(*/ω\*)



“Ha ha ha chị không chịu nổi…” Diêu Miêu Miêu ôm lấy Hạ Tê đang được bao bọc trong cái áo dày, ngồi cứng ngắt ở trên ghế mà cười lăn lộn, “Đồng hồ đeo tay ở đầu giường kia, rõ ràng là của Lục tổng…”

Hai cảnh diễn của Hạ Tê hôm nay đã xong, cậu còn chưa cởi bỏ hóa trang, nhìn người tham ban lười biếng tên là Diêu Miêu Miêu dở khóc dở cười: “Miêu Miêu tỷ, chị xem mấy lần?”

“Cái đoạn mở đầu này chị có thể xem lại cả trăm lần.” Diêu Miêu Miêu lắc đầu, nàng nghiêng về một phía rồi quay người lại, nói, “Bản demo đã đưa đi, nói là không có vấn đề gì, nhưng mà cậu vẫn nên luyện tập nhiều một chút, không chừng ngày nào đó liền phải hát live đó.”

Hạ Tê gật đầu đáp ứng, cậu vừa mới nói gì, Diêu Miêu Miêu lại thêm một trận cười to kinh thiên động địa.

Diêu Miêu Miêu cũng cảm thấy chính mình cười thật lợi hại, vỗ vỗ mặt, than thở: “Không được… làm chị cười lộ ra nếp nhăn, ha ha ha cậu lúc đó chỉ xem Lục tổng đi? Bên kia ống kính nhất định là Lục tổng, cái ánh mắt nhìn cậu này…”

Hạ Tê nhận lấy thức uống nóng trợ lý cho cậu, uống vào mấy ngụm nói: “Mấy ngày nay lạnh như thế, chị có việc gì gọi cho em là được mà, chạy tới làm cái gì.”

“Không có gì, Kỳ Chi San mấy ngày nay cùng mấy người trong tổ giận dỗi, cả ngày không có chuyện gì thì tìm chị than khổ, quá đáng ghét, trực tiếp trốn đi thăm cậu một chút.” Kỳ Chi San là nghệ sĩ mới ký hợp đồng của Diêu Miêu Miêu, người rất đẹp, cũng rất nỗ lực, chính là có chút bận rộn, luôn rối tinh rối mù làm phiền phức Diêu Miêu Miêu, Diêu Miêu vẫn còn chút do dự, nói, “Bất quá thật có chút việc…”

Hạ Tê nhìn về phía Diêu Miêu Miêu, nàng chần chừ một chút nói: “Chị nghe nói Lục tổng hai ngày nay hình như không thoải mái.”

Hạ Tê lông mày trong nháy mắt nhăn lại: “Hắn làm sao vậy?”

Hai người tối hôm qua còn gọi điện thoại cho nhau, âm thanh của Lục Hiên so với bình thường cũng không khác nhau a.

“Chớ sốt sắng, chỉ là ốm vặt.” Diêu Miêu Miêu an ủi Hạ Tê, “Chị vốn không định nói cho cậu biết, thấy cậu bên đây đóng phim thuận lợi mới dám nói, kỳ thực không có chuyện gì, chị cũng là sáng nay nghe Lục tiểu thư đi thăm Lục tổng mới biết, chị sợ cậu nếu biết sẽ lại lo lắng, liền nhờ người hỏi thăm, nghe nói là có chút sốt, chẳn là chỉ bị cảm, mấy ngày nay thời tiết không tốt, cậu lại không bên cạnh, không chừng là Lục tổng làm việc không nghỉ, người bị mệt, cũng dễ bị…Hạ Hạ?”

Hạ Tê miễn cưỡng đem tim trả lại trong người, thở dài một hơi, lần nữa xác nhận: “Thật chỉ là cảm mạo?”

Diêu Miêu Miêu gật đầu: “Lục tổng thân thể vẫn luôn rất tốt cậu cũng không phải không biết, thật chỉ là cảm mạo mà thôi.”

Hạ Tê gật đầu, nhờ trợ lý đem kịch bản đưa cho mình, Diêu Miêu Miêu ngơ ngác: “Cậu… phản ứng không lớn a.”

Hạ Tê ngẩng đầu lên xem Diêu Miêu Miêu: “Phản ứng gì?”

Diêu Miêu Miêu cười gượng: “Lúc trước chị còn lo lắng… cậu sẽ bỏ bên này để bay thẳng trở lại thăm Lục tổng chứ.”

Hạ Tê nở nụ cười: “Cũng không phải là quay phim thần tượng, em bây giờ bay đi, bỏ cả đoàn phim thì mọi người làm sao? Người ta chẳng lẽ không cần công tác sao? Không thể bốc đồng như thế, lại không phải chị đã nói sao? Lục tiên sinh chỉ là bị cảm.”, Hạ Tê lấy điện thoại di động ra đến nhìn một chút, nói, “Miêu Miêu tỷ chị ngồi đây, em đi tìm đạo diễn nói mấy câu…”

Diêu Miêu Miêu nhìn bóng lưng Hạ Tê thở phào nhẹ nhõm, đối trợ lý nở nụ cười: “Coi thường cậu ta rồi, vẫn coi cậu ta là đứa nhỏ, kỳ thực so với chị còn chuyên nghiệp hơn.”, tuy rằng nhiệm vụ không hoàn thành, nhưng làm người đại diện, độ hài lòng của Diêu Miêu Miêu đối với nghệ sĩ của mình nhiều hơn mấy phần, nàng cầm điện thoại di động lên, cân nhắc câu chữ nhắn tin cho Lục An Kỳ, sẵn tiện xin lỗi.

Trong viện điều dưỡng, Lục An Kỳ liếc nhìn tin nhắn, nhíu mày nở nụ cười: “Tính toán cùng âm mưu của cậu thất bại rồi.”

Lục Hiên sắc mặt so với thường ngày có hơi tiều tụy, hắn nằm ở trên giường nhìn ra cửa sổ, nghe vậy nhìn về phía Lục An Kỳ, Lục An Kỳ đem điện thoại của mình đưa hắn.

Lục An Kỳ sợ Lục Hiên để tâm đối đối với thân thể sẽ không tốt, trấn an nói: “Hạ Tê cũng không phải đi vào giới mới một ngày, nên làm như thế nào cậu ta đều hiểu, cậu… cậu cũng là, muốn cho cậu ta trở về, trực tiếp gọi cho đạo diễn không được sao, chị cùng đạo diễn kia nói vài lời, nói là có thông báo quan trọng cần nói với Hạ Tê, hoặc là nói có cơ hội thử vai, người ta cũng nể mặt chị.”

Lục Hiên đưa điện thoại di động đưa trả lại cho Lục An Kỳ, nhàn nhạt nói: “Bởi vì em có chút cảm, liền náo động để em ấy trở về? Em không có làm được chuyện khác người như thế.”

Lục An Kỳ oán thầm, cậu quanh co lòng vòng để người đại diện của Hạ Tê tiết lộ chuyện cậu bị ốm, kỳ thực càng khác người.

Lục An Kỳ kỳ thực có thể hiểu được, Hạ Tê đi đóng phim đã gần một tháng, trong lúc đó Lục Hiên có đi tham ban một lần, nghe nói cũng chỉ gặp hơn một giờ, tại trong đoàn phim, nghĩ thôi cũng biết không nói được mấy câu, sau đó hai người cũng không cùng nhau, hiện tại Lục Hiên bị bệnh, trong nhà không ai chăm sóc, chỉ có thể đi ra ở bệnh viện nghỉ dưỡng, chính mình cũng bận bịu không có thời gian, chỉ có thể cùng hắn một chút, Lục An Kỳ lắc đầu một cái, bỗng nhiên có chút đồng cảm thay cho tuổi già của Lục Hiên.

Tự nhiên sinh bệnh, dưỡng bệnh tẻ nhạt, còn phải cùng Hạ Tê tách ra trong thời gian dài, vào lúc này đương nhiên muốn gặp gỡ người yêu bé nhỏ, Lục An Kỳ hoàn toàn hiểu được, muốn gặp người ấy, nhưng không muốn chính hắn quấy rồi người ấy công tác, ảnh hưởng tiến độ của đoàn phim, cho nên liền nghĩ biện pháp như thế… đã vậy còn thất bại.

