Nỗi đau...thân xác vì bị đập bầm dập những 2 lần, thêm vào nỗi nhục bị "xem thường, xua đuổi", cộng thêm sự bất lực của võ công trước quân thù man dại đã thổi bùng ngọn lửa căm thù hừng hực cháy trong lòng cô hiệp nữ như ko có biển nước nào dập tắt nổi.

“Ko thể nào bỏ qua cho tên nhóc con đó được, phải tìm cách đập chết tươi hắn thôi X-(.

Nhưng phải làm sao đây hở trời? Sao mình đã chọn chế độ Đồ Sát, vậy mà ko đánh được hắn? Có sai lầm, trắc trở gì trong này chăng?”

Làm sao đây, làm sao đây hở trời??? Phải đi hỏi thôi, phải biết cặn kẽ nguồn cơ mới dễ bề hành động, mình từng lụm được câu "biết người biết ta, trăm trận trăm thắng" cơ mà lị.

Ba chân bốn cẳng, xẹt 1 cái, nhảy vọt lên YM, định bụng lôi 1 cao thủ võ lâm ra nhờ chỉ giáo chút ít.

“Sao mà đìu hiu, vắng tanh thế này? Hòa Thượng ko thấy đâu, Tre Xanh cũng mất biệt tin tức, ngay cả thằng nhóc Ốc - cái tên chỉ giỏi nói, giỏi hứa, ngày thường hay để sáng đèn, vậy mà hôm nay sao nhà cửa bọn họ tối thui thế hở trời?”

Zời ạ, đèn nhà Gã sáng trưng!

Tui...tui ghét Gã đến độ thoáng thấy bóng Gã là nhức cả đầu, thoáng nghe giọng Gã đã bực cả mình, cái tên oắt này zô ziên lạ lùng, nói năng như thằng khùng vừa xuất trại ko bằng 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play