Vạn mã bôn đằng, sơn hà giai động.[vạn mã đăng trình, sơn hà đều chấn động]
Đoàn kim sắc hồng lưu đi trên thảo nguyên tựa như một cơn bão lửa quét tới, 3000 cuồng chiến sĩ tiến lên như tường đồng vách sắt, đạp bằng mọi thứ.
(Bình : Kim sắc hồng lưu là để chỉ đội quân của LP; "hồng lưu" không phải chỉ màu sắc mà là chỉ dòng chảy mạnh mẽ )
Dẫn đầu đội quân là một kị sĩ mang ngân khôi ngân giáp, mái tóc vàng óng phất phơ trong gió, gương mặt tuấn mĩ ngời phát chiến ý mạnh mẽ, cưỡi trên Bạch Long Mã, đầu có đôi sừng, bốn vó bốc lửa, lao đi như truy tinh cản nguyệt, uy vũ thần tuấn đến cực điểm.
"Trùy hành liệt đội, đột kích!" Theo sau âm thanh của Lâm Phong là âm thanh hô ứng kinh thiên động địa của 3000 Cuồng Chiến Sĩ, phía dưới Bạch Long Mã cũng phát xuất tiếng long ngâm chấn động cửu thiên, rồi lao thẳng vào giữa 1 vạn Thiểm Tộc Thiết Kị đang tiến đến, ngân sắc trường tiên như một con rắn bạc mang đến tử vong cho hàng ngũ Thiểm Tộc Thiết Kị.
Lâm Phong đẩu khai trường tiên, đánh thẳng vào phía trước, làm hơn mười cái xác bay thẳng lên trời, không một ai có thể chống cự, khiến cho trong vòng vài chục mét không có bất kì một Thiểm Tộc Kị Binh nào có khả năng đứng vững, ngân sắc trường tiên đảo qua, thân người cứ như lá thu bay thẳng từ chiến mã xuống đất.
Tạp Lí Tây đơn thủ giữ vững suất kì(cây cờ chủ), theo sát nhân mã của lĩnh chủ đại nhân, ngũ mễ (5 mét) thuần tinh kim trường thương hễ xuất ra là lại có thân thể không còn lành lặn, 3000 Cuồng chiến sĩ tiến nhập trạng thái cuồng hóa, truỳ hình [hàng ngang ] đột kích trận trở thành trận chém giết tối phổ thông, bất quá sau khi trường đồ sát đi qua 1 vạn Thiểm Tộc Thiết Kị, sẽ chỉ còn lại thây phơi đầy nội.
"Định Thiểm Tộc mã đạp thảo nguyên, đã là nam nhân phải dương uy nơi sa trường !" Lâm Phong hét lớn, Bạch Long Mã cũng theo đó gầm lên, tung vó lên đạp vào hai Thiểm Tộc chiến sĩ, rồi ngẩng đầu phát ra một tiếng long ngâm, quay trở lại trường đồ sát.
3000 cuồng chiến sĩ thú huyết sôi trào cũng phát thanh hô ứng, rồi quay đầu lại, theo sát ngay sau lĩnh chủ đại nhân mà tàn sát địch nhân.
Mã đạp thảo nguyên,dương uy sa trường!
Lâm Phong khí huyết như sôi lên, 3000 cuồng chiến sĩ cũng sục sôi chiến ý.
Thiểm Tộc nhân cũng chẳng chịu kém cạnh, nhưng căn bản không có khả năng ngăn chặn đoàn quân như mãnh hổ hạ sơn này, Cuồng chiến sĩ nhất tộc vốn là tối ưu tú chiến sĩ, Thiểm tộc chiến sĩ lúc bình thường đã khó có thể thắng, giờ còn trang bị thêm khỉa giáp cương thiết hộ thể thì chẳng khác gì thành đồng vách sắt (mình đồng da sắt), Thiểm Tộc chiến sĩ dùng Trảm Mã Đao cũng chỉ có thể cắt được năm phân vào tinh kim khải giáp mà thôi.
