- Ách?

Nghe được có Lưu Hạ trưởng lão, Nhiếp Vân sợ hết hồn.

Thực lực của Lưu Hạ trưởng lão đúng là không kém, bất quá, dường như Hoàng cảnh đỉnh phong trong tông môn mạnh hơn hắn cũng không thiếu a, làm sao sẽ nói lên tên của hắn?

Lặng lẽ nhìn mọi người một cái, nhất thời biết rõ, không khỏi cười khổ.

Nhân duyên của Lưu Hạ trưởng lão này xác thực không quá tốt a!

Tham gia tỷ thí Hoàng cảnh đỉnh phong, không cần suy nghĩ, khẳng định đối chiến Đa Ba vương tử, đối mặt siêu cấp thiên tài như vậy, có khả năng chiến thắng cực kỳ nhỏ rồi!

Mọi người hiển nhiên cũng biết điểm này, biết người nào lên người đó sẽ bêu xấu, nên cố ý nói hắn ra.

Mặc dù thực lực của Lưu Hạ trưởng lão ở Hoàng cảnh đỉnh phong không kém, nhưng lại không đạt tới đỉnh tiêm, nói ra hắn, rất hiển nhiên là muốn để cho hắn bêu xấu, mất hết mặt mũi.

Hắn có thể nghĩ thông suốt, đám người môn chủ tự nhiên cũng có thể nghĩ thông suốt, cùng Hồng Nguyên trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, không nhịn được lắc đầu.

Những trưởng lão này thật là giá áo túi cơm, thời điểm có lợi ích, từng cái như con khỉ, sợ mình thua thiệt, nhưng gặp phải chuyện, liền nhảy ra thật xa, như sợ dính vào trên người mình.

- Thiên Ngự trưởng lão, Kim Ty Ảnh Thủ của ngươi nổi tiếng toàn bộ tông môn, trong cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong không có địch thủ, thậm chí cường giả Hoàng cảnh viên mãn cũng khó chống lại, trận chiến này nếu như ngươi xuất thủ, ta cảm thấy có nắm chắc!

Chọn không ra người, Hồng Nguyên trưởng lão không thể làm gì khác hơn là điểm danh.

Hắn nói Thiên Ngự trưởng lão tuyệt đối là một vị mạnh nhất trong Hoàng cảnh đỉnh phong, thủ đoạn toàn bộ ra mà nói, Hoàng cảnh viên mãn cũng có thể đánh một trận.

- Hồng Nguyên trưởng lão nói không sai, nói thật, ta cũng muốn xuất chiến, thay tông môn làm vẻ vang, chỉ bất quá…

Một trưởng lão từ trong đám người đứng lên, bộ dáng khó xử:

- Mấy ngày trước ta phát hiện một di tích, mạo hiểm đi qua... Bây giờ còn bị thương nặng, thương thế của ta không có gì, nhưng vạn nhất vì vậy để cho tông môn hổ thẹn, Thiên Ngự muôn lần chết không chối từ! Cho nên, mong Hồng Nguyên trưởng lão mời cao minh khác! Khục khục khục khục...

Nói đến đây, Thiên Ngự trưởng lão không ngừng ho khan, sắc mặt đỏ bừng.

- Trọng thương?

Nghe nói như vậy, tất cả mọi người đều trợn tròn, người này thật đúng là biết mở mắt nói mò, trước còn nói một lúc có thể ăn ba con dê, cùng ba cô nương chơi một đêm cũng không sao... Khi nào đột nhiên bị thương nặng?

Con mẹ nó, thân thể ngươi tốt cùng gì vậy, bây giờ lại nói bị thương, thật là vô sỉ về đến nhà!

- Thì ra là như vậy, vậy Thiên Ngự trưởng lão dưỡng thương đi, không nên động thủ! Ám Ảnh trưởng lão thân pháp nhanh nhẹn, thi triển ra Tiêu Vân Bộ, quỷ thần khó lường, bất kỳ người nào cũng không tìm được, nếu Thiên Ngự trưởng lão trọng thương không cách nào tham gia chiến đấu, ngươi không nên từ chối a!

Hồng Nguyên trưởng lão nhìn về phía một người khác.

- Ta...

Thấy ánh mắt của Hồng Nguyên trưởng lão nhìn tới, vị lão giả này sợ hết hồn, vội vàng đứng lên:

- Hồng Nguyên trưởng lão thật ngại, chân của ta... mới vừa gảy, thân pháp gì đó thì khỏi nói a...

- Gảy?

Tất cả mọi người sửng sốt một chút, mới vừa rồi người này nhảy nhót tưng bừng, sao bây giờ gảy rồi?

