Thời hiện đại, Lý Mạnh nhận được giáo dục lịch sử hoàn chỉnh từ tiểu học,trung học,còn tham gia quân ngũ, hắn không hiểu lắm về Khổng Hữu Đức, nhưng trong tiểu học thì đều nói Khổng Hữu Đức là đao phủ dẫn dắt Mãn Thanh vào tàn sát người Hán.
Lúc lớn lên, tầm nhìn được thay đổi theo thời gian, thì lại nói Khổng Hữu Đức là đại công thần thúc đẩy phát triển dân tộc hòa hợp và đoàn kết, là đại anh hùng của cả dân tộc Mãn và Hán.
Lý Mạnh cũng không có hồ đồ nghe theo, thời hiện đại hắn chỉ biết người này là Hán gian, hơn nữa còn là tên Hán gian không hề có liêm sỉ, không khác gì những kẻ ngụy quân thời gian chiến tranh kháng nhật.
Chỉ là tên hán gian Khổng Hữu Đức này rốt cuộc gây ra nguy hại gì thì Lý Mạnh lại không rõ.
Hôm sau ngày nhận được thông báo đó, những việc huấn luyện “gia đinh “ mới đều được giao lại cho Trần Lục Tử xử lý, còn hắn toàn tâm toàn ý chú trọng vào việc sản xuất súng hỏa mai.
Những quân hộ Liêu Đông này qua nửa năm từ nơm nớp lo sợ đến được Lý Mạnh cứu giúp, được ăn no mặc ấm, đều rất sợ Lý Mạnh đổi ý đuổi đi, nên khi nhìn vào sắc mặt xám xịt của hắn, Quách Đống càng kinh hồn bạt vía.
Quách Đống liền tìm mấy người thân tín hỏi khắp nơi, xem có phải có ai phạm lỗi hay tham ô tiền bạc gì không.
Kết quả mọi người đều phủ nhận, Lý Mạnh trị gia hành pháp rất ngiêm, không giận tự uy, trong lòng ai cũng kính sợ, lại thêm Liêu dân đều biết bọn họ có ngày hôm nay là nhờ ơn Lý Mạnh, cũng không có ai dám làm chuyện xấu gì.
Quách Đống cũng mơ mơ hồ hồ, súng vẫn luôn không ngừng được chế tạo thử nghiệm, nhưng Lý Mạnh vẫn không hài lòng, lẽ nào lại vì chuyện này mà nổi giận sao? Nhưng hôm trước vẫn còn cười nói với hắn, rằng đừng sợ tốn tiền, cứ thử nghiệm, làm tốt nhất là được rồi.
Nguyên nhân Lý Mạnh không vui không liên quan gì tới người bên cạnh hắn, mà là Khổng Hữu Đức tìm tới nương tựa Hoàng Thái Cực của Mãn Thanh.
Nghe những Liêu dân này nói thì sức chiến đấu của quân Mãn Thanh không cần nói, vũ khí lại tốt nhất, hỏa pháo lớn nhỏ có gần 40 cái, còn có đại bác hồng y, trong đội hơn vạn người có gần 4 phần binh sĩ trang bị hỏa khí.
Đông Lỗ Hậu Kinh từ khi khởi binh tới nay,công thành dã chiến với quân Minh mà nói đều có ưu thế tuyệt đối, điều duy nhất bọn họ phiền não chính là trang bị hỏa khí của quân Minh.
Nhưng bây giờ ưu thế này bị Khổng Hữu Đức và quân binh thủ hạ gia nhập dẫn tới sự thay đổi. Quân đội của Khổng Hữu Đức có chuyên gia hỏa khí Tôn NGuyên Hóa chỉ đạo huấn luyện, thao tác và chế tạo hỏa khí đều nắm chắc và thuần thục.
Có những người này tới thì Hậu Kim Thát tử cũng có bộ đội mang hỏa khí rồi.
Hơn nữa Hoàng Thái Cực có khả năng huấn luyện và mở rộng bộ binh mang hỏa khí, đó cũng là vì sao trên thông cáo nói Hoàng Thái Cực lại cho Khổng Hữu Đức đãi ngộ cao như vậy. Truyện "Thuận Minh "
Một người đầu hàng chạy tới từ nhà Minh có thể thu được chức hiện tương đương Bát kỳ Hòa thạc Bối Lặc, nói trắng ra đã có vị trí tương đồng với hoàng thân quốc thích như Đa Nhĩ Cổn, Đa Đạc rồi.
Trong lòng Lý Mạnh quả thực rất phẫn nộ và phiền muộn, thời hiện đại hắn biết, cũng từng thấy thuyết pháp bàn tay vàng này, tiểu thuyết trên mạng toàn nói những chuyện ngược thời gian chế tạo bột ngọt, xà phòng, mở tửu lâu, khí bá vương tỏa ra khắp nơi, còn đào kho báu bát hổ, nhất cử nhất động lật đổ hoàng đế.....
