*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Convert: Utichcoc.

Edit: Ramsessivy.

Lâm Tiêm Tiêm bị đả kích đi nhanh đến sảnh chiếu phim, nhưng sảnh chiếu phim không có ai, đoạn video là chuẩn bị cho cô, còn đang liên tục truyền tin.

Giờ phút này đại sảnh bữa tiệc đang chiếu những bức ảnh thời trung học đại học của Từ Thanh Huyên, thẻ học sinh, bằng tốt nghiệp, hình ảnh cuộc sống, ảnh gia đình cùng vợ chồng Lí Mỹ Thắng, không ngừng thay đổi. Chỉ thấy cô gái xinh đẹp trong ảnh, ngũ quan hoàn toàn không giống với Lâm Tiêm Tiêm, trên bằng cấp cùng chứng minh thư cũng viết tên là Từ Thanh Huyên......

Lâm Tiêm Tiêm chạy tới hất ngã máy chiếu, như một kẻ điên, lớn tiếng thét chói tai, "Đây không phải Từ Thanh Huyên, Từ Thanh Huyên thật sự mới là tôi! Bọn họ đang hãm hại tôi, bức tôi chia tay cùng Mộ Dạ Triệt!"[Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 117: Cổ Dư, đừng bỏ anh

Lâm Tiêm Tiêm

Vốn dĩ, An Đề đã hủy tất cả ảnh cũ của Từ Thanh Huyên, vì sao nơi này còn có giữ lại một phần?

Mà ngoài cửa, Lí Mỹ Thắng thấy tất cả những ảnh chụp này cũng nóng nảy! Rốt cuộc là ai đã lục ra những tấm ảnh trước đây của con gái? Đây không phải là để người ta chê cười bà sao, làm thanh danh của bà bị hủy hoại trong phút chốc sao?!

Nhưng bà chính là đòng ý với An Đề, đối xử và chăm sóc cô gái này như con ruột của mình, chưa bao giờ có suy nghĩ kết thù kết oán cùng bất kỳ ai. Đây không phải là chính Lâm Tiêm Tiêm tìm đến phiền phức sao? Thế mà lại tự mình cố ý ngã từ trên cao xuống, sau đó vu oan giá họa cho tiểu thư Cổ gia, cũng hại luôn bà.

"Trời ạ, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?!" Mộ Thanh Nhàn vừa nhìn chằm chằm màn hình siêu lớn, vừa phát ra tiếng thét cao vút chói tai, gương mặt thật sự xấu hổ, bị sỉ nhục nghiêng mặt đi nhìn nữ vương đàn violincent ngày xưa Lí Mỹ Thắng, "Nhìn xem bà tìm được một cô con gái tốt, chuyện gì thiếu đạo đức đều cho cô ta làm hết! Chuyện kế tiếp theo tự mình đi giải thích đi, đừng đổ cho Mộ gia chúng tôi! Mộ gia chúng tôi cũng là bị các người lừa cho thảm hại, chuyện này không liên quan gì đến Mộ gia!"

Mà bên này, Mộ thái thái không ngừng bị đả kích đã muốn trực tiếp chết ngất ở sô pha, quả nhiên là, sợ điều gì thì điều đó đến!

Hiện tại mọi người đã biết Mộ gia bà cưới nhầm một cô con dâu có phẩm đức bại hoại, ngay sau đó, chuyện Dạ Triệt trước kia từng bao dưỡng Lâm Tiêm Tiêm cũng sẽ bị lôi ra ánh sáng, như vậy ai sẽ tin tưởng Mộ gia không biết thân phận thật sự của Từ Thanh Huyên chứ?

Cái này gọi là bọn họ lừa đời lấy tiếng, bạc tình bạc nghĩa, cũng giống Lâm Tiêm Tiêm bị người đời phỉ nhổ!

"Thanh Huyên, chúng ta đi thôi." Đối mặt với ánh mắt khác thường của các vị khách, Lí Mỹ Thắng lấy túi xách che mặt bước nhanh tìm đến phòng chiếu phim, giữ chặt lấy Lâm Tiêm Tiêm đang phát tiết, mang theo con gái giả đi ra ngoài cửa, "Đối phương có chuẩn bị mà đến, không biết còn có thể làm ra chuyện gì nữa, chúng ta phải lập tức rời khỏi đây!"

"Không, hiện tại con không thể rời đi!" Lâm Tiêm Tiêm trong cơn giận gữ hất tay mẹ nuôi, nhanh chóng lấy điện thoại di động từ trong túi xách của mình, đem điện thoại áp sát trên máy chiếu phim, "Nếu bọn họ dám lôi ra chuyện này, như vậy con cũng có thể! Con nhất định sẽ làm cho bọn họ biết, Cổ Dư mới là bên thứ ba quyến rũ chồng của con! Bọn họ đi khách sạn thuê phòng, con sẽ khiến Mộ Dạ Triệt theo chúng ta cùng chết!"

