Mỗi bên có một cứ điểm chính, với hai vị chủ tướng thủ hộ. Bên nào có thể phá hủy tinh thể năng lượng trong cứ điểm của đối phương trước, hoặc bên nào có thể hạ gục toàn bộ người của đối phương trước là chiến thắng.
Chủ tướng của hai bên không được phép rời khỏi cứ điểm, trừ khi quân số cả hai bên đều đã bị loại bỏ.
Nghiêm cấm giết người đã bất tỉnh hoặc phát ra tín hiệu đầu hàng.
Bản đồ chia làm ba tuyến đường chính. Từ góc nhìn của người xem, có thể gọi là đường trên, đường giữa và đường dưới. Trên mỗi đường có ba trụ laze, lực công phá không thể xem thường. Tu chân giả Kim Đan kỳ bị bắn trúng trực diện một lần không chết cũng bị lột mất một lớp da. Mất sức chiến đấu ngay tức khắc.
Ngoài ra, trên mỗi tuyến đường, định kỳ sẽ xuất hiện một dàn quân bằng thiết khôi lỗi và robot thế hệ cũ. Đập vỡ thiết khôi lỗi sẽ văng ra linh thạch, đập vỡ robot sẽ văng ra tinh thể năng lượng. Nếu không có ai đập vỡ chúng thì chúng sẽ tự đánh nhau, linh thạch và tinh thể năng lượng vỡ ra, sau một khoảng thời gian không ai nhặt về sử dụng sẽ thất thoát hết và biến thành cục đá bình thường.
Có thể đem linh thạch và tinh thể năng lượng về cứ điểm gặp hai đội trưởng, đổi lấy trang bị cấp cao, hoặc mở khóa linh lực và năng lương.
Giữa ba tuyến đường là một vùng rừng rậm, sơn mạch, bên trong có rất nhiều quái thú, một số rất yếu gà, một số mạnh đến mức tu chân giả Nguyên Anh kỳ cũng không muốn trực tiếp đụng. Khủng khiếp nhất là một con yêu vật cấp độ hóa hình đỉnh phong, chiến lực có thể so sánh với Hóa thần sơ kỳ cao thủ.
Vì không được mang theo tiếp tế, nên chỗ những con quái thú này có để sẵn các loại đan dược khôi phục, linh thạch để bổ xung linh khí, và đạn dược, thuốc nổ các loại.
Mức độ linh lực của các tu chân giả đều bị hạn chế còn 1/10 trước khi tham chiến. Bên phía đội MS 11 thì đạn dược và năng lượng chỉ được sạc đủ cho khoảng ba lần giao tranh.
Vậy nên muốn phát đại chiêu hủy bản đồ, vẫn là vô kế khả thi.
Tu chân giả không thể phát đại chiêu, đám tiểu đội MS11 cũng không thể mang vũ khí năng lượng quy mô lớn, xem như một loại hạn chế công bằng. Và cũng là để bảo hiểm an toàn tính mạng cho hai bên, chung quy dù là sử dụng đạn thật chiến đấu, nhưng vô duyên vô cớ để người hai phe chết ù ù cạc cạc vì một đại chiêu khổng lồ nào đó, thì thí luyện cũng chẳng có tác dụng gì.
Vì bị hạn chế năng lượng và linh lực, nên việc dạo qua sơn mạch ngoài tuyến đường chính để đánh quái kiếm trang bị và tiếp tế là vô cùng cần thiết.
Bởi vậy chia đội thế nào cũng phải suy nghĩ kỹ.
...
Sau cùng phân chia thế này:
Tuyến đường trên Lena vs Lệ Chi.
Đột kích hình MS Nova kiếm thể vs tu chân giả kiếm tu.
Tuyến giữa là Aria vs Mộ Vân.
Trọng trang cận chiến hình Ms Nova vs quyền sư tu chân giới.
Tuyến dưới gồm Zoeya và Hugh vs Mạc Tinh và Ngân Diệp.
Xạ kích hình + Hỗ trợ phòng thủ MS Nova vs Ám khí tu chân giả với Phù tu hỗ trợ.
Đi rừng kiếm tài nguyên là Fan le Franna và Trúc Tâm.
Trinh sát hình Ms Nova vs Tu chân giả pháp hệ.
Tất nhiên với diện tích cả một cái sơn mạch to lớn này, hai người cuối cùng có gặp được nhau hay không, còn phải xét.
...
“Thế nào !? Thấy bản đồ và chế độ tôi thiết kế thế nào !?”
Ở bên trong màn hình, Hans khoang tay ngẩng đầu, cái mũi hếch cao tự đắc.
“Tại sao ta cảm thấy giống như chúng ta đang chơi trò chơi.” Stellar nhíu mày đáp.
“Dĩ nhiên, đừng quên nguyên bản tôi là game thủ nhé.”
