Editor : Song Ngư nhi.

Beta : cafe_sang.

Ngày Mẹ Mạc và Mạc Dương Dương đi, Vạn NiênThanh và Mạc Dao Dao cùng nhau ra tiễn. Thật ra thì vết thương của Mạc Dao Dao đã tốt hơn rất nhiều, trừ cánh tay phải của cô còn có chút bất tiện khi cử động ra thì còn lại đều không ảnh hưởng tới sinh hoạt hàng ngày. Thế nhưng Tề Hiên lại mở rộng cửa hậu (ví với việc làm tiêu cực, đại khái là đi cửa sau, thiên vị), cho cô nghỉ tận lqd hai tháng để nghỉ dưỡng, hơn nữa còn là nghỉ phép có lương! Mạc Dao Dao vô cùng hoài nghi về tương lai của mình trong vòng năm năm tới, có khi nào tất cả những ngày nghỉ được phép, cùng với những ngày nghỉ đông của cô đều bị anh ta trừ hết sạch rồi hay không, chứ làm gì Tề Hiên có thể dễ dàng buông tha cho cơ hội tốt này được chứ?

Mẹ Mạc cũng đã nghĩ đến vấn đề này, cho nên trước khi đi bà có kéo tay Mạc Dao Dao nói: "Tết năm nay, nếu như con không xin nghỉ được, thì không cần phải về."

Bà nói xong nước mắt cũng "tí tách, tí tách" rơi xuống, Mạc Dao Dao thật sự không chịu nổi bộ dạng này của bà, cô hạ quyết tâm nói: "Mẹ yên tâm đi, con nhất định sẽ xin nghỉ phép ở công ty, để về nhà thăm mẹ!"

Bây giờ cũng đã cuối tháng mười một, Mạc Dao Dao còn một tháng nghỉ phép nữa, đến lúc đi làm lại cũng đã là cuối năm, lại xin nghỉ thêm nữa chính xác là mơ mộng hão huyền (*). Nhưng Vạn Niên Thanh nhìn thấy vẻ mặt vô cùng kiên định của Mạc Dao Dao, cứ như cô cực kỳ chắc chắn rằng lqd mình có thể xin nghỉ được, không biết là cô đang tính toán cái gì đây nữa.

(*) Nguyên văn: "Si nhân thuyết mộng" : đây là câu tục ngữ Trung Quốc, nghĩa là “người ngốc nói mê”, ý nói chuyện viển vông, vớ vẩn, hão huyền, sẽ không thành sự thật,. . .

Mấy hôm nay, cứ rảnh rỗi một chút là Mẹ Mạc lại lôi kéo Vạn Niên Thanh ngồi tám chuyện với bà, nội dung chủ yếu chính là cuộc sống của Mạc Dao Dao từ thời thơ ấu, đến thời thiếu niên, thanh niên, thậm chí là tất tần tật các chuyện phát sinh hồi năm ngoái. Tóm lại là cội nguồn gốc gác đều bị xới lên cả. Mà tên Vạn Niên Thanh kia thì lại nghe rất nghiêm túc, cẩn thận lqd nghe từng chút một, chỉ thiếu điều lấy bút ra để điên cuồng ghi chép lại mà thôi. Nhưng mà vì ngại Mẹ Mạc ở trước mặt, nên mới không dám to gan làm vậy. Chỉ là có lúc Mạc Dao Dao thấy anh lén lúc giấu di động phía sau lưng, đoán chừng là đang ghi âm lại.