"Thanh Huyên, mấy tin nhắn cùng hai tấm ảnh này có thể chứng minh cái gì?!" Lí Mỹ Thắng vô cùng lo lắng giữ chặt tay con gái giả, để cô lập tức rời đi, đây mới là cách tốt nhất, "Mấy tin nhắn này chẳng có nội dung gì cả! Hơn nữa còn là một số lạ gởi đến, nội dung cũng chỉ ghi địa chỉ! Cái này thì có thể chứng minh cái gì?"

"Mẹ, rốt cuộc con nên làm gì bây giờ? Ảnh cũ trước đây của con cùng Từ Thanh Huyên đã bị lục lại, bọn họ sẽ điều tra được trường học của Từ Thanh Huyên, điều tra được sơ yếu lí lịch của cô ấy......" Hai mắt Lâm Tiêm Tiêm đẫm lệ mông lung nhào vào trong lòng Lĩ Mỹ Thắng, ôm cổ bà, thân hình mảnh mai đang lạnh run, "Mẹ, hiện tại con nên làm gì bây giờ?"

Lí Mỹ Thắng thì bị cô làm hại đến thân bại danh liệt, nhíu nhíu mày, nâng cô đang khóc dậy, "Nếu lúc trước con không có hãm hại tiểu thư Cổ gia, bây giờ con vẫn còn là thiếu nãi nãi Mộ gia, không từng bước đi đến này hôm nay. Con nói xem lúc trước vì sao con lại muốn làm như vậy? Sống những ngày hạnh phúc thì không làm, cố tình đi thương tổn người khác."

Lâm Tiêm Tiêm thì cúi đầu khóc, không nói lời nào.

Nếu lúc trước cô không làm như vậy, đứa con của Cổ Dư sẽ trở thành họa lớn trong lòng cô! Bởi vậy thực chất, cô càng thêm hối hận không có diệt trừ đứa trẻ này, ngược lại còn để cho nó đoàn tụ cùng ba mẹ ruột của mình!

Nhưng mà cũng hoàn hảo, hiện tại họ Cổ kia đã bỏ rơi Dạ Triệt, chính mình ôm con rời đi, cho nên cô còn có cơ hội trở lại bên người Dạ Triệt, nhất định gạt hết mọi sỉ diện trước kia!

Cuối cùng thì đoạn video cũng phát xong, hai mẹ con bị bảo vệ mời thành công ra đại sảnh bữa tiệc, trở thành trò cười trong mắt mọi người. Lí Mỹ Thắng nể mặt An Đề, không có đuổi Lâm Tiêm Tiêm đầy tiếng xấu ra khỏi Từ gia, mà là lập tức liên hệ luật sư, chuẩn bị bắt kẻ đứng phía sau hủy hoại danh dự của bà!

Mà Lâm Tiêm Tiêm thương tâm muốn chết, đúng là lập tức tìm đến nơi giao dịch, đạp phá này nọ, xông vào đại sảnh mà hét lớn.

"Gọi Jasmine ra đây! Cô ta là bên thứ ba cướp chồng của tôi! Các người đều thấy rõ! Cô ta thế mà còn mặt mũi đi dự tiệc, chuẩn bị sẵn sàng để Dạ Triệt cầu hôn mình! Bọn họ là đồ vô liêm sỉ, đi thuê phòng khách sạn sau lưng tôi, cướp con của tôi! Bọn họ có tư cách gì đối xử với tôi như vậy!"

Nhóm giao dịch viên ở bên cạnh thì nhíu mày nhìn cô, phát hiện cô gái này quả thật bị điên rồi! Bọn họ làm sao biết được Jasmine từng tham dự bữa tiệc của Mộ gia được?

Bọn họ chỉ biết cô gái trước mặt này nhờ gian lận mà lấy được cúp quán quân, cố ý ngã cầu thang, ở nhà ngược đãi ba mẹ chồng cùng con.

Đương nhiên không lâu sau đó, bọn họ từ tin tức trên TV cũng biết được cô gái này là Từ Thanh Huyên giả, nửa năm trước cố ý vu oan hãm hại Cổ Dư......

"Jasmine đâu? Gọi cô ta ra đây!" Lâm Tiêm Tiêm cãi lộn giằng ra khỏi sự kiềm chế của bảo vệ, quyết tâm khóc lóc om sòm ở trong này, "Con tôi bị cô ta cướp đi rồi, chồng tôi cũng bị cô ta cướp đi rồi, gọi cô ta ra đây!"