Kim sắc hồng lưu tiến lên mạnh mẽ và nhanh chóng, một vạn Thiểm Tộc Thiết Kị bị giết một phần lớn, lòng tin của một vạn Thiểm Tộc Thiết kị đều đi theo cái đầu của viên chủ tướng bị Lâm Phong dùng roi đánh bay thẳng lên trời, cuối cùng chỉ còn vài ngàn bắt đầu chạy trốn, dù cho có dũng hãn thế nào thì bây giờ cũng không thể nào không sinh ra cảm giác bất lực, giống như cảm giác của con cừu non lúc đứng trước mặt lão hổ vậy.
"Liệt đội trùng phong, cứu xuất các dũng sĩ của bộ lạc Hô Lan!" Lâm Phong dương tiên lập mã (kìm ngựa giơ roi), hét lớn một tiếng, 3000 Cuồng Chiến Sĩ cắt đôi thế trận của địch, cao tốc trùng phong vững chãi như thành đồng vách sắt, lao thẳng vào cửa trận đã mở, chém giết mà vào.
Hãm nhập vào trọng địa, A Lỗ Thai hổ mục hơi ướt, đang ngồi trên ngựa tức thì hét lớn lên : "Các Dũng Sĩ, hãy cầm lấy vũ khí của mình, hãy để lĩnh chủ đại nhân nhìn thấy sự võ dũng của Hô Lan Bộ Lạc dũng sĩ chúng ta, thắng lợi vĩnh viễn thuộc về chúng ta!"
Khoảng độ 3000 Thiết kị sĩ khí đại chấn, phấn lực bác sát, hướng về phía Lâm Phong đột kích mà chạy lại chém giết.
Bốn vị vương tử đại kinh : "Thiên nột, chiến chinh nữ thần tại thương, đây là quái vật gì vậy!"
Tứ vương tử Khải Đức Lạp Tư hét lớn : "Các dũng sĩ, nữ thấn chiến tranh sẽ bảo hộ cho chúng ta, thắng lợi vĩnh viễn thuộc về chúng ta, hãy đem lũ Văn Lai nhân dám thách thức với tôn nghiêm Thiểm Tộc dũng sĩ của chúng ta toàn bộ giết sạch, hãy dùng máu của chúng để tế điện cho các dũng sĩ của chúng ta!" Nói rồi, dẫn một đội nhân mã gia nhập chiến đoàn.
Một vị vương tử của Sát Nhĩ Ba bộ lạc cũng dẫn đội nhân mã nghênh kích địch ở chính diện.
"Đến rất tốt!" Lâm Phong gầm lên, thanh âm chấn động toàn trường, thu lại trường tiên, hai tay niết pháp quyết, tức thì vô số kim sắc lôi điện đánh xuống trong phương viên trăm trượng trong trận doanh Thiểm Tộc, khí thế như chẻ tre khiến trận doanh của Thiểm tộc lập tức tan rã, trong những tiếng thét gào thê thảm, thân xác bị hất bay lên trời, máu huyết bắn tung tứ phía, trông chẳng khác gì ngày tận thế đã đến.
Bốn vị vương tử trừng mắt như muốn rách cả mí, không thèm để ý đến sự có mặt của A Lỗ Thai, giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn vào Lâm Phong đang tàn sát mà tiến tới.
Bất thình lình, một đạo kinh thiên kiếm quang bắn vọt lên trời, Lâm Phong thôi động ngự kiếm chân quyết, kim bội kiếm bên hông thoát vỏ, một đao kinh quang trực xạ chém ra trong vòng trăm trượng, Tứ vương tử Khải Đức Lạp Thư đầu lập tức bị chém tung lên trời, thân vẫn ngồi trên chiến mã chạy hơn mười trượng rồi mới rớt xuống ngựa.
"Khải Đức Lạp Tư, huynh đệ của của ta!" Tam vương tử Cáp Ba Đặc cuồng hô lên một tiếng, há miệng phun ra cả ngụm máu, trong mắt xuất hiện huyết sắc quang mang, thúc ngựa lao tới Lâm Phong.
