Mũi tên của Artemis vừa lên dây, trong lòng Monica đã có cảnh báo cực kỳ mãnh liệt.
Đôi mắt màu bạc như như ngân lạnh lẽo nhìn về phía điện thờ thần săn bắn, vừa đúng lúc Artemis buông cung.
Mũi tên bảo khí được Herphateus gia trì tăng gấp đôi sức công phá và
được kết giới của Hermes tăng gấp 3 tốc độ tấn công, lại thêm thuộc tính tìm diệt của Artemis, bất cứ ai cũng không dám khinh thường.
Tên đục ra một lỗ trên không gian rồi trực tiếp biến mất.
Monica cảm thấy lông tóc toàn thân dựng ngược, vội vã phát ra một đơn âm.
“Ta nói, trước ánh mắt của thần, vạn vật đều chân thực rõ ràng.”
Mũi tên đi trong không gian mười một chiều, xuyên toa không gian ba
chiều lập tức hiển hiện rõ trong tầm mắt, đã đi được 9/10 con đường đến
vị trí trái tim của Monica, cô ta liền lập tức khóa chặt thân ảnh nó,
phát ra đơn âm kế tiếp:
“Ta nói, hào quang của thần phủ xuống, xoa tan mọi nguy tai.”
Mười tám đôi cánh sau lưng Monica vũ lông, tỏa ra hào quang thần thánh
sáng chói xua tan tất cả mọi thứ trong bán kính cả trăm km. Thần chúng
tiếp xúc với ánh sáng lập tức bị đốt cháy thành tàn tro, đau khổ bay về
phục sinh thần điện.
Mũi tên của Artemis vừa vặn va chạm với làn ánh sáng mạnh mẽ này, liền bị nung chảy vặn vẹo mơ hồ, tiến tới hết sức gian nan.
Vừa thêm thời gian cho Monica xuất ra đơn âm kế tiếp:
“Ta nói bước chân của thần chạm tới vĩnh hằng, cách xa trần thế.”
Thân hình Monica nhoáng lên, xuyên qua mũi tên mà biến mất ở khoảng cách kế tiếp vài trăm km, trực tiếp đứng trước điện thờ thần Artemis. Lúc
này Artemis mới hoàn thành động tác buông cung, khóe miệng nhếch lên...
Monica lạnh lùng đưa tay lên, một đoàn ánh sáng hội tụ thành quả cầu
chất lỏng, ngưng thực giống như một quả bom cực mạnh. Một khi nổ ra, đủ
để thổi bay toàn bộ vật chất trong cả nửa kết giới.
“Chết đi, thái thản tộc.”
Artemis thoáng kinh ngạc vì khả năng bứt phá không gian siêu tốc này,
mũi tên của cô ta đã bị bỏ lại cách đó mấy trăm km, nhưng thời gian nó
bay trong không gian này đã đủ, hiệu ứng của kết giới cũng nên xuất
hiện. Bởi vậy khóe miệng cô ta nhếch lên, là vì nở một nụ cười khinh
miệt:
“Trễ rồi, quang dực tộc.”
Phập.
Ngực Monica nở ra một đóa huyết hoa, trong cơn đau nhói định thần nhìn
lại, mình đã trở lại vị trí cách đó mấy trăm km như trước, dù đoàn ánh
sáng trên tay vẫn còn ngưng thực giống như một quả bom siêu hạng, nhưng
thân ảnh Artemis đã ở xa xội vạn dặm. Còn mũi tên tưởng như đã bỏ xa
trong quá khứ, lúc này lại đường hoàng găm lên trái tim của mình, đẩy cô ta bay tít ra đằng sau.
“Không thể nào... nghịch đảo nhân quả...”
Monica bất cam hét lên một tiếng, dùng toàn lực còn lại ném ra quả cầu
ánh sáng trên tay về phía điện thờ Ares, sau đó thì tầm mắt tối đen,
chìm vào hôn mê.
“Thánh nữ.”
“Thánh nữ.”
Các thiên sứ cùng nhau hét lên thất thanh, ánh mắt bọn họ bám chặt lấy
thân ảnh Monica không rời, vô số thần chúng thấy thế cùng nhào tới đánh
ra một trọng kích, chỉ một giây này, quân đoàn thiên sứ tổn thất thảm
trọng.
Còn thần tộc, chết đi cũng không ít.
Quả cầu ánh sáng dạng lỏng giống như một quả bom hủy diệt mạnh mẽ quét
sạch bất cứ vật cản nào, đục ra một đường lớn trên chiến trường, bất kể
thần tộc cấp độ gì đứng trước mặt nó đều giống như lâu đài cát trước cơn sóng dữ, không ngăn được chút nào.
Hephateus, nam thần trung niên vóc dáng thô bạo đùng đùng xuất hiện,
chắn trước điện thờ Ares, gồng mình hét lớn, lấy ra một bảo khí chiếc
khiên nặng, liền ngạnh kháng đoàn ánh sáng đáng sợ này.
“Svalinn”
“Khiên đứng chắn trước thái dương bảo vệ đại địa khỏi bùng cháy.”
“U ô ô oooooooooooooo”
Người vị thần như biến thành một cứ điểm khổng lồ, cơ bắp toàn thân săn
lại, bước chân thô bạo dẵm lên đại địa như hình thành kết nối với mặt
đất, chắn trước điện thần , thủ hộ cứ điểm.
Mr.Zero đứng trên tường đất nhìn thấy thần tộc lại lăm lăm
kheien Aeris mà thấy phiền muộn, công kích của liên quân coi như
phế rồi. Ông ta và Daryl Johnson nhìn nhau, đều thấy được vẻ
bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Đến lượt bọn họ rồi.
Mr.Zero chống kiếm, áo choàng trên cổ giáp tung bay. Đấu khí
trong người lưu chuyển tới cổ họng, phát ra từng thanh âm rung
động:
Mũi thương trên tay Ares xoay tròn, hắn cong người, dậm chân khiến mặt đất nứt ra như đang đứng ở trung tâm mạng nhện, ném mũi
thương lên trời.
Thương mang rít gào như lệ quả, mang theo khí thế sát phạt vô
bì ai oán của vô số binh sĩ nằm xuống trong chiến tranh, được
hàng nghìn vạn chiến hồn đã chết từ xưa đến nay gia trì, đối
chọi với quang minh kiếm của kị sĩ, là hai lực lượng đối cực.
Giáo của Isis và kiếm mang Caliburn va vào nhau, không có nổ
mạnh, không có chấn động, hai lực lượng một chính một tà này
cùng sinh ra trên chiến trường, tương đông bản nguyên, khác nhau
về bản chất, hình thành hai thái cực đối nghịch vi diệu mà
không thể triệt tiêu nhau, cuối cùng quấn lấy nhau, tạo thành
một vùng xoáy vàng kim đan xen đen xám trên bầu trời.
Bất cứ ai bay lên, hay chiến hạm nào cất cánh đều bị vòng
xoáy hút lấy. Tất cả đều phải cám ơn Mr. Thomas Lanyi đã khiến trọng lực trong kết giới tăng lên trầm trọng, bởi vậy bọn họ
mới không bị vùng trời do hai cỗ khí tức sát phạt chiến tranh
kia mang đi.
Lúc này thì Daryl Johnson và quân đoàn siêu năng lực gia cũng đã gia nhập chiến trường.