Jay cùng Edon bên này nghe được âm thanh đi tới đẩy đám người ra, nhìn thấy cô gái này hủy hình tượng thành người chanh chua, "Thì ra là thiếu nãi nãi bị Mộ gia đuổi ra khỏi nhà, tìm Jasmine của chúng tôi có chuyện gì?"

"Đưa tôi đi gặp Jasmine, tôi có việc tìm cô ta!" Lâm Tiêm Tiêm hất tay nhân viên bảo vệ ở bên cạnh, dùng tất cả sức lực trên người, ý đồ túm lấy áo của Jay, giọng uy hiếp, "Tôi sẽ cho các người biết, Jasmine quyến rũ Mộ Dạ Triệt như thế nào! Đây là tin nhắn cô ta gởi cho tôi, nội dung có nhắc đến địa chỉ bọn họ hẹn hò, các người nhìn xem!" 

Cô ném điện thoại đến trước mặt mọi người, sớm đã không bận tâm đến hình tượng đoan trang cao nhã của mình, mà là chỉ cần bắt được một cơ hội, cô nhất định sẽ làm ầm khiến gà chó nơi này không yên!

Cho nên việc cô tự hủy hình tượng, chính là càng tăng tính chân thật để mọi người xác định lời đồn, tin rằng người phụ nữ này không từ thủ đoạn cố ý ngã cầu thang, kiêu ngạo ương ngạnh ở Mộ gia!

"Vì sao các người không tin những bức ảnh này?" Thấy mọi người hờ hình nhìn tấm hai bức ảnh chụp Mộ Dạ Triệt rửa mặt, Lâm Tiêm Tiêm lại lớn tiếng gào lên, nhất định phải làm cho mọi người tin Mộ Dạ Triệt thuê phòng ở khách sạn, "Các người nhìn đi, đây là ảnh mà Cổ Dư gởi cho tôi, lúc đó cô ta ở cùng một chỗ với Mộ Dạ Triệt, hơn nữa còn không chỉ một lần!"

"Rửa mặt ở buồng vệ sinh thì có thể chứng minh được điều gì?" Bên cạnh có người phát ra tiếng cười lạnh, để người đàn bà điên này đừng nổi điên trong này nữa, "Cô đây là bị gì vậy? Lấy hai tấm ảnh cô tự chụp lại đây hủy hoại danh dự người khác à, nói gì đi nữa cô từng là thiếu nãi nãi Mộ gia, tự giữ lại chút mặt mũi cho mình đi."

"Tôi lặp lại lần nữa, đây không phải là ảnh do tôi chụp, là Jasmine cố ý chụp lại gởi cho tôi!" Lâm Tiêm Tiêm trừng mắt rống to, ngọn lửa nồng đậm đang cháy rực trong mắt, tức giận gạt đổ những gì có ở trên bàn, "Cô ta cố ý, vì sao các người còn tin cô ta là Cổ Dư trước đây?! Cô ta chính là một ả đàn bà lẳng lơ......"

Nhưng mọi người càng không muốn để ý đến cô, bất đắc dĩ lắc đầu tránh ra, để cô một mình nổi điên trong này.

"Các người chớ đi, gọi Jasmine ra đây!" Lâm Tiêm Tiêm thì giữ chặt Thao Bàn Thủ của KS lại, kéo được không chịu thả, nhất định phải làm cho Cổ Dư đi ra, muốn đem nơi này ầm ĩ đến long trời lở đất, "Để ả tiện tì kia ra đây đối chất cùng tôi, cô ta vừa rời khỏi bữa tiệc, ôm đi con của tôi, làm cho Dạ Triệt bị ma quỷ ám mới cầu hôn cô ta! Còn có đoạn clip kia, nhất định cô ta đã bắt Amy lại, cưỡng bức Amy nói láo, cô ta là ả đàn bà ác độc!"

Mọi người nhịn cực độ không nói gì, quay đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm người phụ nữ này, cảnh cáo cô buông bàn tay dơ bẩn kia ra!

Không thể tưởng tượng được nữ vương đàn violincent cao cao tại thượng kia sau khi bị vạch trần chân tướng, lại bày ra diện mạo như vậy! Bị buộc đến chó cùng rứt giậu sao?! Cũng chỉ có dùng phương pháp này mới có thể lôi ra nguồn gốc bộ mặt thật của cô, hèn gì bị Mộ gia đuổi khỏi cửa!

Bên này đang ầm ĩ, cửa đại sảnh giao dịch ở bên kia, Cổ Dư cầm túi xách bước vào.[Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 117: Cổ Dư, đừng bỏ anh

Cổ Dư

Cô không chút sợ hãi với sự xuất hiện của Lâm Tiêm Tiêm, chậm rãi đi tới, mỉm cười với Lâm Tiêm Tiêm: "Nghe nói Từ tiểu thư tìm tôi? Có chuyện gì?"

