Nghe Dương Lâm nói vậy trong lòng Diệp Khôn khẽ động, hơi trầm tư một chút nói: "Dương sư huynh, theo như đệ biết quả thật là nếu đệ tham gia thí luyện này, chỗ tốt đạt được thì không cần nói. Nhưng mà nghe nói bên trong Bảo Vân Ngọc Tháp đầy rẫy nguy hiểm, từ tầng một đến tầng ba còn an toàn một chút. Bắt đầu từ tầng thứ tư và qua tầng thứ năm hung hiểm vô cùng, nếu không cẩn thận sẽ mất mạng như chơi. Mà động khẩu để ra ngoài lại nằm sâu bên trong tầng thứ năm, hơn nữa cũng không tránh khỏi việc những người khác đối với mình có tâm tư giết người đoạt bảo đấy."

Dương Lâm nghe xong, nét mặt chợt nộ rõ vẻ nghiêm túc nói: "Đệ nói quả thật không sai, nhưng người xưa từng nói, tìm phú quý trong nguy hiểm, nếu không mạo hiểm thì làm sao có thể đạt được bảo vật tới tay. Hơn nữa, tham gia lần này nếu đạt được yêu cầu mà các trưởng lão trong phái đề ra, sẽ đạt được rất nhiều chỗ tốt. Ngoài ra cũng sẽ đạt được một hạt Trúc Cơ Đan do trưởng lão ban tặng làm công lao đấy."

"Cái này..."

Vừa nghe đến Trúc Cơ Đan, Diệp Khôn có chút kích động. Đây đúng là thứ hắn đang cần. Tuy nhiên chuyến đi này xác thực hung hiểm vô cùng, mặc dù có được Trúc Cơ Đan thì cũng cần phải giữ được cái mạng nhỏ để mà dùng mới được.

Mặc dù nghĩ vậy, nhưng đó cũng là suy nghĩ chung của những người tu tiên trong tình huống như thế này mà thôi. Thực ra trong thâm tâm của Diệp Khôn cũng không thấy lo lắng lắm. Hiện tại đã có Tiểu Bạch và Phệ Linh Thiên Quỷ bảo vệ, tin tưởng khi gặp phải cao thủ Trúc Cơ Kỳ thực sự, nếu không có đánh lại, hắn cũng có thể bình tâm mà chạy trốn được. Chứ chưa nói tới, hắn vẫn còn một hậu thủ tối hậu ở sau nữa.

Trong lòng đã có chỗ dựa, nhưng Diệp Khôn vẫn tỏ ra do dự, như thể là quyết định việc này đối với hắn rất khó khăn.

"Sư huynh, thật sự nếu hoàn thành nhiệm vụ trưởng lão đề ra, sẽ được ban một viên Trúc Cơ Đan?" Diệp Khôn vẫn tỏ ra nghi ngờ hỏi.

"Hắc hắc, xem ra đệ thật sự không phải không muốn tham gia. Đúng vậy, nếu hoàn thành nhiệm vụ đệ sẽ được ban thưởng một viên." Thấy Diệp Khôn hỏi về Trúc Cơ Đan, tinh quang trong hai mắt Dương Lâm lóe lên một cái. Đồng thời hắn âm thầm vận dụng bí thuật, dùng thần thức đảo qua trên người Diệp Khôn.

Đột nhiên, đồng tử trong hai mắt Dương Lâm co rụt lại, tâm thần trấn động, lắp bắp kinh hãi hô lên.

“Diệp...Diệp...sư đệ. Ngươi như vậy mà đã tu luyện tới Luyện Khí Kỳ Đại Viên Mãn.”

Dương Lâm dùng bí thuật độc môn dò xét cảnh giới của Diệp Khôn, khi biết được cảnh giới thực của hắn so với thực tế khác xa nhau rất nhiều, hơn nữa còn cao hơn cả chính mình, khiến cho hắn nhất thời không thể tin nổi.

Thật sự không thể tin nổi, chỉ mới cách nhau có hơn một năm, Diệp Khôn từ Luyện Khí Kỳ tầng mười một, rất nhanh đã đạt tới đại viên mãn. Quả là tốc độ tu luyện rất nhanh, trong khi đó tư chất của Dương Lâm cũng không phải là tệ, trong một năm qua, hắn khổ tâm tu luyện, cũng chỉ đột phá từ Luyện Khí Kỳ tầng mười một lên mười hai mà thôi.