Nhìn lại chính mình, hắn phải vất vả buôn lậu muối kiếm tiền, tiền mỗi tháng kiếm được thoáng cái đã tiêu hết cho những người bên cạnh.
Từ trước bộ đội luôn có hậu cần, Lý Mạnh bản thân giờ phải vắt hết óc để kiếm tiền, nhưng thủ hạ cũng không mở rộng ra quy mô quá lớn được, đến nay cũng chỉ vào khoảng 2000 người, 200 con ngựa, 300 bộ cung tiễn, vài trăm bộ giáp.
Thế nhưng tên Hoàng Thái Cực gì đó cái gì cũng không phải làm, tự nhiên có hơn vạn binh sĩ mang súng hỏa mai, thực lực nháy mắt nâng rất cao, đây là có còn thiên lý không cơ chứ?
Trong kiến thức lịch sử mơ hồ của Lý Mạnh thì hắn vẫn biết không phải là vì mình tới Minh triều mà lịch sử thay đổi, mà đây là sự kiện lịch sử đã bị thay đổi, nói trắng ra thì đây chính là ông trời đang làm bừa. Truyện "Thuận Minh " Truyện "Thuận Minh "
Quả thật,trong lịch sử thì sau khi Mãn Thanh có được quân đội người Hán của Khổng Hữu Đức mà khả năng đánh thành tăng mạnh, thậm chí có thể nói là Minh triều vì chuyện Khổng Hữu Đức đầu hàng mà diệt vong nhanh hơn.
Một ngày sau, tâm trạng của Lý Mạnh mới coi như là bình thường trở lại, tiếp đó bắt đầu sắp xếp như sấm rền gió cuốn, trước đây Lý Mạnh làm việc cẩn thận tỉ mỉ, sợ gây chú ý phiền phức của quan phủ và triều đình.
Nhưng động tác của hắn bây giờ lại chẳng cần quan tâm tới việc đó, trực tiếp xắp xếp người tới các nơi tuyển diêm đinh.
Ngao Sơn vệ sở bên kia Huyền Na ngoài có khác biệt về vị trí địa lý với Linh Sơn vệ sở ra thì tình hình nội bộ quả thật như một khuôn mà ra. Truyện "Thuận Minh "
Trước đây Lý Mạnh cảm thấy dù sao Linh Sơn vệ sở cũng là người đông lại quen biết nhiều, dễ khống chế, Ngao Sơn mọi thứ đều xa lạ khó có thể khống chế, không dễ đụng vào.
Một năm rưỡi tới nay, quân trấn vệ rốt cục có tình hình thế nào, Lý Mạnh cũng đã thăm dò, căn bản la Ngao Sơn vệ sở chỉ huy ngàn hộ dẫn đầu mấy trăm quân sĩ vũ trang cùng quản lý nông trang.
Còn có rất nhiều nhân khẩu thừa không lộ đầu ra, vì 5000 quân hộ vệ sở chỉ có con trưởng mới có thể kế thừa quân hộ. Còn đám con thứ kia thì không thể nên số người thừa này là một ẩn số.
Đám người bên Ngao Sơn vệ sở này nhìn những thanh niên của Linh Sơn vệ sở trở thành diêm đinh và Sào Muối đầy ngưỡng mộ, đi đường đều thẳng sống lưng, người ta không cần trồng trọt tới nửa sống nửa chết mà vẫn có thể ăn no mặc ấm, danh tiếng cũng tốt, con cái nhà ai làm diêm đinh thì đều có người tới chủ động kết thân.
Đủ các loại tin đồn truyền tới bên Ngao Sơn vệ sở, bình thường những người này luôn than thở vì sao chỗ chúng ta phong thủy tốt như vậy mà lại không có hào kiệt hảo hán giống như Lý Nhị Lang chứ?
Bây giờ có người tới chiêu mộ diêm đinh, mọi người còn không phải là vui đến phát cuồng sao, người người báo danh, e sợ nhân số tuyển nhận có hạn, bỏ lỡ cơ hội lần này sẽ không có nữa.
Lý Mạnh vẫn muốn cố gắng có thể khống chế ảnh hưởng của hành động tuyển diêm đinh lần này, nhưng tin tức không thể khống chế dễ dàng như vậy được, thanh niên của phủ Đăng Châu và Lai Châu đều chạy tới, hi vọng có thể tìm được 1 vị trí trong đó.
Sở dĩ chỉ tiêu thể năng của cuộc khảo hạch đợt này nghiêm ngặt hơn lần trước rất nhiều nên những người không đủ tráng kiện đúng là rất khó thông qua, tuy nhiên lần này cũng có những hạng mục đặc biệt tuyển chọn.