Thông qua việc ngồi nghe mẹ Mạc tự thuật, rốt cuộc Vạn Niên Thanh đã phát hiện ra rằng : Mạc Dao Dao trước kia và Mạc Dao Dao bây giờ anh biết, hình như có chút không giống nhau. Theo lời mẹ Mạc nói, thì Mạc Dao Dao trước kia rất ngoan ngoãn, có hơi ngốc, lại rất dễ bị lừa. Cứ mỗi lần Mạc Dương Dương muốn lừa cô, thì nhất định cô sẽ bị mắc mưu. Có một lần, Mạc Dương Dương đi bắt chuồn chuồn nướng cho cô ăn. Sau đó mẹ Mạc thấy miệng của Mạc Dao Dao đen kịt, vì vậy mà phát hiện ra con trai mình lại bắt nạt em gái. Nên bà đã dạy dỗ Mạc Dương Dương ngay tại chỗ. Mạc Dương Dương bị bà đánh rồi phạt đứng và không cho ăn cơm tối. Nhưng Mạc Dương Dương nhớ rõ, ngày đó anh thấy Mạc Dao Dao ăn chuồn lqd chuồn nướng xong thì cô đã ra bờ sông rửa tay rửa mặt rồi mà. Nhưng tại sao khi cô về đến nhà, thì miệng của cô lại đen nhèm thế nhỉ? Cái vấn đề này đã làm cho anh suy nghĩ mãi, và nó đã trở thành một trong những câu đố chưa có lời giải trong cuộc đời của Mạc Dương Dương. . .

Chuyện nhiều không kể xiết, Vạn Niên Thanh lén lút ghi âm và dùng bút ký để ghi lại, nhưng rồi lại phát hiện ra, dường như từ lúc bắt đầu vào trung học thì loại chuyện như vậy không xảy ra nữa. Mà cũng từ khi ấy thì Mạc Dao Dao lúc đó đã thống nhất với Mạc Dao Dao hiện tại. Rồi, hai ngày trước, khi anh nghe Tề Hiên cùng Mạc Dao Dao nói chuyện, nội dung chủ yếu chính là lqd về Lý Tiêu. Vì gần đây Mạc Dao Dao không có ở công ty, nên bà ta lại lớn lối, chạy đến công ty Tề Hiên lật tung chỗ hồ sơ tài liệu, rồi uy hiếp trợ lý, bắt họ không được hỗ trợ dự án hợp tác của Tề Hiên và Vạn Niên Thanh. Theo suy nghĩ của Lý Tiêu, hợp đồng đã ký cũng không sao, chỉ cần xảy ra một chút chuyện không may gì đó, thì tùy lúc bọn họ đều có thể rút tiền về. Tề Hiên đang rất nhức đầu về chuyện này. Lúc ấy Mạc Dao Dao vô cùng bình tĩnh, nhấp một ngụm nước lọc, nhàn nhạt nói: "Chuyện này cũng dễ thôi, đưa bà ta sang ở cùng với Tề Vân mấy ngày, không phải là xong rồi sao."

Tề Vân đang du học ở Pháp, còn đến hai năm nữa mới có thể tốt nghiệp. Đối với đứa con gái duy nhất này của mình, Lý Tiêu quả thật là yêu còn hơn mạng, có thể nói là muốn đào cả tim gan phổi của mình ra cho con. Quan hệ của Tề Hiên và Tề Vân không được tốt lắm, nhưng cũng không tính là quá kém. Vì dù sao thì bọn họ cũng có quan hệ máu mủ, nên hai người đối xử với nhau vẫn như anh em. Ít nhất Tề Hiên vẫn rất chăm sóc Tề Vân, mà Tề Vân cũng hết sức tôn lqd kính người anh trai này của cô. Sau khi Mạc Dao Dao nghe Tề Hiên hời hợt nói qua về quan hệ của anh ta và Tề Vân, thì bỗng dưng cô nhận thấy quan hệ của mình và anh trai quả thật là bất bình thường đến mức không có giới hạn.

"Dù bà ta có nhớ Tề Vân, thì bà ta cũng sẽ không đi vào lúc này." Tề Hiên hiểu rất rõ Lý Tiêu, tuy rằng khả năng phán đoán của người này kém một chút, nhưng lại rất cố chấp và kiên trì. Nếu không thì bà ta đã không nhẫn nhịn qua mấy năm nay được.

"Rất đơn giản, nói với bà ấy là Tề Vân đang yêu một anh chàng người Pháp đẹp trai hoặc là một du học sinh người Trung Quốc gì đó, mà trước đó người này đã có quan hệ yêu đương với nhiều bạn gái hoặc là bạn trai. Anh cho người giả vờ điều tra chuyện này, rồi làm cho Lý Tiêu vô tình thấy được, bảo đảm bà ta sẽ là người đầu tiên bay qua." Mạc Dao Dao tiếp tục uống nước lqd lọc, giọng nói đều đều không thay đổi.