Chuyện clip cô cũng vừa nghe nói, cho nên có chút kinh ngạc, sắp xếp cho con trai xong, lại hiện thân.

Dù sao, Mộ Dạ Triệt còn chưa hoàn toàn chấm dứt quan hệ cùng Lâm Tiêm Tiêm, Lâm Tiêm Tiêm xé nát tờ giấy li hôn, đang giãy dụa, cho nên cô không thể bị Mộ Dạ Triệt công khai thân phận trong bữa tiệc, như vậy cô sẽ trở thành bên thứ ba, không chiếm được sự đồng thuận hay lợi thế gì.

Cô muốn, chính là mẹ con Lâm thị phải hai bàn tay trắng, đau khổ. Những gì mà Lâm Tiêm Tiêm quý trọng, cô càng muốn phá hủy, ví dụ như trái tim của Mộ Dạ Triệt, ví dụ như bữa tiệc vừa rồi.

Về việc còn có thể gả vào Mộ gia hay không, cô sẽ quyết định vào tiến độ trò chơi này, cô cùng con, muốn cuộc sống bình yên!

Nhưng mà, Lâm Tiêm Tiêm vừa rồi bị tố giác ngày trước đắc tội, cảm giác nhất định không tệ chứ? Vừa rồi chật vật chạy trốn, sau đó lại lội đến nơi này sao?

"Trả Dạ Triệt lại cho tôi, tôi không thể không có anh ấy!" Lâm Tiêm Tiêm trừng mắt, rất muốn tát Cổ Dư một cái, nhưng người phụ nữ điên cuồng này đang bị người ta khống chế, chỉ có thể không ngừng giãy dụa, lớn tiếng gào rống, "Hiện tại cái gì tôi cũng không có! Cô trả Dạ Triệt cùng con lại cho tôi! Những gì nợ cô tôi đều đã trả rồi, cô đừng có được voi đòi tiên!"

Cổ Dư khẽ mỉm cười, nghiêng mặt cười cười nhìn cô, "Tuy rằng tôi không biết Từ tiểu thư đang nói cái gì, nhưng tôi nghĩ nhất định Từ tiểu thư hiểu lầm rồi. Tôi nghe nói Từ tiểu thư bị đuổi ra khỏi Mộ với đủ mọi lý do, trong đó bao gồm chuyện Từ tiểu thư tìm Mộ thái thái để gian lận trong cuộc thi, cùng với chuyện đẩy ngã Mộ thái thái xuống cầu thang, cũng là như vậy, mời cô trở về nghỉ ngơi cho tốt. Người ngoài như tôi không tiện theo cô được."

"Rốt cuộc cô giấu con tôi ở đâu?!" Lâm Tiêm Tiêm hung tợn trừng mắt nhìn cô, giãy dụa đến gần cô, "Cô không dám làm rõ thân phận của mình trong bữa tiệc, cũng không dám ở trước mặt mọi người mà ôm con tôi đi! Bởi vì cô có tật giật mình, sợ trở thành kẻ thứ ba có thể nhận bất kì ai làm chồng! Nhưng tôi nói cho cô biết, Dạ Triệt sẽ trở lại bên người tôi, anh ấy sẽ hiểu rõ ai mới thật lòng với mình, ai mới là kẻ lừa dối! Cô là thứ đàn bà vô liêm sỉ vô tình bỏ rơi anh ấy trong bữa tiệc!"

Cổ Dư nghe, lại cong môi người, "Vậy tôi xin chúc mừng Từ tiểu thư! Hiện tại, bảo vệ mời Từ tiểu thư ra ngoài! Mời."

Ngay sau đó, bảo vệ lập tức một trái một phải kéo Lâm Tiêm Tiêm nổi điên ra ngoài, rốt cuộc cũng kéo người đàn bà la hét om xòm này đi, nơi này cuối cùng cũng khôi phục bình an.

"Mọi người tiếp tục làm việc đi." Cổ Dư nhìn bốn phía, để Thao Bàn Thủ KS tiếp tục làm việc, chính mình thì dừng lại nghỉ chân ở bàn làm việc trước kia của Bạch Khiết, suy nghĩ Bạch Khiết đi nơi nào.

Bạch Khiết mất tích, từ lần trước sảy thai, người ở nơi giao dịch lợi dùng đồn rằng Bạch Khiết tự sát hoặc là biến mất. Tóm lại, một người có thanh danh không tốt, cho dù là mất tích một cách khó hiểu, mọi người cũng không đồng tình.