“Đừng để lòng a, nghỉ ngơi hai ngày là tốt rồi, cậu gần đây cũng quá bận rộn.” Hạ Tê đi đoàn phim ngày đêm đều bận rộn, Lục Hiên cũng gần như cậu, Lục Hiên thường ngày còn có thể giảm bớt công việc, bây giờ trong nhà lại không ai, Lục Hiên cũng không muốn trở về, liên tiếp nhiều ngày không ngừng xã giao, ngày hôm qua nhiệt độ lại giảm, thế là bị bệnh, Lục An Kỳ đau lòng hắn, thuận miệng nói, “Nếu thật sự giận, trở về lơ cậu ta hai ngày, còn chưa đủ lông cánh mà đã cứng cỏi, cứ như vậy cũng không hay.”

Lục Hiên nở nụ cười, không nói tiếp.

Bên kia đoàn phim, Hạ Tê xin lỗi đạo diễn nhiều lần, thái độ hoàn toàn thành khẩn, đạo diễn cũng bị cậu làm cho thuyết phục, đành phải gật đầu: “Vậy được, bất quá cậu phải làm đêm, cậu đã suốt mười giờ không được nghỉ ngơi, có được không?”

“Không thành vấn đề không thành vấn đề.” Sau khi được đồng ý Hạ Tê vội vàng cảm ơn, tự đi chuẩn bị.

Hạ Tê tìm trợ lý, đưa thẻ của cậu cho trợ lý, nói cho cậu ta mật mã, để cho cậu ta ngày mai vào thành phố mua đồ giúp cậu.

“Mua nhiều rượu như vậy làm cái gì?” Trợ lý không rõ, “Còn cái vòng tay nữa, đây là của nữ a.”

Hạ Tê thấp giọng giải thích rõ: “Rượu là cho đạo diễn, em nhớ tới ngài ấy hình như là thích uống loại này, cái vòng này lúc quay chương trình em thấy người khác đào ra được, kiểu giống vậy, anh mua về liền đưa cho nữ chính, thay em cảm ơn nàng.”

Làm phiền đạo diễn giúp cậu sắp xếp thời gian, còn có nữ chính phải bồi diễn cùng cậu một đêm, phụ nữ cùng với cậu không giống nhau, thức đêm đối với thân thể, làn da sẽ không tốt, Hạ Tê trong lòng áy náy vô cùng, trợ lý còn mê man: “Tại sao là tôi đưa cho nàng? Chính cậu đưa a.”

Chuyên gia trang điểm đi tới, Hạ Tê mập mờ nói: “Chút nữa em có việc.”

Hạ Tê thật sự là có việc, đem cảnh quay hai ngày hoàn tất, cậu mượn xe của công ty, chính mình tự lái xe trở về.

Sau khi biết Lục Hiên bị bệnh cậu đã tìm kiếm chuyến bay, thời gian không thích hợp, với lại trở về vốn chỉ mất bốn tiếng lái xe, Hạ Tê đơn giản chính mình lái xe trở lại, mặc dù mệt một chút, nhưng sẽ không làm lỡ thời gian, càng sẽ không kinh động paparazi.

Từ sau (Đại phú ông) kì đó, màn mở đầu cậu được Lục Hiên gọi rời giường từ bên trong nhà hắn, internet có không ít chủ đề bàn về cậu, giống như là đem từng tấm hình một để phân tích, thật sự rất nhiều đồ vật trong nhà cậu cũng không để ý, nhìn bài post cậu mới biết thì ra có nhiều như vậy, thật là nhiều người thảo luận cùng tìm hiểu về gia thế của Hạ Tê, còn nói đến rõ ràng, may mắn là tổ chương trình cẩn thận, cắt nối biên tập đúng chỗ, không khiến người liên tưởng đến bên Lục Hiên,nhưng mà nên cẩn thận vẫn là phải cẩn thận, lần này quay phim truyền hình khởi động máy trước hưng sư động chúng tuyên truyền rất lâu, chụp ảnh một tháng, chính mình đột nhiên trở về, đúng là thật sự là chủ đề hấp dẫn để bàn tán của mọi người.

Hạ Tê trên đường ghé trạm đổ xăng, nghỉ ngơi mấy phút, thuận tiện gọi điện thoải hỏi Diêu Lục Hiên hiện tại ở chỗ nào.