Thảm họa chưa kết thúc, kim kiếm hàm chứa chân nguyên lực cường đại của Lâm Phong sau khi chém rơi đầu tứ vương tử Khải Đức Lạp Tư đã không ngừng lại, kim quang lướt tới đem tam vương tử Cáp Ba Đặc và hai vị Sát Nhĩ Ba vương tử toàn bộ cắt làm đôi ở ngay giữa thân, kiếm quang quét qua, hơn trăm Thiểm tộc chiến sĩ trở thành hồn ma dưới kiếm, cả suất kì(soái kì) cũng bị chém xuống.
"Vương Tử điện hạ!" Thanh âm thảm thiết vang lên, lưỡng doanh của hai bộ lạc lập tức rơi vào thế đại loạn.
Cũng vào lúc này, trận thế phía đông tiếng vạn mã bôn đằng tựa như sấm vang chớp giật, sau khi Phất Lan Khắc dẫn hơn 2 vạn tinh kị tập nhiễu phía sau đại doanh của Sát Nhĩ Ba bộ lạc, thì lập tức tràn đến Mặc Cáp bộ đại doanh ở Bối La Tây Á hồ,
Phất Lan Khắc tọa kị là một Hô Vân Thú lục giai, có thể hô mưa gọi gió, đích thị là thuộc khí hệ ma thú.
"Các kị sĩ, vinh dự và tài phú đã mỉm cười với các bạn, hãy cầm vũ khí lên, tranh đoạt vinh dự và tài phú đáng thuộc về mình, cứu xuất dũng sĩ của Hô Lan Bộ Lạc!" Thời gian vừa đúng lúc Tứ vương tử bị Lâm Phong trảm sát, Thiểm Tộc trận doanh đại loạn, Phất Lan Khắc gầm lên, trường thương nhất chỉ (hoành ngang), dẫn hai vạn tinh kị đánh vào Thiểm tộc trận doanh.
"Các chiến sĩ dũng cảm, chiến binh đánh thuê của ta, tập thể liệt đội trùng phong ! (toàn bộ tiến lên theo đội hình! )" Lâm Phong hét lớn trên lưng Bạch Long Mã, trường tiên thu lại, dẫn 3000 cuồng chiến sĩ theo hướng Phất Lan Khắc đột kích mà sát địch.
đại địa nữ thần tại khốc khấp.
tử vong nữ thần tại trào tiếu.
Kị binh của Mặc Cáp Bộ và Sát Nhĩ Ba chỉ có thể hướng tới Chiến Chinh Nữ Thần mà kêu khóc.
Kim sắc hồng lưu như mãnh hổ hạ sơn, tại Thiểm Tộc trận doanh tả xung hữu đột, đả loạn trận doanh của 5 vạn Thiểm Tộc Thiết Kị, giết đến nỗi Thiểm tộc nhân trong tâm dao động, mất hết lòng tin, ở nơi sâu thẳm nhất trong linh hồn xuất hiện cảm giáci kinh sợ.
Cuối cùng, 3000 cuồng chiến sĩ và hai vạn tinh kị của Phất Lan Khắc, còn A Lỗ Thai có chưa tới 3000 Thiết Kị tại giữa trận doanh tương ngộ, Lâm Phong lập tức lên ngựa đối nhãn với hai người Phất Lan Khắc và A Lỗ Thai, không nói lời nào chuyển tọa kị,hướng về con dường cũ lúc tiến tới mà truy kích.
Chung quy lại, Mặc Cáp bộ và Sát Nhĩ Ba bộ năm vạn Thiết Kị bắt đầu đánh bài tẩu, vì không có chủ tướng nên trông lộn xôn như lũ nhặng không đầu, chạy loạn cả lên, hơn nữa còn bị địch nhân truy kích, các dũng sĩ trước mũi thương của địch nhân không biết lòng tự tin Thiểm tộc đã rơi đi đâu mất.
Binh bại như núi đổ,chủ tướng đã tử trận, Thiểm tộc dũng sĩ không còn tâm trạng để tái chiến liền hướng về phía sau mà triệt thối, lúc đầu là chỉ một người, rồi cả đại đội, cuối cùng là toàn quân đều chạy, hai bộ 4 vạn kị binh cuối cùng đều xoay đầu ngựa, hướng hậu bại thối.
Vương tử đã chết, họ không biết vận mệnh của bản thân sau này sẽ ra sao, nên tự nhiên là cảm thất thần.
Chiến sĩ Sát Nhĩ Ba bộ ra khỏi đại doanh, tán loạn triệt thoái theo hướng đông, hướng về gia đình của họ ở sông Duy Đa Lợi Á.
Chiến sĩ Mặc Cáp bộ lạc thì lùi về trung tâm đại doanh, ở đó có thân nhân của họ, họ phải bảo vệ an toàn của thân nhân. Người Thiểm Tộc không sợ chết, nhưng không muốn cái chết của mình là vô giá trị.
Sau khi Thiểm Tộc đại quân thối lui, Phất Lan Khắc cưỡi tọa kị tiếp cận, ngồi hướng về Lâm Phong hành lễ tiêu chuẩn kị sĩ, lớn tiếng nói:"Bố Đạt Luân hầu tước đệ nhất sư đoàn, đế quốc nhất đẳng bá tước Phất Lan Khắc ra mắt thiếu chủ ."
Lâm Phong trên tọa kị cũng làm lễ hồi đáp, đoạn nói:"Phất Lan Khắc, lập tức dẫn nhân mã truy kích nhân mã của Sát Nhĩ Ba, tấn công đại trại ở sông Duy Đa Lợi Á của Sát Nhĩ Ba, ta sẽ theo sau !"
Phất Lan Khắc vừa trải qua kinh nghiệm được vị thiếu chủ đích thân dẫn tam quân, làm gì còn dị nghị nào nữa, lập tức dẫn quân truy kích tàn quân của Sát Nhĩ Ba bộ lạc.
Lâm Phong trên tọa kị đến trước A Lỗ Thai, cất thanh âm truyền cảm : "A Lỗ Thai, chúng ta hợp lực sát tiến đại doanh của Mặc Cáp bộ lạc, cứu xuất tộc nhân của Hô Lan bộ lạc !" Text được lấy tại Truyện FULL
A Lỗ Thai lớn tiếng khen hay, thế là hai lộ nhân mạ hợp làm một, cộng năm ngàn người vừa tiến đại doanh Mặc Cáp bộ vừa ra sức giết chóc, khi gặp nơi kháng cự thì sát vô xá, đột kích vào đại doanh.
Trong đại doanh, trừ hai vạn kị binh thối lui, còn mười vạn lão nhược phụ nhụ, chỗ dựa vững chắc đã mất, Mặc Cáp bộ không có tướng lĩnh áp trấn, làm sao có thể phản kháng, không lâu sau đó hai vạn hội quân đều bị Lâm Phong đái lĩnh ba ngàn cương thiết bảo luỹ (ý chỉ cuồng chiến sĩ) kích hội, A Lỗ Thai giết hết bọn lính ở trại **, phóng thích hơn vài chục vạn tộc nhân.
Trong mục trường Mặc Cáp bộ, chiến mã vô số, nhanh như chớp A Lỗ Thai từ trong số nô lệ đồng tộc đã lựa ra ba vạn tinh tráng hán tử, mỗi người cấp chiến mã và Trảm Mã Đao, lên ngựa bọn họ liền nhanh chóng trở thành chiến sĩ ưu tú.
A Lỗ Thai và ba vạn thiết kị lưu lại chỉnh đốn Mặc Cáp bộ, Lâm Phong sau khi nghỉ ngơi ba ngày, dắt theo ba ngàn cuồng chiến sĩ một lần nữa tiến hành đột kích dài ngày đến dại doanh Sát Nhĩ Ba ở bờ sông Duy Đa Lợi Á.