Nhưng mà cô lại cảm thấy, Bạch Khiết nhất định ở gần bên cạnh, cô cảm nhận được hơi thở của cô ấy.

---[Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 117: Cổ Dư, đừng bỏ anh

Bạch Khiết

Quả thật Bạch Khiết không có rời khỏi Cẩm thành, cách đó không lâu cô lặng lẽ đi một chuyến đến nơi giao dịch, nhưng mỗi một gốc ở nơi này đều lưu truyền chuyện gièm pha của cô, khiến cô không ngẩng đầu dậy được.

Cô từng muốn tự sát nơi mình bị ép phá thai, lại không có đủ dũng khí để chấm dứt sinh mạng hèn mọn này, chỉ có thể một mình lặng lẽ đi ở nơi im lặng, mỗi ngày nhìn khuôn mặt Hàn Kiền trên mặt báo cùng tin tức tài chính và kinh tế, nhìn hắn bước đi càng thong dong hơn.

Hắn chính thức tiếp nhận công ty của Hàn Vũ Ngấn, tài lực hùng hậu, quyền lực hơn người, nhưng hắn đã quên, hắn từng dùng một loại phương thức ti bỉ nhất thương tổn kẻ địch chốn thương trường của mình, hơn nữa đối phương còn là một cô gái.

Chỉ vì cô cùng Cổ Dư cản trở hắn, bởi vậy hắn muốn trả thù, đùa bỡn cô sau đó lại gϊếŧ chết cô, giống như bóp chết một con kiến!

Một người đàn ông như vậy không xứng có được tất cả, tâm của hắn quá nhỏ, lại rất duy ngã độc tôn, trời cao không nên ưu ái hắn như vậy!

Giờ phút này, Bạch Khiết mang theo hành lý đơn giản của mình, đi trên con đường vô cùng náo nhiệt.

Nơi này có rất nhiều siêu xe đỗ hai bên, mỗi chiếc bất kì cũng có thể đủ để cô mua được một căn biệt thự cao cấp. Những hội sở tư nhân hay câu lạc bộ xa hoa này hình thành một vòng ẩn nấp lẩn quẩn cho giới nhà giàu, là thiên đường của người có tiền, đại gia tỷ phú. Những người này tuân thủ quy tắc kết giao sang quý nhất, mặc kệ là chính trị, thương gia, hay là giới văn nghệ sĩ, bọn họ đều tụ lại ở trong này, được đến những gì họ muốn. 

Bởi vậy với hai bàn tay trắng, cô nhất định phải giao dịch được cùng bọn họ, sau đó từng bước một hướng lên trên.

Vì thế cô không có đi lên phía trước nữa, mà là mang theo mấy trăm tệ trên người, đến một nơi khác.

Những người này đơn giản chỉ muốn tiền tài, mỹ nữ, quyền thế, như vậy cô sẽ cho bọn họ một cái trong đó, đi bước một đến gần Hàn Kiền!

---

Bạch Khiết bán chiếc nhẫn kim cương trên tay, sau đó chia ra thành vài phần, đăng kí một công ty danh nghĩa tại Hongkong, lại dùng số tiền còn lại thuê một số cô gái, là những người am hiểu lo liệu chuyện giữa đàn ông và phụ nữ, để bọn họ đưa cô đi gặp nữ vương thủ đoạn nhất xinh đẹp nhất trong giới nhà giàu.

Đây là bước đầu tiên, cô phải theo 'Hồng nhan tri kỉ' này học được việc thành công tiếp cận các doanh nhân thành đạt, có được quyền thế cô muốn, sau đó lại lợi dụng thành công của mình, khiến công ty của Hàn Kiền bị ăn không còn một mảnh!

"Đây là địa chỉ, cô đưa một khoản học phí lớn như vậy, cô ta nhất định sẽ dạy bảo cô thật tốt." 'Nữ nhân viên' của công ty trên danh nghĩa của cô đưa cho cô địa chỉ, để cô dựa theo địa chỉ này tìm được nữ vương được đàn ông chào đón nhất, cũng chính là người mà cô sẽ học hỏi, cô muốn trở thành một thành viên giống bọn họ.

Vì thế Bạch Khiết được sự phụ trợ của bọn họ, hóa thân thành một tiểu yêu tinh kiều diễm, đi đến một căn biệt thự nghỉ dưỡng.

Cô ngồi taxi đến đây, từ xa nhìn về căn biệt thự màu trắng yên tĩnh, ở cửa có một chiếc xe thể thao màu đen đang dừng lại, một người đàn ông cao lớn đi ra từ biệt thự, đang hôn từ biệt cô gái gợi cảm đưa tiễn mình.