“Ngươi có nghiêm túc không vậy !?”
“Quá nghiêm túc luôn, tôi đã hao hụt tâm trí mất mấy ngày để kiếm hàng thay thế cho đám NPC trong game đó.”
“...”
...
Trung Thành và ShenJian ở hai cái căn cứ đóng vai trụ chính tọa trấn khu mua đồ và tinh thể năng lượng, vẻ mặt cùng đần thối.
Tại sao lại thành chế độ như chơi đùa thế này hả !?
Mà tại sao cái game này lại có vẻ quen quen. Hình như giống cái trò mà lúc nhàn rỗi, Hoài Nam thường rủ cả đám bọn họ cùng chơi, vừa đủ 5 slot. Mà thực ra, Hoài Nam cũng là bị Hans dẫn đạo mà thôi.
Trong lúc cả hai còn đang buồn bực vì luật chơi như cái màn hí kịch, đám cấp dưới đã họp bàn chia đường xong.
“Sếp, bọn em đi đây, sếp cứ ngồi chơi thong thả.”
Trung Thành + ShenJian: =.=”
...
“Vậy, Fan Fan đi trước đây, Aria và Lena, cẩn thận nhé. Hugh, bảo vệ Zoeya cho tốt nha... Zoeya... ư... bộ mặt đáng sợ quá...”
“Biến đi, thỏ.” Zoeya phẩy phẩy tay.
Fan le Franna lè lưỡi với hắn rồi nhún chân, hệ thống phản trọng lực phát động, cả người bắn vọt lên trời rồi biến mất sau lùm cây.
“Để Fan Fan đi một mình trong rừng như vậy có sao không !?” Hugh lo lắng hỏi.
“Yên tâm, con thỏ sợ chết đó trực giác rất nhạy, không dễ gì chạy vào mồm quái thú đâu, với lại tốc độ nó nhanh nhất, không đi thì ai đi giờ !?”
Hugh nghĩ thầm, cũng đúng, bảo Lena đi tìm đồ, khác nào không trâu bắt chó đi cày. Zoeya thì khỏi nói, Aria... chờ nhỏ lết được đến trụ phòng hộ ở đường giữa cũng đã đủ mệt mỏi rồi. Không lẽ mình đi !? Cho dù mình có tìm được quái thì cũng làm gì được đâu, không lẽ bật R-field lên cho tụi nó nhá mài răng chơi.
“Vậy, chia ra thôi, có gì liên lạc qua kênh thông tin nhé.” Hugh nói
“Okey...” Aria mắt nhắm mắt mở đáp.
“Biết rồi, khổ lắm nói mãi.” Lena phất phất tay, lò năng lượng hình mặt cầu trước ngực tỏa sáng, hệ thống phản trọng lực phát động, cũng biến mất.
“Đi thôi.” Zoeya vỗ vỗ vai Hugh, trước khi đi còn quay đầu ném lại một câu:
“Aria, đừng có ngủ gật đấy, nhấc cái mông lên đi đi, đến cạnh trụ thì ôm nó mà ngủ.”
“Rồi mà... rồi mà... đi đây. Hix...”
...
Mộ Vân là một gã quyền sư thể tu, chức nghiệp khá hiếm hoi ở tiên giới. Vì hắn không phải là người tiên giới, mà là người trái đất.
Trái đất thiếu thốn linh khí, không tu được tiên, nhưng cũng có tu chân giới của riêng mình, thậm chí cũng có hẳn một đại phái nằm ở Thanh Phong sơn. Tu chân giới chắc chắn có bao gồm tiên giới, nhưng tiên giới không phải là toàn bộ tu chân giới.
Mộ Vân không phải là một gã tu chân thuần túy, mà là người lấy võ nhập đạo.
Bản chất của hắn vốn là một gã khí lưu khống chế giả (Ki’s Master). Trong quá trình cảm nhận, tụ khí để cường hóa thân thể, tình cờ phát hiện ra linh khí, rồi cứ thế hấp nạp tu luyện, vậy thôi.
Quá trình lấy võ nhập đạo, nói nghe có vẻ đơn giản, nhưng cần sự chuyên cần chấp nhất đến cùng cực, dù sao để nhận ra một tia linh khí mỏng manh trong muôn vàn loại khí lưu hỗn tạp, lại chưa từng biết gì về tiên giới và linh khí, cần khắc khổ chuyên cần mò mẫm đến mức nào, người thường không thể nói hết được những gian khổ trong đó.
Không giống các kị sĩ ở hội bàn tròn có được huyết mạch bán thần ẩn chứa, chỉ tu luyện đấu khí cũng có thể dần đi lên đỉnh cao, Mộ Vân khởi đầu chỉ có hai bàn tay trắng, hắn đến được ngày hôm nay, đều nhờ ý chí và nghị lực kinh người. Vậy nên dù năm nay đã 159 tuổi mới đạt tới Kim Đan sơ kỳ, nhưng nhìn lại chặng đường của hắn, bất cứ ai cũng không thể xem thường.