Thấy Dương Lâm nói đúng cảnh giới của mình, Diệp Khôn tỏ ra kinh ngạc, hắn đã dùng Liễm Khí Thuật học được trong U Minh Quỷ Sát Công, một bí thuật thu liễm khí tức rất quỷ dị. Theo như bí thuật đề cập qua, nếu gặp phải người cao hơn mình hai cái tiểu cảnh giới, hơn nữa thần thức phải cường đại, mới có thể nhìn ra được thực lực chân chính của mình khi đã thu liễm lại.

Vậy mà Dương Lâm lại có thể nhìn ra, hắn bất quá cũng chỉ là Luyện Khí Kỳ tầng mười hai mà thôi, vẫn thua Diệp Khôn một cái tiểu cảnh giới đấy. Trong lòng đầy nghi hoặc, liệu có phải hay không lời được ghi lại trong bí thuật là không đúng. Nhất thời Diệp Khôn không thể lý giải được, hắn đành quang nó sang một bên, nhìn Dương Lâm mỉm cười nói:

“Không sai! Đệ quả thực đã tu luyện đến trình độ viên mãn. Huynh cũng không cần ngạc nhiên như vậy, ở chỗ này là đâu nào? Chính là Dược Linh Cốc đấy, ngoại trừ linh khí nồng đậm ra, đệ cũng tự mình luyện chế được một chút đan dược phụ trợ trong quá trình tu luyện, như vậy mới có thành quả ngày hôm nay đấy.”

“A! Ta thật là hồ đồ, như vậy mà không nghĩ ra. Sư đệ, thật không ngờ đệ mới chỉ ở chỗ này hơn một năm, cũng chưa được sư phụ chỉ dạy cho ngày nào, vậy mà đệ thực có thể tự mình luyện chế được đan dược?” Nghe Diệp Khôn nói xong, Dương Lâm như người tỉnh lại trong cơn mê, vỗ vào trán vài cái nói. Theo đó trong câu nói của hắn còn ẩn chứa sự vui mừng.

“Ha ha. Sư huynh nói sai rồi, thực ra trước khi tới đây đệ đã theo thầy học dược từ lâu rồi, và cũng đã tìm hiểu về Luyện Đan Chi Đạo được một thời gian.” Khóe miệng Diệp Khôn khẽ mỉm cười, tự nhiên nói.

“Ồ! Thì ra là vậy!”
Dương Lâm tỏ ra đã hiểu, nếu không hắn lại càng choáng hơn.

“Phải rồi sư huynh, đệ dự định lần này gặp Trương sư thúc sẽ hỏi ngài một chút về nguyên liệu để luyện Trúc Cơ Đan, nhưng hiện tại sư thúc lại không tới. Huynh ở đây lâu hơn ta, liệu huynh có biết chút gì về nó không?”
Diệp Khôn khoanh tay mỉm cười, thật lâu sau, như nghĩ tới điều gì vội hỏi.

“Trúc Cơ Đan? Sư đệ, chẳng nhẽ ngươi thực muốn luyện chế Trúc Cơ Đan?” Dương Lâm nghe Diệp Khôn đề cập tới nguyên liệu luyện chế Trúc Cơ Đan thì hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh liền nghĩ tới điều gì đó hỏi.

“Không sai! Đệ thực có ý định đó, hầu hết các nguyên liệu ở đây đều có sẵn, số lượng cũng rất nhiều. Chỉ có điều, đệ tìm thế nào cũng không thể tìm ra được hai chủ nguyên liệu chính ở đây.” Thấy thái độ của Dương Lâm như vậy, Diệp Khôn khẽ nhướng mày, trong lòng thầm mong Dương Lâm sẽ biết điều gì đó.

“Không nghĩ tới đệ lại có bổn sự lớn như vậy! Không sai, xác thực ở chỗ này nguyên liệu để luyện chế Trúc Cơ Đan đa phần đều có, nhưng lại không có hai chủ nguyên liệu chính. Đừng nói là ở chỗ này, ngay cả tu tiên giới ở Việt Quốc và những quốc gia lân cận cũng không có đấy.” Dương Lâm khẽ liếc nhìn Diệp Khôn một cái, nói.

“Cái gì? Thực sự không có? ”
Diệp Khôn nghe vậy, cả kinh hô lên.