Khi nhìn thấy rõ mặt người đàn ông, Bạch Khiết lập tức để xe taxi đi chậm lại, chờ người đàn ông này lái xe thể thao đi qua trước mặt mình, cô mới đeo kính mắt, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh.

Bởi vì, người đàn ông này đúng là Hàn Kiền, thế mà lại có qua lại với nữ vương xinh đẹp nhất khí chất nhất này!

Vì thế khi xe của Hàn Kiền đi qua trước mặt, cô cũng xuống xe, từ nhìn nữ vương không thể trèo cao này, chậm rãi đi tới.

Cô gái kia có một mái tóc dài, dáng người cao gầy, làn da trắng mịn, khí chất vô cùng cao nhã, một mỹ nhân mang vẻ đẹp cổ điển. Nhưng trong đôi mắt cô gái lại lóng lánh sự khôn khéo, không giống vẻ ngoài ôn nhu của mình.

"Cô chính là người được giới thiệu đến? Nhìn cũng không tệ lắm." Lần đầu gặp mặt, cô gái có vẻ không biết cô, nhưng lại rất to gan, trực tiếp lấy ngón tay nâng cằm Bạch Khiết lên, dùng ánh mắt khôn khéo đánh giá Bạch Khiết từ đầu xuống chân, "Ngực có được 88 không?"

Chỉ thấy cô gái này thoáng nhéo nhéo thân hình đẫy đà của mình, vòng eo cùng thân hình thướt tha lập tức hiện ra sau lớp áo choàng ngủ, thì ra là giấu dáng người hoàn hảo dưới lớp vải trắng, lúc cần thì trắng trong thuần khiết, lúc cần thì gợi cảm quyến rũ.

Bạch Khiết nhìn làn môi vừa mới bị Hàn Kiền chạm qua kia, không lên tiếng.

"Trang điểm rất tốt." Cô gái lại tiếp tục đánh giá cô, đối với cô khách sáo, cũng càng lớn mật hơn, đi một vòng quanh người cô, môi cong lên, đúng là trực tiếp đưa tay bóp ngực Bạch Khiết, "Cô còn chưa trả lời tôi." Bạch Khiết giật mình lập tức nghiêng người, tránh được tay cô gái.

Trên thực tế, cho dù cô gái này đẹp đến nhường nào, nhưng đột nhiên chạm vào ngực của cô như vậy, vẫn khiến cô vô cùng phản cảm!

"Nếu cô không muốn để tôi đưa cô giới thiệu vào giới thượng lưu giàu có, vậy hiện tại cô có thể đi, tôi sẽ trả lại tiền học phí." Cô gái cười, rõ ràng có chút tức giận, xoay người bước đi, rất sảng khoái, "Tôi cho cô thời gian một tuần, một tuần sau, cô không chỉ có trở thành một người phụ nữ cao quý hơn vàng, mà bề ngoài cùng khí chất cũng tăng bậc lên, cũng sẽ quen biết được người đàn ông vừa rời đi lúc nãy, thậm chí là những người đàn ông có danh vọng hơn. Vừa rồi là Hàn thiếu gia, tôi mới làm quen, có lẽ tôi có thể giới thiệu cho cô."

"Vừa rồi thật xin lỗi." Bạch Khiết lên tiếng giải thích, cũng cảm giác vừa rồi chính mình có chút phản ứng quá khích, không thể chịu được người khác chạm ngực mình, vì thế cất bước đi theo sau cô gái, cùng vào trong biệt thự, "Tôi tới đây cũng không phải vì biết Hàn thiếu gia, với thân phận của tôi, có lẽ không trèo cao được. Nhưng mà cô nhất định phải dùng phương thức này làm quà gặp mặt với tôi sao?"[Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 117: Cổ Dư, đừng bỏ anh

Bạch Khiết

"Ý cô nói là vừa rồi tôi sờ ngực cô?" Cô gái quay đầu lại, cười quyền rũ, "Tiếp theo tôi còn làm cho cô vừa đi vừa cởϊ qυầи áo."

Thấy mặt Bạch Khiết biến sắc, cô gái lại nhướng mày, cười khẽ: "Cô cho là đàn ông thành đạt không gần nữ sắc, chỉ cùng cô chơi bóng nói chuyện phiếm thôi sao? Cô quá ngây thơ rồi! Bọn họ đều là nhân vật lợi hại, hiểu rõ việc lợi dụng tài chính hữu hạn mà đạt được lợi nhuận lớn nhất, cân bằng thu chi. Mà giá trị của cô trong mắt bọn họ, chính là thanh xuân cùng diện mạo, cùng với tài hoa của mình! Cô là một cô bé rất có ngạo khí, cô không có gì để cho bọn họ lợi dụng, ngược lại cô mới là người cần lợi dụng tài nguyên của bọn họ, biết không?"