Mộ Vân là một gã võ giả thuần túy, khuôn mặt có chút thành thật chất phác, nếu như hắn không nghiêm nghị đánh nhau, người ta còn tưởng hắn chỉ là một gã ngốc.
Nhưng khi đã vào chế độ chiến đấu, khuôn mặt chất phác của hắn liền sẽ đỏ bừng, cùng với nụ cười hưng phấn có chút biến thái.
Đến khi phát hiện người giao tranh với mình ở đường giữa là một cô bé mặc MS với đôi giáp tay to đùng, nhìn qua cũng là loại đấm người ăn cơm, khuôn mặt của Mộ Vân cũng biểu hiện ra sắc thái cuồng nhiệt y hệt.
“Cô bé !? Cũng là một quyền thuật sư !? Đến đây. Chúng ta trao đổi võ đạo.” Mộ Vân đưa một bàn tay lên ngoắc ngoắc. Chiến ý trào dâng.
“Không muốn.” Aria ngồi xổm bên trụ gật gù đáp.
“Hả !?” Mộ Vân mặt đơ như cây cơ.
“Zoeya bảo đến đây có thể ôm trụ ngủ.”
“Ta đ... Chúng ta đang thí luyện cơ mà !?”
“Zzzz....”
Mộ Vân cảm thấy bị vũ nhục, tức xì khói, khí tụ đan điền. Dùng linh khí chấn động âm tần thanh quản hét lớn:
“Dậy cho taaaaaaa.....”
Aria giật mình, mở mắt, nhìn quanh quanh, thấy chẳng có thêm ai, trước mặt chỉ có Mộ Vân và đám Thiết Khôi Lỗi đang từ từ dâng lên, đám robot bên mình cũng đang dâng lên giao chiến với chúng nó, kiếm sắt gõ vào thiếc, đập cứ coong coong. Aria phát hiện ra, quả thật cứ ồn ào thế này, mình cũng không ngủ được.
“Thiếu nữ, nghiêm túc đi, thí luyện không phải là nơi ngươi có thể đùa giỡn như vậy. Trên chiến trường ôm lấy thái độ này, ngươi đã chết không biết bao nhiêu lần.” Mộ Vân nộ khí đùng đùng, cao giọng nói đầy nhiệt huyết.
“À, ông chú xấu trai, mặc dù ông xấu trai thật, nhưng ta không cảm thấy ông có gì nguy hiểm. Vậy nên chúng ta cứ từ từ ở đây nha, thí luyện sẽ có những người khác giải quyết.”
Sau đó móc trong balo ra một cái bịt tai, đeo lên, tiếp tục dựa lưng vào trụ, mắt nhắm mắt mở.
Mộ Vân điên tiết, đã bất chấp lễ nghĩa, dùng mồm giải quyết cũng chẳng phải phong cách của hắn. Bàn chân dặm xuống khiến mặt đất nứt nẻ. Nhào tới trụ phòng ngự.
Trụ phòng ngự có hình dáng giống như người khổng lồ một mắt của thần tộc, phát hiện có người xâm nhập phạm vi bắn, con mắt độc nhất của nó sáng lên, năng lương trào vào đầy ắp rồi được thai nghén, hội tụ áp súc qua vô số lăng kính thiết kế bên trong, cuối cùng bắn ra một luồng laze đậm đặc.
Xèo...
Laze với tốc độ ánh sáng bắn tới, Mộ Vân né không kịp, chỉ có thể đưa tay lên đỡ, vận khí kình hộ thể.
Xèo...
Bàn tay bị đốt đỏ rực, đau nhức đến mất cảm giác, lực lượng từ chùm quang hạt còn đánh bật hắn bay về đằng sau, lăn lông lốc mấy vòng, bất tỉnh, sùi bọt mép.
Đám thiết khôi lỗi thấy chủ tướng đã K.O liền ngừng đánh, chia một nửa quân số mang hắn về thành dưỡng sức.
Shenjian thấy một đám thiết khôi lỗi lố nhố mang Mộ Vân về cứ điểm khi chiến dịch mới mở đầu được 15 phút thì vẻ mặt cũng buồn bực, thông qua màn hình giám sát, hắn thấy được hết, chỉ chán nản lắc đầu.
“Bị áp chế linh lực cỡ này, coi như mới level 1 mà đã dám đi băng trụ, ngươi nghĩ gì vậy !?”
Hắn vừa truyền linh lực để hồi phục cho Mộ Vân, vừa dùng giọng điệu của người chơi đã có thâm niên dạy bảo.
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT