Đến nhà mình chúc tết? Trì Vị Phong dọc theo thân thể Tả Thụy Nham hướng lên trên cọ cọ, cọ lên đến tận mặt, khuỷu tay chống lên nhìn anh từ trên xuống.
Trì Vị Phong cầm lấy phong lì xì, trầm mặc một lát. Cậu không thể đoán ra được cha mẹ mình đến tột cùng là đang suy nghĩ điều gì khi đưa thứ này. Nhưng đây nhất định là chúc phúc cho anh và cậu.
“Được rồi.” Trì Vị Phong nghe xong nhanh nhẹn đứng dậy. Thế nhưng cánh tay của Tả Thụy Nham vừa rồi để sau gáy cậu đột nhiên ra sức, Trì Vị Phong mới lui lại đã bị nhấn đè xuống.
“Anh là tên hỗn đản, giết không lo chôn, cứ như vậy phóng hỏa rồi quay đầu bỏ đi, có muốn bị bắt giam hay không a!” Trì Vị Phong cầm lấy gối ném tới.
Tả Thụy Nham mỗi ngày đều đi tập thể hình, thân thủ ngày càng mạnh mẽ, chụp lấy cái gối đang bay tới, từ phía sau ló mặt ra nói
“Cùng nhau tắm.”
“Vậy thì được.” Trì Vị Phong ngồi dậy.
Chờ hai người cọ cọ xát xát từ trong phòng đi ra đã khoảng hai tiếng sau, hoàn hảo vẫn còn khá sớm, hiện tại mọi người trong nhà đều đang tụ tập trong phòng khách chờ bữa sáng.
“Vậy thì tốt quá.” Tả mẫu thân vỗ bàn, “Mẹ cũng phải đi.”
“Hả?” Dì Tả có hưng phấn quá không a…
“Chúng ta cũng đi đi.” Tả lão nhị cũng vô giúp vui.
Tả nhị ca anh đi làm cái gì, nhà em thật là xa lắm đó….Trì Vị Phong bắt đầu có dự cảm không tốt.
Hôm nay cảm giác đặc biệt linh. Quả nhiên ngay cả Tả tam tỷ cùng Tả đại ca cũng lên sân khấu..
Một khi đã như vậy, không bằng cả nhà cùng đi chúc tết đi.” Tả đại ca trầm ổn nói.
“Đúng vậy, dẫn theo cả những người trước kia chừng tới đi luôn đi.” Tả tam tỷ một năm trước đây đã kiếm được một anh rể người nước ngoài, mà nay trong bụng Tiểu Huyền Vũ đã được mấy tháng rồi, váy ngắn đổi thành váy bà bầu, giày cao gót mười phân đổi thành dép lê bình thường, nhưng tất cả chuyện đó đều không ảnh hưởng đến cá tính của chị. Cho dù trước mặt là anh rể ngoại quốc cũng không cản được khí thế đại quốc mênh mông bát ngát.
Trì Vị Phong hạ tầm mắt, chị ba a, nhà của em không có núi vàng núi bạc đâu, không đi một lần cũng đâu có mất miếng thịt nào nha!
“Yes, yes, chúng ta go.” Anh rể ngoại quốc đối với mối quan hệ của Trì Vị Phong cùng Tả Thụy Nham chấp nhận phi thường tự nhiên, còn rất tò mò về gia đình của Trì Vị Phong.
Trì Vị Phong theo ánh mắt Tả Thụy Nham nhìn theo, phát hiện dừng lại trên người chị ba, cậu đảo đảo mắt, thanh âm nho nhỏ như tiếng mũi kêu “thân…ái”, ngữ điệu có hơi cao cao.
Cả người Tả Thụy Nham cứng đờ, đầu đông cứng nhìn xuống.”Phốc.” Trì Vị Phong che miệng cười trộm.
Ai ngờ Tả Thụy Nham rất nhanh tỉnh lại, cũng nghiêng đầu nói bên tai Trì Vị Phong, “Dear, Darling.”
Lời nói tuy không có chút phập phồng nhưng là đang đọc chữ trên bảng đen, nhưng ở giữa còn bị ngắt nhịp nữa lại khiến cho Trì Vị Phong mặt đỏ tai hồng.
“Thôi bỏ đi, kêu như bình thường là tốt rồi.” Cậu quơ quơ tay xua đi nhiệt khí trên mặt mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT