Tam hoàng tử điện hạ vô cùng vui sướng, bao nhiêu nỗi lo lắng đè nặng hắn những ngày qua lúc này dường như đã biến mất, dùng thái độ hết sức thành khẩn nói:

- Thật là vô cùng cảm tạ ngài, bằng hữu của ta! Lãng Nguyệt đế quốc nguyện cùng với ngài sau này sẽ là đồng minh trung thành nhất!

Lâm Phong nói:

- Tam hoàng tử điện hạ quá khách khí rồi, Khố Khắc Sâm Đạt mới là phải là đồng minh trung thành nhất của ngài.

Mặc dù hiện tại Khố Khắc Sâm Đạt là mảnh đất cằn cỗi, quả thật không có khả năng cùng với Lãng Nguyệt đế quốc sánh ngang hàng, nhưng cũng lúc này không có một ai dám nói Khố Khắc Sâm Đạt không đủ tư cách cùng với Lãng Nguyệt đế quốc kết minh. Có thực lực cường đại mới là tất cả, vị tam hoàng tử điện hạ này không phải là kẻ ngu muội, tự nhiên là minh bạch đạo lý này.

Lâm Phong liền chuyển đề tài:

- Băng Bạo Ma Quân đích xác đã tu luyện thành thần thú, thực lực cường hãn phi thường. Tam hoàng tử điện hạ tôn quý, đợi ta pháp giải phong ấn này, rồi ta và ngài cùng thi triển khả năng, xem ai sẽ tiêu diệt được con ma thú này, ngài nghĩ sao?

Hải Phi Tư mục đích chính đến đây đã đạt được, nếu có thể kiếm thêm một ma thú siêu cấp thì có thể tính là thu hoạch không ngờ được, đương nhiên không thể dại gì từ chối, mỉm cười gật đầu, nói:

- Rất sẵn lòng! Lãnh chúa đại nhân lòng dạ thật rộng rãi, hoài bão có thể sánh được với trời đất.

Những người khác tuy thấy nguy hiểm nhưng họ đều là người có thực lực trên đại lục nên không có ý kiến gì khác. Mỗi năm số siêu cấp ma thú bị tiêu diệt không vượt quá tám con, như quả không có Lâm Phong-gã đồng hành này, chỉ với đám người ở đây mà đòi săn giết chín siêu cấp ma thú cùng một thần thú ư? Đúng là mơ hão, nếu không trở thành mồi ngon cho thần thú đã phải đa tạ quang minh thần phù hộ lắm rồi!

Huống hồ, nếu không có Lâm Phong cùng tham gia chuyến này, có lẽ bọn họ đã không thể hoàn thành mục đích rồi.

Lúc này, Lâm Phong phát xuất thái cực đồ, tay chớp động, thái cực đồ mở rộng vô hạn. Hắc bạch nhị khí trở thành tấm khiên bao trùm hết cả một vùng chu vi hàng trăm trượng. Lôi Đình Lục Hoàn Liên Tỏa Trận đã bị trấn trụ, vô số ma pháp phù chú xung quanh 6 cái bạch ngọc trụ lập tức biến mất.

Khi mọi người vẫn còn kinh hoảng chưa kịp bình tĩnh lại, liền nghe thấy hai tiếng rống giận dữ tiếp nhau vang lên, thạch bích xung quanh thủy đàm hốt nhiên vỡ nát. Nước đầm xanh biếc lạnh lẽo bỗng bắn tung tóe lên trời. Không bị ma pháp trận cầm cố, mười ma thú cường đại liền từ lòng Bích Thủy hàn đàm phóng ra.

Kẻ đã tu luyện thành Băng Bạo lĩnh chủ-Băng Bạo Ma Quân, cơ thể lúc này đã hiện ra trong mắt mọi người. Thân thể được bao bọc bên ngoài bởi một lớp mây hơi nước giá lạnh, nửa ẩn nửa hiện lơ lửng trên không trung, mục quang vô cùng hung tàn, chằm chằm nhìn vào đám nhân loại bên dưới, như thể muốn mang cả thế giới này xé nát.

Mọi người bất giác nắm chặt hai tay, áp lực cường đại của thần thú khiến bọn họ cảm thấy khó thở, kể cả 12 mĩ nữ chiến thần và hỏa phượng hoàng Cận Bố hay băng sương cự hạc Khắc Duy Tư cũng không phải ngoại lệ. Duy nhất chỉ có Lâm Phong là vẫn vô cùng thoải mái.

Chín đứa con của Băng Bạo Ma Quân, đầu người thân chim, thân hình to lớn, lại có đôi cánh băng sương để bay lượn trên trời, ở sát đằng sau lưng Băng Bạo lĩnh chủ. Luận về hình thể chúng không kém hơn băng sương cự hạc một chút nào. Nhìn kẻ địch cường đại như vậy, tam hoàng tử điện hạ cùng đám thủ hạ, trái tim bất giác trùng xuống.

Vô số đất đá cùng nước lạnh đột ngột lao tới, chúng nhân buộc phải thối xuất ra ngòai mười mét, Lâm Phong liền xuất ra một đạo kim quang ngăn trở những khối đá đang lao tới đó.

Hải Phi Tư thấn sắc ngưng trọng nói: Nguồn tại http://Truyện FULL

- Thực lực thần thú quá mạnh, lãnh chúa đại nhân, ngài có tin rằng đối phó được với Băng Bạo lĩnh chủ không?

Lâm Phong chưa đáp lại thì thanh âm của Băng Bạo lĩnh chủ đã vang lên:

- Đám nhân loại nhỏ bé kia, nói cho ta hay, các ngươi vì sao mà giải phóng ta ra ngoài? Không thể nào đám khốn kiếp tham lam các ngươi lại nghĩ rằng ta không dám đem linh hồn bẩn thỉu của các ngươi gửi xuống địa ngục hả?

- Đừng có khoác lác! - Lâm Phong a a cười đáp lại:

- Cứ nhìn xung quanh xem, như quả các ngươi sớm biết điều mà chuồn đi ta cũng có thể thoải mái mà tha cho, nhưng có lẽ thực sự vận mệnh của các ngươi chính là để cường giả nhân loại đem giết thịt, chặt đầu lấy ma tinh, chặt chém mỗi phần cơ thể thành một thứ linh kiện!

- Nhân loại đáng chết, dám vũ nhục sự tôn nghiêm của Băng Bạo lĩnh chủ, ta nhất định khiến các ngươi phải trả giá bằng mạng sống của mình! - Ẩn tàng sau lớp mây hơi nước, Băng Bạo lĩnh chủ rống lên phẫn nộ. Nhưng trí thông minh của hắn không dễ dàng cho phép hắn hành động bốc đồng, từ khi ở trong thủy đàm hắn đã thấy tên nhân loại nhỏ bé này đích thực không phải là loại dễ chơi.

Cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy trong chu vi trăm trượng được bao phủ lấy bởi một thứ lớp khí hai màu đen trắng kì quái, không thể tin được rằng ma lực nguyên tố lại bị lớp khí đó cách ly ở bên ngoài. Mặc dù bất ngờ về uy lực của thần khí đó nhưng Băng Bạo lĩnh chủ đã tu luyện thành thần thú này tịnh không coi chuyện đó ra gì.

- Nhân loại tham lam, xuống địa ngục đi! Băng Bạo lĩnh chủ rống lên giận dữ, tức thời phát động ma pháp băng sương hệ cấp 10 uy lực cực đại-Băng Bạo Phong Quyển. Một luồng băng bạo phong quyển cực lớn mang theo nộ hỏa của Băng Bạo Ma Quân nhằm mọi người phóng tới.

Đứng trước đạo băng bạo phong quyển ghê gớm đó, mọi người có cảm giác như chiếc thuyền lau trước cơn bão biển.

- Băng Bạo Phong Quyển! Có lẽ nào! Tên khốn đó lại có khả năng phóng xuất ma pháp cấp 10, Thánh thần cũng không chống nổi, chúng ta làm sao có thể thoát được đây!

Bất giác một vị ma pháp sư gào lên, Hải Phi Tư cùng đám thủ hạ sắc mặt đại biến. Ma pháp cấp 10 cũng có thể phát xuất, Trời ạ! Mọi người đều chết lặng đi.

Lâm Phong âm thầm quan sát sắc mặt mọi người, không khỏi rủa thầm lũ nhà quê này. Lâm Phong tiến tới, thần thái lộ ra vẻ vô cùng hoa lệ, cao quý, tay cầm một thanh thuần kim đoản kiếm, hét lên một tiếng, hướng về phía trước đánh ra, một đạo kiếm khí kinh thiên phóng xuất, khiến băng bạo quyển phong uy lực cực đại bị chẻ ra như thanh củi, quét qua hai bên mọi người rồi tan biến.

- Sức mạnh cũng chỉ có vậy, không thể hơn được sao!

Lâm Phong nói lại một câu. Băng bạo lĩnh chủ liền run lên tức giận.

Hỗn chiến cuối cùng cũng diễn ra, Thiên hạc kị sĩ Cách Lí Nạp Đức và lão pháp sư Ti Đồ Gia Đặc công vây một băng bạo ma tử(con trai của băng bạo ma quân), đánh cũng khá lắm, xem ra đã chiếm thế thượng phong.

Phượng hoàng kị sĩ Khắc Nhĩ Phu Lan cùng tọa kị đấu với một băng bao ma tử, tam hoàng tử điện hạ cùng bảy vị ma pháp sư của mình ở bên trợ chiến, cũng thắng đến nơi rồi.

Nhìn ra đám ngốc này cũng biết đạo lý "ba người đánh một không chột cũng què"!

Ngải Lâm Uy Na, một mình đối đầu với một băng bạo ma tử, cũng có vẻ chiếm được một chút thượng phong. Mười người còn lại lấy hai đánh một đương nhiên là chiếm được tiện nghi. Chỉ có Khắc Lâm Đê Na, một mình đối phó với một băng bạo ma tử là đang lâm vào yếu thế, chủ yếu là vì nàng không thể sử dụng đẩu khí bay lên không trung nên không tránh khỏi bất lợi.

Đã qua một lúc, trên chiến trường đấu khí tung hoành, ma pháp hiển uy.

Tử thần gầm rống, ma quỷ gào thét.

Trận chiến diễn ra đến thiên hôn địa ám.

Cuộc đấu kết thúc nhanh nhất đương nhiên là của Lâm Phong, Bát bảo kim thân âm thầm phóng xuất sau đó biến thành bản thể nguyên hình, không cần biết băng bạo lĩnh chủ công kích ma pháp gì, vung tay một cái, thái cực đồ phát ra một phiến kim quang, phá vỡ đại hình cấm chú cấp 13 Băng Phong Vạn Lí mà Băng Bạo lĩnh chủ triệu hồi, trực tiếp tiến lại sát gần, hét lên một tiếng, một kiếm moi ra khối ma tinh màu trắng to bằng quả trứng gà.

Thân thể tên khốn đã tu luyện thành công này không biết được bao nhiêu nhưng khối ma tinh bên trong đáng tiếc là hơi nhỏ, tuy vậy nói về ma lực bên trong, khối ma tinh này là khối ma tinh cường đại nhất mà Lâm Phong từng sở hữu. Ma tinh của siêu cấp ma thú vốn là vô giá, khối ma tinh này ước chừng không phải là để bán đi bởi không một ai đủ khả năng để trả giá cho nó cho nên Lâm Phong cũng tự hiểu là không cần phải tính tóan đắt rẻ làm gì.

Bất quá, thân thể của tên thối tha đó mặc dù nhỏ, nhưng lại là của cường giả cấp thần thú, mỗi tấc nguyên liệu trên thân thể này đều đáng giá hơn cả Xích Diễm Yêu Vương. Sợ bị người khác cướp lấy hoặc sợ ánh mặt ghen tỵ của người ngoài, Lâm Phong cũng không muốn nghĩ, thuận tay bỏ xác của Băng Bạo lĩnh chủ vào không gian giới chỉ.

Cẩn thận đánh giá lại khối thần thú ma tinh băng sương hệ này, thể tích tuy nhỏ, nhưng khối ma tinh trước mắt hắn lúc này dù là nói đến màu sắc hay ma lực đều là tối tối cực phẩm. Nắm chặt trong tay, một khối khí tức mát lạnh thấu vào gan phổi, khiến cho người ta vô cùng dễ chịu, bạch khí mờ ảo di chuyển không ngừng vừa rực rỡ lại vô cùng mĩ lệ.

- Coi ra, nếu để cho Đái Lệ Ti tiểu nữu đó nhìn thấy khối ma tinh này, sợ rằng ả sẽ vồ lấy đòi mãi không thôi.

Chợt nhớ lại vẻ hứng thú với bảo thạch và trân châu của cô vợ tiểu tinh linh, Lâm Phong thầm nhủ.

Nhìn qua chiến trường, chỉ thấy thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang, các loại ma pháp bay tứ tung đầy trời, đẩu khí tung hoành tứ phía, tiếng thét đánh vang lên khắp nơi, giống như đang xảy ra thế giới đại chiến. Thứ khí thế này so với trận đấu của hắn cùng Băng Bạo lĩnh chủ thì bi tráng hơn nhiều.

Nói như vậy không có nghĩa là thực lực của Băng Bạo lĩnh chủ là yếu, tính ra 12 vị mĩ nữ chiến thần hợp lại cũng vị tất đã là đối thủ của vị Băng Bạo lĩnh chủ đã đạt đến cấp thần thú này. Chỉ là vị băng bạo lĩnh chủ này vừa mới thoát khỏi phong ấn chưa thể lấy lại được thực lực chân chính của mình, đã vậy hắn lại bị đục ra khối ma tinh một cách rất không minh bạch, chết đi quả thật cũng có điểm oan uổng.

Nhìn thấy Khắc Lâm Đê Na đang ở thế hạ phong, hắn liền nhanh chóng tiến tới, một kiếm chặt đôi tên băng bạo ma tử thành hai đoạn, sau đó thu xác lại.

Những tiếng rống giận đến cực điểm đồng loạt vang lên, chính là tám băng bạo ma tử còn lại nhìn thấy cha và anh em mình bị giết, tâm lý liều chết trỗi dậy.

Hải Phi Tư cùng đám thủ hạ thêm một lần kiến thức thủ đoạn của lĩnh chủ đại nhân, thầm kêu thán phục, gia tăng thêm khí lực mong muốn kết thúc trận đấu nhanh nhất có thể.

Lâm Phong cũng không tiến tới giúp đỡ, lý do rất đơn giản, đó là về vấn đề tôn nghiêm.

Cũng như là hắn, trong thế trận đã sắp chiến thắng này thật không muốn người ngoài xông vào giúp, vì như thế thực sự rất mất mặt.

Để không khiến cho tam hoàng tử điện hạ cùng đám thủ hạ của hắn phải lúng túng, Lâm Phong chỉ đứng một bên quan chiến, Khắc Lâm Đê Na đã đến tương trợ cho Ngải Lâm Uy Na, lúc này trong lòng bắt đầu suy tính giá trị của số ma lực chi nguyên cùng mớ nguyên liệu cực phẩm này, sau khi trở về là có thể xây dựng một quân đoàn ma pháp sư rồi, người không nhiều, nhưng ít ra cũng phải được 1000.

Có được số ma lực chi nguyên và đống nguyên liệu cực phẩm này để chế tạo vũ khí ma pháp, dù là tiêu thêm kim tệ, chí ít cũng tập hợp được một quân đoàn ma pháp sư 1000 người, thêm vào đó thực lực tối thiểu của một người cũng phải đạt cấp ma đạo sư.

Chỉ là ma pháp sư hiện giờ rất ít, tính ra Lạc Nhật đế quốc bao gồm cả sơ cấp ma pháp sư thì có đạt đến được con số 1000 không cũng đã là vấn đề. Trong Nguyệt Tinh Linh tộc có không ít ma pháp sư, lần này trở về nhất định sẽ bảo Đái Lệ Ti tuyển ra 500 tên cho gia nhập vào ma pháp sư quân đoàn.

Ma pháp sư trong chiến tranh tác dụng đến mức nào không cần phải nói thêm. Như quả có thể sở hữu một quân đoàn ma pháp từ cấp ma đạo sư trở lên, phối hợp cùng Lâm gia Thiết Huyết Quân Đoàn, chỉ tưởng tượng thôi đã khiến máu trong người sôi sùng sục.

Trong quy ước chiến tranh đã quy định rất rõ ràng, để tránh thương vong hai phía, từ sau Bối Nhĩ Gia Hà chiến dịch, tứ đại hoàng kim gia tộc đã liên hợp đưa ra quy tắc này. Chiến tranh quy mô lớn không được phép có sự tham dự trực tiếp của cường giả thánh cấp, kể cả thần tộc cũng không được tham gia trong tình huống đó, nếu không muốn công khai chống đối lại tứ đại hoàng kim gia tộc.

Tứ đại hoàng kim gia tộc tuy là số lượng ít nhưng không ai không là cường giả. Chỉ nói 2000 Bất tử điểu ở Phượng Sào mà tùy tiện cử đi một nửa cũng đủ để san bằng thánh đô rồi. Đương nhiên, đó chỉ là giả thuyết đưa ra khi không có thần tộc can dự vào.

Không kể vạn bất đắc dĩ, tứ đại hoàng kim gia tộc cùng thần thánh giáo hội xảy ra xung đột, Thần Tộc lờ đi ước thúc của không gian pháp tắc, bất chấp thực lực đại giảm bởi ước thúc khi cường hành tiến vào Thản Tang đại lục

Nếu có trực tiếp tham gia cũng phải có điểm hạn chế, ví như thủ lĩnh đề nghị cường giả thánh cấp tại chiến trường bảo hộ cho mình thì cường giả cũng không được trực tiếp tham dự vào chiến tranh. Lực sát thương của cường giả thánh cấp thực sự rất khủng bố, mặt khác lực sát thương quá lớn, trên chiến trường lại không phân biệt địch ta nên bất kể là ta hay địch nhất định đều gặp tổn thất rất lớn.

Như quả hai quân đối trận, nếu mỗi bên có một vài hỏa phượng hoàng và cự long tham chiến hoặc giả thay vào đó là kim sí đại bằng hay băng sương cự hạc thì đó không phải gọi là chiến tranh mà phải gọi là hủy diệt.

Đương nhiên cũng có những ngoại lệ, ví như quân chủ là một vị thánh cấp kị sĩ thì không nằm trong phạm vi của ước thúc, bất quá tứ đại hoàng kim gia tộc sẽ không để sự tình phát sinh như vậy, nếu không Lâm Khiếu Thiên đã cưỡi tọa kị hỏa phượng hoàng ra chiến trường rồi.

Bất quá, nếu như thực lực tự thân của quân chủ là cường giả thánh cấp, như kiếm thánh hay pháp sư thánh cấp, thì không bị ước thúc bởi quy ước chiến tranh này. Tuy nhiên đưa mắt nhìn khắp đại lục không có quân chủ thống suất quốc gia nào đạt đến cường giả thánh cấp, tối đa chỉ là kiếm thần hoặc là thần điện kị sĩ, để là ma pháp sư ở địa vị quân chủ cũng không có khả năng xảy ra.

Bởi vậy mà ngày nay Thánh cấp cường giả cũng tương đương với vũ khi chiến lược.

Trong lúc Lâm Phong suy nghĩ vẩn vơ thì bên ngoài cuộc chiến đã đi vào hồi kết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play