Tề Hiên hơi đen mặt: "Về phương diện này thì Tề Vân có yêu cầu cao lắm, nó sẽ không tùy tiện vậy đâu”.

“Tôi có nói chuyện này là thật sao? Bây giờ chẳng qua là anh đang lo lắng cho em gái, nên mới cho người điều tra các mối quan hệ của em gái mình một chút. Nhưng mà lúc chưa có kết luận chính xác thì đã bị mẹ anh phát hiện, bà ta cũng không chịu phân biệt đúng sai gì, thì đã chạy sang bên ấy rồi. Chuyện này chẳng liên quan gì tới anh cả. Về phần anh điều tra người nào, thì phải là người mà cô ấy thường tiếp xúc nhất trong những người mà em gái anh quen. Anh lqd nhớ tìm người có điều kiện tốt một chút là được, tốt nhất là người Pháp, theo tôi biết, người Pháp rất lãng mạn."

Nhìn xem, kế hoạch quá hoàn mỹ, người đã qua đến bên ấy rồi, phỏng chừng còn phải điều tra thêm lần nữa , rồi còn vì nhớ nhung và lo lắng cho con, cộng thêm phòng ngừa sự việc như vậy phát sinh, nói không chừng Lý Tiêu sẽ ở bên Pháp lâu hơn nữa ấy chứ. Mà nếu như chuyện xảy ra đúng như vậy thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Tề Hiên cả, dù sao thì cũng không phải tự dưng anh ta muốn lấy chuyện này để làm lấy cớ lừa Lý Tiêu đi, vì rõ ràng anh ta đã giấu hết tài liệu rồi. Ai bảo Lý Tiêu chạy đến lật tung phòng làm việc của anh ta lên, anh ta có muốn giấu cũng không giấu được! Quan trọng nhất là, loại chuyện này lại chẳng ảnh hưởng gì tới thanh danh của Tề Vân cả, nói trắng ra thì cũng chỉ là do Tề Hiên và Lý Tiêu quá lo lắng mà thôi.

Sau khi nghe xong kế hoạch của Mạc Dao Dao, Tề Hiên nhìn cô với ánh mắt vô cùng phức tạp một hồi lâu, giống như đang nhìn lqd một người xa lạ, đắn đo một lúc mới nói được một câu: “Tôi luôn cho rằng cô là khắc tinh trời sinh của mẹ tôi, không ngờ hóa ra không phải là do trời sinh.” (Càfé: có nghĩa là Tề Hiên luôn cho rằng Mạc Dao Dao là khắc tinh trời sinh của Lý Tiêu, nhưng cuối cùng nhận ra không phải do trời, mà là do chính bản thân Mạc Dao Dao có bản lĩnh.)

Mạc Dao Dao cười khan một cái, thật ra thì có rất nhiều việc cô chỉ không muốn làm, chứ không phải là không làm được. Trước đó, cô đã sớm nghĩ ra đòn sát thủ đơn giản nhất để đối phó với Lý Tiêu là Tề Vân rồi. Chồng ngoại tình, con trai thì không phải con ruột, nên tình yêu thương của bà ngoài dành trọn cho Tề Vân ra thì làm gì còn ai khác nữa. Chẳng qua biện pháp này lại là nhất lao vĩnh dật (**), trong lúc cô còn chưa tìm được công việc vừa ý, mà làm việc ở công ty của lqd Tề Hiên thì lương vừa cao lại an nhàn, cớ gì cô lại không làm cơ chứ?

(**)”Nhất lao vĩnh dật” : một lần vất vả, cả đời nhàn nhã. (Chỗ này có thể hiểu là đối với chuyện của Lý Tiêu, ngay từ đầu Mạc Dao Dao đã có cách giải quyết nhanh gọn lẹ 1 lần rồi, nhưng vì công việc ở công ty Tề Hiên lương vừa cao làm việc lại nhàn, nói chung là chỉ ngồi chơi và chuyên đối phó với Lý Tiêu. Nếu giải quyết Lý Tiêu sớm, tức là câu “nhất lao vĩnh dật”, thì chẳng còn việc gì để làm nữa, nên Mạc Dao Dao mới thong thả mà không giải quyết dứt điểm Lý Tiêu)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play