Đồng loạt nhìn qua, sắc mặt không khỏi biến đổi, đùi phải của người này tiu nghỉu, đúng là đã gảy lìa.

- Thật ác độc...

Chúng nhân biết người này nhất định là bị điểm tên, mới dùng lực lượng đánh gảy, tất cả đều một trận im lặng.

Vì không tham gia tỷ thí, ngay cả chân cũng không cần... Thật là độc ác!

- Mới vừa rồi Vương cảnh viên mãn tỷ đấu còn tranh đoạt không muốn sống, bây giờ vì cự tuyệt lại dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, người của Hồng Hà Môn quả thật đều là kỳ ba!

Nhìn một màn này ở trong mắt, Nhiếp Vân lập tức biết trong lòng bọn họ tính toán, bất đắc dĩ lắc đầu.

Cường giả Vương cảnh viên mãn, cho dù đối phương phái người cũng bất quá là đệ tử, cùng là đệ tử, chỉ cần trả giá cao, chiến thắng vẫn có hy vọng! Lại nói, cho dù thất bại, nhiều nhất chỉ là đệ tử, sau đó trừng phạt tượng trưng một chút thì xong rồi, Hoàng cảnh đỉnh phong tỷ thí lại bất đồng.

Hoàng cảnh đỉnh phong tỷ thí, xuất thủ nhất định là Đa Ba vương tử, từ sự tích vừa rồi là có thể nhìn ra, người này thiên phú tuyệt đỉnh, phối hợp thân phận vương tử, huyết mạch tinh thuần, nhiều thủ đoạn, muốn chiến thắng,... là khó có thể! Biết rõ phải thua... chỉ có kẻ ngu mới lên!

- Khó trách cao thủ của Hồng Hà Môn nhiều hơn Hỏa Thần tông, nhưng địa vực lại nhỏ hơn Hỏa Thần vực...

Biết điểm này, Nhiếp Vân thở dài.

Một tông môn cần lực hướng tâm mới có thể tiến bộ, càng ngày càng mạnh, gặp phải chuyện một cái so với một cái lùi càng nhanh, đừng nói để cho tông môn cường đại, có thể kéo dài hơi tàn đã coi như không tệ.

Hồng Nguyên trưởng lão lại điểm danh mấy vị trưởng lão thực lực hơi cao, không thể nghi ngờ tất cả đều lấy được trả lời cự tuyệt, lý do cự tuyệt cũng thiên kỳ bách quái, làm cho người im lặng.

Bị thương, cảm mạo, thân thể khó chịu coi như viện cớ tốt rồi, một người trong đó lại còn nói lão bà mang thai... Con mẹ nó, ngươi không có lão bà có được hay không, hơn nữa, cho dù có... ngươi bây giờ cũng mấy ngàn vạn tuổi, tùy thời có thể xuống mồ, có hài tử cọng lông?

- Tốt lắm!

Hỏi liên tiếp mấy người, thấy không ai đáp ứng, trong lòng Hồng Nguyên trưởng lão âm thầm căm tức, đang muốn tiếp tục hỏi tiếp, liền nghe được thanh âm của môn chủ vang lên.

- Môn chủ...

Hồng Nguyên trưởng lão sốt ruột nhìn tới.

Đưa tay ngăn cản lời của hắn, Hồng Hà môn chủ nhìn quanh một vòng:

- Ta biết trong lòng các ngươi nghĩ cái gì, tông môn đại nạn sắp tới, chúng ta nên cùng nhau trông coi, đồng tâm hiệp lực qua cửa ải khó, mà không phải lẫn nhau né tránh! Trợ giúp tông môn, thân là môn chủ, ta tự nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi, ai có thể xuất thủ vượt qua cửa ải khó lần này, ta sẽ bẩm báo Thái Thượng trưởng lão, ban thưởng hai quả Hồng Hà linh quả, thậm chí chiến thắng Linh Lung Tôi Cốt Dịchcũng có thể trực tiếp ban cho! Dĩ nhiên, vì phòng ngừa thật giả lẫn lộn, mạo hiểm nếm thử, có tưởng thì có phạt, một khi thất bại... Đuổi ra khỏi hàng ngũ trưởng lão, suốt đời không thể quy vị!

- Hai quả Hồng Hà linh quả?

- Cái này...

- Không được... Hồng Nguyệt trưởng lão, không bằng ngươi thử một chút đi!

- Ta không đi, mặc dù Hồng Hà linh quả mê người, nhưng đối với thực lực như chúng ta đã không còn tác dụng, thắng còn dễ nói, một khi thua... Tánh mạng có thể giữ được hay không trước không nói, mất đi trưởng lão vị... ta không muốn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play