Diêu Miêu Miêu nghe Hạ Tê nói mình không mang theo trợ lý là chạy xe đi liền sợ đến thay đổi âm điệu, có thể nhẫn liền nhẫn nhưng vẫn nhắc nhở Hạ Tê vài câu, Hạ Tê tính tình tốt, cười làm lành nói: “Em không dám gọi điện thoại cho Lục tiên sinh, sợ hắn đang ngủ, Miêu Miêu tỷ giúp em hỏi một chút.”

Đầu bên kia điện thoại Diêu Miêu Miêu lườm một cái, Lục An Kỳ sớm đã đem địa chỉ cho nàng, vốn tưởng rằng lúc nàng trở về có thể mang theo cả Hạ Tê đến thăm Lục Hiên, không nghĩ tới Hạ Tê lúc đó không nói gì, vậy cũng thôi, nhưng nàng đúng là không ngờ tới, Hạ Tê dĩ nhiên tự mình đi sắp xếp việc bên đoàn phim cuối cùng đã trở lại.

Diêu Miêu Miêu đưa địa chỉ bệnh viện nghỉ dưỡng cho Hạ Tê, Hạ Tê cảm ơn Diêu Miêu Miêu, xong cậu vào đường cao tốc thẳng tiến về hướng bệnh viện.

Bên kia Diêu Miêu Miêu nghĩ một hồi, gọi điện thoại thông báo cho Lục An Kỳ, Lục An Kỳ kinh ngạc, nghĩ một hồi cười cười: “Không có chuyện gì, tôi sẽ không nói cho Lục Hiên, để cho hắn dằn vặt người ấy”

Bệnh viện nghỉ dưỡng ở trên một ngọn núi, nói là bệnh viện, kỳ thực càng giống như khu dân cư tư nhân, Hạ Tê lái xe chạy gần nửa giờ khúc đường núi mới thấy cửa chính, nói là người nhà Lục Hiên còn đưa cả chứng minh, chính mình sốt ruột, vừa lúc bên trong có y tá đi ra, nhận ra Hạ Tê, Hạ Tê ký tên cho ý ta, xoay người tiến vào cửa.

Lục Hiên ở trong phòng, y tá thay hắn rút kim ra.

“Đây là thuốc của buổi trưa hôm nay, Lục tiên sinh đừng quên.” Y tá thay Lục Hiên đè xuống mu bàn tay một chút, rồi thả ra, nói “Cơm trưa chút nữa có người đưa tới, Lục tiên sinh vẫn là dùng ở trong phòng?”

Lục Hiên gật đầu, hoạt động cánh tay, vừa muốn xuống giường, nghe thấy tiếng gõ cửa

“Mời vào.” Y tá tự thu dọn đồ đạc, “Xin hỏi ngài… Hạ, Hạ Tê? Cậu là Hạ Tê?!”

“Xuỵt…” Hạ Tê không hoá trang, đáy mắt còn có chút xanh lên, nhưng tinh thần nhìn cũng không tệ, cậu nở nụ cười với y tá, nhỏ giọng nói, “Làm ơn đừng nói cho người khác, được không?”

Y tá vừa hay lại là fan của Hạ Tê, nghe vậy liền vội vàng gật đầu, cẩn thận từng bước đẩy xe truyền dịch ra ngoài.

Hạ Tê đóng cửa lại, cậu thấy Lục Hiên, đột nhiên có chút ngượng ngùng, cậu dịch người đến bên người Lục Hiên, cười xấu hổ nhìn xuống hai cánh tay không mang gì của mình: “Thời gian quá gấp, không kịp mua hoa quả.”

Lục Hiên bình tĩnh nhìn Hạ Tê, nhất thời không biết nói cái gì, Hạ Tê một lòng muốn cho Lục Hiên vui vẻ một chút, mặt dày đến gần, nhỏ giọng nói: “Em đem chính mình dâng cho Lục tiên sinh, có được hay không a?”

Tác giả có lời muốn nói: gào gừ

Lời chủ nhà: anh chỉ giỏi hành em nó là hay 。゜(`Д´)゜。

P.s: có bạn nào biết chỉnh lỗi font chữ trong wp không, chỉ mình với. Mình muốn thay đổi theme cho nó hường phấn vui vẻ một tí mà cứ bị lỗi chữ ヽ(´△`)ノ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play