mình tức giận, nhưng lại vừa là trong tâm ớn lạnh, trừng mắt nhìn hắn. Còn tưởng rằng hắn là muốn đánh cuộc cho quyền thủ của mình sẽ đánh thắng Ba lạc Phu, không nghĩ tới thế nhưng hắn lại đánh cuộc là quyền thủ của chính mình chịu được mấy hiệp thì bị đối phương đánh chết. Thằng cha này, quả nhiên vô tình vô nghĩa còn hơn cả thông thường!

"Được!". Áo Ba La một tiếng đáp ứng xong luôn nói: "Vậy đánh cuộc năm vạn, ta muốn để cho các ngươi kiến thức thêm một chút thực lực cường đại của Ba Lạc Phu. Bắt đầu đánh đi! Ba Lạc Phu, nghe đây, trong một hiệp giết chết hắn cho ta!".

Theo một tiếng hô này của Áo Ba La đối với Ba Lạc Phu, vốn vẫn đang đứng trừng mắt nhìn Hung Lang, Ba lạc Phu giống như là ngửi được mùi máu tanh hưng phấn nổi lên, gầm to một tiếng huy động quyền phải trầm trọng như búa máy nhằm hướng Hung Lang vọt đến.

Đối diện với hình thể như một con gấu lớn khát máu kia, Hung Lang sắc mặt vẫn tỉnh táo, mộtcasi lắc người đã tránh khỏi một quyền này, sau đó phi thân nhảy dựng lên phát ra một cước nhằm đá lên đầu Ba Lạc hu.

"Chát!". Một tiếng, như là đá lên trên viên đá hoa cương cứng rắn nhất, Ba Lạc Phu chẳng những không có phản ứng gì, ngay cả đầu hắn một chút lay động cũng không có.

Hung Lang trong lòng cả kinh, biết rõ Ba lạc Phu này khả năng chịu đòn quá kinh người, quyền cước bình thường đều giống như nhau, căn bản là không thể mảy may đả thương được hắn, lập tức quyền phải vụt nhô lên ngón tay giữa, lấy thủ pháp thấu cốt quyền đánh về phía cạnh cần cổ Ba Lạc Phu, cố gắng cắt đứt động mạc chủ bên cạnh cần cổ Ba Lạc Phu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Nhưng là, Ba Lạc Phu cũng không phải chỉ là một quái vật chỉ biết cậy sức mạnh kinh người, hắn cũng đã tiếp thu qua huấn luyện kỹ xảo chiến đấu, phản ứng tốc độ so với Hung Lang cũng không hề chậm hơn. Tay trái duỗi một phát, lập tức đã bắt được nắm tay của Hung Lang. Sau đó nhe răng ra, nắm tay phải siết chặt, một quyền cực mạnh đánh vào trên cánh tay phải Hung Lang.

Chỉ nghe thấy rắc một tiếng thật to, cánh tay phải của Hung Lang đã bị Ba Lạc Phu một quyền này hung bạo đánh cho đầu khớp xuowng gãy rời ra, xương gãy còn đâm thủng thịt xuyên ra ngoài. Cả cánh tay pahri của Hung Lang chỉ còn nhờ một chút da thịt để dính lại trên bả vai mà thôi.

Tiếng kinh hô nổi lên khắp bốn phía, chính là đám khán giả Tây dương miễn cưỡng lưu lại trong quán bar cùng với đám người đứng vây kín của quán nhìn vào xem, bị dạng tình huống đáng sợ này làm cho kinh hãi cùng hô to lên.

Ba Lạc Phu luôn luôn không chịu dừng tay lại, quyền phải khủng bố lại một lần nữa vung lên, lần này mục tiêu chính là trên đầu của Hung Lang.

"Phành!". Một tiếng lớn, Hung Lang vì cánh tay phải bị đánh gãy mà đau đến mức chóng mặt suýt hôn mê, không thể né tránh được, bị Ba Lạc Phu một quyền cực nặng này đánh trúng, cả cái đầu hắn lập tức bị đánh gãy gập về phía sau, cái gáy thậm chí còn chạm cả xuống lưng, xương cổ từ cổ họng đâm thủng lòi ra ngoài.

Hai quyền, chỉ dùng có hai quyền đã đem Hung Lang đánh chết ngay, hơn nữa lại còn dùng một phương pháp ghê người mà đánh chết.

Lần này ngay cả Trương Khiếu Lâm cũng kinh ngạc đến một lúc thật lâu, sau đó nhưng lại nhếch mép mắng một câu: "Mẹ nó, đúng là phế vật vô dụng, hại lão tử thua mất năm vạn đồng!".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play