Cho dù không giống như thiên phú khác, lập tức hình thành đan điền tương ứng, nhưng trải qua vô danh pháp quyết vận chuyển, Linh Hồn chi khí ăn mòn linh hồn hắn triệt để tiêu tán, ở trong cơ thể hắn nhẹ nhàng du đãng, không có bất kỳ nguy hại, dịu dàng ngoan ngoãn như là thiên phú đặc thù của hắn.

- Linh hồn biến mất ở chỗ sâu trong thời không, Nhiếp Vân ta dùng danh nghĩa linh hồn, triệu hoán bọn ngươi trở lại...

Vận chuyển Linh Hồn chi khí, một thanh âm cổ quái quỷ dị lập tức từ trong miệng Nhiếp Vân vang lên, tản mát ra tiết tấu sóng âm kỳ lạ, Tiểu Long nghe được cũng cảm giác không kiên trì nổi, buồn ngủ.

Thanh âm ttriệu hoán ngâm xướng ra, trước mặt Nhiếp Vân phảng phất như lập tức xuất hiện một trường hà, trường hà này treo ở chỗ sâu trong thời không vô tận, không ngừng lập loè, phảng phất như do rất nhiều linh hồn tạo thành, đều có quỹ tích thuộc về mình, đại biểu cho đủ loại phẩm chất cùng tính cách.

- Đó là Nhiếp Đồng...

Thời gian nháy con mắt, con mắt thấy được ở chỗ sâu trong Trường Hà có một thân ảnh nhỏ gầy, hai mắt như lưỡi đao bén nhọn, hành tẩu ở trong dòng sông, tựa như chúng sinh bình thường, không hề kỳ lạ.

- Tới a, Nhiếp Đồng, ta giao phó ngươi sinh mệnh mới, linh hồn nghiền nát một lần nữa tổ hợp, ngươi là người Linh Hồn sư chiếu cố...

Tiếng ngâm xướng lần nữa vang lên, không có chút tình cảm nói với Nhiếp Đồng.

Vèo!

Bị lực lượng khổng lồ hấp dẫn, lao đến bên Nhiếp Vân, chậm rãi cùng thi thể trước mắt chậm rãi dung hợp.

- Thành công rồi...

Thấy một màn như vậy, Nhiếp Vân biết rõ hắn đã mượn nhờ Linh Hồn chi khí gọi linh hồn nghiền nát của Nhiếp Đồng trở về, lúc này nắm đấm xiết chặt, hai mắt nhìn chằm chằm thi thể.

Thi thể trước mắt gầy yếu, sắc mặt càng ngày càng hồng nhuận phơn phớt, ngực lúc lên lúc xuống, bắt đầu có hô hấp.

- Nhiếp Đồng...

Chứng kiến một màn trước mắt, Nhiếp Vân chưa bao giờ khẩn trương qua như vậy, sắc mặt cũng trướng đến đỏ thẫm, hô hấp dồn dập.

Hô...

Hai mắt Nhiếp Đồng mở ra, đứng lên.

- Nhiếp Đồng, ngươi đã tỉnh...

Chứng kiến bộ dạng này, Nhiếp Vân vội vàng đi tới, trong mắt hưng phấn.

Ông!

Nhiếp Đồng mở ra hai con ngươi, nghe được thanh âm quay đầu nhìn qua, trên mặt không bi không thích, không có bất kỳ biểu lộ.

- Ha ha, ta rốt cục một lần nữa sống lại rồi!

Đột nhiên Nhiếp Đồng cất tiếng cười to, một hồi khí tức làm cho người âm hàn điên cuồng từ trong cơ thể hắn truyền ra, để cho người cảm thấy tim đập nhanh.

- Nhiếp Đồng, ngươi làm sao vậy?

Nhiếp Vân vội vàng đi về phía trước, một phát bắt được bả vai của đệ đệ, lớn tiếng hỏi.

- Cút ngay!

Hai mắt Nhiếp Đồng đột nhiên bắn ra một đạo quang mang, bàn tay nhu nhược đột nhiên oanh kích đến ngực của Nhiếp Vân.

Bành!

Nhiếp Vân không nghĩ tới hắn sẽ ra tay, không hề phòng bị, lập tức bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, bị trọng thương.

- Ngươi... Ngươi...

Giãy dụa đứng lên, hai mắt Nhiếp Vân trừng trừng, kinh hãi muốn chết.

Vừa rồi uy lực một chưởng của đối phương, có thể đánh bay hắn, nói rõ thực lực ít nhất đạt đến La Tiên cảnh... Điều này sao có thể?

Thời điểm Nhiếp Đồng chết, chỉ là Chí Tôn bình thường, ngay cả Bí Cảnh cũng không có đạt tới, làm sao sẽ có được thực lực La Tiên cảnh?