Ví dụ như nếu bạn có thể cưỡi ngựa, nếu bạn có thể bắn cung..... vậy thì chỉ tiêu khảo hạch sẽ được hạ thấp xuống.
Biết chết tạo súng đạn đều có thể đặc tuyển mà cho vào nên rất nhiều Liêu dân rải rác ở Đăng châu cũng qua báo danh.
Những Liêu dân này nói một cách tương đối thì kĩ năng quân sự mạnh hơn những binh lính bình thường của 2 phủ Đăng Lai, kỹ năng cũng nhiều hơn 1 chút.
Nhưng tiêu chuẩn có đủ các loại đặc tuyển và nới lỏng, nhiều người báo danh như vậy khiến Lý Mạnh phải trố mắt nhìn.
Bốn tháng sau đó, thời gian Lý Mạnh về thành Giao châu cũng nhiều hơn lúc trước, hơn nữa cứ đúng giờ là lại tới các cửa tiệm đồ sứ và bên bờ sông dạo một vòng, hi vọng có thể gặp được tiểu thư của nhà tri châu.
Bây giờ là đầu tháng 6, nhưng thời tiết vẫn rất mát mẻ, Lý Mạnh tựa đầu trên ghế ngồi, cẩn thận nghe báo cáo của Trữ Kiền Quý, ngồi 2 bên là Triệu Năng và Vương Hải. Truyện "Thuận Minh " Truyện "Thuận Minh "
Từ sau khi thay phiên nhau đồn trú tại các trạm kiểm soát, bên Lý Mạnh cũng thường thường có 1 đội trưởng, lúc này lại có 2 người.
Nhưng trên mặt Triệu Năng và Vương Hải đều rất xấu hổ, trong tay Trữ Kiền Quý cầm vài tờ giấy cao giọng nói:
-Tráng đinh Ngao Sơn vệ sở và các nơi tổng cộng thu nhận 530 người, đặc tuyển am hiểu thuật cưỡi ngựa 40 người, cung tiễn 30 người, sở trường súng đạn 46 người, bây giờ sắp xếp ở ruộng muối Linh Sơn gần thôn trang đợi an bài của đại nhân.
Nói xong, Trữ Kiền Quý khom lưng hành lễ rồi định rút lui ra khỏi phòng thì Lý Mạnh cất lời:
-Lão Trữ, ngươi tới bên Hầu Sơn thương nghị một chút, xác định các mục tiêu phí về yêu cầu ăn, mặc, binh khí, áo giáp của người mới báo tới chỗ ta, cho người truyền tin tới Mã Canh bảo hắn và Tiểu Hải thay quân.
Trữ Kiền Quý trả lời rồi lập tức ra khỏi phòng, sắc mặt của Lý Mạnh xám xịt quay lại lạnh lùng nói với Triệu Năng và Vương hải:
-Chẳng trách, Khổng Hữu Đức có thể làm ầm ỹ 3 năm ở Đăng Châu, nửa Sơn Dông không tìm ra được 1 nghìn tráng đinh, tôi thấy những người am hiểu kỹ thuật cưỡi ngựa rồi, đó là ai thế? Đều là bọn cướp đường thổ phỉ của sơn trại, còn những người am hiểu bắn cung cùng súng đạn đều là hội binh của Liêu Đông.
Triệu Năng và Vương Hải nhìn nhau đều xấu hổ cúi đầu, dù sao Triệu Năng cũng thân với Lý Mạnh, ho khan nói:
-Lý đại nhân, lần này tiêu chuẩn đúng là hơi cao, người của chúng ta tuyển tới đều luyện mất nửa năm mới đạt tới trình độ đó, cần nới lỏng 1 chút.
Triệu Năng nói, Lý Mạnh cũng không tiện nổi giận, hắn thấy có chút sốt ruột, tay sờ sờ trán, thở dài hồi lâu mới lên tiếng:
-Nói lỏng tiêu chuẩn, lần này ít nhất cần phải tuyển 3000 người, động tĩnh còn quá lớn, ta cũng là có chút nóng nảy, Tiểu Hải, ngươi tìm lấy các huynh đệ cũ của chúng ta, đi theo những người am hiểu cưỡi ngựa, lấy mà học tập đồng thời cũng giám sát bọn họ cho ta, mùi hoang dã trên những người này quá nặng, ta sợ có chuyện khác,bây giờ đi làm đi.
Vương Hải đứng dậy vội vàng vâng lệnh, quay người sải bước đi, trong phòng chỉ còn lại 2 người Lý Mạnh và Triệu Năng, nói chuyện cũng thoải mái hơn, Triệu Năng nhìn bóng lưng Vương Hải nói:
-Một năm rưỡi trước, tiểu Hải vẫn còn là thằng nhóc choai choai mà hôm nay đã ra dáng tướng quân rồi..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT