Phiền Lạc trưởng lão vốn bị đông cứng giày vò, lúc này lại bị công kích, căn bản vô lực phản kháng, thời gian qua một lát, trên người liền xuất hiện không ít vết máu, máu tươi tuôn ra.

Nhiệt huyết đụng với hàn thủy, càng thêm lạnh lẽo, Phiền Lạc chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng cương, cả người sắp biến thành con rối.

- Hảo tiểu tử, xem như ngươi lợi hại, bất quá muốn như vậy liền giết chết ta, nằm mơ! Phong Liệt Đan thiêu đốt tuổi thọ, giết!

Biết rõ tiếp tục như vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Phiền Lạc trưởng lão đột nhiên nuốt vào một viên thuốc, điên cuồng gào thét một tiếng, khí tức cả người đột nhiên tăng trưởng.

Phong Liệt Đan, một loại đan dược có thể thiêu đốt sinh mệnh để cho người trong thời gian ngắn thực lực cùng linh hồn điên cuồng bạo tăng.

Tuy trong thời gian ngắn sức chiến đấu gia tăng, cắn trả cũng cực kỳ to lớn, chẳng những tuổi thọ giảm bớt, một khi dược hiệu qua đi, linh hồn cùng tu vi thậm chí đều ngã xuống.

- Thiêu đốt tuổi thọ? Ngươi đừng suy nghĩ!

Nhiếp Vân ở đâu có thể làm cho hắn thiêu đốt thành công, khẽ cười một tiếng, Phượng Hoàng chi dực lập loè, lập tức từ không trung phi xuống dưới, thẳng tắp chui vào nước ao.

Vèo!

Sau đó Phiền Lạc trưởng lão cảm thấy cổ chân xiết chặt, đã bị hai bàn tay gắt gao nắm lấy, nhanh chóng kéo xuống dưới.

Nước ao vốn rét lạnh, càng xuống dưới càng lạnh, dược hiệu trong cơ thể Phiền Lạc trưởng lão còn không có triệt để phát ra, đã cảm thấy miệng mũi rót vào hàn thủy, để cho hắn hô hấp có chút khó khăn.

Loại tình huống này đừng nói chiến đấu, có thể giữ được tánh mạng hay không còn khó nói.

Bị đối phương lôi kéo xuống dưới, trên người càng ngày càng lạnh, ý chí đã bị trùng kích, càng ngày càng mơ hồ.

Phiền Lạc trưởng lão cảm thấy cả người sắp muốn điên rồi, như thế nào cũng không thể tưởng được vì sao nước ao rét lạnh như vậy, đối với thiếu niên lại không thể tạo thành ảnh hưởng...

- Ngoan nghe lời làm khôi lỗi của ta, ta là chủ nhân của ngươi, Tín Ngưỡng chủ nhân, sẽ giảm bớt thống khổ...

Ngay thời điểm ý chí của hắn bắt đầu mơ hồ, một thanh âm có chứa đầu độc đậm đặc vang lên bên tai.

Thanh âm này vừa tiến vào trong óc, lập tức kích thích hắn càng thêm mơ hồ.

- Không đúng, muốn đầu độc ta, đầu độc một La Tiên cảnh, mơ tưởng!

Ngay thời điểm Nhiếp Vân cảm nhận được Phiền Lạc trưởng lão không kiên trì nổi, đột nhiên linh hồn của lão gia hỏa này bắn ra thần thái kiên định, phảng phất như một lý niệm, không cách nào dao động.

- Cảnh giới Linh hồn quá thấp, muốn đầu độc cường giả La Tiên cảnh, quá khó khăn...

Lắc đầu, Nhiếp Vân cũng không nhụt chí, bắt lấy bàn tay của Phiền Lạc trưởng lão, đột nhiên buông ra, lập tức một Thạch Đầu nhích lại gần, ngay sau đó một dòng điện vừa thô vừa to ầm ầm đột phá phòng ngự trùng kích tới.

Biết rõ đối phương ý chí kiên định, còn không có triệt để tan rã, Nhiếp Vân lấy ra một khối Lôi Điện Thạch.

Những Lôi Điện Thạch này ẩn chứa dòng điện, ngay cả hắn là Lôi Điện sư cũng ngăn không nổi, tuy Phiền Lạc trưởng lão là cường giả La Tiên cảnh, nhưng khẳng định so ra kém thiên phú Lôi Điện sư, chỉ thoáng một phát, toàn thân cứng ngắc như cương thi, ý chí mơ hồ.

Liên tục giật bảy tám chục lần, hai mắt Phiền Lạc trưởng lão đã trở nên trắng, trong miệng thốt ra bọt mép.

- Trở thành khôi lỗi của ta, ta là chủ nhân của ngươi!

Biết rõ thời cơ chín muồi, Nhiếp Vân dùng thiên phú Tiên Âm sư gia trì thiên phú Đầu Độc sư, hai đại thiên phú vận chuyển, chỉ chốc lát Phiền Lạc trưởng lão liền triệt để sụp đổ, ánh mắt lộ ra thành kính.

- Chủ nhân!

- Thành công!

Nghe được đối phương nói, Nhiếp Vân biết rõ đã triệt để đầu độc hắn, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, toàn thân cảm thấy có chút mềm yếu.

Động tác liên tiếp tuy thời gian không dài, hơn nữa hết thảy đều ở trong hắn xếp đặt thiết kế, nhưng cường giả La Tiên cảnh là cường giả La Tiên cảnh, căn bản không thể dùng lẽ thường cân nhắc.

Vừa rồi sự tình liên tiếp, chỉ cần hơi chút sai số, chỉ sợ hiện tại biến thành thi thể chỉ có thể là mình!

- Xem ra La Tiên cùng Thiên Tiên chênh lệch càng lớn, 100 Thiên Tiên cũng chưa hẳn là đối thủ của La Tiên...

Tính ra thực lực của Phiền Lạc trưởng lão, Nhiếp Vân không khỏi cảm khái.

Tiên cấp cửu trọng, mỗi một tầng đều có Thiên Địa chênh lệch, đạt tới La Tiên cảnh chênh lệch càng thêm rõ ràng, lần này nếu không luân phiên dụng kế, phối hợp Tuyết Lôi Trì, đừng nói biến Phiền Lạc thành khôi lỗi, mình chết cũng không biết chết như thế nào, chỉ sợ đào tẩu cũng khó khăn!

- Ân? Ngươi tiên tiến nhập Tinh Cung, ta đi gặp Thương Vĩnh...

Thu Phiền Lạc vào Bắc Đẩu tinh cung, Mộc Sinh chi khí của Nhiếp Vân dạo qua trong người một vòng, mệt mỏi tiêu hết, lúc này mới dọc theo mặt nước tiếp tục bơi lên.

Thiên Nhãn quan sát, lúc này Thương Vĩnh đợi không thấy tin tức của Phiền Lạc trưởng lão, cũng tới đây.

- Phiền Lạc trưởng lão, Phiền Lạc trưởng lão...

Vừa tiến vào không gian này, Thương Vĩnh lập tức bị nước ao phát ra khí tức âm hàn dọa sợ, vội vàng hô vài tiếng.

- Nguy rồi, khẳng định đã xảy ra chuyện, đi!

Thấy không có người đáp lại, Thương Vĩnh lập tức cảm thấy không ổn, quay người chạy tới Truyền Tống Trận, muốn trực tiếp đào tẩu.

- Muốn đi? Đã đến thì đừng đi nữa!

Nhiếp Vân sao có thể cho hắn ly khai.

Bành!

Thoáng một phát từ trong ao nước nhảy ra, lăng không một quyền đánh tới.

Ầm ầm!

Quyền phong kích động cương khí, phối hợp nước ao âm hàn, ở trên người Thương Vĩnh đụng một cái, hắn lập tức biến thành băng nhân.

Sức chiến đấu bản thân Thương Vĩnh vốn không bằng, lúc này lại nhờ lực lượng Băng Hàn Lôi Điện của Tuyết Lôi Trì, như thế nào chống đở được, không đến hai cái hô hấp, cũng biến thành khôi lỗi.

- Nhất Khí Quy Nguyên Đại Trận phong ấn!

Lần nữa phong ấn Tuyết Lôi Trì, Nhiếp Vân mang theo Thương Vĩnh lách mình tiến vào Bắc Đẩu tinh cung.

- Tốt rồi, hiện tại ta hỏi các ngươi, Vân Vũ Tông các ngươi có Hỗn Độn linh dịch hay không?

Tiến vào Tinh Cung, Nhiếp Vân hỏi hai khôi lỗi.

- Hỗn Độn linh dịch? Không biết...

Hai người đồng thời lắc đầu, tựa hồ chưa từng nghe nói qua cái tên này.

Khôi lỗi không có khả năng nói dối chủ nhân, nghe trả lời như vậy, lông mi của Nhiếp Vân nhíu lại.

- Là một loại linh dịch có thể làm cho thân người diệt hết tạp chất, tẩy kinh phạt tủy!

Nghĩ thầm Hỗn Độn linh dịch có thể là ở thời Tinh Cung chi linh xưng hô, Nhiếp Vân suy nghĩ một chút hỏi.

- Linh dịch tẩy kinh phạt tủy? Vân Vũ Tông là có, bất quá không gọi Hỗn Độn linh dịch, gọi Vân Vũ Tôi Thể dịch, là truyền thừa chí bảo của Vân Vũ Tông, chỉ có đệ tử ưu tú nhất của tông môn mới có tư cách sử dụng!

Phiền Lạc trưởng lão suy nghĩ một chút nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play