Một tràng huyết chiến, dù là cuồng chiến sĩ thiên sinh lực đại vô cùng, nhưng trên thân mang trọng khải giáp đến 400 cân, cả ngày chém giết thì rốt cuộc cũng có chỗ khó tiêu, khoảng vài chục cuồng chiến sĩ gục xuống vì mệt mỏi, bị vạn mã dẫm đạp trở thành thịt băm nát bét, liên thuần tinh kim khải giáp năm phân cũng bị đạp thành phế liệu.
Chiến mã cũng cực kì mỏi mệt, cần được ăn uống nghỉ ngơi, 3000 cuồng chiến sĩ ở Thiểm tộc đại thảo nguyên vốn dĩ đã được cấp cho hãn huyết chiến mã, rồi lại bắt đầu chuyến hành quân dài hạn.
Quả thật là hãn huyết mã của Thiểm Tộc và Thiết huyết chiến mã của Lâm Gia là Đại Lục tối ưu chiến mã, đổi lại là loại nam phương chiến mã khác,căn bản không thể chịu nổi Cuồng chiến sĩ mang bộ tinh kim khải giáp hơn 400 cân nặng chứ đừng nói đên là di chuyển.
Lâm Phong chỉ nghỉ ba ngày, rồi tiếp tục hành quân đường dài đến đại trại Sát Nhĩ Ba ở sông Duy Đa Lợi Á, tự thân dẫn thêm mười lăm vạn thiết kị, xưng là hai mươi vạn Cuồng Phong Thiết Kị tiếp cận A Man của Mặc Cáp bộ lạc và A Man mới nhậm chức A Đạt Căn Tư của Sát Nhĩ Ba cùng với năm vạn thiết kị trú thủ ở đại doanh. (hai a man này đang ở chung chỗ)
****oOo****
Vài chục năm giành giật vùng mạn với Văn Lai nhân, Mặc Cáp Nguyên đã tưởng rằng tên Văn Lai nhân giảo hoạt nhất định sẽ chơi trò tập kích mạnh mẽ vào hậu phương, lại thêm A Lỗ Thai có thể sẽ đích thân tiến đánh đại bản doanh của chính mình để cứu đồng tộc, vì thế sau khi tiến hành bàn bạc với Cáp Đạt Căn Tư, thì mới biết được đại bản doanh của họ ở Bối La Tây Á chỉ còn là cái vỏ rỗng cùng năm vạn phục binh mà thôi.
Vốn dĩ theo ý tưởng này thì có thể tiêu diệt địch quân một cách dễ dàng, nhưng lại không tưởng được rằng đại doanh bị hạ, tứ vương tử chiến tử, Mặc Cáp Nguyên vốn trầm tĩnh cũng phải đại kinh thất sắc, 5 vạn thiết kị bị đánh tan, hơn nữa hai đứa con của mình và hai huynh đệ Cáp Đạt Căn Tư cũng đương trận chiến tử, Mặc Cáp Nguyên giảo hoạt cách mấy cũng đã bị dọa tới tam hồn xuất khiếu.
Từ miệng của những binh sĩ thất trận biết được rằng nguyên nhân chính đánh bại năm vạn thiết kị đáng ngạc nhiên lại là ba ngàn thiên cương thiết bảo lũy Cuồng Chiến Sĩ và Khố Khắc Sâm Đạt lĩnh chủ Lâm Phong, Mặc Cáp Nguyên miệng phún một vòi tiên huyết, hiển nhiên là không thể chấp nhận nổi sỉ nhục bại trận lần này.
Năm vạn Thiểm tộc Thiết Kị a, nhìn toàn đại lục này lực lượng quân sự cường đại tương đồng chánh diện giao phong xét về người và ngựa chỉ có lẻ tẻ một hai, nói gì tới lấy ít đánh nhiều mà hạ được năm vạn Thiểm Tộc Thiết Kị thì xưa nay chưa hề có, không lạ gì Mặc Cáp Nguyên mất bình tĩnh, không thể chịu nổi đả kích to lớn này.