Đương nhiên Bạch Khiết biết, nhưng cô không thể nói, cô chính là lợi dụng điều này làm ván cầu, tiếp cận người thân tín nhất bên cạnh Hàn Kiền, sẽ không dừng lại trong một thời gian dài!

Chẳng lẽ trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, cô nhất định phải chuẩn bị cùng làm tốt những điều này sao?

"Bước vào hàng ngũ này, nhất định phải chuẩn bị cho tốt chuyện giường chiếu, giờ tôi đi lấy vài bộ cho cô thay, cô chuẩn bị cởi toàn bộ quần đi." Cô gái ngoái đầu lại cười, bảo Bạch Khiết cởi sạch quần áo ngay tại nơi này, còn mình thì bước lên lầu, chuẩn bị chính thức dạy dỗ Bạch Khiết.

Bạch Khiết thì lấy tay nắm chặt vạt áo, nhìn quanh đánh giá căn biệt thự xa hoa nhưng trống rỗng này, suy nghĩ có nên tiếp tục ở lại hay không.

Đây là phương pháp nhanh nhất để tiếp cận Hàn Kiền, cô hai bàn tay trắng vĩnh viễn không có thực lực lấy cứng đối cứng với hắn, thời điểm hắn đùa bỡn để cô hai bàn tay trắng làm gián điệp cho mình, hắn đã tiếp nhận tập đoàn Vinh Thăng, bước khởi đầu đã cao hơn so với cô nhiều lắm, bởi vậy chỉ có thể dùng phương thức này, mới có khả năng tiếp cận hắn nhanh hơn!

Tuy rằng cô lẻ loi một mình, nhưng làm cho công ty hắn vừa tiếp nhận bị lung lay sắp đổ cũng không phải không có khả năng!

---

Công việc ở KS đã xong, Cổ Dư ngồi ở phòng khách đút cho con ăn, nhưng sau khi con vui mừng ăn được mấy ngụm, bỗng nhiên xoay đầu đi, mắt nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ, bàn tay không còn vung vẩy nữa.

Đông Húc đút tay vào túi quần, cũng đứng một bên nhìn mẹ con cô.[Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 117: Cổ Dư, đừng bỏ anh

Đông Húc

Đông Húc đang nói chuyện xảy ra ở bữa tiệc cho cô nghe, nhắc tới đoạn băng ghi hình kia là do anh bỏ vào máy chiếu phim, "Băng ghi hình là Cổ Ngạo giao cho anh, trong mấy tháng gần đây, anh ấy thuê một nam nhân viên phục vụ quán bar ngụy trang thành thiếu gia con nhà giàu theo đuổi Lâm Nho Nhỏ, để chính miệng Lâm Nho Nhỏ nói ra chân tướng nửa năm trước. Mà ảnh tốt nghiệp của Từ Thanh Huyên cùng ảnh cũ của Lâm Tiêm Tiêm là Nại Sâm giao cho anh, cái ngày An Đề hủy những bức ảnh này, cậu ấy đã giữ lại mấy bức, bởi vậy chúng ta mới có cơ hội nhìn thấy những bức ảnh này. Hiện tại, Nại Sâm đang giúp chúng ta tìm kiếm Từ Thanh Huyên thật sự."

Cổ Dư vốn lẳng lặng lắng nghe, bỗng nhiên nhìn thấy con lộ ánh mắt cô đơn nhìn ra ngoài cửa sổ, cô đột nhiên có chút đau lòng, gắt gao ôm con vào lòng.

Tuy rằng con đã về bên cạnh cô, nhưng con đang nhớ người ở Mộ gia, quen với cuộc sống có ông bà nội cùng baba! Nhưng mà hiện tại, chỉ có mẹ ruột ở bên cạnh mình, làm cho cậu bé không nghe được tiếng của ông bà nội, bởi vậy cậu bé xoay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ, không chịu tiếp tục ăn!

Mà ngoài cửa sổ, mưa đang rơi tầm tã, sấm chớp rền vang, thổi bay bức rèm ở phòng khách, mưa to từng đợt tiến vào nhà.

Đông Húc thu hồi ánh mắt đau lòng nhìn hai mẹ con, đi đến bên cửa sổ, đang muốn đóng cửa, bỗng nhiên nhìn thấy ngoài cổng có một chiếc xe đang dừng, đèn xe lóe sáng trong màn mửa, xem ra là tới đã lâu, đang chờ một người trong biệt thự.

Giờ phút này một trận chớp chói mắt xẹt qua, bầu trời đêm sáng trưng trong chốc lát, Đông Húc nhìn rõ thấy đó là biển số xe của Dạ Triệt, Dạ Triệt bị bỏ rơi tại bữa tiệc tìm đến nơi này, đang tìm kiếm Cổ Dư!