Cái này thật là quỷ dị!

- Hắc hắc, cảm giác sống lại thực tốt!

Một chiêu đánh bay Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng cũng không thừa thắng xông lên, mà hít vài hơi, phát ra tiếng cười điên cuồng.

Rống!

Tiếng cười của hắn không có chấm dứt, Tiểu Long thấy khác thường, đột nhiên giận lên, trong tiếng rồng ngâm, thân hình đạt đến mấy trượng, nâng móng vuốt, đột nhiên xé rách xuống.

Uy lực này có thể so với Huyền Tiên, khí lưu màu vàng kích động, bay thẳng đến Nhiếp Đồng.

- Tiểu Long, kia là đệ đệ ta...

Nhiếp Vân không nghĩ tới Tiểu Long đột ngột tiến công, hơn nữa vừa ra tay liền là tuyệt chiêu mạnh nhất, sắc mặt nhịn không được biến đổi.

- Ha ha, lần trước chết ở trên tay của ta, lần này cũng khẳng định không thắng được!

Chứng kiến Tiểu Long tiến công, Nhiếp Đồng cũng không bối rối, ngược lại cười to, một quyền đánh ra!

Bành!

Một người một rồng va chạm, tuyệt chiêu của Tiểu Long cũng không chiếm được chỗ tốt, mà toàn thân chấn động, từ không trung rớt xuống, ở trên mặt đất ném ra cái hố to.

Sức chiến đấu của Tiểu Long có thể so với Huyền Tiên cảnh sơ kỳ, rõ ràng không phải là đối thủ của hắn!

- Ngươi... Không phải Nhiếp Đồng, ngươi rốt cuộc là ai?

Thấy một màn như vậy, Nhiếp Vân có ngốc cũng minh bạch thiếu niên ở trước mắt, đã không còn là đệ đệ Nhiếp Đồng, mà biến thành một người khác.

- Ta là ai? Hỏi rất hay!

Nhiếp Đồng ngừng một chút, cúi đầu nhìn Nhiếp Vân cách đó không xa, dùng thoại ngữ lạnh lùng không mang theo bất cứ tia cảm tình nào nói ra.

- Ta là Tu La Vương!

- Tu La Vương?

Nghe được ba chữ kia, toàn thân Nhiếp Vân không khỏi cứng đờ, ý thức hỗn loạn, ngốc tại nguyên chỗ.

Tu La Vương, thế nào lại là Tu La Vương?

Tu La Vương là Vương giả duy nhất của Tu La nhất tộc, tồn tại cường đại nhất, huyết thống đẳng cấp nghe nói đã đạt đến cấp thứ sáu, là siêu cấp đại nhân vật rong ruổi thời kỳ thượng cổ, như thế nào... tại sao lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa là đệ đệ Nhiếp Đồng!

- Chẳng lẽ là ở không gian Cửu Long kéo liễn, ngươi đoạt xá Nhiếp Đồng?

Đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, hai mắt Nhiếp Vân đỏ thẫm.

Ban đầu ở không gian Cửu Long kéo liễn, Hoàng cùng Tu La Vương chiến đấu, vẫn cho rằng thi thể cự đại kia là Hoàng, hiện tại xem ra, chỉ sợ đúng là chân thân của Tu La Vương!

Bởi vì, đệ đệ chỉ cùng thi thể cự đại tiếp xúc qua.

- Đoạt xá? Ha ha, chẳng lẽ ngươi cho ta đường đường Tu La Vương, huyết mạch cao quý sẽ đoạt xá sinh mệnh đê tiện như các ngươi? Đó là bản thể trọng sinh, ta chỉ là quán thâu một bộ phận năng lượng tới mà thôi!

Tu La Vương liếc nhìn Nhiếp Vân, cười lạnh.

- Trọng sinh bản thể? Nhiếp Đồng là bản thể của ngươi?

Nhiếp Vân chỉ cảm thấy rét lạnh thấu xương.

Nhiếp Đồng là Tu La Vương, cái này... làm sao có thể?

Tuy trong nội tâm không thừa nhận, nhưng loại ý nghĩ này vừa xuất hiện, một cảm giác để cho hắn không thể không thừa nhận dần dần thành hình.

Nhiếp Đồng vừa ra đời liền thể hiện ra thiên phú bất thường, người khác dùng độc dược sẽ chết, hắn dùng rõ ràng có thể tấn cấp! Tuổi còn nhỏ thì đến được cảnh giới Mệnh Kiếm, ngay cả rất nhiều đại năng ở Linh giới cũng không đạt được...

Có lẽ, hắn thật sự là Tu La Vương trọng sinh, bằng không thì tại sao lại có thiên phú nghịch thiên như vậy?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play