“Không! Không hẳn là không có. Có, nhưng nó chỉ xuất hiện ở những nơi đặc thù mà thôi. Còn ở bên ngoài tuyệt đối là không có đấy. Điều này cũng không rõ là có chính xác không, nhưng từ trước tới nay ta chưa nghe thấy ai tìm được nó ở bên ngoài. Chỉ có thể tìm nó trong Đấu Giá Hội hoặc địa phương đặc thù như ta đã nói.” Dương Lâm khoát tay, từ chối ý kiến của Diệp Khôn nói.

“Địa phương đặc thù? Xin sư huynh chỉ giáo?”
Diệp Khôn cảm thấy u mê, vội nói.

“Hắc hắc. Địa phương đó đệ cũng biết đấy! Đó chính là ở bên trong Bảo Vân Ngọc Tháp.” Dương Lâm nhìn Diệp Khôn, cười đầy thâm ý nói.

“Cái gì? Bên trong Bảo Vân Ngọc Tháp...không lẽ...nhiệm vụ...” Diệp Khôn kinh ngạc nói.

Hắn còn chưa kịp nói hết câu, Dương Lâm đã khoát tay chặn lại nói: “Sư đệ tuệ nhãn như đuốc, mới nghe ta nói ra như vậy đã có thể biết được nhiệm vụ mà các trưởng lão giao cho mỗi người chúng ta khi tiến vào Bảo Vân Ngọc Tháp rồi đấy.”

“Ài! Đa tạ Dương sư huynh đã chỉ điểm. Nếu đã như vậy đệ đồng ý cùng huynh tham gia thí luyện lần này. Đến khi vào bên trong Bảo Vân Ngọc Tháp, rất mong huynh chiếu cố một hai a.”
Diệp Khôn nghe xong thở dài một tiếng, sắc mặt hơi đổi một chút, chậm rãi nói.

Thấy Diệp Khôn nhận lời đồng ý, Dương Lâm hai mắt sáng lên, nét mặt tỏ rõ vẻ mừng rỡ.

Diệp Khôn thấy vậy, cũng tỏ ra vui mừng, cùng với Dương Lâm hàn huyên thêm vài câu. Kỳ thật, trong thâm tâm của Diệp Khôn mừng như điên, không nghĩ tới, lại có tin tức mà hắn cần nhanh như vậy.

Tiếp đó, Diệp Khôn và Dương Lâm qua lại thêm vài câu, rồi Dương Lâm giúp Diệp Khôn một tay, đem số dược thảo mà Trương Vĩnh cần hoàn toàn thu lấy.

Thời gian tiếp theo, sau khi Dương Lâm trở về giao lại toàn bộ dược liệu cho Trương Vĩnh, rồi hắn lại trở lại Dược Linh Cốc mấy lần, cùng với Diệp Khôn bàn bạc kỹ kế hoach của hai người, chuẩn bị cho sự kiện Bảo Vân Ngọc Tháp.

Thời gian tới lúc Bảo Vân Ngọc Tháp mở cửa, cũng còn một tháng nữa. Lúc này Dương Lâm trở về chỗ của mình, hảo hảo tĩnh tâm tu luyên một phen.

Diệp Khôn cũng không khác Dương Lâm là mấy, ngay sau đó, hắn liền tiến vào trong Lam Ngọc dành thời gian còn lại, một mực lấy Thủy Linh Kiếm ra, tiếp tục tu luyện Vạn Kiếp Quyết tầng thứ hai.

Mặc dù tầng thứ hai của Vạn Kiếm Quyết, Nhân Kiếm Hợp Nhất, chỉ có thể tu luyện ở cảnh giới Trúc Cơ. Nhưng do khí tức trên người Diệp Khôn có thể nói ngang ngửa với Trúc Cơ Sơ Kỳ đỉnh phong. Chỉ có điều, pháp lực không đủ, cho nên cũng chỉ miễn cưỡng tu luyện đến trình độ tiểu thành mà thôi. Nhưng như thế đối với hắn mà nói, đã mãn nguyện lắm rồi.

Không dừng lại ở đó, Diệp Khôn cũng tu luyện thêm một vài bí thuật phụ trợ trong U Minh Quỷ Sát Công, hòng nâng cao thực lực của mình một chút, dù sao hiện tại hắn thực sự không có công pháp nào nổi bật cả ngoài Vạn Kiếm Quyết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play