Ngay sau đó, di động trong túi xách của Cổ Dư lại vang lên, hắn nhỡ rõ ràng đây là cuộc gọi thứ mười tám, nhưng đều bị Cổ Dư từ chối, Cổ Dư nói là điện thoại quấy rầy của khách hàng!

Đương nhiên hắn không tin, nhưng hắn không nghĩ tới Dạ Triệt thế mà lại tìm đến nơi này! Xem ra là tìm đã lâu, mới tra được đêm nay Cổ Dư ở nơi này!

"Muốn ra ngoài gặp mặt không? Hiện tại xe ở ngay trước cổng." Hắn xoay người quay lại phòng, nhìn Cổ Dư ngồi trên sô pha, "Con cảm nhận được sự hiện diện của ba mình, đúng là cha con liền tâm."

Quả nhiên, tiểu bảo bảo trong lòng Cổ Dư giãy dự hẳn lên, mặt nhăn mày nhó, cảm xúc đột nhiên thật bất an, không ngừng vặn vẹo trong lòng cô.

Giờ phút này cậu bé ngẩng đầu, khi thì nhìn sang mẹ, khi lại nhìn ngoài cửa sổ, đôi mắt rưng rưng bàn tay nhỏ bé nắm chặt bàn tay mẹ, rồi khóc òa lên.[Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 117: Cổ Dư, đừng bỏ anh

"Con ngoan." Cổ Dư vỗ về con, một lần nữa ôm con vào lòng, hôn lên mái tóc của con, vùi mặt trên đầu con. Chẳng lẽ, cô làm như vậy thật sự tàn nhẫn đối với con sao?

Con vẫn tiếp tục vặn vẹo trong lòng cô, khóa oa oa.

Một giây sau, di động của cô lại không ngừng đổ chuông, chuông cửa cũng vang lên, Mộ Dạ Triệt mạo hiểm vượt mưa tìm đến nơi này.

Âm thanh giằng co thật lâu, con cũng khóc thật lợi hại, nước mắt như mưa nhìn mẹ.

Cuối cùng, Cổ Dư ôm con đứng lên, chậm rãi đến bên cửa sổ, nhìn Mộ Dạ Triệt ướt sũng ở bên ngoài.

Trên người Mộ Dạ Triệt còn mặc bộ âu phục của ngày mở tiệc, điều này chứng minh hai ngày nay hắn không về nhà, bỏ lại bữa tiệc liền đi tìm cô, bị mưa tầm tã thấm ướt toàn thân, bộ quần áo dính chặt lên thân hình cao to của hắn.

---

Giờ phút này, mái tóc cùng gương mặt hắn bị mưa to cọ rửa đến tái nhợt, vừa đưa di động áp sát lên tai gọi điện cho cô, vừa nhấn chuông cổng, "Cổ Dư, anh biết em ở trong nhà, đi ra gặp anh được không?"

Nghe được âm thanh của hắn, con ở trong lòng cô càng khóc dữ hơn, vung cánh tay, hai mắt đẫm lệ nhìn baba ở bên ngoài cửa.

Cổ Dư chỉ có thể ôm con rời khỏi cửa sổ.

Thời gian hơn nửa năm, con đã nhận định Mộ Dạ Triệt là baba, lưu luyến cha mình, nhưng nếu cô đã muốn phân rõ giới hạn cùng Mộ gia, sẽ không mềm lòng nữa, như vậy đều tốt cho mẹ con cô.

"Cho dù hiện tại em đã có được quyền giám hộ con, nhưng thân là cha đẻ, tiểu cữu có quyền lợi được nhìn thấy con." Đông Húc ở bên cạnh giữ lại bước chân lên lầu của cô, đôi mắt ưng ác liệt nhìn cô, "Giờ anh đi mở cửa, có một số việc, hai người phải nói rõ với nhau. Em có thể nói cho tiểu cữu biết, em không thương anh ta, nhưng vì con, con có thể gặp người của Mộ gia."

Nói xong, hắn xoay người đi mở cửa, Mộ Dạ Triệt ướt sũng đi nhanh vào trong, xoải bước đi tới trước mặt Cổ Dư, hung hăng ôm mẹ con cô vào lòng, gương mặt thấm ướt dán lên mặt cô cùng con, đau lòng mà nói, "Cổ Dư, đừng rời bỏ anh!"

Tha thứ cho hắn, đừng đem hắn trở thành người xa lạ. Cho dù là hư tình giả ý với hắn, còn hơn cô lại bỏ hắn mà đi.

---

truyenwiki1.com 03/9/2021.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play